Thế Nào Là Có Mối Quan Hệ Cá Nhân Với Đức Chúa Trời?
Trong thế giới tôn giáo ngày nay, cụm từ "mối quan hệ cá nhân với Đức Chúa Trời" thường được nhắc đến. Tuy nhiên, đối với nhiều người, đây vẫn là một khái niệm trừu tượng, mơ hồ, thậm chí bị hiểu lầm là một cảm xúc tâm linh thuần túy. Là Cơ Đốc nhân Tin Lành, chúng ta tin rằng Kinh Thánh – Lời được Đức Chúa Trời soi dẫn – chính là nền tảng duy nhất và đầy đủ để định nghĩa, hiểu biết và xây dựng mối quan hệ thực sự này. Bài nghiên cứu chuyên sâu sẽ khám phá bản chất của mối quan hệ cá nhân với Đức Chúa Trời dưới ánh sáng của Kinh Thánh, hé lộ đó không phải là một hệ thống nghi lễ hay triết lý, mà là một mối tương giao sống động (living fellowship) được thiết lập qua Đấng Christ, được duy trì bởi Đức Thánh Linh, và được thể hiện qua đức tin, sự vâng phục và tình yêu thương.
Ngay từ đầu, Kinh Thánh cho thấy Đức Chúa Trời là Đấng khao khát mối tương giao. Trong vườn Ê-đen, sau khi dựng nên A-đam, Đức Chúa Trời không để con người trong sự cô đơn. Ngài phán: "Loài người ở một mình thì không tốt" (Sáng-thế Ký 2:18). Điều này phản ánh chính bản tính tương giao của Ba Ngôi Đức Chúa Trời và mong muốn của Ngài đối với loài người. Đức Chúa Trời "đi lại" trong vườn để gặp A-đam và Ê-va (Sáng-thế Ký 3:8). Từ ngữ Hê-bơ-rơ được dùng ở đây (hithpael của hālaḵ) gợi ý một sự đi dạo thong thả, một sự hiện diện thân mật. Mối quan hệ ban đầu này được đặc trưng bởi:
1. Sự hiện diện trực tiếp: Không có sự ngăn cách.
2. Sự giao tiếp rõ ràng: Đức Chúa Trời phán với con người, và con người đáp lời.
3. Sự vâng phục trong tự do: Con người được ban cho một mệnh lệnh đơn giản để bày tỏ lòng tin cậy và tôn trọng chủ quyền của Đấng Tạo Hóa.
Tội lỗi đã phá vỡ mối tương giao nguyên thủy đó, gây nên sự xa cách về thuộc linh và sự chết (Ê-sai 59:2). Suốt phần còn lại của Kinh Thánh, câu chuyện chính là công cuộc cứu chuộc của Đức Chúa Trời để phục hồi mối quan hệ đã đổ vỡ ấy.
Đây là điểm then chốt phân biệt quan điểm Tin Lành với nhiều quan niệm tôn giáo khác. Mối quan hệ cá nhân với Đức Chúa Trời không phải được xây dựng trên nỗ lực, công đức, hay sự hoàn thiện đạo đức của con người. Nó được thiết lập duy nhất trên công lao của Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Giăng viết: "Chúng ta nhận biết tình yêu thương của Đức Chúa Trời tại điều nầy: ấy là Chúa đã vì chúng ta bỏ sự sống; chúng ta cũng nên bỏ sự sống vì anh em mình vậy" (I Giăng 3:16).
Chúa Giê-xu chính là "Đường đi, chân lý, và sự sống" và "chẳng bởi Ta thì không ai được đến cùng Cha" (Giăng 14:6). Từ ngữ Hy Lạp được dùng cho "đường" (hodos) không chỉ là một con đường, mà là một lối sống, một phương cách tiếp cận. Ngài là phương cách duy nhất.
Sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu đã:
- Xóa bỏ tội lỗi ngăn cách: "Vì Ngài đã khiến Đấng vốn chẳng biết tội lỗi trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Ngài được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời" (II Cô-rinh-tô 5:21).
- Phục hồi địa vị làm con: "Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài" (Giăng 1:12). Từ "quyền phép" (exousia) có nghĩa là thẩm quyền, đặc quyền hợp pháp. Đây không phải là cảm giác, mà là một địa vị pháp lý thiêng liêng.
