Làm thế nào tôi có thể trở thành người ban cho cách vui lòng hơn?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,152 từ
Chia sẻ:

Làm Thế Nào Tôi Có Thể Trở Thành Người Ban Cho Cách Vui Lòng Hơn?

Trong hành trình đức tin, việc trở thành một người “ban cho cách vui lòng” không chỉ là một bổn phận thuộc linh, mà còn là một đặc ân và dấu hiệu của sự trưởng thành trong mối tương giao với Chúa. Kinh Thánh đầy dẫy những lời dạy, gương mẫu và lời hứa xoay quanh chủ đề quan trọng này. Nhưng làm thế nào để sự ban cho của chúng ta không còn là gánh nặng, sự tính toán hay thói quen, mà thật sự trở nên “vui lòng” – một hành động xuất phát từ tấm lòng biết ơn, yêu thương và đức tin? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá nền tảng Kinh Thánh, phân tích ngôn ngữ gốc và đưa ra những nguyên tắc thực hành để mỗi Cơ Đốc nhân có thể kinh nghiệm niềm vui đích thực trong sự ban cho.

I. “Vui Lòng” Trong Ánh Sáng của Kinh Thánh: Khái Niệm và Ý Nghĩa

Để hiểu trọn vẹn, trước hết chúng ta cần khảo sát từ ngữ “vui lòng” được sử dụng trong Kinh Thánh. Trong Tân Ước, từ Hy Lạp chính được dùng để miêu tả loại ban cho này là **hilaros** (ἱλαρός). Trong 2 Cô-rinh-tô 9:7, sứ đồ Phao-lô viết: “Mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, chớ không phải phàn nàn hay là ép uổng;Đức Chúa Trời yêu kẻ ban cho cách vui lòng.”

Từ hilaros mang ý nghĩa “vui vẻ, hân hoan, hớn hở, sẵn lòng”. Nó gợi lên hình ảnh một tấm lòng rộng mở, một thái độ tích cực và hân hoan khi trao đi. Sự đối lập được Phao-lô nêu rõ: “không phải phàn nàn” (mē ek lupēs – không từ sự buồn rầu) hay “ép uổng” (mē ex anagkēs – không từ sự bắt buộc). Như vậy, một người ban cho “cách vui lòng” là người ban cho với:

1. Động cơ trong sáng: Xuất phát từ tình yêu và lòng biết ơn, không phải từ sự miễn cưỡng, áp lực xã giao hay mong cầu danh tiếng.
2. Tâm trạng hân hoan: Có niềm vui thật sự trong lòng khi được dự phần vào công việc Chúa và giúp đỡ người khác.
3. Sự tự nguyện: Là một quyết định tự do, xuất phát từ sự cảm động của Chúa Thánh Linh và sự dốc lòng đã định (2 Cô-rinh-tô 9:7).

Nền tảng của sự ban cho này bắt nguồn từ chính bản tính của Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng Ban Cho đầu tiên và vĩ đại nhất (Gia-cơ 1:17). Sự ban cho tối thượng của Ngài là Con Một, Chúa Giê-xu Christ (Giăng 3:16). Khi chúng ta ban cho cách vui lòng, chúng ta đang phản chiếu bản tính của Cha Thiên Thượng.

II. Nền Tảng Thần Học Cho Sự Ban Cho Cách Vui Lòng

Sự ban cho của Cơ Đốc nhân không đứng riêng lẻ, nhưng được xây dựng trên nhiều lẽ thật nền tảng của đức tin.

1. Nhận Thức Về Quyền Sở Hữu Tối Thượng: Mọi vật chúng ta có đều đến từ Chúa và thuộc về Ngài. Đa-vít tuyên bố trong lời cầu nguyện dâng hiến: “Vì mọi vật đều do nơi Chúa mà đến; và những vật chúng tôi đã dâng cho Chúa chính là đã thuộc về Chúa.” (1 Sử-ký 29:14b). Khi nhận biết mình chỉ là “quản gia” (steward) của những phước hạnh Chúa giao, chúng ta sẽ ban cho với tâm thế quản lý trung tín thay vì chủ nhân nắm giữ.

2. Sự Đáp Lại Lại Ân Điển Cứu Chuộc: Sự ban cho không phải là phương cách để mua chuộc ơn cứu rỗi, nhưng là lời đáp lại đầy biết ơn trước ân điển nhưng không mà chúng ta đã nhận nơi thập tự giá. Như Phao-lô khích lệ: “Hãy bắt chước Đức Chúa Trời như con cái rất yêu dấu của Ngài; và hãy bước đi trong sự yêu thương, cũng như Đấng Christ đã yêu thương anh em, và phó chính mình Ngài vì anh em” (Ê-phê-sô 5:1-2). Tình yêu hy sinh của Christ trở thành động lực tối cao cho mọi sự hy sinh và ban cho của chúng ta.

