Tại sao Chúa Giê-su nói: “Giờ tôi chưa đến,” nhưng rồi lại làm phép lạ (Giăng 2:4)?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,934 từ
Chia sẻ:

“Giờ Tôi Chưa Đến” – Sự Mâu Thuẫn Hay Kế Hoạch Hoàn Hảo? Phân Tích Giăng 2:4 Và Phép Lạ Đầu Tiên

Trong hành trình khám phá Tin Lành, có những câu nói của Chúa Giê-su khiến chúng ta phải dừng lại, suy ngẫm sâu xa. Một trong những câu đó được chép trong Giăng 2:4 (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925): “Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi đàn bà kia, sự đó có can hệ gì với ta và với ngươi? Giờ tôi chưa đến.” Ngay sau lời đáp có vẻ từ chối ấy, Chúa Giê-su lại hành động, biến nước thành rượu trong một phép lạ đầy quyền năng. Sự kiện này đặt ra một câu hỏi thần học quan trọng: Tại sao Ngài nói “giờ chưa đến” rồi lại làm phép lạ? Phải chăng có sự thay đổi trong kế hoạch? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ đào sâu vào bối cảnh, ngôn ngữ gốc và ý nghĩa thần học của phân đoạn này để tìm ra câu trả lời thỏa đáng.

I. Bối Cảnh và Diễn Biến: Đám Cưới Tại Ca-na (Giăng 2:1-11)

Sự kiện này xảy ra tại Ca-na, miền Ga-li-lê, trong một đám cưới. Ma-ri, mẹ của Chúa Giê-su có mặt tại đó, và Chúa Giê-su cùng các môn đồ cũng được mời. Đám cưới trong văn hóa Do Thái thời bấy giờ có thể kéo dài nhiều ngày, và việc hết rượu không chỉ là một sự thiếu sót nhỏ mà là một nỗi hổ thẹn lớn về mặt xã hội cho gia đình chú rể. Ma-ri, với lòng nhân từ và sự quan tâm, đã đến nói với Chúa Giê-su: “Họ không có rượu nữa” (câu 3). Bà không ra lệnh, nhưng bày tỏ nhu cầu, với một đức tin ngầm rằng Con bà có thể làm điều gì đó. Câu đáp của Chúa Giê-su, xét trên bề mặt, dường như là một lời từ chối thẳng thừng và có phần xa cách.

II. Giải Nghĩa Câu Nói “Giờ Tôi Chưa Đến”

Để hiểu thấu đáo, chúng ta cần phân tích từng lớp nghĩa:

1. Cụm từ “Hỡi đàn bà kia” (Greek: Τί ἐμοὶ καὶ σοί, γύναι; Ti emoi kai soi, gunai?): Trong tiếng Việt, cách xưng hô này nghe có vẻ thiếu tôn trọng. Tuy nhiên, trong ngữ cảnh Hy Lạp và văn hóa thời đó, từ γύναι (gunai) là một từ xưng hô trang trọng và lịch sự, có thể dịch là “thưa bà” hoặc “hỡi người nữ”. Cụm từ “Ti emoi kai soi” thường được dùng khi người nói muốn chỉ ra rằng có một sự khác biệt về phạm vi trách nhiệm hoặc quan điểm (Xem thêm cách dùng tương tự trong Mác 1:24, 5:7). Chúa Giê-su không phủ nhận mối quan hệ với mẹ Ngài, nhưng Ngài đang tái xác định mối quan hệ ấy dưới một ánh sáng mới: từ nay trở đi, Ngài sẽ hành động hoàn toàn theo ý muốn và thời khắc của Cha Thiên Thượng, không chỉ đơn thuần theo mối liên hệ huyết thống hay những yêu cầu từ bên ngoài.

2. Khái niệm “Giờ” (Greek: ὥρα – Hora): Đây là từ khóa then chốt trong toàn bộ sách Phúc Âm Giăng. “Giờ” của Chúa Giê-su không đơn thuần là một thời điểm trên đồng hồ. Đó là thời khắc trọng đại, đã được định trước trong cõi đời đời, khi mọi mục đích cứu rỗi của Đức Chúa Trời sẽ được hoàn tất nơi Ngài. Trong sách Giăng, “giờ” này chủ yếu hướng đến sự thương khó, sự chết, sự phục sinh và sự tôn vinh của Ngài (Giăng 7:30, 8:20, 12:23, 13:1, 17:1). Khi nói “Giờ tôi chưa đến”, Chúa Giê-su muốn nói rằng thời khắc cuối cùng để Ngài hoàn toàn bày tỏ vinh quang thần tính và hoàn tất công trình cứu chuộc chưa phải lúc. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa Ngài hoàn toàn bất động cho đến “giờ” đó. Ngài vẫn có thể hành động trong sự tùng phục tuyệt đối và hài hòa với ý muốn Cha trong từng bước đi.

