Giá Trị Đích Thực Vĩnh Cửu Theo Nhãn Quan Kinh Thánh
Trong một thế giới chuyển động không ngừng, nơi các giá trị vật chất, địa vị xã hội và thành tựu cá nhân thường được tôn vinh như thước đo của một cuộc đời thành công, một câu hỏi căn bản vẫn luôn ám ảnh tâm trí con người: Điều gì thực sự tồn tại mãi mãi? Kho tàng tri thức nhân loại có thể đưa ra nhiều đáp án, nhưng chỉ có Lời hằng sống của Đức Chúa Trời mới cung cấp một viễn cảnh xác thực và bất biến về những gì mang giá trị đích thực và vĩnh cửu. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát Kinh Thánh để khám phá những thực tại không bao giờ hư mất, qua đó định hướng lại đời sống, ưu tiên và nỗ lực của chúng ta theo ý muốn đời đời của Đấng Tạo Hóa.
Trước khi xác định điều gì là vĩnh cửu, Kinh Thánh trước hết phơi bày sự phù du của những điều mà thế gian tôn thờ. Truyền đạo 1:2 tuyên bố một cách chắc nịch: "Hư không của sự hư không, hư không của sự hư không, thảy đều hư không". Tác giả, Vua Sa-lô-môn – người từng sở hữu mọi sự giàu sang, khôn ngoan và lạc thú trần gian – đã đi đến kết luận thấm thía rằng mọi thứ "dưới mặt trời" đều là hư không, như bóng chạy, như hơi nước thoáng qua (Truyền đạo 1:14; 6:12). Chúa Giê-xu cũng đặt ra một câu hỏi đầy tính chất khai sáng: "Vì sẽ có ích gì cho người nào nếu được cả thiên hạ mà mất linh hồn mình? Vậy thì người lấy chi mà đổi lại linh hồn mình?" (Ma-thi-ơ 16:26). Câu hỏi này thiết lập một sự tương phản rõ rệt giữa giá trị tạm thời ("cả thiên hạ") và giá trị vĩnh cửu ("linh hồn").
Trong thư của mình, Sứ đồ Giăng cũng cảnh tỉnh: "Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa; nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Trời không ở trong người ấy. Vì mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra. Vả thế gian với sự tham dục nó đều qua đi..." (1 Giăng 2:15-17). Cụm từ "đều qua đi" (trong nguyên văn Hy Lạp là "παράγεται" - *paragetai*) diễn tả một hình ảnh sống động: nó đang trôi qua, đang biến mất, như một cảnh tượng chóng vánh. Điều này đối lập hoàn toàn với bản chất của Đức Chúa Trời và ý muốn Ngài, là điều "còn lại đời đời" (câu 17).
Vậy, đâu là những thực tại không "qua đi", mà tồn tại đời đời? Kinh Thánh chỉ ra cho chúng ta một vài phương diện then chốt.
1. Lời Đức Chúa Trời – Nền Tảng Chân Lý Bất Biến
Tiên tri Ê-sai tuyên bố: "Cỏ khô, hoa rụng; nhưng lời của Đức Chúa Trời chúng ta còn mãi đời đời" (Ê-sai 40:8). Sự đối chiếu giữa "cỏ khô, hoa rụng" (biểu tượng cho vẻ đẹp và sức sống mong manh của con người) với Lời hằng sống của Đức Chúa Trời thật rõ ràng. Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu xác nhận: "Trời đất sẽ qua, nhưng lời ta nói chẳng bao giờ qua đi" (Ma-thi-ơ 24:35). Danh từ Hy Lạp được dùng cho "lời" ở đây là "λόγοι" (*logoi*), chỉ những lời phán, tuyên bố cụ thể. Chân lý trong Kinh Thánh là la bàn vĩnh cửu cho nhân loại, không bị ảnh hưởng bởi các trào lưu văn hóa hay triết học nhất thời. Đầu tư thời gian để học, suy ngẫm và sống theo Lời Chúa là đầu tư vào một giá trị tuyệt đối vĩnh cửu.
2. Linh Hồn Con Người – Phẩm Giá Đời Đời
Mỗi con người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng thế ký 1:27). Điều này ban cho nhân loại một phẩm giá và giá trị độc nhất vô nhị, vượt xa mọi loài thọ tạo khác. Giá trị này không nằm ở ngoại hình, tài sản hay thành tích, mà nằm ở chính bản thể là một linh hồn (trong tiếng Hê-bơ-rơ: "נֶפֶשׁ" - *nephesh*) được Đức Chúa Trời ban sự sống. Sách Truyền đạo kết thúc bằng lời nhắc nhở: "Đức Chúa Trời sẽ đem đoán xét các việc làm ra, đến nỗi việc kín nhiệm hơn hết, hoặc thiện hoặc ác cũng vậy" (Truyền đạo 12:14). Sự phán xét này chỉ có ý nghĩa vì linh hồn con người tiếp tục tồn tại sau cái chết thể xác. Do đó, việc quan tâm đến sự cứu rỗi và tình trạng đời đời của một linh hồn – của chính mình và của người khác – là ưu tiên tối thượng mang tính vĩnh cửu.
3. Công Đức Thuộc Linh và Bông Trái Hầu Việc Chúa
Không giống như của cải vật chất có thể bị mối mọt ăn hay trộm cướp (Ma-thi-ơ 6:19), những gì chúng ta làm vì Đấng Christ và cho Vương Quốc Ngài sẽ còn lại mãi mãi. Chúa Giê-xu dạy: "Chớ chứa của tại dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy; nhưng phải chứa của tại trên trời... Vì chỗ nào của quí ngươi ở, thì lòng ngươi cũng ở đó" (Ma-thi-ơ 6:19-21). "Của quí trên trời" bao gồm sự vâng lời, sự thờ phượng chân thật, việc đầu tư thời gian, tài năng, tiền bạc để rao truyền Phúc Âm, gây dựng Hội Thánh và phục vụ người có nhu cầu.
