Giới Tính và Giới Theo Quan Điểm Kinh Thánh
Trong một thời đại mà các quan niệm về giới tính (sex) và giới (gender) đang được tranh luận và định nghĩa lại cách sâu rộng, người tin Chúa cần tìm đến nền tảng không hề thay đổi: Lời Đức Chúa Trời. Kinh Thánh có phải là một cuốn sách lỗi thời về sinh học, hay nó chứa đựng những chân lý vĩnh cửu về bản chất con người được tạo dựng? Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát Kinh Thánh để tìm hiểu sự khác biệt giữa giới tính (thuộc về sinh học) và giới (thuộc về vai trò, biểu hiện xã hội) theo quan điểm của Đấng Tạo Hóa, qua đó mang lại sự sáng tỏ, bình an và định hướng cho đời sống đức tin.
Sách Sáng-thế-ký, nền móng của mặc khải, trình bày một cách rõ ràng và có chủ đích về nguồn gốc của giới tính loài người. Sáng-thế-ký 1:27 tuyên bố: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.” Câu Kinh Thánh then chốt này thiết lập nhiều chân lý quan trọng:
- Giới tính là một phần của sự sáng tạo “rất tốt lành” (Sáng-thế-ký 1:31): Việc Đức Chúa Trời tạo dựng con người có hai giới tính riêng biệt – nam và nữ – không phải là một tai nạn hay sự tiến hóa ngẫu nhiên, mà là một tác phẩm có chủ ý và tốt đẹp của Ngài.
- Giới tính gắn liền với Hình Ảnh Đức Chúa Trời (Imago Dei): Cả người nam lẫn người nữ đều cùng mang hình ảnh Đức Chúa Trời một cách trọn vẹn và bình đẳng về giá trị, phẩm giá trước mặt Ngài (Ga-la-ti 3:28).
- Giới tính là nhị nguyên và bổ sung: Cụm từ “người nam cùng người nữ” (tiếng Hê-bơ-rơ: zakar và neqebah) chỉ rõ hai phạm trù sinh học riêng biệt, bổ sung cho nhau.
Trong Sáng-thế-ký 2, chúng ta thấy chi tiết hơn về sự bổ sung này. Đức Chúa Trời phán: “Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó” (câu 18). Từ “giúp đỡ” (tiếng Hê-bơ-rơ: ezer) không hàm ý thấp kém, vì từ này cũng được dùng để mô tả sự giúp đỡ của chính Đức Chúa Trời (Thi-thiên 33:20). Người nữ được dựng nên từ xương sườn của người nam (câu 21-22) nhấn mạnh sự đồng bản thể (“xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi” – câu 23), sự bình đẳng về phẩm giá, và sự kết hợp mật thiết trong sự khác biệt. A-đam nhận biết Ê-va là “người nữ” (ishshah) khác biệt và bổ sung cho mình là “người nam” (ish). Sự khác biệt giới tính sinh học này là nền tảng cho giao ước hôn nhân: “Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt” (câu 24).
Từ nền tảng sáng tạo, Kinh Thánh phát triển quan niệm về các vai trò và trách nhiệm (thường được gọi là “giới” trong ngôn ngữ hiện đại) xuất phát từ và phản ánh sự khác biệt giới tính được tạo dựng. Điều này không nói về giá trị, nhưng về chức năng và trật tự theo kế hoạch của Đức Chúa Trời.
1. Trong Hôn Nhân và Gia Đình: Kinh Thánh Tân Ước làm sáng tỏ mẫu hình bổ sung này. Ê-phê-sô 5:22-33 là phân đoạn then chốt. Người chồng được kêu gọi yêu vợ “như chính thân mình” (câu 28), hy sinh cho vợ như Đấng Christ hy sinh cho Hội thánh (câu 25). Đây là tình yêu phục vụ và dẫn dắt. Người vợ được kêu gọi vâng phục chồng “như vâng phục Chúa” (câu 22). Từ “vâng phục” (tiếng Hy Lạp: hupotassō) mang nghĩa tự nguyện thuận phục trong một trật tự được thiết lập, không phải sự khuất phục bị ép buộc. Sự bổ sung này – người chồng yêu thương, lãnh đạo và hy sinh; người vợ đáp lại bằng sự tôn trọng và hỗ trợ – là hình ảnh phản chiếu mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội thánh.
