Chủ Nghĩa Hữu Thần Hoài Nghi
Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân chân chính không tránh khỏi những lúc đối diện với những câu hỏi hóc búa, những nghịch lý dường như không lời giải đáp. Tại sao người vô tội phải chịu đau khổ? Tại sao lời cầu nguyện dường như không được đáp lời? Làm thế nào một Đức Chúa Trời toàn năng và toàn thiện lại cho phép sự dữ và đau khổ tồn tại? Chính từ những thắc mắc sâu sắc này, một khung lý thuyết nổi lên trong các cuộc thảo luận thần học và triết học: **Chủ nghĩa Hữu thần Hoài nghi (Skeptical Theism)**. Bài viết này sẽ nghiên cứu chuyên sâu về khái niệm này dưới ánh sáng của Kinh Thánh, phân tích nền tảng, giới hạn và ứng dụng thực tiễn cho đời sống tin kính.
Về cốt lõi, Chủ nghĩa Hữu thần Hoài nghi không phải là sự hoài nghi về sự tồn tại của Đức Chúa Trời, mà là một lập trường hoài nghi về khả năng hiểu biết của con người trong việc nhận thức đầy đủ những lý do, mục đích và kế hoạch của Đức Chúa Trời, đặc biệt liên quan đến vấn đề sự dữ và sự đau khổ. Nó lập luận rằng khoảng cách giữa sự hiểu biết hữu hạn của con người và sự hiểu biết vô hạn, toàn tri của Đức Chúa Trời là quá lớn. Do đó, việc chúng ta không thể nhận ra một lý do "đủ tốt" cho việc Chúa cho phép một sự dữ cụ thể nào đó xảy ra không phải là bằng chứng cho thấy không có lý do nào cả. Nói cách khác, sự vắng mặt của sự hiểu biết không đồng nghĩa với sự vắng mặt của ý nghĩa hay mục đích thần thánh.
Lập luận này thường được sử dụng để phản bác "Bài toán Luận lý về Sự Dữ", vốn cho rằng sự tồn tại của sự dữ là mâu thuẫn với sự tồn tại của một Đức Chúa Trời toàn năng và toàn thiện. Chủ nghĩa Hữu thần Hoài nghi đáp lại: "Làm sao bạn, một sinh linh hữu hạn và giới hạn, có thể khẳng định chắc chắn rằng không có bất kỳ lý do nào biện minh cho sự cho phép của Đức Chúa Trời?"
Kinh Thánh không sử dụng thuật ngữ "chủ nghĩa hữu thần hoài nghi", nhưng nó tràn ngập những lời dạy khẳng định sự giới hạn sâu sắc của sự hiểu biết con người và sự cao cả khôn lường của Đức Chúa Trời. Đây chính là nền tảng thần học cho lập luận trên.
1. Sách Gióp: Kiệt Tác Về Sự Bí Ẩn Của Đức Chúa Trời
Câu chuyện Gióp là minh họa rõ ràng nhất. Sau những tranh luận dài của Gióp và ba người bạn về lý do cho sự đau khổ, chính Đức Chúa Trời đáp lời từ cơn gió lốc (Gióp 38-41). Ngài không đưa ra một lời giải thích trực tiếp nào. Thay vào đó, Ngài chất vấn Gióp bằng một loạt câu hỏi tu từ về sự sáng tạo:
"Khi ta đặt nền trái đất, thì ngươi ở đâu? Nếu ngươi thông sáng, hãy tỏ bày đi!... Ngươi có biết luật lệ của các từng trời chăng? Có lấy quyền ấy đặt trên đất chăng?"
(Gióp 38:4, 33).
Cuối cùng, Gióp phải thốt lên: "Tôi biết rằng Chúa làm được mọi sự, Châm chỉ của Chúa không ai có thể ngăn cản được... Tôi đã nói về sự tôi không hiểu biết, về sự diệu kỳ quá cho tôi, mà tôi chẳng hề hay. Ôi! xin Chúa hãy nghe, tôi sẽ nói; Tôi sẽ hỏi Chúa, và Chúa sẽ chỉ dạy cho. Tôi chỉ đã nghe nói về Chúa bởi tai nghe, nhưng bây giờ, mắt tôi đã thấy Chúa. Vì vậy, tôi lấy làm gớm ghê tôi, và ăn năn trong tro bụi."
