Tại Sao Chúa Giê-xu Vẫn Chưa Trở Lại?
Trải qua gần hai thiên niên kỷ, câu hỏi “Tại sao Chúa Giê-xu vẫn chưa trở lại?” vẫn là một thắc mắc day dứt, đôi khi trở thành nỗi nghi ngờ trong lòng nhiều tín hữu. Sự chậm trễ này dường như mâu thuẫn với lời hứa “Ta sẽ đến lại” (Giăng 14:3). Tuy nhiên, Kinh Thánh không hề xem đây là sự chậm trạm hay thất hứa, mà là một phần của kế hoạch cứu rỗi đầy nhân từ và khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai thác bối cảnh Kinh Thánh, giải nghĩa nguyên văn Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, để làm sáng tỏ lý do đầy yêu thương đằng sau “sự chờ đợi” này và rút ra những ứng dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân hôm nay.
Trước hết, chúng ta phải hiểu rằng khái niệm thời gian của Đức Chúa Trời hoàn toàn khác với chúng ta. Phi-e-rơ đã giải thích điều này một cách rõ ràng: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ nên quên rằng ở trước mặt Chúa một ngày như ngàn năm, ngàn năm như một ngày” (2 Phi-e-rơ 3:8). Từ “ngày” trong nguyên văn Hy Lạp là “hēmera” (ἡμέρα), không chỉ chỉ một khoảng thời gian 24 giờ, mà còn có thể chỉ một thời kỳ, một kỷ nguyên. Điều này cho thấy Đức Chúa Trời hành động trong sự toàn tri và vĩnh cửu của Ngài, không bị thúc ép bởi đồng hồ của con người.
Quan trọng hơn, Phi-e-rơ tiếp tục giải thích lý do căn bản nhất cho sự chậm trễ mà chúng ta cảm nhận: “Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn” (2 Phi-e-rơ 3:9).
- “Không chậm trễ” (bradynō - βραδύνω): Động từ này không mang nghĩa tiêu cực về sự trì hoãn, lỗi hẹn, mà diễn tả sự “kiên nhẫn, chịu đựng, trì hoãn một cách có chủ ý.”
- “Lòng nhịn nhục” (makrothymia - μακροθυμία): Đây là một từ tuyệt đẹp, kết hợp giữa “makros” (dài) và “thymos” (cơn thịnh nộ, tâm trí). Nó mô tả sự “kiên nhẫn lâu dài,” “chịu đựng mà không trả thù,” hay “sự trì hoãn hình phạt.” Đây không phải là sự bất lực, mà là sự kiềm chế có chủ đích của quyền năng và tình yêu thương.
- “Ăn năn” (metanoia - μετάνοια): Nghĩa đen là “thay đổi tâm trí,” một sự quay đầu triệt để khỏi tội lỗi để hướng về Đức Chúa Trời.
Như vậy, “sự chậm trễ” thực chất là “thời gian ân điển được kéo dài.” Mỗi ngày Chúa chưa tái lâm là một ngày ân điển mới, một cơ hội quý báu để những linh hồn hư mất có thể nghe Phúc Âm, ăn năn và được cứu.
Sự kiên nhẫn của Đức Chúa Trời không phải là sự trống rỗng, mà đang tích cực hoàn thành nhiều mục đích thánh của Ngài:
1. Để Tin Lành Được Rao Truyền Khắp Đất: Chúa Giê-xu phán: “Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến” (Ma-thi-ơ 24:14). Từ “làm chứng” (martyrion - μαρτύριον) nhấn mạnh đến việc rao giảng một sự thật. Sự trở lại của Đấng Christ gắn liền với sứ mạng toàn cầu của Hội Thánh. Mỗi bộ tộc, mỗi ngôn ngữ cần có cơ hội nghe về Đấng Christ (Khải Huyền 7:9).
2. Để Con Số Những Người Được Chọn Được Đầy Trọn: Sứ đồ Phao-lô tiết lộ một mầu nhiệm: “Sự cứng lòng đã xảy ra cho phần dân Y-sơ-ra-ên, cho đến chừng nào số các dân ngoại nhập vào được đầy đủ” (Rô-ma 11:25). Từ “đầy đủ” (plērōma - πλήρωμα) có nghĩa là “sự làm đầy, sự hoàn thành trọn vẹn.” Có một con số những người ngoại bang được định để gia nhập vào gia đình của Đức Chúa Trời, và thời gian hiện tại đang để hoàn thành con số đó.
3. Để Hội Thánh Được Tinh Luyện và Trưởng Thành: Thời gian chờ đợi là thời gian Hội Thánh – cô dâu của Đấng Christ – được chuẩn bị. Ê-phê-sô 5:26-27 nói về mục đích của Chúa là “làm cho Hội thánh nên thánh sau khi lấy nước rửa và dùng đạo làm cho Hội thánh tinh sạch, đặng tỏ ra Hội thánh đầy vinh hiển… thánh sạch không vết, không nhăn, không chi giống như vậy.” Sự tinh luyện (katharisas - καθαρίσας) cần có thời gian.
