Có Nên Để Một Tín Đồ Cơ Đốc Tham Gia Võ Thuật Không?
Trong một thế giới đầy biến động, nhu cầu về sức khỏe, khả năng tự vệ và rèn luyện tính kỷ luật ngày càng được chú trọng. Võ thuật, với tư cách là một môn nghệ thuật lâu đời, thu hút nhiều người, bao gồm cả các tín hữu Cơ Đốc. Tuy nhiên, một câu hỏi quan trọng được đặt ra: Liệu việc luyện tập võ thuật có phù hợp với niềm tin và lối sống của một Cơ Đốc nhân? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khảo sát vấn đề dưới ánh sáng của Lời Chúa, xem xét các nguyên tắc Kinh Thánh, phân tích động cơ, mục đích và đưa ra những hướng dẫn thực tiễn cho đời sống đức tin.
Trước khi đi vào phân tích cụ thể về võ thuật, chúng ta phải thiết lập một nền tảng thần học vững chắc về thân thể. Sứ đồ Phao-lô dạy rõ trong 1 Cô-rinh-tô 6:19-20 (1925): "Anh em há chẳng biết rằng thân thể mình là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, là Đấng mà anh em đã nhận bởi Đức Chúa Trời, và anh em chẳng phải thuộc về chính mình sao? Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời."
Nguyên tắc này có ý nghĩa then chốt. Thân thể không phải là công cụ cho sự bạo lực tùy tiện hay kiêu ngạo, nhưng là phương tiện để "làm sáng danh Đức Chúa Trời". Do đó, bất kỳ hoạt động thể chất nào, bao gồm võ thuật, cần được đánh giá dựa trên tiêu chí: Nó có giúp gìn giữ, rèn luyện và sử dụng đền thờ này một cách tốt đẹp cho Chúa không? Việc rèn luyện sức khỏe, tính kỷ luật, khả năng tự chủ (egkrateia trong tiếng Hy Lạp - một trái của Thánh Linh, Ga-la-ti 5:23) hoàn toàn phù hợp với mục đích này.
Mối quan ngại lớn nhất thường xoay quanh yếu tố bạo lực. Kinh Thánh dạy gì?
1. Về Bạo Lực Trả Thù & Sự Dữ: Chúa Giê-xu dạy một nguyên tắc cách mạng trong Bài Giảng Trên Núi: "Các ngươi có nghe lời phán rằng: Hãy yêu người lân cận, và hãy ghét kẻ thù nghịch. Nhưng ta nói cùng các ngươi: Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi" (Ma-thi-ơ 5:43-44). Ngài cũng dạy đừng chống cự kẻ dữ, nhưng nếu ai vả má bên hữu, hãy đưa má bên kia (Ma-thi-ơ 5:39). Điều này rõ ràng lên án tinh thần trả thù, thù hận và bạo lực chủ động xuất phát từ lòng giận dữ (orgē).
2. Về Quyền Tự Vệ Chính Đáng & Bảo Vệ Người Khác: Tuy nhiên, Kinh Thánh cũng công nhận nguyên tắc về quyền tự vệ và bảo vệ sự sống. Trong Xuất Ê-díp-tô Ký 22:2-3, luật pháp qui định về trường hợp đánh chết kẻ trộm đột nhập ban đêm, điều này không bị kể là phạm tội sát nhân. Điều này cho thấy có sự phân biệt giữa bạo lực xâm hại và hành động tự vệ cần thiết. Chúa Giê-xu cũng từng khuyên các môn đồ mang gươm để tự vệ (Lu-ca 22:36), mặc dù sau đó Ngài quở trách Phi-e-rơ dùng gươm để tấn công (Ma-thi-ơ 26:52), nhấn mạnh rằng phương cách và động cơ của Ngài không thuộc về thế gian này.
3. Vai Trò của Chính Quyền: Rô-ma 13:4 xác nhận chính quyền "mang gươm" để trừng phạt kẻ làm ác và bảo vệ người lành. Điều này ngụ ý rằng việc sử dụng sức mạnh có kiểm soát cho mục đích công lý và bảo vệ là có chỗ đứng trong trật tự của Đức Chúa Trời.
