Chúa Giê-su Chính Là Sự Bình An Của Chúng Ta Có Ý Nghĩa Gì (Ê-phê-sô 2:14)
Trong một thế giới đầy rẫy xung đột, chia rẽ, lo âu và bất an, lời tuyên bố của sứ đồ Phao-lô trong thư Ê-phê-sô vang lên như một khúc ca đắc thắng và một lời hứa vững chắc: **“Vì chính Ngài là sự bình an của chúng ta”** (Ê-phê-sô 2:14a). Đây không phải là một ẩn dụ hay một lời khuyên về tâm lý, mà là một tuyên bố thần học trọng tâm về nhân vật và công trình của Đấng Christ. Để thấu hiểu chiều sâu của tuyên bố này, chúng ta phải đi vào bối cảnh, khai quật ý nghĩa nguyên thủy của từ “bình an”, và khám phá cách Chúa Giê-su Ki-tô thực hiện và ban sự bình an đó cho những ai tin Ngài.
Bối Cảnh Của Sự Thù Nghịch: Bức Tường Ngăn Cách (Ê-phê-sô 2:11-13)
Phao-lô viết cho các tín hữu ở Ê-phê-sô, một thành phố ngoại giáo, nơi phần lớn hội thánh là người gốc Dân Ngoại (không phải Do Thái). Ông nhắc họ nhớ về tình trạng tuyệt vọng trước kia của họ: “Vậy, hãy nhớ lại rằng, thuở trước, anh em là người ngoại... bị cách xa nhà nước Y-sơ-ra-ên, chẳng dự vào các lời giao ước và lời hứa, không có sự trông cậy và không có Đức Chúa Trời ở thế gian.” (Ê-phê-sô 2:11-12).
Giữa người Do Thái và Dân Ngoại tồn tại một “bức tường ngăn cách” (câu 14) vô cùng kiên cố, được xây dựng bởi Luật Pháp, các điều răn và lệ truyền. Trong đền thờ Giê-ru-sa-lem, thậm chí có một hàng rào bằng đá với biển cảnh báo rằng bất kỳ người Dân Ngoại nào vượt qua sẽ bị xử tử. Sự thù nghịch này không chỉ thuộc xã hội hay văn hóa, mà căn nguyên là thuộc linh: tội lỗi đã gây ra sự chia rẽ giữa con người với Đức Chúa Trời (sự thù nghịch dọc), và từ đó dẫn đến sự chia rẽ giữa con người với nhau (sự thù nghịch ngang).
Giải Nghĩa “Bình An” (Shalom & Eirēnē)
Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ **“Shalom” (שלום)** mang ý nghĩa phong phú vượt xa khái niệm “không có chiến tranh” hay “tâm trí yên tĩnh”. Shalom là sự trọn vẹn, toàn vẹn, hài hòa, thịnh vượng và hòa thuận trong mọi mối quan hệ: với Đức Chúa Trời, với tha nhân, với chính mình và với thiên nhiên. Nó là tình trạng lý tưởng mà Đức Chúa Trời dành cho dân sự Ngài.
Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), từ **“Eirēnē” (εἰρήνη)** kế thừa và mở rộng ý nghĩa của Shalom. Khi thiên sứ loan báo về sự giáng sinh của Đấng Christ, họ hát: “Vinh hiển cho Đức Chúa Trời ở trên cao! Bình an (Eirēnē) dưới thế cho người mà Chúa vừa lòng!” (Lu-ca 2:14). Chúa Giê-su phán: “Ta để sự bình an (Eirēnē) lại cho các ngươi; Ta ban sự bình an (Eirēnē) của Ta cho các ngươi. Sự bình an (Eirēnē) Ta cho các ngươi không giống như thế gian cho.” (Giăng 14:27).
Như vậy, khi Phao-lô tuyên bố “Ngài là sự bình an của chúng ta”, ông đang nói đến Chúa Giê-su chính là hiện thân, là nguồn cội và là người ban sự hòa thuận trọn vẹn đó.
Chúa Giê-su: Đấng Phá Đổ Bức Tường Ngăn Cách (Ê-phê-sô 2:14-15)
“Vì chính Ngài là sự bình an của chúng ta, Ngài đã hiệp cả đôi làm một, phá đổ bức tường ngăn cách là sự thù nghịch, bởi vì xác thịt Ngài.” (Ê-phê-sô 2:14). Cụm từ “bởi vì xác thịt Ngài” chỉ về **sự chết trên thập tự giá** của Ngài. Đây là hành động quyết định:
- Ngài phá đổ bức tường ngăn cách: Luật pháp với các điều khoản và nghi lễ, vốn trở thành điểm phân biệt và kết án, đã được ứng nghiệm và đặt sang một bên trong chính thân thể Ngài (Cô-lô-se 2:14). Sự chết của Ngài giải quyết nguyên nhân gốc rễ của mọi sự thù nghịch: tội lỗi.
- Ngài hiệp cả đôi làm một: “Đôi” ở đây chỉ người Do Thái và Dân Ngoại. Trên thập tự giá, Chúa Giê-su gánh lấy sự thù ghét, định kiến và sự phân chia của cả hai nhóm. Sự phán xét của Đức Chúa Trời về tội lỗi đã đổ trên Ngài, thay vì đổ trên chúng ta và đổ lên nhau.
- Ngài tạo nên một con người mới: “Ngài đã bãi bỏ Luật Pháp của các điều răn chép thành điều lệ, để Ngài có thể tạo dựng trong chính Ngài cả hai thành một người mới, làm nên sự hòa thuận.” (Ê-phê-sô 2:15). “Một người mới” này là Hội Thánh, thân thể của Đấng Christ, nơi mọi phân biệt chủng tộc, địa vị xã hội không còn là rào cản căn tính tối hậu (Ga-la-ti 3:28). Căn tính mới là “trong Đấng Christ”.
