Kinh Thánh Nói Gì Về Việc Lạm Dụng Tình Dục Trẻ Em?
Tội ác lạm dụng tình dục trẻ em là một vết thương sâu thẳm trong xã hội loài người, để lại những tổn thương tâm lý, tinh thần và thuộc linh khó có thể chữa lành. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta phải nhìn nhận vấn đề này dưới ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời—không phải để tìm kiếm sự biện minh, mà để thấy rõ bản chất nghiêm trọng của tội lỗi, sự thương xót của Đấng Cứu Rỗi, và trách nhiệm của Hội Thánh trong việc bảo vệ người yếu đuối. Kinh Thánh, dù không sử dụng cụm từ "lạm dụng tình dục trẻ em" theo ngôn ngữ hiện đại, lại đầy ắp các nguyên tắc về sự thánh khiết, công bình, sự bảo vệ người dễ bị tổn thương và sự phán xét nghiêm khắc đối với những ai làm hại "những kẻ bé mọn" này.
Kinh Thánh trình bày trẻ em như một món quà và cơ nghiệp từ nơi Chúa (Thi-thiên 127:3). Chúng không phải là tài sản để sở hữu hay đối tượng để thỏa mãn dục vọng, mà là những linh hồn được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng-thế Ký 1:27) và cần được nuôi dưỡng, dạy dỗ trong "sự khuyên bảo của Chúa" (Ê-phê-sô 6:4).
Chúa Giê-xu đã đặt một sự nhấn mạnh đặc biệt lên trẻ em. Trong Ma-thi-ơ 18:1-6 (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925), Ngài phán: "Nhưng nếu ai làm cho một đứa trong những đứa trẻ nầy đã tin ta sa vào tội lỗi, thì thà buộc cối đá lớn vào cổ nó mà quăng xuống biển còn hơn." Từ Hy Lạp được dùng cho "làm cho... sa vào tội lỗi" là skandalizō (σκανδαλίζω), mang nghĩa đặt cái bẫy, làm vấp ngã, hay gây ra sự sa ngã. Hành vi lạm dụng chính là cái bẫy tàn khốc nhất, không chỉ làm tổn thương thể xác mà còn phá hủy đức tin, sự ngây thơ và làm vấp ngã tâm linh đứa trẻ. Lời cảnh báo của Chúa Giê-xu về hình phạt thật khủng khiếp, cho thấy sự nghiêm trọng cực độ của tội này dưới mắt Đức Chúa Trời.
Hơn nữa, Chúa tuyên bố: "Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở; vì nước thiên đàng thuộc về những kẻ giống như con trẻ ấy." (Ma-thi-ơ 19:14). Trẻ em được xem là mẫu mực cho đức tin và sự tiếp nhận Nước Đức Chúa Trời. Làm hại chúng là xúc phạm trực tiếp đến chính Chúa, vì Ngài đồng hóa mình với những "kẻ bé mọn" này: "Ai sẽ tiếp một đứa trẻ như thế này nhơn danh ta, tức là tiếp ta." (Ma-thi-ơ 18:5). Ngược lại, làm hại chúng là chống nghịch lại Đấng Christ.
Mặc dù Kinh Thánh Cựu Ước được viết trong bối cảnh văn hóa cổ đại, các luật pháp và sự cảnh cáo trong đó thể hiện rõ lòng ghét sự bại hoại luân lý và bóc lột người yếu thế.
1. Sự Thánh Khiết và Ranh Giới Rõ Ràng: Cả Cựu Ước và Tân Ước đều lên án mạnh mẽ mọi hình thức tình dục trái tự nhiên và vô luân. Lê-vi Ký 18 và 20 liệt kê các mối quan hệ cấm đoán, nhấn mạnh đến sự ô uế của các dân tộc xung quanh và lệnh cho Y-sơ-ra-ên phải biệt riêng ra thánh. Trong bối cảnh đó, mọi hành vi tình dục ngoài phạm vi hôn nhân một vợ một chồng đều bị xem là tội. Việc xâm hại trẻ em, một đối tượng hoàn toàn không có khả năng đồng ý và chưa trưởng thành, chắc chắn nằm trong nhóm tội "sự ô uế" (tum'ah trong tiếng Hê-bơ-rơ) nghiêm trọng nhất.
2. Sự Bảo Vệ Người Không Có Khả Năng Tự Vệ: Các tiên tri thường lên tiếng bênh vực kẻ nghèo, người mồ côi, và góa phụ—những nhóm người dễ bị tổn thương nhất trong xã hội (Ê-sai 1:17, Gia-cơ 1:27). Trẻ em bị lạm dụng rơi vào đúng nhóm đối tượng này: chúng yếu đuối, phụ thuộc và thường không có tiếng nói. Ma-la-chi 2:16 ghi lời Chúa phán: "Ta ghét sự ly dị," và cũng cảnh báo về việc "lấy sự hung bạo mà đối đãi" (kāsâ - che đậy, áp bức) người vợ của tuổi trẻ. Nguyên tắc này mở rộng ra cho thấy Đức Chúa Trời ghét mọi hình thức bạo hành và lạm dụng quyền lực đối với người yếu thế hơn, đặc biệt là trong các mối quan hệ có sự tin cậy.