3. Sự Hướng Dẫn của Chúa Thánh Linh: Người ban cho cách vui lòng nhạy bén với sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Chính Ngài cảm động lòng chúng ta (Xuất Ê-díp-tô Ký 35:21) và sản sinh trong chúng ta bông trái của Thánh Linh, bao gồm sự nhân từ và lòng tốt (Ga-la-ti 5:22), là nền tảng cho hành động ban cho.

III. Các Nguyên Tắc Thực Hành Để Ban Cho Cách Vui Lòng

1. Ban Cho Có Chủ Đích và Kế Hoạch (Theo Lòng Định Liệu):
“Mỗi người nên tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra” (2 Cô-rinh-tô 9:7a). Từ “đã định” trong tiếng Hy Lạp là proaireō, có nghĩa là quyết định trước, lựa chọn có chủ ý. Điều này đối lập với việc ban cho theo cảm hứng nhất thời hoặc chỉ khi bị nhắc nhở. Chúng ta cần cầu nguyện và lập kế hoạch tài chính thuộc linh, bao gồm việc dâng một phần mười (Ma-la-chi 3:10) và của dâng lạc hiến, ngay từ khi nhận được nguồn lực Chúa ban.

2. Ban Cho Cách Kín Đáo và Khiêm Nhường:
Chúa Giê-xu dạy rõ ràng: “Song khi ngươi làm bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì, hầu cho sự bố thí được kín nhiệm; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.” (Ma-thi-ơ 6:3-4). Sự “vui lòng” thật không tìm kiếm sự vinh danh từ người đời. Phần thưởng đến từ Cha trên trời là đủ.

3. Ban Cho Xuất Phát Từ Tình Yêu Thương, Không Phải Luật Lệ:
Mặc dù việc dâng một phần mười là mệnh lệnh trong Cựu Ước và được Chúa Giê-xu xác nhận (Ma-thi-ơ 23:23), nhưng tinh thần đằng sau phải là tình yêu. Sứ đồ Phao-lô viết: “Và nếu tôi đem hết gia tài mình mà bố thí, lại nếu tôi phó thân mình để chịu đốt, mà không có tình yêu thương, thì điều đó chẳng ích chi cho tôi.” (1 Cô-rinh-tô 13:3). Luật lệ có thể tạo ra sự ép uổng, nhưng tình yêu Christ thúc giục (2 Cô-rinh-tô 5:14) tạo nên sự vui lòng.

4. Ban Cho Theo Khả Năng và Hoàn Cảnh:
Kinh Thánh ghi nhận lòng quảng đại của các Hội Thánh nghèo khó nhưng rộng rãi (2 Cô-rinh-tô 8:1-3). Nguyên tắc là: “Tùy theo người có, chớ không theo người không có.” (2 Cô-rinh-tô 8:12). Chúa không đo lường sự ban cho bằng số lượng tuyệt đối, mà bằng tỷ lệ và tấm lòng đằng sau đó, như gương bà góa nghèo dâng hai đồng tiền (Mác 12:41-44).

IV. Những Lĩnh Vực Cụ Thể Để Thực Hành Sự Ban Cho Cách Vui Lòng

1. Đối Với Công Việc Chúa (Dâng Hiến Cho Hội Thánh Địa Phương):
Hội Thánh là thân thể và nhà của Đức Chúa Trời. Việc dâng hiến tài chính cách đều đặn, trung tín và vui lòng cho Hội thánh địa phương là cách chúng ta góp phần vào sự tăng trưởng của Vương Quốc Đức Chúa Trời ngay tại nơi mình thuộc về, hỗ trợ người giảng đạo và gánh vác các chức vụ (1 Cô-rinh-tô 9:14; Ga-la-ti 6:6).

2. Đối Với Anh Em Tín Hữu và Người Có Nhu Cầu:
Sự ban cho không chỉ dừng lại ở nhà thờ. “Chớ quên việc lành và sự bố thí; sự tế lễ dường ấy đẹp lòng Đức Chúa Trời.” (Hê-bơ-rơ 13:16). Chúng ta được kêu gọi nhận biết và đáp ứng nhu cầu thực tế của anh chị em trong đức tin (Gia-cơ 2:15-16) và cả người ngoài (Ga-la-ti 6:10).

