Kinh Thánh nói gì về việc nói xấu sau lưng?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,867 từ
Chia sẻ:

Nói Xấu Sau Lưng Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh

Trong xã hội ngày nay, việc “buôn chuyện”, “ngồi lê đôi mách” hay nói xấu sau lưng người khác dường như đã trở thành một thói quen khó bỏ, thậm chí được xem nhẹ như một hình thức giao tiếp thông thường. Tuy nhiên, dưới ánh sáng Lời Chúa, hành vi này không đơn thuần là một sự thiếu tế nhị mà là một tội lỗi nghiêm trọng, một thứ “vũ khí” tàn phá tâm hồn và phá vỡ cộng đồng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khảo sát Kinh Thánh để làm rõ bản chất, hậu quả và con đường giải thoát khỏi tội lỗi này, nhằm giúp con dân Chúa sống đẹp lòng Ngài trong từng lời nói.

I. Định Nghĩa Kinh Thánh Về Việc Nói Xấu Sau Lưng

Kinh Thánh sử dụng nhiều từ ngữ mạnh mẽ để mô tả hành vi này. Trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước), từ rākīl (רָכִיל) có nghĩa là “kẻ đi dạo hành, người nói xấu, kẻ mách lẻo” (Lê-vi Ký 19:16). Hành động này được ví như đi loan tin để phá hoại thanh danh người khác. Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), hai từ then chốt được sử dụng:

  • Katalalia (καταλαλιά): Có nghĩa là “nói chống lại, nói xấu, phỉ báng” (2 Cô-rinh-tô 12:20; 1 Phi-e-rơ 2:1). Từ này diễn tả việc nói những lời ác ý, có tính chất hủy hoại về một người vắng mặt.
  • Psithyrismos (ψιθυρισμός): Thường được dịch là “lời đồn, thói thầm thì, nói xầm xì” (2 Cô-rinh-tô 12:20; Rô-ma 1:29). Nó gợi lên hình ảnh những tiếng thì thầm bí mật, lan truyền thông tin không chính thức và thường là sai sự thật.

Như vậy, nói xấu sau lưng theo định nghĩa Kinh Thánh không chỉ là phê bình mà là hành động cố ý hoặc vô ý nói những điều tiêu cực, sai lệch, gây tổn hại về danh dự, uy tín hoặc các mối quan hệ của một người khi người đó không có mặt để tự bảo vệ hoặc làm sáng tỏ sự việc. Nó xuất phát từ một tấm lòng không yêu thương và không tìm kiếm sự hòa thuận.

II. Những Lời Cảnh Báo Nghiêm Khắc Trong Kinh Thánh

Kinh Thánh không hề xem nhẹ tội lỗi này. Các phân đoạn sau đây cho thấy mức độ nghiêm trọng của nó:

1. Nó Phá Hủy Mối Quan Hệ và Cộng Đồng:
“Kẻ gian tà gieo sự tranh cạnh; Kẻ thèo lẻo phân rẽ những bạn thân nghịa nhất.” (Châm Ngôn 16:28 - Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).
“Lời kẻ thèo lẻo giống như vật ngon ngọt; Nó thấu vào tận ruột gan.” (Châm Ngơn 18:8). Lời nói xấu như một món ăn ngon dễ nuốt nhưng lại gây độc hại bên trong, làm thối nát tình bạn và sự tin cậy lẫn nhau.

2. Nó Là Biểu Hiện Của Một Tâm Tính Xác Thịt Và Tội Lỗi:
Sứ đồ Phao-lô liệt kê việc nói xấu là một trong những tội lỗi của con người sa ngã: “Họ đầy những điều gian ác, hung dữ, tham lam, hiểm độc; chan chứa những điên cuồng, giết người, cãi lẫy, gian dối, giận dữ; hay mách, nói xấu...” (Rô-ma 1:29-30). Trong danh sách những tội lỗi của xác thịt, “lời nói hành” (katalalia) cũng được nhắc đến (2 Cô-rinh-tô 12:20).