- Ban cho sự sống đời đời: "Sự sống đời đời đó là nhìn biết Cha, tức là Đức Chúa Trời có một và thật, cùng Đức Chúa Jêsus Christ, là Đấng Cha đã sai đến" (Giăng 17:3). Chữ "nhìn biết" (ginōskō) trong tiếng Hy Lạp hàm ý sự hiểu biết thân mật, qua kinh nghiệm cá nhân, như vợ biết chồng.
Mối quan hệ này, một khi được thiết lập qua đức tin nơi Đấng Christ, sẽ phát triển và được thể hiện qua những phương diện cụ thể sau:
1. Giao Tiếp Hai Chiều (Cầu Nguyện & Lắng Nghe):
Cầu nguyện không phải là nghi thức đơn điệu, mà là hơi thở của linh hồn, là cuộc trò chuyện thân mật với Cha Thiên Thượng. Chúa Giê-xu dạy các môn đồ gọi Đức Chúa Trời là "Cha!" (Ma-thi-ơ 6:9), một từ ngữ thân mật trong tiếng A-ram (Abba) mà trẻ thơ dùng để gọi cha mình (Mác 14:36, Rô-ma 8:15). Mối quan hệ cá nhân cho phép chúng ta đến với Ngài trong mọi sự: tạ ơn, thờ phượng, xưng tội, cầu xin, và trình bày mọi lo lắng (Phi-líp 4:6). Giao tiếp cũng bao gồm việc lắng nghe Ngài phán qua Lời Ngài – Kinh Thánh.
2. Lời Chúa – Thư Từ Của Ngài:
Kinh Thánh không phải là một cuốn sách giáo lý khô khan, mà là phương tiện chính yếu để Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài, ý muốn Ngài và lời hứa Ngài cho chúng ta. "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình" (II Ti-mô-thê 3:16). Nghiên cứu, suy ngẫm Lời Chúa (hagios graphē – các thánh thư) là cách chúng ta biết được tâm ý Cha và để cho tâm trí mình được Ngài biến đổi (Rô-ma 12:2).
3. Sự Vâng Phục Bởi Đức Tin Và Tình Yêu:
Chúa Giê-xu phán: "Nếu các ngươi yêu mến Ta, thì giữ gìn các điều răn Ta" (Giăng 14:15). Sự vâng phục trong mối quan hệ cá nhân không xuất phát từ sự ép buộc hay sợ hãi, mà từ lòng biết ơn và tình yêu đáp lại ân điển Ngài. Đây là dấu hiệu của đức tin sống động. "Ấy chính bởi ân điển, nhờ đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình" (Ê-phê-sô 2:8-9). Nhưng đức tin thật luôn sinh ra việc lành (Gia-cơ 2:17).
4. Sự Dẫn Dắt Của Đức Thánh Linh:
Mối quan hệ với Đức Chúa Trời là quan hệ với Ba Ngôi. Khi tin Chúa Giê-xu, chúng ta nhận lấy Đức Thánh Linh làm Ấn chứng và Đấng An Ủi (Ê-phê-sô 1:13-14, Giăng 14:16-17). Ngài ngự trong lòng tín đồ, làm chứng với linh hồn chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:16), dạy dỗ, dẫn dắt chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13), và ban năng lực để sống đẹp ý Ngài. Mối quan hệ cá nhân bao gồm việc nhạy bén, thuận phục và bước đi theo sự hướng dẫn của Thánh Linh (Ga-la-ti 5:16, 25).
5. Sự Biến Đổi Liên Tục (Nên Thánh):
Mối quan hệ với Đấng Thánh sẽ làm cho chúng ta nên thánh. "Hỡi kẻ rất yêu dấu, chúng ta đã có lời hứa dường ấy, thì hãy làm cho mình sạch khỏi mọi sự dơ bẩn phần xác thịt và phần thần linh, lại lấy sự kính sợ Đức Chúa Trời mà làm cho trọn việc nên thánh của chúng ta" (II Cô-rinh-tô 7:1). Đây là một tiến trình cả đời, nơi chúng ta ngày càng trở nên giống Chúa Giê-xu Christ hơn (Rô-ma 8:29).
