Thánh Linh Thở Than Trong Giăng 11:33
Trong hành trình khám phá Kinh Thánh, có những phân đoạn mở ra cho chúng ta cái nhìn sâu sắc và cảm động về chính tấm lòng của Đức Chúa Trời. Giăng 11:33 là một trong những câu Kinh Thánh như thế, chứa đựng một cụm từ đầy hình ảnh và ý nghĩa thần học: "Thánh Linh thở than" (theo bản Truyền Thống 1925) hay "Ngài bèn thổn thức trong lòng và bối rối" (theo bản Dịch Mới). Để hiểu trọn vẹn ý nghĩa của hành động này nơi Chúa Giê-xu, chúng ta cần phải đi sâu vào bối cảnh, ngôn ngữ gốc, và thần học về nhân tính đích thực của Đấng Christ.
Bối Cảnh Của Phép Lạ Và Sự Thương Xót
Câu chuyện trong Giăng chương 11 xoay quanh La-xa-rơ, người bạn thân của Chúa Giê-xu, đã chết và được chôn trong mộ bốn ngày. Chúa Giê-xu cố ý trì hoãn chuyến đi của mình (câu 6), với mục đích tối cao là "vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời được sáng danh bởi đó" (câu 4). Khi Chúa đến, Ngài chứng kiến nỗi đau của Ma-thê, Ma-ri và những người bạn khóc thương. Chính trong khung cảnh của sự chết, nước mắt và thất vọng này, phản ứng đầy xúc cảm của Chúa Giê-xu đã xảy ra.
Giăng 11:33 (Bản Truyền Thống 1925) chép: "Khi Đức Chúa Jêsus thấy người khóc như vậy, và những người Giu-đa đi với người cũng khóc nữa, thì Ngài thổn thức trong lòng và bối rối." Bản Dịch Mới viết: "Khi Chúa Giê-xu thấy bà khóc và những người Do Thái đi với bà cũng khóc, Ngài thổn thức trong tâm linh và xúc động."
Cụm từ then chốt "thổn thức trong lòng" hay "thổn thức trong tâm linh" là dịch từ cụm từ Hy Lạp ἐνεβριμήσατο τῷ πνεύματι (enebrimēsato tō pneumati). Động từ ἐμβριμάομαι (embrimaomai) mang một loạt sắc thái mạnh mẽ: nó có thể có nghĩa là "quở trách, cảnh cáo nghiêm khắc" (như trong Ma-thi-ơ 9:30, Mác 1:43), hoặc trong bối cảnh này, diễn tả một cảm xúc dâng trào mạnh mẽ, một sự xúc động sâu xa, thậm chí là một tiếng thở than, gầm gừ từ tận đáy lòng. Nó cho thấy một sự phản ứng mãnh liệt, không phải là sự buồn bã thụ động, mà là một sự xáo trộn sâu sắc trước thực tại của sự chết và nỗi đau.
Giải Nghĩa Nguyên Văn: "Thánh Linh Thở Than"
Bản Truyền Thống 1925 sử dụng cách diễn đạt rất đặc biệt: "Thánh Linh thở than". Cách dịch này cần được hiểu một cách cẩn trọng về mặt thần học. Ở đây, "Thánh Linh" không phải là đề cập trực tiếp đến Ngôi Ba trong Ba Ngôi, mà là dịch từ τῷ πνεύματι (tō pneumati) – "trong tâm linh/thần của Ngài". Trong tiếng Hy Lạp Koinē, πνεῦμα (pneuma) có nhiều nghĩa, bao gồm: gió, hơi thở, linh (spirit), hoặc phần tâm linh bên trong của con người. Khi nói về con người, nó thường chỉ phần sâu kín nhất của bản thể, nơi diễn ra những cảm xúc và ý chí sâu xa nhất.