3. Ban Cho Thời Gian, Tài Năng và Lời Nói Khích Lệ:
Sự ban cho không giới hạn ở tiền bạc. Dâng thời gian để phục vụ, thăm viếng; sử dụng tài năng Chúa ban để gây dựng Hội thánh; và một lời nói khích lệ, an ủi đúng lúc cũng là những của ban quý giá (1 Phi-e-rơ 4:10-11).

V. Phước Hạnh và Phần Thưởng Cho Người Ban Cho Cách Vui Lòng

Đức Chúa Trời không mắc nợ ai. Khi chúng ta ban cho cách vui lòng, Ngài hứa ban những phước hạnh cả thuộc linh lẫn thực tế:

- Được Chúa Yêu: “Đức Chúa Trời yêu kẻ ban cho cách vui lòng” (2 Cô-rinh-tô 9:7b) – đây là đặc ân lớn nhất.
- Gieo và Gặt trong Phước Hạnh: “Kẻ nào gieo ít thì gặt ít; kẻ nào gieo nhiều thì gặt nhiều.” (2 Cô-rinh-tô 9:6). Nguyên tắc gieo và gặt này áp dụng trên mọi phương diện đời sống.
- Được Chu Cấp Đầy Đủ và Dư Dật: “Đức Chúa Trời có quyền ban cho anh em đủ mọi thứ ơn đầy dẫy, hầu cho anh em hằng đủ điều cần dùng trong mọi sự, lại còn có rời rộng nữa để làm các thứ việc lành” (2 Cô-rinh-tô 9:8). Đây không phải lời hứa về sự giàu có phù phiếm, nhưng về sự chu cấp đủ để chúng ta tiếp tục là ống dẫn phước lành.
- Kết Quả Thuộc Linh và Lời Cảm Tạ Dâng Lên Chúa: Sự ban cho của chúng ta không chỉ đáp ứng nhu cầu vật chất, mà còn khiến nhiều người dâng lời cảm tạ lên Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 9:11-12).

VI. Áp Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Hằng Ngày

1. Bắt Đầu Với Sự Cầu Nguyện và Tạ Ơn: Mỗi sáng, hãy tạ ơn Chúa về sự chu cấp của Ngài. Cầu xin Ngài mở mắt bạn để thấy cơ hội ban cho trong ngày và ban cho bạn tấm lòng vui lòng.
2. Lập Ngân Sách Thuộc Linh: Trong kế hoạch tài chính cá nhân/gia đình, hãy ưu tiên dành ra phần cho Chúa (phần mười và của dâng) ngay khi nhận thu nhập, trước mọi chi tiêu khác.
3. Tập Thói Quen Ban Cho Nhỏ: Bắt đầu với những điều trong khả năng: mua một phần quà nhỏ khích lệ người đang gặp khó khăn, tặng một quyển sách thiêng liêng, mời một người độc thân dùng bữa tối.
4. Ban Cho Cách Sáng Tạo: Sử dụng tài năng của bạn (nấu ăn, sửa chữa, chăm sóc trẻ) để phục vụ người khác như một hình thức ban cho.
5. Ghi Nhật Ký Phước Lành: Ghi lại những lần bạn vui lòng ban cho và những cách Chúa chu cấp cho bạn. Điều này củng cố đức tin và nuôi dưỡng tấm lòng biết ơn.

Kết Luận

Trở thành một người ban cho cách vui lòng không phải là mục tiêu có thể đạt được ngay lập tức, nhưng là một hành trình biến đổi bởi ân điển. Nó bắt đầu từ việc đáp lại tình yêu vĩ đại của Đấng Christ, nhận biết mọi điều chúng ta có đều là ủy thác từ Chúa, và để cho Chúa Thánh Linh cảm động, dẫn dắt tấm lòng chúng ta. Khi chúng ta học tập ban cho có chủ đích, khiêm nhường, xuất phát từ tình yêu và trong khả năng của mình, chúng ta không chỉ làm vinh hiển Đức Chúa Trời và gây dựng người khác, mà chính chúng ta cũng kinh nghiệm niềm vui sâu nhiệm và sự thỏa lòng mà thế gian không thể ban cho. Hãy bước vào vòng tuần hoàn phước hạnh của thiên đàng: nhận ân điển từ Chúa, rồi vui lòng trở thành kênh dẫn phước lành đó đến với thế giới xung quanh. “Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót!” (Ma-thi-ơ 5:7).

Quay Lại Bài Viết