(Gióp 42:2-6). Phản ứng của Gióp không phải là một lời giải đáp triết học, mà là sự đầu phục và thờ phượng trước Đấng Tạo Hóa mà mọi đường lối đều cao hơn.
2. Tiên Tri Ê-sai: Tư Tưởng và Đường Lối Cao Hơn
Tiên tri Ê-sai cũng ghi lại lời phán tương tự của Đức Giê-hô-va:
"Đức Giê-hô-va phán: Ý tưởng ta chẳng phải ý tưởng các ngươi, đường lối các ngươi chẳng phải đường lối ta. Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu."
(Ê-sai 55:8-9). Đoạn Kinh Thánh này nhấn mạnh sự khác biệt định tính, chứ không chỉ định lượng, giữa tâm trí con người và tâm trí Đức Chúa Trời.
3. Sứ Đồ Phao-lô: Sự Giàu Có, Khôn Ngoan và Thông Biết Khôn Dò Của Đức Chúa Trời
Trong thư Rô-ma, khi bàn về sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời trong chương trình cứu rỗi và sự cứng lòng của dân Y-sơ-ra-ên, Phao-lô thốt lên một lời tán tụng:
"Ôi! sâu nhiệm thay là sự giàu có, khôn ngoan và thông biết của Đức Chúa Trời! Sự phán xét của Ngài nào ai thấu được, đường nẻo của Ngài nào ai hiểu được! Vì, ai biết ý tưởng Chúa, ai là kẻ bàn luận của Ngài? Hay là ai đã cho Chúa trước, đặng Chúa sẽ báo lại? Vì muôn vật đều là từ Ngài, bởi Ngài, và hướng về Ngài. Vinh hiển cho Ngài đời đời, vô cùng! A-men."
(Rô-ma 11:33-36).
Từ Hy Lạp được dùng cho "sâu nhiệm" ở đây là βάθος (bathos), chỉ về chiều sâu khôn lường, không thể dò được. Lời tuyên bố này đặt một dấu chấm hết cho mọi sự thẩm tra đầy kiêu ngạo của con người vào kế hoạch thần thượng.
Trong khi Kinh Thánh xác nhận sự giới hạn của chúng ta, nó không để chúng ta trong bóng tối hoàn toàn. Điểm then chốt của đức tin Cơ Đốc là **Đức Chúa Trời không đứng từ xa quan sát sự đau khổ, mà Ngài đã bước vào trong chính sự đau khổ ấy**. Đây là sự khác biệt căn bản giữa một thần học trừu tượng và Tin Lành cứu rỗi.
Thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ là câu trả lời tối hậu và đầy đủ nhất của Đức Chúa Trời cho vấn đề sự dữ và đau khổ. Trên thập tự giá, Con Đức Chúa Trời, Đấng vô tội, đã gánh chịu sự đau khổ tột cùng, sự bỉ ổi và sự chết – là hậu quả của tội lỗi con người. Ngài không chỉ cho phép đau khổ, Ngài đã kinh nghiệm nó một cách trọn vẹn. Sứ đồ Phi-e-rơ viết: "Vì Đấng Christ cũng vì tội lỗi chịu khổ một lần, là Đấng công bình thay cho kẻ không công bình, để dẫn chúng ta đến cùng Đức Chúa Trời"
(I Phi-e-rơ 3:18).
Do đó, câu hỏi của Cơ Đốc nhân không còn là "Tại sao Chúa lại cho phép đau khổ?" mà trở thành "Chúa đang làm gì ngay trong và xuyên qua sự đau khổ này?" Thập tự giá cho thấy Đức Chúa Trời có thể dùng ngay cả sự dữ và đau khổ tột cùng nhất để đạt đến mục đích tốt lành vĩ đại nhất: sự cứu chuộc nhân loại. Điều này cho chúng ta niềm hy vọng rằng trong những đau khổ cá nhân, Ngài cũng đang hành động để đem lại điều tốt lành (Rô-ma 8:28).
Hiểu được sự giới hạn của bản thân và sự cao cả của Đức Chúa Trời sẽ định hình cách chúng ta sống và đối diện với những nghịch cảnh.