Do đó, cụm từ "thở than trong tâm linh/thần của Ngài" (ἐνεβριμήσατο τῷ πνεύματι) mô tả Chúa Giê-xu đang trải qua một sự xúc động cực độ từ chính cốt lõi bản thể Ngài – phần pneuma. Hành động "thở than" (embrimaomai) này là một phản ứng đầy đau đớn và mạnh mẽ. Nó cho thấy Chúa Giê-xu không đứng ngoài cuộc, quan sát một cách lạnh lùng. Ngài hoàn toàn đồng nhất với nỗi đau của con người. Ngài bước vào sự hỗn loạn của cảm xúc nhân loại cách trọn vẹn.
Tiếp theo, câu Kinh Thánh nói Ngài "bối rối" (ταράσσω - tarassō). Từ này cũng xuất hiện khi Chúa nói về tâm hồn mình trước giờ thương khó (Giăng 12:27, 13:21). Nó diễn tả sự xao xuyến, khuấy động, bất an sâu sắc. Sự kết hợp giữa embrimaomai (thở than, xúc động mạnh) và tarassō (bối rối) vẽ nên một bức tranh sống động: Chúa Giê-xu, trong nhân tính đích thực của Ngài, đang đối diện và phản ứng cách trọn vẹn trước hậu quả khủng khiếp của tội lỗi – đó là SỰ CHẾT.
Thần Học Về Sự Nhập Thể: Chúa Cảm Thông Với Chúng Ta
Phản ứng này của Chúa Giê-xu là một minh chứng hùng hồn cho thần học nhập thể. Ngài là Ngôi Lời đã trở nên xác thịt (Giăng 1:14). Sứ đồ Hê-bơ-rơ xác nhận: "Vì chúng ta không có thầy tế lễ thượng phẩm không có thể cảm thương sự yếu đuối chúng ta, bèn có một thầy tế lễ bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta, song không phạm tội" (Hê-bơ-rơ 4:15).
Hành động "thở than trong lòng" tại mộ La-xa-rơ chính là sự "cảm thương" ấy trong hành động. Chúa Giê-xu không chỉ hiểu nỗi đau của chúng ta trên lý thuyết; Ngài cảm nhận nó một cách sâu sắc và cá nhân. Sự xúc động của Ngài cho thấy:
1. Ngài ghét sự chết: Sự chết là kẻ thù cuối cùng sẽ bị hủy diệt (1 Cô-rinh-tô 15:26). Phản ứng của Chúa trước cảnh tang thương cho thấy sự chết là một sự xâm phạm, một điều trái với ý muốn nguyên thủy tốt lành của Đức Chúa Trời. Sự thở than của Ngài là tiếng thở dài của chính Đức Chúa Trời trước sự phá hoại mà tội lỗi đã gây ra trong thế giới Ngài sáng tạo.
2. Ngài đồng cảm trọn vẹn: Chúa Giê-xu khóc (câu 35). Ngài thổn thức. Điều này an ủi chúng ta vô cùng, vì chúng ta có một Đấng Cứu Thế thật sự hiểu nỗi lòng chúng ta trong những lúc mất mát và đau buồn tột cùng.
3. Cơn thịnh nộ thánh khiết trước tội lỗi: Một số học giả cho rằng sự "thở than" (embrimaomai) này cũng có thể bao hàm một cơn giận thánh khiết – sự phẫn nộ trước kẻ thù là sự chết và tội lỗi đã gây ra nó. Đó là sự căm ghét của sự sống đối với sự chết.
Sự Tương Phản Giữa Xúc Cảm Và Quyền Năng
Điều đẹp đẽ và đầy quyền năng trong phân đoạn này là sự tương phản. Cùng một con người Giê-xu, trong cùng một khoảnh khắc, vừa run rẩy trong xúc cảm nhân loại sâu thẳm, vừa nắm giữ quyền năng thần thượng vô hạn để đánh bại sự chết. Sau khi thổn thức và khóc, Ngài phán: "Hãy lăn hòn đá đi!" (câu 39). Rồi Ngài cầu nguyện với Cha và ra lệnh: "Hỡi La-xa-rơ, hãy ra!" (câu 43).