2. Trong Hội Thánh: Kinh Thánh cũng trình bày các nguyên tắc về chức vụ trong Hội thánh dựa trên sự khác biệt được tạo dựng. I Ti-mô-thê 2:11-14 dạy về việc người nữ không nên “dạy dỗ hay cầm quyền trên người nam” trong bối cảnh hội chúng, mà nên “yên lặng”. Điều này dựa trên hai lý do: trật tự sáng tạo (A-đam được dựng nên trước, rồi đến Ê-va) và sự kiện sa ngã (Ê-va bị cám dỗ trước). Điều này không cấm người nữ giảng dạy (như A-qui-la và Bê-rít-sin – Công vụ 18:26), phục vụ (nhóm nữ đồng công của Phao-lô – Rô-ma 16), hay nói tiên tri (Công vụ 21:9), nhưng liên quan đến thẩm quyền giảng dạy và lãnh đạo tối cao trong Hội thánh. Chức vụ trưởng lão (người lãnh đạo, giảng dạy) được dành riêng cho những người nam đủ tiêu chuẩn (I Ti-mô-thê 3:1-7; Tít 1:5-9).
3. Sự Đa Dạng trong Tính Cách và Ơn Ban: Điều quan trọng cần nhấn mạnh: Kinh Thánh không khắc một khuôn mẫu cứng nhắc về tính cách cho mọi người nam hay mọi người nữ. Đa-vít, một chiến sĩ, cũng là một nhạc sĩ đa cảm. Đê-bô-ra là một nữ tiên tri và quan xét lãnh đạo dân Y-sơ-ra-ên (Các quan xét 4-5), nhưng bà không phải là một thầy tế lễ hay vua. Phao-lô khuyên các tín hữu nam nên “dịu dàng” như người vú nuôi con (I Tê-sa-lô-ni-ca 2:7). Người nữ được khen ngợi vì có “tài cán” (Châm-ngôn 31:10-31). Đức Thánh Linh ban các ân tứ đa dạng cho cả nam lẫn nữ để gây dựng Hội thánh (I Cô-rinh-tô 12:7). Sự khác biệt về giới không xóa bỏ sự đa dạng về cá tính và ơn gọi cá nhân, nhưng chúng hoạt động trong khuôn khổ của các nguyên tắc Kinh Thánh về vai trò.
Thời đại ngày nay chứng kiến sự tách rời giữa “giới tính sinh học” (sex) và “giới tính xã hội” (gender). Quan điểm thế tục cho rằng giới tính sinh học chỉ là một thực tại sinh học cơ bản, còn “giới” là một cấu trúc xã hội, một cảm nhận bản dạng cá nhân có thể tự do lựa chọn hoặc thay đổi, độc lập với sinh học.
Theo quan điểm Kinh Thánh, sự tách rời này là một hệ quả của tội lỗi và sự sa ngã, làm méo mó sự hiểu biết về bản chất con người được tạo dựng. Rô-ma 1:24-27 mô tả sự từ bỏ lẽ thật của Đức Chúa Trời dẫn đến sự sa đọa, bao gồm cả việc “đàn bà đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tánh tự nhiên” và đàn ông cũng vậy. Từ “tự nhiên” (tiếng Hy Lạp: phusis) ở đây chỉ đến trật tự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Sự lầm lẫn về giới tính là một trong những biểu hiện của thế giới sa ngã, xa rời Đấng Tạo Hóa.
Tuy nhiên, người tin Chúa cần tiếp cận những người đang vật lộn với sự lầm lẫn về giới tính bằng lòng thương xót, sự thật trong yêu thương, và sự khiêm nhường. Mỗi người đều là tạo vật có giá trị vô hạn trong mắt Đức Chúa Trời, đang sống trong một thế giới bị tội lỗi phá hoại. Chúng ta cần phân biệt giữa tội lỗi và người phạm tội, giữa việc yêu thương con người và việc đồng tình với những tư tưởng không phù hợp với Kinh Thánh.
1. Đón Nhận và Vui Mừng Với Giới Tính Được Tạo Dựng: Thay vì xem giới tính mình có như một gánh nặng hay một điều ngẫu nhiên, người tin Chúa được mời gọi đón nhận nó như một món quà và một phần trong kế hoạch tốt lành của Đức Chúa Trời. Hãy tìm kiếm sự đầy trọn và ý nghĩa trong việc sống đúng với giới tính được tạo dựng của mình, dù là nam hay nữ, trong độc thân hay hôn nhân.