⇒ Từ đây, chúng ta thấy Kinh Thánh phân biệt rõ giữa:
- Bạo lực thù hận, trả thù, gây hấn: Bị cấm.
- Hành động tự vệ cần thiết, bảo vệ người yếu đuối, và sức mạnh được sử dụng cho công lý: Được công nhận trong những giới hạn nhất định.
Đối với Cơ Đốc nhân, động cơ (motiva) luôn quan trọng hơn hành động bề ngoài. 1 Sa-mu-ên 16:7 chép: "Đức Giê-hô-va phán rằng: Chớ xem bộ dạng mà coi người, vì Ta chẳng xem theo cách loài người xem đoán; loài người xem đoán bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng." Vậy, động cơ nào cho việc luyện võ là có thể chấp nhận được?
- Rèn Luyện Thể Chất & Tinh Thần: Phát triển sức khỏe, tính kỷ luật, sự nhẫn nại, khả năng tập trung – những đức tính hữu ích cho đời sống và sự phục vụ Chúa.
- Tự Vệ & Bảo Vệ Gia Đình: Trong một xã hội đầy rẫy hiểm nguy, việc học cách tự bảo vệ bản thân và người thân một cách chính đáng là trách nhiệm (1 Ti-mô-thê 5:8).
- Nghệ Thuật & Văn Hóa: Đánh giá cao võ thuật như một di sản văn hóa, một môn nghệ thuật biểu diễn về chuyển động và tinh thần.
Ngược lại, những động cơ cần xét lại:
- Nuôi dưỡng sự kiêu ngạo, hơn thua, ham muốn thống trị: Trái với tinh thần khiêm nhường, hầu việc của Chúa Giê-xu (Phi-líp 2:3-7).
- Thỏa mãn cơn giận, tìm kiếm bạo lực: Đi ngược lại mạng lệnh "chớ dấy lên tranh cạnh" (Tít 3:9).
- Đắm mình trong tinh thần báo thù hoặc thế giới quan trái với Kinh Thánh: Nhiều môn võ gắn liền với triết lý hoặc tín ngưỡng đa thần, duy vật.
Đây là điểm cần sự khôn ngoan đặc biệt. Nhiều môn võ, đặc biệt có nguồn gốc phương Đông, không chỉ là kỹ thuật chiến đấu mà còn là một con đường tu luyện (do) gắn chặt với các tôn giáo như Phật giáo, Đạo giáo, Thần đạo, hoặc thuyết vật linh. Chúng có thể bao gồm:
- Các nghi lễ thờ cúng tổ sư, thần linh: Vi phạm rõ ràng điều răn thứ nhất (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3).
- Thực hành thiền định (zen, mushin) hướng đến trạng thái "vô niệm" hoặc hòa nhập với vũ trụ: Điều này mâu thuẫn với lời dạy của Chúa Giê-xu về sự tỉnh thức, cầu nguyện và tập trung vào Chúa (Lu-ca 18:1; Cô-lô-se 3:2). Cơ Đốc nhân được kêu gọi "phục hồi hình ảnh Đức Chúa Trời" (tselem Elohim), chứ không phải giải thể cái tôi để hòa vào một thực thể vô danh.
- Sử dụng các biểu tượng, chú thuật, khí công dựa trên thế giới quan phi Kinh Thánh: Cần phải tránh xa (Phục-truyền 18:9-14).
Sứ đồ Phao-lô cảnh báo: "Hãy giữ chừng, kẻo có kẻ lấy triết học và lời hư không, theo truyền thống của loài người, sơ học của thế gian, mà bắt anh em phục chăng, chớ không theo Đấng Christ." (Cô-lô-se 2:8). Tín hữu cần có sự nhạy bén thuộc linh để "thử nghiệm các thần" (1 Giăng 4:1), phân biệt đâu là kỹ thuật thể thuần túy, đâu là thực hành mang tính tâm linh nguy hiểm.
