Có Nên Cho Phép Tín Hữu Đến Các Câu Lạc Bộ Đêm?
Trong xã hội hiện đại, các câu lạc bộ đêm (nightclub) trở thành một địa điểm giải trí phổ biến, thu hút giới trẻ bởi âm nhạc mạnh, ánh sáng nhấp nháy và không khí sôi động. Tuy nhiên, đối với một tín hữu Tin Lành, đây là một chủ đề gây nhiều tranh cãi và cần sự xem xét cẩn trọng dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời. Bài viết này không nhằm đưa ra một luật lệ cứng nhắc, mà mong muốn trang bị những nguyên tắc Kinh Thánh vững vàng để mỗi Cơ Đốc nhân có thể tự mình “thử nghiệm cho biết ý muốn tốt lành, đẹp lòng và trọn vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2).
Trước khi trả lời câu hỏi “có nên hay không”, chúng ta cần hiểu rõ bối cảnh và môi trường mà một câu lạc bộ đêm đại diện. Thông thường, không gian này gắn liền với:
- Âm nhạc & vũ điệu kích động: Thường cổ vũ cho sự buông thả, tình dục phóng túng (như được mô tả trong câu chuyện vũ điệu của con gái Hê-rốt-đia trong Ma-thi-ơ 14:6-8).
- Rượu & chất say dư dật: Dẫn đến sự say sưa, mất kiểm soát (Ê-phê-sô 5:18: “đừng say rượu, vì rượu xui cho luông tuồng”).
- Bóng tối & sự che giấu: Ánh sáng yếu, nhấp nháy tạo điều kiện cho những hành vi mà người ta không muốn thực hiện giữa chốn đông người và ánh sáng (Giăng 3:19-20: “Người ta đã chuộng sự tối tăm hơn sự sáng... vì phàm ai làm ác thì ghét sự sáng”).
- Văn hóa trần tục & sự quyến rũ của thế gian: Tập trung vào khoái lạc thể xác, sự phô trương và lối sống hưởng thụ (1 Giăng 2:15-16: “Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa... vì mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra”).
Trong tiếng Hy Lạp, từ “thế gian” (κόσμος – kosmos) ở đây không chỉ nói đến thế giới vật chất, mà còn chỉ hệ thống trật tự, giá trị đối nghịch lại với Đức Chúa Trời. Câu lạc bộ đêm thường là một hiện thân rõ rệt của “kosmos” đó.
Kinh Thánh không trực tiếp đề cập đến “câu lạc bộ đêm”, nhưng ban cho chúng ta những nguyên tắc vĩnh cửu để đánh giá mọi sự.
Sứ đồ Phao-lô tuyên bố một sự tự do lớn trong Đấng Christ: “Mọi sự tôi có phép làm”. Tuy nhiên, ngay sau đó, ông đặt hai giới hạn quan trọng:
a) “Nhưng chẳng phải mọi sự đều có ích” (συμφέρω – sympherō): Từ này mang nghĩa “mang lại cùng”, “có lợi ích chung”, “xây dựng”. Chuyến đi đến câu lạc bộ đêm có thực sự xây dựng đời sống thuộc linh, đức tin và mối quan hệ với Chúa của tôi không? Hay nó làm xói mòn, làm trì trệ sự nhạy bén thuộc linh?
b) “Mọi sự tôi có phép làm, nhưng chẳng để sự gì bắt phục được tôi” (1 Cô-rinh-tô 6:12): Điều này cảnh báo về sự nô lệ. Có phải tôi đang bị thói quen, sự ham thích cảm giác mạnh, nhu cầu được chấp nhận bởi bạn bè thế gian “bắt phục” không?
Đây là nguyên tắc yêu thương và trách nhiệm đối với anh em mình. Dù bản thân bạn có thể có đức tin mạnh mẽ để nghĩ rằng việc đến đó không sao, nhưng một tín hữu non trẻ, mới tin nhìn thấy bạn, có thể hiểu lầm và sa vào chỗ vấp ngã. “Ấy vậy, nếu vì một miếng ăn mà làm cho anh em mình sa ngã, thì ta chẳng hề ăn thịt nữa” (1 Cô-rinh-tô 8:13). Hành động của bạn có đang trở thành “cơ hội cho xác thịt” (Ga-la-ti 5:13) của người khác không?
“Hãy tránh mọi hình thức của sự ác” (παντὸς εἴδους πονηροῦ – pantos eidous ponērou). Câu này còn có thể dịch là “hãy giữ mình khỏi mọi vẻ bề ngoài của sự dữ”. Nguyên tắc này kêu gọi chúng ta không chỉ tránh điều ác rõ ràng, mà cả những tình huống, môi trường có “vẻ bề ngoài” (eidos) của sự ác, dễ gây hiểu lầm và dẫn dắt vào cám dỗ. Việc một tín hữu thường xuyên có mặt ở nơi được biết đến với rượu chè, tình dục phóng túng, liệu có phải là “vẻ bề ngoài của sự dữ” không?
