Làm thế nào tôi có thể học cách tin cậy rằng Đức Chúa Trời là Đấng kiểm soát?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,368 từ
Chia sẻ:

Tin Cậy Rằng Đức Chúa Trời Là Đấng Kiểm Soát

Trong hành trình đức tin, một trong những thách thức sâu sắc nhất mà Cơ Đốc nhân thường đối diện chính là học cách tin cậy trọn vẹn rằng Đức Chúa Trời là Đấng kiểm soát mọi sự. Sự tin cậy này không phải là một cảm xúc nhất thời hay một lý thuyết trừu tượng, mà là một xác tín thuộc linh được xây dựng trên nền tảng Lời Đức Chúa Trời, được tôi luyện qua những hoàn cảnh và được thể hiện qua sự vâng phục mỗi ngày. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để khám phá nền tảng của chủ quyền tuyệt đối của Đức Chúa Trời, phân tích những trở ngại cho đức tin của chúng ta, và đưa ra những bước thực hành cụ thể để đời sống chúng ta ngày càng an nghỉ trong sự cai trị toàn hảo của Ngài.

I. Nền Tảng Kinh Thánh Về Chủ Quyền Tuyệt Đối Của Đức Chúa Trời

Để tin cậy, trước hết chúng ta phải biết Đấng mình tin cậy là ai. Kinh Thánh mặc khải một cách nhất quán và rõ ràng về Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa và Đấng Cai Trị tối cao.

1. Quyền Tể Trị Trong Công Cuộc Sáng Tạo và Lịch Sử:
“Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.” (Sáng Thế Ký 1:1). Câu Kinh Thánh mở đầu này thiết lập chủ quyền tuyệt đối của Ngài. Từ tiếng Hê-bơ-rơ "Elohim" được dùng ở đây mang nghĩa số nhiều của uy quyền, chỉ về một Đức Chúa Trời toàn năng. Toàn bộ lịch sử nhân loại, từ Sáng Thế đến Khải Huyền, đều nằm trong kế hoạch chủ quyền của Ngài. Sách Ê-sai tuyên bố mạnh mẽ: “Nhớ lại những sự lúc xưa, từ các đời thượng cổ; vì ta là Đức Chúa Trời, chẳng có Chúa nào khác; ta là Đức Chúa Trời, chẳng có ai giống như ta. Từ ban đầu ta đã rao ra cuối cùng, và đã chỉ định những sự chưa làm từ thuở xưa. Ta nói: Mưu của ta sẽ được vững bền, và ta sẽ làm ra mọi sự ta đẹp lòng.” (Ê-sai 46:9-10). Ngài không chỉ biết trước, mà Ngài “chỉ định” (tiếng Hê-bơ-rơ: ‘asah – làm ra, thực hiện).

2. Sự Kiểm Soát Trên Mọi Chi Tiết Nhỏ Nhất:
Chủ quyền của Đức Chúa Trời không chỉ ở tầm vĩ mô, mà còn trong từng chi tiết của đời sống. Chúa Giê-xu dạy: “Hai con chim sẻ há chẳng từng bị bán một đồng tiền sao? Và ví không theo ý muốn Cha các ngươi, thì chẳng hề một con nào rơi xuống đất. Tóc trên đầu các ngươi cũng đã đếm hết rồi.” (Ma-thi-ơ 10:29-30). Nếu Ngài quan tâm đến một con chim sẻ và biết số tóc trên đầu chúng ta, thì không có điều gì trong đời sống chúng ta nằm ngoài sự quan phòng của Ngài. Điều này được khẳng định trong sách Châm Ngôn: “Lòng của loài người toan định đường lối mình; Song Đức Giê-hô-va chỉ dẫn các bước của người.” (Châm Ngôn 16:9).

3. Quyền Tể Trị Ngay Cả Trong Sự Ác và Đau Khổ:
Đây là điểm thần học phức tạp nhất. Kinh Thánh không dạy rằng Đức Chúa Trời là tác giả của tội lỗi (Gia-cơ 1:13), nhưng Ngài có quyền tể trị tối cao ngay cả trên những hành động xấu xa của con người để làm trọn mục đích tốt lành của Ngài. Ví dụ rõ ràng nhất là sự chết của Chúa Giê-xu Christ. Hành động gian ác nhất của loài người – giết Con Đức Chúa Trời – đã nằm trong kế hoạch cứu chuộc của Ngài. Phi-e-rơ tuyên bố trong ngày Lễ Ngũ Tuần: “Người đó bị nộp, theo ý định trước và sự biết trước của Đức Chúa Trời, mà các ngươi đã mượn tay kẻ dữ đóng đinh Ngài trên thập tự giá mà giết đi.” (Công Vụ 2:23). Cụm từ “ý định trước” (tiếng Hy Lạp: horismenē boulē) chỉ về kế hoạch có chủ ý và được ấn định từ trước của Đức Chúa Trời.