Khi được tiếp cận với động cơ trong sáng và sự hiểu biết thuộc linh, võ thuật có thể mang lại những lợi ích thiết thực:
1. Rèn Luyện Tính Tự Chủ (Egkrateia): Võ thuật đòi hỏi sự kiểm soát tuyệt đối về thể chất lẫn cảm xúc. Điều này trực tiếp nuôi dưỡng đức tính "tiết độ" - một trái của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:22-23). Một võ sĩ Cơ Đốc học cách chế ngự cơn giận, sự sợ hãi và các phản ứng bản năng.
2. Phát Triển Thân Thể Cách Lành Mạnh: Như đã nói, đó là trách nhiệm quản lý đền thờ của Chúa.
3. Cơ Hội Làm Chứng & Gây Dựng: Môi trường võ đường có thể trở thành nơi để sống đời sống yêu thương, chính trực, khiêm nhường, từ đó thu hút người khác đến với Chúa (Ma-thi-ơ 5:16).
4. Bài Học Về Sự Tôn Trọng & Vâng Phục: Hầu hết võ thuật đều nhấn mạnh sự tôn trọng đối với người hướng dẫn và bạn tập, điều này phù hợp với tinh thần "hãy kính trọng mọi người" (1 Phi-e-rơ 2:17).
Đối với một tín đồ đang phân vân, hãy xem xét các bước thực tiễn sau:
1. Cầu Nguyện & Tìm Kiếm Sự Hướng Dẫn Của Chúa: Dâng quyết định này lên Chúa. Hãy xin Ngài ban sự khôn ngoan (Gia-cơ 1:5) và sự bình an để làm kim chỉ nam (Cô-lô-se 3:15).
2. Tự Vấn Động Cơ: Thành thật trước mặt Chúa: "Tôi học võ để làm gì? Để khoe mẽ, để trả thù, hay để rèn luyện bản thân và phục vụ tốt hơn?"
3. Nghiên Cứu Môn Võ & Môi Trường Luyện Tập:
- Môn võ này có gắn liền với các nghi lễ, tín ngưỡng ngoại lai không?
- Võ đường và huấn luyện viên có tôn trọng niềm tin của bạn không?
- Tinh thần chung ở đó là cạnh tranh lành mạnh, tôn trọng, hay bạo lực, kiêu ngạo?
5. Giữ Sự Quân Bình Thuộc Linh: Đừng để võ thuật chiếm chỗ của Chúa. Hãy đảm bảo rằng thời gian đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, nhóm lại với Hội Thánh vẫn là ưu tiên hàng đầu.
6. Tìm Kiếm Sự Góp Ý: Tham khảo ý kiến của những người lãnh đạo thuộc linh trưởng thành, có sự khôn ngoan trong Hội Thánh.
Câu hỏi "Có nên để một tín đồ Cơ Đốc tham gia võ thuật không?" không có một câu trả lời đơn giản "có" hoặc "không" cho mọi trường hợp. Câu trả lời nằm ở sự khôn ngoan được soi dẫn bởi Thánh Linh và áp dụng các nguyên tắc Kinh Thánh vào từng hoàn cảnh cụ thể.
Võ thuật, tự thân nó, không tội lỗi. Nhưng giống như mọi thứ trong thế gian (tiền bạc, tri thức, giải trí...), nó có thể được sử dụng cho mục đích tốt hoặc xấu. Điều then chốt là động cơ của lòng người và sự trung thành với Đấng Christ. Nếu một tín hữu có thể tham gia với động cơ trong sáng, giữ vững đức tin, tránh xa những yếu tố tà giáo, và sử dụng những kỹ năng, đức tính học được để làm sáng danh Chúa, gìn giữ sự sống và phục vụ người khác, thì đó có thể là một hoạt động đáng giá.
Cuối cùng, hãy nhớ lời của Sứ đồ Phao-lô: "Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm." (1 Cô-rinh-tô 10:31). Dù bạn quyết định thế nào, hãy để sự vinh hiển của Đức Chúa Trời và tình yêu thương của Đấng Christ là tiêu chuẩn tối cao cho mọi lựa chọn của đời sống.