“Đừng say rượu, vì rượu xui cho luông tuồng; nhưng phải đầy dẫy Đức Thánh Linh”. Hai trạng thái này đối nghịch nhau. Một bên dẫn đến sự mất kiểm soát (ασωτία – asōtia, sự phóng túng, hoang phí), bên kia dẫn đến sự kiểm soát và hướng dẫn của Đức Thánh Linh. Môi trường câu lạc bộ đêm có thiên hướng về phía “say rượu” và “luông tuồng” hay thiên hướng về việc giúp bạn được “đầy dẫy Đức Thánh Linh”?
“Vậy, anh em hoặc ăn, hoặc uống, hay là làm sự chi khác, hãy vì sự vinh hiển Đức Chúa Trời mà làm”. Đây là câu hỏi then chốt nhất: Liệu tôi có thể cầu nguyện và mời Chúa Giê-xu đồng hành cùng tôi vào trong câu lạc bộ đêm đó không? Liệu hành động của tôi ở đó có làm vinh hiển Danh Chúa không? Nếu chúng ta cảm thấy ngại ngùng, xấu hổ khi nghĩ đến việc Chúa Giê-xu đứng ngay cạnh chúng ta trong không gian đó, đó là một tín hiệu mạnh mẽ.
Thay vì một câu trả lời “có” hoặc “không” cứng nhắc, mỗi tín hữu cần thành thật tự vấn lương tâm mình trước mặt Chúa với những câu hỏi sau:
- Động cơ của tôi là gì? Tôi đến đó để giải trí lành mạnh, hay để tìm kiếm cảm giác mạnh, để được chấp nhận, để quên đi nỗi buồn, hoặc thậm chí để tìm kiếm mối quan hệ tình dục ngoài ý muốn Chúa?
- Tôi có đang tìm cách thỏa mãn những ao ước thuộc linh bằng phương tiện thuộc thể không? Cảm giác cô đơn, khao khát được thuộc về, niềm vui thật sự – những điều này chỉ được lấp đầy trong mối tương giao với Chúa và Hội Thánh, không phải trong tiếng nhạc xập xình.
- Môi trường đó có quyền lực gì đối với tôi? Nó có khiến tôi dễ dàng sa vào cám dỗ về rượu chè, tình dục, thái độ kiêu ngạo hay không? (Rô-ma 13:13-14: “chúng ta hãy ăn ở cho ngay thẳng như giữa ban ngày. Đừng nộp mình vào sự quá độ và say sưa, cũng đừng buông mình vào sự ô uế và buông tuồng... nhưng hãy mặc lấy Đức Chúa Jêsus Christ”).
- Tôi có đang “yêu thế gian” không? Tôi có đang ghen tị với lối sống “vui vẻ” của thế gian và muốn nếm thử nó không? (Gia-cơ 4:4: “chẳng biết rằng thân thiện với thế gian tức là thù nghịch với Đức Chúa Trời sao?”).
- Tôi có sẵn sàng từ bỏ nó vì lợi ích thuộc linh và vì tình yêu thương với anh em không? Đây là dấu hiệu của sự trưởng thành thuộc linh thật sự.
Lời Khuyên Thực Tế:
- Tìm kiếm sự giải trí thay thế lành mạnh: Hội Thánh có thể tổ chức những buổi ca nhạc thờ phượng, gameshow lành mạnh, các hoạt động dã ngoại, thể thao. Hãy chủ động góp phần xây dựng những môi trường giải trí “có ích” và “vinh hiển Chúa”.
- Sống như muối và ánh sáng: Sứ mạng của chúng ta là đi vào thế gian (Giăng 17:15), nhưng không thuộc về thế gian. Có những không gian “thế gian” như nơi làm việc, trường học, nơi chúng ta có thể là muối và ánh sáng. Tuy nhiên, có những không gian “thế gian” được thiết kế đặc biệt để dìm muối và dập tắt ánh sáng. Cần sự khôn ngoan từ trên để phân biệt.
- Nuôi dưỡng lương tâm nhạy bén với Thánh Linh: Hãy để Lời Chúa (Cô-lô-se 3:16) và Thánh Linh hướng dẫn bạn. Nếu bạn cảm thấy bất an, nghi ngờ, thì hãy kiêng cữ (Rô-ma 14:23: “những gì không đến từ đức tin thì đều là tội lỗi”).
Là con cái của sự sáng (Ê-phê-sô 5:8), chúng ta được kêu gọi để sống một đời sống phân biệt, không phải để lập ra một bộ luật cấm đoán, mà để bày tỏ vẻ đẹp và sự tự do thật sự trong Đấng Christ. Câu lạc bộ đêm, với bản chất và môi trường điển hình của nó, thường không phải là nơi “có ích” và “làm vinh hiển Đức Chúa Trời” cho đa số tín hữu. Nó tiềm ẩn quá nhiều cạm bẫy và dễ làm tổn thương đến chứng nhân, đức tin của bản thân và anh em.
Sự tự do của chúng ta thật lớn lao, nhưng nó phải luôn được sử dụng trong khuôn khổ của tình yêu thương và mục đích tối thượng: tôn vinh Chúa và gây dựng Hội Thánh Ngài. Thay vì hỏi “Tôi có được phép không?”, hãy hỏi “Lựa chọn này có đang đưa tôi đến gần Chúa hơn và giúp tôi phục vụ Ngài tốt hơn không?”. Hãy chạy đua với sự kiên nhẫn, “để anh em được rỗi linh hồn mình” (Hê-bơ-rơ 12:1).