Có nên chơi game giả tưởng nhiều người như Dungeons & Dragons không?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,750 từ
Chia sẻ:

Dungeons & Dragons và Người Tin Lành: Một Phân Tích Kinh Thánh

Trong thế giới giải trí hiện đại, Dungeons & Dragons (D&D) và các trò chơi nhập vai giả tưởng (RPG) tương tự đã trở thành một hiện tượng văn hóa, thu hút hàng triệu người trên toàn cầu. Là một Cơ Đốc nhân, chúng ta thường đối diện với câu hỏi: “Có nên tham gia vào những thế giới giả tưởng này không, hay chúng đi ngược lại với niềm tin của chúng ta?”. Câu trả lời không đơn giản là "có" hoặc "không", mà đòi hỏi sự xem xét cẩn thận dưới ánh sáng của Lời Chúa, với tấm lòng tìm kiếm sự khôn ngoan và vinh hiển Ngài.

Thế Giới Giả Tưởng và Óc Tưởng Tượng: Món Quà Từ Đấng Tạo Hóa

Trước hết, chúng ta cần công nhận rằng óc tưởng tượng và khả năng sáng tạo là món quà từ Đức Chúa Trời. Chính Ngài là Đấng Sáng Tạo tối thượng (Sáng-thế-ký 1:1). Con người được tạo dựng theo hình ảnh Ngài (Sáng-thế-ký 1:27), và một phần của điều đó bao hàm khả năng sáng tạo, kể chuyện và khám phá những ý tưởng. Các dụ ngôn Chúa Giê-xu dùng cũng là những câu chuyện giả tưởng mang tính giáo huấn sâu sắc (Ma-thi-ơ 13). Vì vậy, bản thân việc tham gia vào một câu chuyện giả tưởng, xây dựng nhân vật và giải quyết vấn đề trong một thế giới tưởng tượng không tự nó là tội lỗi.

Tuy nhiên, như mọi món quà của Đức Chúa Trời, chúng có thể bị bóp méo và sử dụng sai mục đích. Sứ đồ Phao-lô khuyên: “Hãy gìn giữ lấy mình về sự tin kính” (1 Ti-mô-thê 4:7). Từ Hy Lạp “εὐσέβεια” (eusebeia) mang nghĩa lòng kính sợ Chúa, sự sống đạo thực tiễn. Mọi sự giải trí, kể cả D&D, cần được đánh giá qua lăng kính: Nó có giúp tôi gìn giữ và phát triển sự tin kính không, hay nó đang kéo tôi xa khỏi Chúa?

Vùng Xám Nguy Hiểm: Phép Thuật, Tà Thuật và Tâm Linh Trong D&D

Đây là điểm then chốt khiến nhiều Cơ Đốc nhân dè dặt. Thế giới D&D thường xoay quanh các pháp sư, thầy phù thủy, lời nguyền, triệu hồi sinh vật, và hệ thống ma thuật. Kinh Thánh cảnh báo rõ ràng về mọi hình thức tà thuật và giao tiếp với thế giới tâm linh bất chính.

  • Phục-truyền Luật-lệ Ký 18:10-12 liệt kê: “Chớ nên có ai ở trong ngươi... tìm tới đồng bóng, thầy pháp, kẻ hay hỏi sự kẻ chết. Vì Đức Giê-hô-va lấy làm gớm ghiếc kẻ làm các việc ấy.” Từ Hê-bơ-rơ cho “thầy pháp” là “קֹסֵם” (qosem) – người thực hành bói toán, và “đồng bóng” là “שֹׁאֵל אוֹב” (sho’el ob) – người cầu hỏi các linh hồn.
  • Ga-la-ti 5:19-21 liệt kê “công việc của xác thịt”, bao gồm “tà thuật” (từ Hy Lạp “φαρμακεία” (pharmakeia), ban đầu chỉ việc dùng thuốc/dược liệu để bói toán, sau mở rộng thành mọi hình thức ma thuật/phù phép), và cảnh báo những kẻ làm điều đó sẽ không được hưởng nước Đức Chúa Trời.