3. Sự Phán Xét Nghiêm Khắc Trong Tân Ước: Các thư tín của sứ đồ Phao-lô liệt kê những tội lỗi khiến con người không được hưởng nước Đức Chúa Trời. Trong I Cô-rinh-tô 6:9-10, những kẻ "làm sự ô uế" (pornoi) và "kẻ mê trai" (arsenokoitai - ἀρσενοκοῖται) bị liệt kê. Từ Hy Lạp arsenokoitai là từ ghép của "đàn ông" và "giường", và nhiều học giả tin rằng nó ám chỉ các hành vi tình dục đồng giới, nhưng trong bối cảnh rộng hơn, nó cũng có thể chỉ mọi hình thức tình dục trái tự nhiên và bóc lột, bao gồm cả việc lạm dụng trẻ em. Ê-phê-sô 5:3-12 cũng cảnh báo rõ ràng: "Phàm những sự gian dâm, hoặc sự ô uế, hoặc sự tham lam, cũng chớ nên nói đến giữa anh em... Vì anh em biết rõ rằng kẻ gian dâm, ô uế, tham lam... thì không được kế nghiệp nước của Đấng Christ và Đức Chúa Trời."
Dựa trên các nguyên tắc Kinh Thánh, Cơ Đốc nhân và Hội Thánh phải có hành động cụ thể:
1. Lên Tiếng Bảo Vệ và Tố Cáo, Không Che Giấu: Nguyên tắc Kinh Thánh rõ ràng là "hãy có sự ghét sự dữ mà mến sự lành" (A-mốt 5:15). Che giấu tội ác vì "danh tiếng Hội Thánh" hoặc để bảo vệ kẻ có tội là phản bội lại sự công bình của Đức Chúa Trời và tiếp tay cho sự dữ. Châm-ngôn 31:8-9 kêu gọi: "Hãy mở miệng mình binh kẻ câm, và duyên cớ của các người bị để bỏ. Hãy mở miệng mình, xét đoán công bình, và hãy binh vực quyền lợi của kẻ nghèo nàn và thiếu thốn." Nạn nhân lạm dụng thường ở trong trạng thái "câm" vì sợ hãi, bị đe dọa hoặc tổn thương; Hội Thánh phải là tiếng nói cho họ.
2. Thiết Lập Môi Trường An Toàn và Minh Bạch: Hội Thánh cần có chính sách bảo vệ trẻ em rõ ràng: huấn luyện giáo viên, sử dụng hệ thống "hai người trở lên" (two-adult rule), không cho phép người lớn ở riêng với trẻ em mà không có sự giám sát minh bạch. Đây là sự thể hiện của sự khôn ngoan và tình yêu thương thực tế.
3. Đồng Hành và Chữa Lành Cho Nạn Nhân: Công việc của Hội Thánh không dừng lại ở việc tố cáo tội ác. Chúng ta phải trở nên công cụ chữa lành của Chúa. Thi-thiên 147:3 chép: "Ngài chữa lành kẻ có lòng đau thương, Và buộc vết thương của họ." Điều này đòi hỏi sự kiên nhẫn, lắng nghe không phán xét, hỗ trợ tư vấn chuyên nghiệp Cơ Đốc, và trên hết, dẫn dắt nạn nhân đến với sự chữa lành từ Chúa Giê-xu—Đấng hoàn toàn thấu hiểu mọi nỗi đau (Hê-bơ-rơ 4:15). Sự tha thứ là mục tiêu, nhưng nó là một hành trình và không bao giờ được dùng để áp đặt hay xóa bỏ trách nhiệm pháp lý của kẻ phạm tội.
4. Kêu Gọi Kẻ Phạm Tội Ăn Năn và Đối Diện Hậu Quả: Sứ điệp Phúc Âm dành cho cả nạn nhân lẫn kẻ phạm tội. Đối với người phạm tội, cần có sự ăn năn thật sự—bao gồm việc thú nhận tội lỗi, chịu khuất phục dưới kỷ luật của Hội Thánh, và tự nguyện đầu thú với chính quyền dân sự (Rô-ma 13:1-4). Ăn năn thật không tìm cách trốn tránh hậu quả. Sự phục hồi (nếu có thể) là một quá trình lâu dài dưới sự giám sát chặt chẽ và không bao giờ được đặt họ vào vị trí có nguy cơ gây hại lại.
Kinh Thánh nói với chúng ta một cách mạnh mẽ về vấn đề lạm dụng tình dục trẻ em: Đức Chúa Trời ghét tội ác này, Ngài đứng về phía nạn nhân, và Ngài sẽ phán xét kẻ làm ác. Hội Thánh của Chúa Giê-xu Christ không được phép thờ ơ, im lặng hay che đậy. Thay vào đó, chúng ta được kêu gọi để:
- Phòng Ngừa: Tạo dựng một cộng đồng an toàn, minh bạch.
- Bảo Vệ: Lên tiếng và can thiệp khi thấy nguy cơ.
- Chữa Lành: Đồng hành với nạn nhân bằng tình yêu thương, ân điển và sự hỗ trợ thực tế.
- Công Bình: Ủng hộ việc xử lý theo pháp luật, không bao che.
Cuối cùng, chúng ta tìm thấy hy vọng trong Đấng Christ. Ngài là Quan Án chí công sẽ trả báo cho mọi sự (Rô-ma 12:19), và cũng là Đấng Chữa Lành vĩ đại, có thể chạm đến và phục hồi những tâm hồn tan vỡ nhất. Sứ mạng của Hội Thánh là phản chiếu cả sự thánh khiết công bình lẫn ân điển chữa lành của Ngài trong một thế giới đầy thương tổn này.