2. Sống Đúng Vai Trò Theo Kinh Thánh: - **Đối với người nam:** Học tập và nuôi dưỡng tinh thần lãnh đạo yêu thương, hy sinh – trong gia đình (nếu đã lập gia đình), trong Hội thánh và xã hội. Tránh thái độ độc tài hay thụ động. - **Đối với người nữ:** Phát huy tinh thần hỗ trợ, khôn ngoan và mạnh mẽ theo gương nhiều phụ nữ trong Kinh Thánh. Trong gia đình, xây dựng tổ ấm (Tít 2:4-5); trong Hội thánh, hăng hái phục vụ bằng các ân tứ Chúa ban. - **Đối với người độc thân:** Sự độc thân cũng là một ơn ban và là cơ hội để phục vụ Chúa cách trọn vẹn (I Cô-rinh-tô 7:32-35). Họ vẫn sống đúng với giới tính được tạo dựng của mình qua tính cách, mối quan hệ trong sạch và sự phục vụ.
3. Nuôi Dạy Con Cái Về Giới Tính Lành Mạnh: Cha mẹ Cơ Đốc có trách nhiệm dạy dỗ con cái về sự tốt đẹp của việc được tạo dựng nam và nữ, về sự tôn trọng cơ thể, về tính khiết trinh và hôn nhân theo Kinh Thánh. Hãy tạo môi trường an toàn để con cái có thể đặt câu hỏi và được hướng dẫn bằng lẽ thật yêu thương.
4. Trong Hội Thánh Địa Phương: Hội thánh nên là cộng đồng nơi cả người nam lẫn người nữ đều được trân trọng, được sử dụng ân tứ, và cùng nhau gây dựng Thân thể Đấng Christ, trong khi vẫn tôn trọng các nguyên tắc Kinh Thánh về vai trò lãnh đạo và giảng dạy. Hội thánh cũng cần có thái độ chữa lành, hỗ trợ đối với những người đang có sự đau đớn hay lầm lẫn về giới tính.
5. Đối Thoại Với Thế Giới: Khi thảo luận với người ngoài Cơ Đốc giáo, chúng ta cần trình bày quan điểm Kinh Thánh cách rõ ràng, nhưng tránh thái độ kết án, công kích. Hãy bắt đầu từ nền tảng sáng tạo và phẩm giá con người. Làm chứng rằng con đường đích thực dẫn đến sự thỏa nguyện và tự do không phải là việc tự định nghĩa lại bản thân, mà là việc được tìm thấy trong Đấng Tạo Hóa và kế hoạch nguyên thủy của Ngài.
Sự khác biệt giữa giới tính (sinh học) và giới (vai trò) theo Kinh Thánh không phải là một sự phân chia rạch ròi, mà là một sự liên tục bắt nguồn từ ý định sáng tạo của Đức Chúa Trời. Giới tính sinh học (“nam” và “nữ”) là thực tại nền tảng, tốt đẹp và được định sẵn. Các vai trò và trách nhiệm (phần lớn thuộc về khái niệm “giới” hiện đại) là sự ứng dụng các nguyên tắc Kinh Thánh dựa trên sự khác biệt được tạo dựng đó, nhằm thể hiện trật tự, tình yêu thương và sự vinh hiển của Đấng Christ.
Cuối cùng, sự chữa lành và sự trọn vẹn cho mọi sự tổn thương, lầm lẫn về danh tính và giới tính chỉ có thể tìm thấy trong Đấng Christ. Trong Ngài, chúng ta được tái tạo nên người mới (II Cô-rinh-tô 5:17). Trong Ngài, không còn “hoặc nam hoặc nữ” về phương diện thuộc linh và giá trị (Ga-la-ti 3:28), nhưng sự khác biệt giới tính và các vai trò bổ sung vẫn được tôn trọng như một phần của kế hoạch tốt lành của Đức Chúa Trời để bày tỏ vinh quang Ngài trên đất. Ước mong mỗi chúng ta, dù nam hay nữ, đều tìm thấy danh tính đích thực, sâu sắc nhất trong việc là con cái Đức Chúa Trời, và sống cách vui mừng, trọn vẹn trong giới tính mà Ngài đã khôn ngoan ban cho chúng ta.