Vậy, việc mô phỏng những hành động này trong một trò chơi có phải là “tà thuật” thật sự không? Có một sự khác biệt quan trọng giữa hành động thực tếsự mô phỏng trong tưởng tượng. Tuy nhiên, vấn đề nằm ở chỗ: Liệu việc đắm chìm thường xuyên vào việc “giả vờ” sử dụng ma thuật, triệu hồi quỷ, hay cầu khẩn các thần linh giả tưởng có làm mờ nhạt đi sự nghiêm túc của lời cảnh báo trong Kinh Thánh không? Nó có bình thường hóa những khái niệm mà Đức Chúa Trời gọi là gớm ghiếc không?

Sứ đồ Phao-lô dạy: “Mọi sự đều có phép làm, nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích... chẳng phải mọi sự đều làm gương tốt” (1 Cô-rinh-tô 10:23). Và “Vả, những sự đó có tiếng là khôn ngoan... nhưng chỉ theo lễ nghi của loài người” (Cô-lô-se 2:22-23). Một trò chơi có thể “được phép” về mặt kỹ thuật, nhưng nếu nó khiến lương tâm tôi vấp phạm (1 Cô-rinh-tô 8:9-13) hoặc làm suy yếu sự nhạy bén thuộc linh của tôi đối với điều ác, thì nó không “có ích” và không “làm gương tốt”.

Ảnh Hưởng Đến Tâm Trí và Tâm Linh

Phao-lô cũng khuyên chúng ta phải “bắt hết các ý tưởng làm tôi vâng phục Đấng Christ” (2 Cô-rinh-tô 10:5). Thế giới giả tưởng của D&D có thể rất hấp dẫn và chiếm nhiều tâm trí. Chúng ta cần tự hỏi:

  • Liệu nó có dẫn đến sự trốn tránh thực tại quá mức, khiến tôi sao lãng trách nhiệm trước mặt Chúa, gia đình và Hội thánh?
  • Nội dung câu chuyện có cổ vũ những giá trị trái ngược với Kinh Thánh – như trả thù, tham lam vô độ, tình dục trước hôn nhân, hay chủ nghĩa tương đối về đạo đức không?
  • Liệu việc “nhập vai” vào một nhân vật với đạo đức xám xịt (anti-hero) có từ từ ảnh hưởng đến cách nhìn của tôi về tội lỗi trong đời thực?

Cuối cùng, “Anh em chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa... vì mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, sự mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến” (1 Giăng 2:15-16). Trò chơi có đang nuôi dưỡng lòng “mê tham” (ham muốn không kiểm soát) về chiến thắng, về quyền lực ảo, hay về việc đắm chìm trong một thế giới khác không?

Khía Cạnh Cộng Đồng và Mối Quan Hệ

Mặt tích cực không thể phủ nhận của D&D là nó xây dựng cộng đồng. Người chơi học cách làm việc nhóm, giải quyết vấn đề, và kết bạn. Điều này có thể tốt. Tuy nhiên, Cơ Đốc nhân được kêu gọi: “Chớ buông mình theo bạn bè ác” (1 Cô-rinh-tô 15:33). Môi trường và những cuộc trò chuyện trong nhóm chơi có lành mạnh và gây dựng không? Hay nó đầy rẫy lời tục tĩu, chế giễu niềm tin, hoặc cổ vũ lối sống trái với Chúa?

Hơn nữa, thời gian là tài nguyên quý giá. “Vậy, hãy cẩn thận về cách ăn ở của anh em, chớ xử mình như người dại dột, nhưng như người khôn ngoan. Hãy lợi dụng thì giờ, vì những ngày là xấu” (Ê-phê-sô 5:15-16). Tôi có đang “lợi dụng thì giờ” cho vương quốc Đức Chúa Trời, hay đang tiêu phí hàng giờ vào việc mà giá trị đời đời rất hạn chế?