Làm thế nào để nuôi dưỡng và phát triển mối quan hệ cá nhân này?
1. Thiết Lập Thời Gian Tĩnh Nguyện Cá Nhân: Dành ra thời gian cố định mỗi ngày để một mình với Chúa: cầu nguyện, đọc và suy ngẫm Kinh Thánh. Hãy bắt đầu bằng lời thờ phượng, tạ ơn, rồi đến xưng tội, và sau đó trình dâng những nhu cầu. Đừng chỉ nói, hãy lắng nghe.
2. Học Lời Chúa Có Phương Pháp: Không chỉ đọc cho xong, mà nghiên cứu, ghi chép, đặt câu hỏi (Ai? Ở đâu? Khi nào? Tại sao?). Sử dụng các công cụ hỗ trợ như sách dẫn đề mục, bản dịch khác, sách giải nghĩa đáng tin cậy. Tham gia nhóm nhỏ học Kinh Tháng để được nhắc nhở và chia sẻ.
3. Sống Vâng Phục Trong Những Điều Nhỏ: Sự trung tín trong những việc nhỏ hằng ngày (lời nói, thái độ, cách sử dụng thời gian, tiền bạc) chính là thước đo của mối tương giao. Hãy vâng theo sự cáo trách của Thánh Linh ngay khi bạn nhận biết.
4. Bày Tỏ Lòng Biết Ơn Và Thờ Phượng Trong Mọi Hoàn Cảnh: "Hãy hát ngợi khen và cảm tạ Chúa luôn luôn" (Ê-phê-sô 5:20). Tập có cái nhìn của đức tin, nhận biết sự hiện diện và quyền năng của Chúa ngay cả trong thử thách (Gia-cơ 1:2-4).
5. Kết Hiệp Trong Hội Thánh Địa Phương: Mối quan hệ cá nhân không có nghĩa là cô lập. Đức Chúa Trời đặt chúng ta vào một gia đình thuộc linh. Sự nhóm lại, thông công, khích lệ và cùng nhau thờ phượng là những phương thuốc thiêng liêng mạnh mẽ để mối quan hệ cá nhân được lành mạnh và tăng trưởng (Hê-bơ-rơ 10:24-25).
Cần phân biệt rõ mối quan hệ cá nhân thật với những điều sau:
- Không phải chỉ là cảm xúc: Cảm xúc có thể thay đổi. Mối quan hệ dựa trên lẽ thật và giao ước của Đức Chúa Trời, dù đôi khi chúng ta cảm thấy "khô khan".
- Không phải là chủ nghĩa cá nhân cực đoan: Nó không cho phép chúng ta giải thích Kinh Thánh tùy tiện hay sống tách biệt khỏi Thân Thể Chúa.
- Không phải là sự đảm bảo cho một cuộc sống dễ dàng: Trái lại, nó thường dẫn chúng ta vào thập tự giá và sự từ bỏ chính mình (Ma-thi-ơ 16:24).
- Không phải do công đức: Nó luôn bắt đầu và được duy trời bởi ân điển, qua đức tin.
Kết Luận:
Có mối quan hệ cá nhân với Đức Chúa Trời nghĩa là được phục hồi vào địa vị làm con trong gia đình của Ngài, qua sự chết chuộc tội của Chúa Giê-xu Christ. Đó là một cuộc hành trình của sự nhận biết Ngài ngày càng thâm sâu hơn (như chữ ginōskō), được dẫn dắt bởi Đức Thánh Linh, được nuôi dưỡng bởi Lời Chúa và sự cầu nguyện, và được thể hiện qua đời sống vâng phục bởi đức tin. Đây không phải là đặc quyền dành riêng cho một số người, mà là lời mời gọi phổ quát từ một Đức Chúa Trời đầy lòng yêu thương: "Kìa, Ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng Ta mà mở cửa cho, thì Ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với Ta" (Khải-huyền 3:20). Bữa ăn chung hình ảnh hóa sự thông công thân mật nhất. Câu hỏi then chốt không phải là "Bạn có thuộc về một tôn giáo nào không?" mà là "Bạn có biết Chúa Giê-xu Christ là Cứu Chúa và Chủ của đời sống mình một cách cá nhân không?". Hãy mở cửa lòng và bước vào mối tương giao kỳ diệu ấy.