Sứ đồ Phao-lô làm rõ điều này khi viết: "Vậy, hỡi anh em yêu dấu của tôi, hãy vững vàng, chớ rúng động, hãy làm công việc Chúa cách dư dật luôn, vì biết rằng công khó của anh em trong Chúa chẳng phải là vô ích đâu" (1 Cô-rinh-tô 15:58). Danh từ "công khó" ("κόπος" - *kopos*) ở đây hàm ý sự lao nhọc, mệt nhọc cho đến kiệt sức. Mọi sự mệt nhọc vì danh Chúa đều có giá trị vĩnh cửu. Hơn nữa, bông trái của Thánh Linh – "yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ" (Ga-la-ti 5:22-23) – là những phẩm chất thuộc linh được gây dựng trong đời sống tín đồ, và chúng phản chiếu bản tính đời đời của Đức Chúa Trời.
4. Mối Quan Hệ Với Đức Chúa Trời Qua Đấng Christ – Sự Sống Đời Đời
Đây là trung tâm của mọi giá trị vĩnh cửu. Sự sống đời đời không chỉ đơn thuần là sự tồn tại bất tận, mà là nhận biết Cha, tức là Đức Chúa Trời chân thật, cùng Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Cha đã sai đến (Giăng 17:3). Đây là một mối tương giao cá nhân, thân mật với Đấng Tạo Hóa, được phục hồi nhờ sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ. Chính Chúa Giê-xu tuyên bố: "Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi" (Giăng 11:25). Sự tin cậy nơi Đấng Christ mở ra cánh cửa vào một thực tại vĩnh cửu không còn sự chết, đau đớn, khóc lóc hay buồn rầu nữa (Khải huyền 21:4).
Nhận thức về những giá trị vĩnh cửu này phải biến đổi cách chúng ta sống hôm nay. Dưới đây là một số ứng dụng thiết thực:
1. Định Giá Lại Các Ưu Tiên (Re-evaluating Priorities):
Hãy tự vấn: Phần lớn thời gian, năng lượng, suy nghĩ và tài chính của tôi đang được đầu tư vào những điều "sẽ qua đi" hay những điều "còn lại đời đời"? Việc lập ngân sách, lập kế hoạch cá nhân và gia đình cần phản ánh sự ưu tiên cho Vương Quốc Đức Chúa Trời trước nhất (Ma-thi-ơ 6:33).
2. Đầu Tư Vào Con Người Thay Vì Chỉ Vào Vật Chất:
Hãy chủ động đầu tư vào các mối quan hệ, đặc biệt trong gia đình và Hội Thánh. Dành thời gian để dạy dỗ con cái về Chúa (Phục truyền 6:7), khích lệ anh em trong đức tin, và chia sẻ Phúc Âm cho người hư mất. Một linh hồn được cứu là một kho báu vĩnh cửu trên thiên đàng.
3. Sử Dụng Của Cải Đời Này Như Công Cụ, Không Phải Cứu Cánh:
Chúa Giê-xu dạy rõ ràng về việc sử dụng của cải thế gian để kết bạn hầu khi nó hư đi, họ sẽ tiếp rước chúng ta vào nhà đời đời (Lu-ca 16:9). Điều này có nghĩa là sử dụng tiền bạc, tài nguyên một cách khôn ngoan để hỗ trợ công việc Chúa, giúp đỡ người nghèo khó, và thúc đẩy sự lan truyền của chân lý. Phao-lô khuyên người giàu "đừng kiêu ngạo, đừng để lòng trông cậy nơi của cải không chắc... nhưng hãy làm điều lành, làm nhiều việc phước đức, kíp ban phát, phân chia" (1 Ti-mô-thê 6:17-18).
4. Nuôi Dưỡng Đời Sống Thuộc Linh Mỗi Ngày:
Giá trị vĩnh cửu được củng cố qua những kỷ luật thuộc linh hằng ngày: đọc và suy ngẫm Lời Chúa, cầu nguyện, thờ phượng và thông công. Đây là cách chúng ta "chứa của trên trời". Như Phao-lô khích lệ: "Hãy gắng sức cho được trọn vẹn như Đức Chúa Trời đã gọi anh em" (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:23-24).
Hành trình tìm kiếm giá trị đích thực vĩnh cửu cuối cùng dẫn chúng ta đến chân dung của Đức Chúa Jêsus Christ – Đấng là Alpha và Omega, là đầu và cuối (Khải huyền 22:13). Trong Ngài, chúng ta tìm thấy Lời trở nên xác thịt (Giăng 1:14), con đường dẫn đến sự sống đời đời (Giăng 14:6), và nền tảng duy nhất cho mọi công trình thuộc linh (1 Cô-rinh-tô 3:11). Khi ánh mắt đức tin của chúng ta hướng về những thực tại không hề hư nát, không ô uế, không suy tàn – tức là cơ nghiệp dành sẵn cho chúng ta tại trên trời (1 Phi-e-rơ 1:4) – thì những thử thách, mất mát và sự hấp dẫn của thế gian sẽ mất đi quyền lực của chúng. Ước mong mỗi chúng ta, như Sứ đồ Phao-lô, có thể tuyên bố: "Tôi coi hết thảy mọi sự như là sự lỗ, vì sự nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ là quý hơn hết" (Phi-líp 3:8). Hãy can đảm đầu tư cuộc đời mình vào những gì sẽ còn lại khi thời gian chấm dứt và cõi đời đời mở ra.