Nguyên Tắc Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc

Thay vì đưa ra một phán quyết chung cho mọi người, hãy xem xét các nguyên tắc Kinh Thánh để tự quyết định dưới sự hướng dẫn của Đức Thánh Linh:

  1. Kiểm Tra Động Cơ và Sự Chiếm Hữu: Trò chơi này có đang trở thành thần tượng không? Nó có quan trọng hơn thì giờ tĩnh nguyện, thờ phượng hay phục vụ Chúa không? (Xuất Ê-díp-tô 20:3).
  2. Xem Xét Nội Dung Cụ Thể: Không phải mọi chiến dịch D&D đều giống nhau. Một số “người quản trò” (DM) có thể tạo ra thế giới với chủ đề anh hùng, hy sinh, bảo vệ người yếu đuối – phản ánh phần nào các giá trị Cơ Đốc. Số khác có thể nhấn mạnh vào sự hắc ám, kinh dị và tà thuật. Hãy cực kỳ cẩn thận trong việc lựa chọn.
  3. Tôn Trọng Lương Tâm: Nếu bạn cảm thấy nghi ngờ, bất an trong lòng, hãy dừng lại. “Phàm làm điều chi không bởi đức tin thì điều đó là tội” (Rô-ma 14:23). Đồng thời, đừng xét đoán gay gắt anh em mình có chơi hay không, nhưng hãy tôn trọng sự xét đoán riêng trước mặt Chúa (Rô-ma 14:4-13).
  4. Tìm Kiếm Sự Thay Thế Tốt Lành: Có rất nhiều hình thức giải trí và xây dựng cộng đồng lành mạnh khác. Hãy chủ động tìm kiếm những trò chơi board game, hoạt động ngoài trời, hay thậm chí các trò chơi nhập vai có chủ đề lành mạnh hơn để xây dựng tình bạn.
  5. Ưu Tiên Sự Hiệp Một Thuộc Linh: Nếu bạn chơi trong một nhóm có anh em Cơ Đốc, hãy biến nó thành cơ hội để gây dựng. Có thể cầu nguyện trước khi chơi, tránh những nội dung gây tranh cãi, và sẵn sàng dừng lại nếu ai đó bị vấp phạm.
Kết Luận: Sự Tự Do Trong Khuôn Khổ Của Tình Yêu

Kinh Thánh không trực tiếp đề cập đến Dungeons & Dragons. Do đó, chúng ta áp dụng những nguyên tắc đời đời của Lời Chúa. Mấu chốt không nằm ở hình thức của trò chơi, mà ở tác động của nó đối với tâm linh, tâm trí và mối quan hệ của chúng ta với Chúa Cứu Thế Giê-xu.

Bạn có tự do trong Đấng Christ (Ga-la-ti 5:1), nhưng đừng dùng sự tự do đó để che lấp cho sự gian ác (1 Phi-e-rơ 2:16). Hãy cầu xin Chúa ban sự khôn ngoan (Gia-cơ 1:5) để phân biệt. Hãy hỏi: “Việc này có giúp tôi trở nên giống Chúa Giê-xu hơn không? Có thúc đẩy tôi yêu Chúa và yêu người lân cận hơn không?” (Ma-thi-ơ 22:37-40).

Cuối cùng, dù quyết định của bạn là gì, hãy để “sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em” (Cô-lô-se 3:15). Nếu bạn chọn chơi, hãy chơi cách có chủ đích và thận trọng. Nếu bạn chọn không, hãy vui vẻ và đừng lên án người khác. Hãy luôn hướng lòng về Chúa Cứu Thế, là nguồn vui thỏa đích thực và vĩnh cửu (Thi-thiên 16:11).

Quay Lại Bài Viết