4. Để Lòng Nhân Từ Của Đức Chúa Trời Được Bày Tỏ Trọn Vẹn: Mọi sự kiện lịch sử, bao gồm cả sự chống nghịch và tội ác, đang cho phép sự công bình, thánh khiết và ân điển vô hạn của Đức Chúa Trời được bày tỏ rõ ràng hơn (Rô-ma 9:22-23). Sự phán xét cuối cùng của Ngài sẽ là hoàn toàn công bình và không thể chối cãi.
Chúa Giê-xu đã tuyên bố dứt khoát: “Về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết được, thiên sứ trên trời hay là Con cũng chẳng biết được; song chỉ Cha mà thôi” (Ma-thi-ơ 24:36). Động từ “biết” (oiden - οἶδεν) ở đây chỉ sự hiểu biết đầy đủ, trọn vẹn. Mọi nỗ lực tính toán ngày giờ cụ thể đều đi ngược lại lời dạy này và thường dẫn đến sự thất vọng, hoài nghi.
Thay vì tập trung vào “khi nào,” Kinh Thánh luôn hướng chúng ta đến thái độ “luôn sẵn sàng.” Ngài phán: “Vậy thì hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến” (Ma-thi-ơ 24:42). Từ “tỉnh thức” (grēgoreite - γρηγορεῖτε) có nghĩa là “thức canh,” “cảnh giác,” mang ý nghĩa tích cực của sự chuẩn bị thuộc linh và nhiệt thành trong chức vụ.
Sự hiểu biết về lý do Chúa chưa tái lâm phải dẫn đến một đời sống thực tiễn, có mục đích. Dưới đây là những áp dụng cụ thể:
1. Sống Với Lòng Biết Ơn Về Sự Kiên Nhẫn Của Chúa: Mỗi buổi sáng thức dậy, hãy nhận biết rằng ngày mới này là một món quà ân điển, không chỉ cho bạn mà còn cho người thân, hàng xóm, đồng nghiệp chưa biết Chúa của bạn. Hãy tạ ơn Chúa vì lòng nhịn nhục của Ngài (2 Phi-e-rơ 3:15).
2. Tích Cực Tham Gia Vào Sứ Mạng Truyền Giáo: Vì lý do Chúa chậm đến là để nhiều người được cứu, chúng ta không thể thụ động. Hãy trở nên một phần của giải pháp: cầu nguyện cho công cuộc truyền giáo, hỗ trợ các nhà truyền giáo, và mạnh dạn chia sẻ đức tin của mình trong đời sống hằng ngày (“nói về Chúa mọi lúc, nếu cần”).
3. Phát Triển Đức Tin Kiên Nhẫn và Tính Cách Christ: Gia-cơ khuyên: “Hỡi anh em, hãy lấy lòng nhịn nhục chịu đựựng sự khốn khó cho đến kỳ Chúa đến” (Gia-cơ 5:7). Người nông dân gieo hạt và kiên nhẫn chờ đợi mùa gặt. Thời gian chờ đợi là cơ hội để đức tin chúng ta được tôi luyện, tình yêu thương được thực hành, và tính cách chúng ta ngày càng trở nên giống Đấng Christ hơn (Gia-cơ 1:2-4).
4. Sống Tỉnh Thức và Thánh Khiết: Phi-e-rơ đặt câu hỏi then chốt: “Vậy, vì mọi sự đó sẽ phải tiêu tán, thì anh em phải nên thánh sạch và tin kính trong mọi sự ăn ở của mình là thể nào” (2 Phi-e-rơ 3:11). Nhận thức về sự tạm bợ của thế gian này và sự vĩnh cửu của cõi đời đời phải thúc đẩy chúng ta sống một đời sống thánh khiết, yêu thương và có ý nghĩa thuộc linh.
5. Giữ Vững Niềm Hy Vọng Phước Hạnh: Sự trở lại của Chúa là “niềm hy vọng phước hạnh” (Tít 2:13). Đây là ngòi neo cho linh hồn giữa mọi sóng gió cuộc đời (Hê-bơ-rơ 6:19). Hãy thường xuyên suy ngẫm và nhắc nhở nhau về lời hứa này trong sự thờ phượng, hiệp thông và học Kinh Thánh.
Tóm lại, Chúa Giê-xu chưa trở lại không phải vì Ngài bất lực, thất hứa, hay thờ ơ. Trái lại, đó là bằng chứng hùng hồn nhất về **tình yêu thương, lòng nhân từ và sự kiên nhẫn vô hạn** của Đức Chúa Trời dành cho một thế gian đang hư mất. Mỗi khoảnh khắc là một cơ hội cứu rỗi được mở rộng. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi không phải để ngồi tính toán ngày giờ, than vãn hoặc thụ động, mà để **sống một cuộc đời tích cực, tỉnh thức và có mục đích.** Hãy xem thời gian còn lại này như “ngày cứu rỗi” (2 Cô-rinh-tô 6:2), để chúng ta rao truyền Danh Chúa, gây dựng Hội Thánh, và tự mình được tinh luyện trong sự chờ đợi Vua vinh hiển của chúng ta.
“A-men, lạy Chúa Giê-xu, xin hãy đến!” (Khải Huyền 22:20). Lời cầu nguyện này không phải là lời than vãn của sự tuyệt vọng, mà là tiếng kêu đầy hy vọng và mong đợi của một cô dâu đã sẵn sàng, biết rằng mỗi ngày qua đi là một ngày gần hơn với cuộc gặp gỡ vinh quang với Chàng Rể yêu dấu.