3. Nó Đi Ngược Lại Luật Yêu Thương Căn Bản:
Luật pháp Cựu Ước đã nghiêm cấm: “Ngươi chớ đi dạo hành trong vòng dân sự ngươi; chớ làm chứng hại cho mạng sống kẻ lân cận mình: Ta là Đức Giê-hô-va.” (Lê-vi Ký 19:16). Tân Ước dạy chúng ta yêu thương người lân cận như chính mình (Mác 12:31), và yêu thương “không làm sự trái phép cho kẻ lân cận” (Rô-ma 13:10). Nói xấu sau lưng chính là làm điều trái phép với danh dự và cảm xúc của người lân cận.

III. Sức Tàn Phá Khôn Lường Của Cái Lưỡi

Sứ đồ Gia-cơ đã dành gần như cả chương 3 để cảnh báo về sức mạnh hủy diệt của cái lưỡi, mà nói xấu là một trong những biểu hiện nguy hiểm nhất:

  • Nó Khó Chế Ngự: “Cái lưỡi là một quan thể nhỏ, mà khoe khoang sự lớn lao.” (Gia-cơ 3:5a). Dù nhỏ bé, nó điều khiển cả cuộc đời chúng ta.
  • Nó Có Sức Hủy Diệt Khủng Khiếp: “Hãy xem, ngọn lửa nhỏ bởi đâu mà cháy lên làm sao! Cái lưỡi cũng là lửa; nó là một thế giới của sự gian ác để trong các quan thể chúng ta, làm ô uế cả và thân thể, đốt cháy cả bánh xe của đời người, và chính mình nó bị lửa địa ngục đốt cháy.” (Gia-cơ 3:5b-6). Một lời nói xấu có thể như một tàn lửa nhỏ bén vào rừng, thiêu rụi thanh danh, phá hủy hôn nhân, gia đình và cả Hội Thánh.
  • Nó Trái Tự Nhiên Và Không Thể Chấp Nhận: Gia-cơ dùng hình ảnh một mạch nước vừa ra nước ngọt, vừa ra nước đắng, hay cây vả sinh trái ô-liu để khẳng định rằng từ cùng một cái miệng mà ra cả lời chúc tụng Chúa lẫn lời rủa sả người được tạo nên theo hình ảnh Ngài là điều không nên có (Gia-cơ 3:9-10).

IV. Nguyên Nhân Sâu Xa Dẫn Đến Tội Nói Xấu

Để chữa trị tận gốc, chúng ta phải nhìn vào tấm lòng, vì “do sự đầy dẫy trong lòng mà miệng mới nói ra.” (Lu-ca 6:45). Nói xấu sau lưng thường bắt nguồn từ:

  1. Sự Kiêu Ngạo Và Tự Tôn: Chúng ta nâng cao bản thân bằng cách hạ thấp người khác. Khi chỉ trích khuyết điểm của người vắng mặt, chúng ta ngầm tạo cảm giác mình tốt hơn, khôn ngoan hơn.
  2. Sự Ghen Tỵ Và Đố Kỵ: Thấy người khác được ban phước, thành công, được yêu mến, lòng ghen tức nổi lên và chúng ta tìm cách làm giảm giá trị của họ qua lời nói.
  3. Sự Phẫn Nộ Và Cay Đắng Chưa Được Giải Quyết: Thay vì đối diện trực tiếp với người đã làm mình tổn thương theo Ma-thi-ơ 18:15-17, chúng ta lại đi giải tỏa nỗi đau và sự tức giận bằng cách nói với người thứ ba, thứ tư.
  4. Sự Thiếu Đầy Dẫy Trong Chúa: Khi đời sống thuộc linh nghèo nàn, chúng ta dễ sa vào những cuộc trò chuyện tầm phào, thiếu sự sống để tìm kiếm cảm giác thuộc về hoặc giải trí.