Sự Bình An Với Đức Chúa Trời: Nền Tảng Đầu Tiên (Rô-ma 5:1)
Trước khi có sự bình an với nhau, chúng ta phải có sự bình an với Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố rõ ràng: “Vậy, chúng ta đã được xưng công bình bởi đức tin, thì được hòa thuận với Đức Chúa Trời bởi Đức Chúa Giê-xu Christ, Chúa chúng ta.” (Rô-ma 5:1). Từ “hòa thuận” ở đây trong nguyên văn là “Eirēnēn” – có sự bình an.
Nhờ huyết Ngài đổ ra trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã hòa giải chúng ta với Đức Chúa Trời (2 Cô-rinh-tô 5:18-19). Sự thù nghịch do tội lỗi gây ra đã được cất bỏ. Chúng ta không còn là kẻ thù, nhưng trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Đây là nền tảng tuyệt đối cho mọi sự bình an khác. Không có sự bình an thật nào tồn tại bên ngoài mối quan hệ hòa thuận với Đấng Tạo Hóa.
Chúa Giê-su: Sự Bình An Cá Nhân và Nội Tâm (Phi-líp 4:6-7)
Từ nền tảng hòa thuận với Đức Chúa Trời, sự bình an của Đấng Christ trở thành một kinh nghiệm cá nhân và nội tâm. Đây là sự bình an vượt trên mọi hiểu biết, bảo vệ lòng và trí khỏi sự lo âu. “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ giữ gìn lòng và trí anh em trong Đức Chúa Giê-xu Christ.” (Phi-líp 4:6-7).
Lưu ý rằng sự bình an này là **“của Đức Chúa Trời”** và nó hoạt động **“trong Đức Chúa Giê-xu Christ”**. Nó không phải là kết quả của hoàn cảnh thuận lợi, mà là kết quả của việc tin cậy vào Đấng đang ngự trị trên mọi hoàn cảnh. Chúa Giê-su là Sự Bình An, nên khi chúng ta ở trong Ngài, chúng ta được ở trong chính nguồn bình an vĩnh cửu.
Ứng Dụng Thực Tế: Sống Như Những Sứ Giả Của Sự Bình An
Là những người đã nhận lãnh sự bình an từ Đấng Christ, chúng ta được kêu gọi sống và chia sẻ sự bình an ấy.
- Giữ Gìn Sự Hiệp Một Của Thánh Linh: Ê-phê-sô 4:3 kêu gọi chúng ta “dịu dàng mà chịu đựng nhau, hãy thương yêu nhau, siêng năng mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh bằng sự hòa thuận.” Vì bức tường ngăn cách đã bị phá đổ, chúng ta không được dựng nên những bức tường mới bằng sự phán xét, định kiến hay tranh cãi vô ích.
- Tha Thứ Như Chúng Ta Đã Được Tha Thứ: Sự bình an trong các mối quan hệ được duy trì bởi ân điển của sự tha thứ. Chúa Giê-su đã tha thứ cho chúng ta mọi sự thù nghịch, nên chúng ta có năng lực và trách nhiệm tha thứ cho người khác (Ê-phê-sô 4:32).
- Rao Truyền Sứ Điệp Hòa Thuận: Chúng ta được giao chức vụ hòa giải (2 Cô-rinh-tô 5:18-20). Trong một thế giới chia rẽ, Cơ Đốc nhân phải là những cây cầu xây dựng bằng tình yêu và lẽ thật của Phúc Âm, dẫn đưa người khác đến sự hòa thuận với Đức Chúa Trời.
- Tìm Kiếm Sự Bình An Trong Chúa Mỗi Ngày: Khi lo âu, sợ hãi, hoặc xung đột nội tâm nổi lên, hãy chạy đến với “Sự Bình An” là chính Chúa Giê-su. Qua sự cầu nguyện, suy ngẫm Lời Chúa và sự thờ phượng, chúng ta kết nối lại với nguồn cội của shalom.
Kết Luận: Ngài Là Sự Bình An Của Chúng Ta
Câu hỏi “Chúa Giê-su là sự bình an của chúng ta có ý nghĩa gì?” đưa chúng ta đến trung tâm của Phúc Âm. Điều này có nghĩa là:
1. Một Con Người: Sự bình an không phải là một khái niệm, một cảm xúc hay một hiệp ước, mà là một Con Người – Giê-xu Christ. Ngài chính là hiện thân của Shalom của Đức Chúa Trời.
2. Một Công Trình Hoàn Tất: Sự bình an này đã được mua và thiết lập vĩnh viễn qua sự chết và sống lại của Ngài trên thập tự giá. Nó là một thực tại khách quan cho ai tin nhận.
3. Một Trạng Thái Hiện Tại: Chúng ta không chỉ có bình an, hay được ban bình an; chúng ta được đặt vào trong chính Sự Bình An là Đấng Christ. Chúng ta được kêu gọi sống, bước đi và suy nghĩ từ thực tại hòa thuận trọn vẹn này.
Trong mọi sự chia rẽ, xung đột và lo lắng của cuộc sống, lời mời gọi vẫn còn đó: Hãy đến với Chúa Giê-xu, Đấng đã phá đổ mọi bức tường. Hãy an nghỉ trong Ngài, vì chính Ngài là sự bình an của chúng ta. Từ nơi Ngài, sự bình an chảy ra để chữa lành các mối quan hệ, bình tĩnh tâm hồn và biến đổi chúng ta thành những công cụ hòa bình của Vương Quốc Đức Chúa Trời.