1. Thay Thế Sự Hoài Nghi Bằng Đức Tin Khiêm Nhường: Thay vì để sự hoài nghi dẫn đến sự cay đắng và xa cách Chúa, chúng ta được kêu gọi có một đức tin khiêm nhường. Đức tin không phải là sự hiểu biết mọi câu trả lời, mà là sự tín thác nơi một Con Người – Chúa Giê-xu Christ. Như tác giả Châm Ngôn dạy: "Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con. Phàm trong các việc làm của con, khá nhận biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ dẫn các nẻo của con."
(Châm Ngôn 3:5-6).
2. Tìm Kiếm Sự An Ủi và Ý Nghĩa Trong Mối Tương Giao, Không Phải Trong Sự Giải Thích: Khi đau khổ đến, Đức Chúa Trời hứa ban sự hiện diện của Ngài (Thi Thiên 23:4; Ê-sai 43:2) và sự an ủi (II Cô-rinh-tô 1:3-4), hơn là một bản báo cáo chi tiết về nguyên nhân. Mục đích của Ngài thường là uốn nắn, tịnh luyện và khiến chúng ta trở nên giống hình ảnh Con Ngài hơn (Rô-ma 5:3-5, Gia-cơ 1:2-4).
3. Chuyên Tâm Vào Sự Mặc Khải Đã Được Ban Cho: Thay vì chìm đắm vào những điều "không biết", chúng ta được kêu gọi tập trung vào những điều "đã được biết" một cách chắc chắn qua Kinh Thánh: tình yêu, sự công bình, ân điển và mục đích cứu rỗi của Đức Chúa Trời trong Đấng Christ. Sứ đồ Phao-lô cầu nguyện cho các tín hữu Ê-phê-sô được "hiểu biết lòng yêu thương của Đấng Christ, là sự mọi sự hiểu biết còn trội hơn"
(Ê-phê-sô 3:19).
4. Tránh Hai Thái Cực Nguy Hiểm:
- Thái cực của sự kiêu ngạo tri thức: Cho rằng nếu tôi không hiểu, thì chắc chắn là không có lý do. Đây là tâm lý của những người bạn Gióp, những kẻ dám quả quyết giải thích ý chỉ của Đức Chúa Trời một cách đơn giản và sai lầm.
- Thái cực của thuyết định mệnh thụ động: Cho rằng vì mọi thứ đều là ý Chúa bí ẩn, nên tôi không cần cầu nguyện, tranh chiến hay tìm kiếm sự chữa lành. Kinh Thánh kêu gọi chúng ta cầu xin, tìm kiếm và gõ cửa (Ma-thi-ơ 7:7), đồng thời chống trả ma quỷ (Gia-cơ 4:7), ngay cả khi chúng ta tin cậy chủ quyền tối cao của Đức Chúa Trời.
Chủ nghĩa Hữu thần Hoài nghi, khi được đặt trên nền tảng Kinh Thánh vững chắc, không dẫn chúng ta đến một đức tin mù quáng hay một sự thờ ơ với những câu hỏi khó. Thay vào đó, nó dẫn chúng ta đến sự khiêm nhường tri thức, thừa nhận rằng chúng ta là thọ tạo, không phải Đấng Tạo Hóa. Hành trình của Gióp kết thúc không phải với một bảng phân tích, mà với một lời tuyên xưng: "Mắt tôi đã thấy Chúa"
. Khi chúng ta nhìn lên thập tự giá của Chúa Giê-xu, chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời đã trả giá cao nhất để giải quyết vấn đề tội lỗi và sự đau khổ. Trong Ngài, chúng ta tìm thấy đủ cơ sở để tín thác, ngay cả khi chúng ta không thấu hiểu mọi đường lối của Ngài.
Cuối cùng, đức tin Cơ Đốc mời gọi chúng ta bước đi trong sự tin cậy, với tấm lòng sẵn sàng thưa với Chúa như Chúa Giê-xu đã cầu nguyện: "Song không theo ý con, mà theo ý Cha"
(Ma-thi-ơ 26:39). Trong sự đầu phục ấy, chúng ta tìm thấy sự bình an vượt trên mọi sự hiểu biết (Phi-líp 4:7).
Bài nghiên cứu này dựa trên Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925 (Bản Truyền Thống). Các khái niệm triết học được phân tích dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời, với Chúa Giê-xu Christ là trung tâm của mọi câu trả lời.