II. Những Trở Ngại Lớn Cho Đức Tin Tin Cậy Của Chúng Ta

Biết lý thuyết là một chuyện, sống với sự tin cấy đó là chuyện khác. Chúng ta thường vật lộn vì:

1. Tầm Nhìn Giới Hạn Của Con Người:
Chúng ta chỉ thấy được một mảnh ghép nhỏ của bức tranh lớn. Như lời Đức Chúa Trời phán qua tiên tri Ê-sai: “Đức Giê-hô-va phán: Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta. Trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi bấy nhiêu.” (Ê-sai 55:8-9). Sự hiểu biết hữu hạn của chúng ta không thể nào bao quát được sự khôn ngoan vô hạn của Đấng Tạo Hóa.

2. Sự Hiện Diện Của Đau Khổ và Sự Chậm Trễ:
Khi cầu nguyện không được nhậm theo cách hay thời gian chúng ta mong đợi, hoặc khi thảm kịch xảy ra, chúng ta dễ nghi ngờ sự kiểm soát hay lòng tốt của Đức Chúa Trời. Sách Truyền Đạo nhắc nhở: “Vì Đức Chúa Trời ở trên từng cao, còn ngươi ở dưới thấp; vậy nên lời của ngươi phải ít.” (Truyền Đạo 5:2b). Chúng ta cần học thái độ của Gióp, người dù mất tất cả vẫn tuyên xưng: “Đức Giê-hô-va đã ban cho, Đức Giê-hô-va lại cất đi; đáng ngợi khen danh Đức Giê-hô-va!” (Gióp 1:21).

3. Xu Hướng Muốn Tự Kiểm Soát:
Bản chất tội lỗi của con người là muốn tự mình làm chủ, như A-đam và Ê-va đã muốn “biết điều thiện và điều ác” để trở nên như Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 3:5). Chúng ta thường tin cậy vào kế hoạch, năng lực và sự hiểu biết của mình hơn là phó thác cho Đức Chúa Trời.

III. Gương Mẫu Của Sự Tin Cậy Tuyệt Đối: Chúa Giê-xu Christ

Chúa Giê-xu Christ, Con Đức Chúa Trời, là hình mẫu trọn vẹn nhất của sự vâng phục và tin cậy vào sự kiểm soát của Cha. Trong những giây phút căng thẳng nhất, Ngài đã bày tỏ đức tin tuyệt đối.

Tại vườn Ghết-sê-ma-nê, trước sự chết gần kề, Ngài cầu nguyện: “Cha ơi! nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi tôi! Dầu vậy, xin ý Cha được nên, chớ không theo ý tôi.” (Lu-ca 22:42). Đây là sự phó thác trọn vẹn. Trên thập tự giá, lời cuối cùng của Ngài là một sự giao phó: “Cha ơi! tôi giao linh hồn tôi trong tay Cha.” (Lu-ca 23:46). Từ ngữ “giao” (tiếng Hy Lạp: paratithēmi) có nghĩa là đặt để bên cạnh, ủy thác, phó thác một cách tin cậy. Chúa Giê-xu biết rõ rằng dù hiện tại có đen tối đến đâu, Cha Ngài vẫn đang kiểm soát và kế hoạch cứu chuộc đang được làm trọn.

IV. Các Bước Thực Hành Để Nuôi Dưỡng Và Thể Hiện Sự Tin Cậy

Đức tin tin cậy không phải là điều chúng ta có một lần rồi thôi, mà là một kỷ luật thuộc linh cần được nuôi dưỡng hằng ngày.

1. Làm Quen Với Bản Tính Của Đức Chúa Trời Qua Lời Ngài:
Chúng ta không thể tin cậy một Đấng chúng ta không biết. Việc học biết các danh xưng của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh rất hữu ích: El Shaddai (Đức Chúa Trời Toàn Năng), Jehovah Jireh (Đức Giê-hô-va Cung Ứng), Jehovah Shalom (Đức Giê-hô-va Bình An). Mỗi danh xưng mặc khải một khía cạnh về bản tính và sự thành tín của Ngài. “Phàm những ai biết danh Chúa sẽ để lòng tin cậy nơi Chúa; vì Chúa chẳng từ bỏ kẻ nào tìm kiếm Chúa.” (Thi Thiên 9:10).