V. Con Đường Khắc Phục Và Sống Theo Lẽ Thật

Ân điển của Chúa không chỉ tha thứ tội lỗi mà còn ban cho chúng ta năng lực để chiến thắng nó. Dưới đây là những bước thực tiễn dựa trên Lời Chúa:

1. Xét Lòng Và Ăn Năn:
Bước đầu tiên là thành thật nhìn nhận tội lỗi này trước mặt Chúa. Hãy dùng Lời Ngài như gương soi (Gia-cơ 1:23-25) và xin Chúa cho thấy những lúc miệng lưỡi mình phạm tội. Sự ăn năn thật bao gồm việc từ bỏ và quay lưng lại với thói quen cũ.

2. Để Đức Thánh Linh Biến Đổi Tấm Lòng Và Lời Nói:
Sự thay đổi thật sự đến từ bên trong. Chúng ta cần được “đổi mới trong tâm chí mình” (Rô-ma 12:2). Hãy cầu xin Đức Thánh Linh đầy dẫy và kiểm soát đời sống mình (Ê-phê-sô 5:18), để Ngài sản sinh bông trái của Thánh Linh trong chúng ta, bao gồm sự nhịn nhục, nhân từ và tiết độ (Ga-la-ti 5:22-23) – những phẩm chất đối nghịch trực tiếp với tội nói xấu.

3. Thực Hành Nguyên Tắc “Trực Diện Trong Yêu Thương”:
Nếu có điều gì trách móc người khác, Chúa Giê-xu dạy: “Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, hãy trách người giữa ngươi và người ấy; nếu người nghe ngươi, thì ngươi được anh em lại.” (Ma-thi-ơ 18:15). Mục đích là để được hòa thuận, không phải để đè bẹp. Nếu chúng ta là người nghe lời nói xấu, hãy can đảm dừng cuộc trò chuyện và khích lệ người nói đến gặp trực tiếp người có liên quan (Châm Ngôn 25:9-10).

4. Tập Trung Nói Những Lời Được Chúa Chấp Nhận:
Phao-lô khuyên: “Chớ có một lời dữ nào ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói lời lành giúp ơn cho và có ích lợi cho kẻ nghe đến.” (Ê-phê-sô 4:29). Hãy chủ động chuyển hướng các cuộc nói chuyện sang những điều tích cực, chân thật, đáng tôn trọng, đẹp lòng Chúa (Phi-líp 4:8). Hãy dùng lời nói để khích lệ, gây dựng và an ủi (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:11).

5. Sửa Chữa Và Hàn Gắn Khi Có Thể:
Nếu chúng ta đã nói xấu ai đó, ngoài việc xưng tội với Chúa, chúng ta cần xưng tội với người mình đã nói xấu và xin họ tha thứ (Ma-thi-ơ 5:23-24). Đồng thời, nếu có thể, hãy sửa chữa những thiệt hại đã gây ra bằng cách công khai đính chính những lời sai lệch mình đã lan truyền.

Kết Luận: Lời Nói Phản Chiếu Tấm Lòng Được Cứu Chuộc

Lời nói là thước đo đức tin và mức độ biến đổi của chúng ta trong Đấng Christ. Một tấm lòng được tình yêu của Chúa Giê-xu tuôn tràn sẽ không tìm thấy niềm vui trong việc hủy hoại người khác bằng lưỡi của mình. Thay vào đó, chúng ta được kêu gọi để trở nên những sứ giả của sự hòa thuận (Ma-thi-ơ 5:9), dùng lời nói để chữa lành thay vì làm thương tích, để kết nối thay vì chia rẽ.

Hãy nhớ rằng, vào ngày phán xét, chúng ta sẽ khai trình “về mọi lời hư không mà mình đã nói ra.” (Ma-thi-ơ 12:36). Nhưng đầy ơn hy vọng, Đấng Christ đã chết để tha thứ mọi tội lỗi của chúng ta, kể cả tội của lưỡi. Ngày nay, Ngài ban Đức Thánh Linh để giúp chúng ta cai quản lời nói. Hãy để mỗi lời chúng ta thốt ra đều được thấm nhuần ân điển và trở nên phước hạnh cho những người xung quanh.

Quay Lại Bài Viết