Sự thở than không phải là dấu hiệu của sự bất lực, mà là dấu hiệu của sự đồng cảm sâu sắc đi trước hành động quyền năng cứu chuộc. Nó cho thấy phép lạ Ngài sắp làm không phải là một màn trình diễn lạnh lùng, mà xuất phát từ một trái tim tan vỡ vì yêu thương và ghét sự chết. Điều này báo trước một phép lạ vĩ đại hơn: chính sự chết và sự phục sinh của Ngài, cũng xuất phát từ tình yêu thương vô hạn và sự vâng phục trọn vẹn, để đánh bại sự chết cho tất cả những ai tin.
Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
Lẽ thật về Chúa Giê-xu "thở than trong lòng" mang lại nhiều ứng dụng quý báu và an ủi cho đời sống chúng ta hôm nay:
1. Chúng Ta Có Một Đấng Cầu Thay Cảm Thông: Khi bạn đau buồn, thất vọng, hoặc đối diện với sự mất mát, hãy nhớ rằng Chúa Giê-xu của bạn hiểu rõ. Ngài không xa cách. Ngài đã bước vào nỗi đau của nhân loại. Bạn có thể đến gần Ngài với mọi cảm xúc thật của mình, vì Ngài đã trải qua (Hê-bơ-rơ 4:16).
2. Đức Chúa Trời Ghét Sự Chết Và Đau Khổ: Khi chúng ta thắc mắc "Tại sao Chúa để điều này xảy ra?", hãy nhìn vào mộ La-xa-rơ. Chúa Giê-xu đã khóc và thở than. Điều này khẳng định rằng Đức Chúa Trời không vui trong sự đau khổ của chúng ta. Ngài đang hành động để cứu chuộc và phục hồi trong kế hoạch lớn hơn của Ngài.
3. Sự Yếu Đuối Không Phải Là Đối Nghịch Với Đức Tin: Cảm xúc đau buồn, bối rối của Chúa Giê-xu cho thấy rằng có những cảm xúc mãnh liệt không có nghĩa là thiếu đức tin. Ma-thê và Ma-ri dù đau buồn vẫn bày tỏ đức tin (câu 21, 32). Chúng ta có thể vừa tin cậy Chúa, vừa thành thật với nỗi đau của lòng mình trước mặt Ngài.
4. Động Lực Cho Sự Phục Vụ Thương Xót: Phản ứng của Chúa Giê-xu phải là khuôn mẫu cho chúng ta khi đối diện với nỗi đau của người khác. Thay vì những lời giáo điều lạnh lùng hay sự thờ ơ, chúng ta được kêu gọi để "khóc với người khóc" (Rô-ma 12:15), để có lòng thương xót chân thành, thậm chí là "thổn thức trong lòng" trước những cảnh đời đau khổ, và từ đó hành động để mang đến sự an ủi và hy vọng trong Chúa.
Kết Luận: Vị Chúa Của Những Vết Thương Và Chiến Thắng
Cụm từ "Thánh Linh thở than" trong Giăng 11:33 mở ra một cánh cửa để chúng ta chiêm ngưỡng trái tim của Đấng Cứu Thế. Nó cho chúng ta thấy một Chúa Giê-xu trọn vẹn trong nhân tính – một Đấng cảm thông sâu sắc, xúc động mãnh liệt trước nỗi đau của những người Ngài yêu thương. Sự thở than này không dừng lại trong tuyệt vọng, mà dẫn đến hành động quyền năng phục sinh. Nó báo trước cho tiếng thở than lớn hơn trên thập tự giá, khi Ngài gánh lấy tội lỗi và sự chết của chúng ta, để rồi chiến thắng chúng trong sự phục sinh vinh hiển.
Hôm nay, mỗi Cơ Đốc nhân có thể tìm thấy nơi Chúa Giê-xu này một nơi nương náu an toàn cho mọi nỗi đau. Chúng ta thờ phượng không phải một vị thần xa cách, mà là một Đấng Cứu Thế đã "thở than trong lòng" vì chúng ta. Và chính vì điều đó, chúng ta có thể hoàn toàn tin cậy rằng Ngài hiểu, Ngài quan tâm, và Ngài đang hành động cho sự tốt lành tối thượng và sự sống đời đời của chúng ta. "Hãy ký thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy." (Thi Thiên 37:5).