2. Rèn Luyện Tâm Trí Bằng Sự Suy Gẫm và Tạ Ơn:
Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết, sẽ gìn giữ lòng và ý tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus Christ.” (Phi-líp 4:6-7). Thực hành tạ ơn ngay giữa hoàn cảnh khó khăn là một hành động của đức tin, công nhận rằng Đức Chúa Trời vẫn đang làm việc và kiểm soát.

3. Nhìn Lại Lịch Sử Đức Tin – Của Bạn và Của Kinh Thánh:
Hãy lập một “bảng ghi nhớ” về những lần Đức Chúa Trời đã thành tín trong đời sống bạn và trong Kinh Thánh. Thi thiên 77 cho chúng ta ví dụ khi A-sáp gặp khủng hoảng: “Tôi sẽ nhớ lại công việc của Đức Giê-hô-va; Phải, tôi sẽ nhớ lại công việc lạ của Chúa từ xưa. Tôi sẽ suy gẫm mọi việc làm của Chúa, Và nhắc lại các công đức Chúa.” (Thi Thiên 77:11-12). Việc nhìn lại giúp chúng ta có viễn cảnh đúng đắn.

4. Vâng Phục Trong Những Điều Nhỏ:
Sự tin cậy được thể hiện qua vâng lời. Khi chúng ta vâng theo sự dạy dỗ rõ ràng của Kinh Thánh trong những lãnh vực nhỏ (như kiểm soát miệng lưỡi, trung tín trong công việc, rộng rãi trong sự dâng hiến), chúng ta đang thực hành việc giao phó quyền kiểm soát cho Ngài. Điều này xây dựng “cơ bắp đức tin” cho những lúc thử thách lớn hơn.

5. Cầu Nguyện Với Sự Thừa Nhận Chủ Quyền Của Ngài:
Thay vì chỉ đưa ra một danh sách yêu cầu, hãy bắt đầu và kết thúc lời cầu nguyện bằng sự thờ phượng và công nhận rằng Ngài là Đấng Toàn Năng, Khôn Ngoan và Yêu Thương. Học theo khuôn mẫu Chúa dạy: “Lạy Cha chúng tôi ở trên trời… ý Cha được nên, ở đất như trời!” (Ma-thi-ơ 6:9-10).

V. Kết Luận: Sống Trong Sự An Nghỉ Của Đấng Kiểm Soát

Học tin cậy rằng Đức Chúa Trời là Đấng kiểm soát không dẫn chúng ta đến sự thụ động hay thiếu trách nhiệm. Ngược lại, nó đem đến cho chúng ta sự bình an siêu nhiênsự tự do đích thực. Chúng ta được tự do làm hết sức mình như thể mọi sự phụ thuộc vào chúng ta, đồng thời tin cậy hoàn toàn như thể mọi sự phụ thuộc vào Đức Chúa Trời. Chúng ta làm việc, nhưng kết quả là trong tay Ngài (Thi Thiên 127:1). Chúng ta lập kế hoạch, nhưng sẵn sàng đầu phục ý muốn Ngài (Gia-cơ 4:13-15).

Sứ đồ Phao-lô, người đã trải qua vô vàn khó khăn, đã kết luận: “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.” (Rô-ma 8:28). Lời hứa này không nói rằng mọi sự đều tốt, nhưng rằng Đức Chúa Trời có quyền năng và chủ quyền để hiệp lại ngay cả những điều xấu xa, đau khổ và lầm lỗi của chúng ta, để đem đến một kết quả tốt lành trong kế hoạch đời đời của Ngài. Khi chúng ta ghi nhớ điều này, chúng ta có thể đồng thanh với tác giả Châm Ngôn mà nói rằng: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, Chớ nương cậy trên sự thông sáng của con; trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con.” (Châm Ngôn 3:5-6).

Hành trình tin cậy là một cuộc hành trình cả đời. Mỗi ngày, mỗi hoàn cảnh là một cơ hội để chúng ta lựa chọn: tin cậy vào những gì mình thấy và cảm nhận, hay tin cậy vào Đấng đã hứa và là Đấng thành tín. Hãy bắt đầu từ hôm nay, trong một lãnh vực nhỏ, giao phó nó cho Ngài và kinh nghiệm sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết sẽ gìn giữ lòng và trí bạn trong Christ Jesus.

Quay Lại Bài Viết