III. Tại Sao Chúa Giê-su Vẫn Hành Động? Ba Lớp Ý Nghĩa Của Phép Lạ

Việc Chúa Giê-su sau đó vẫn làm phép lạ cho thấy lời Ngài nói không phải là một sự từ chối cuối cùng, mà là một sự xác định lại thẩm quyền. Hành động của Ngài tiết lộ những ý nghĩa sâu sắc:

1. Bày Tỏ Vinh Quang và Khởi Đầu Các Dấu Kỳ (Signs): Sách Giăng ghi lại bảy phép lạ chính, được gọi là các “dấu kỳ” (Greek: σημεῖα – semeia). Phép lạ tại Ca-na là dấu kỳ đầu tiên (Giăng 2:11). Mục đích của nó là “bày tỏ sự vinh hiển của Ngài”. “Giờ” trọn vẹn chưa đến, nhưng Ngài có quyền bày tỏ từng phần vinh quang của Ngài trong suốt chức vụ, như những lời tiên tri sống động về “giờ” trọng đại sắp tới. Việc biến nước thành rượu là một bức tranh tiên tri về sự cứu chuộc: Luật pháp (tượng trưng bởi nước dùng cho sự rửa sạch theo nghi lễ) được biến đổi thành Phúc Âm ân điển (tượng trưng bởi rượu của sự vui mừng và giao ước mới).

2. Xác Nhận Đức Tin và Dạy Dỗ Sự Vâng Phục: Chúa Giê-su đáp lời đức tin chưa trọn vẹn nhưng chân thật của Ma-ri. Phản ứng của Ma-ri với các đầy tớ: “Ngài biểu chi, hãy vâng theo cả” (câu 5) là một khuôn mẫu của đức tin vâng phục. Bà không tranh cãi, không nài nỉ thêm, mà hoàn toàn giao phó sự việc cho Chúa Giê-su và khuyên người khác vâng lời Ngài. Đây là bài học then chốt: Chúng ta trình dâng nhu cầu, nhưng luôn sẵn sàng chấp nhận câu trả lời và thời điểm theo sự khôn ngoan của Ngài.

3. Tượng Trưng Cho Sự Dư Dật Của Ân Điển Tân Ước: Chúa Giê-su không chỉ cung cấp rượu mới, mà là rượu ngon nhất, với số lượng rất nhiều (khoảng 450-680 lít từ sáu chum đá). Điều này báo trước sự dư dật của ân điển mà Ngài sẽ đổ ra qua sự chết và sống lại của Ngài. Chủ tiệc nói: “Ai cũng đem rượu ngon ra trước, sau khi khách uống nhiều rồi, mới đem rượu vừa vừa ra; nhưng ngươi lại đã để dành rượu ngon cho đến bây giờ” (câu 10). Chúa Giê-su Christ chính là “rượu ngon nhất được để dành đến sau cùng” – Ngài là Đấng Mê-si, là sự trọn vẹn của mọi lời hứa.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Qua sự kiện này, chúng ta rút ra những bài học quý báu cho đời sống đức tin hằng ngày:

1. Học Biết Sự Khác Biệt Giữa “Nhu Cầu Của Tôi” và “Giờ Của Chúa”: Chúng ta thường cầu xin Chúa can thiệp theo thời gian biểu của mình. Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng Ngài luôn thấu hiểu nhu cầu (Ngài biết họ hết rượu), nhưng Ngài hành động theo “giờ” hoàn hảo của Ngài vì lợi ích tối cao của chúng ta và cho vinh quang của Đức Chúa Trời. Thái độ của chúng ta là trình dâng mọi lo lắng (Phi-líp 4:6), nhưng tin cậy vào sự khôn ngoan và thời điểm tốt nhất của Ngài (Truyền đạo 3:11).

2. Sống Với Tâm Thế Vâng Phục Dù Chưa Hiểu Hết: Các đầy tớ đã vâng lời cách tuyệt đối: đổ nước đầy các chum, múc ra và đem cho người quản tiệc. Họ không tranh luận về tính hợp lý của mệnh lệnh. Trong đời sống chúng ta, nhiều khi Chúa truyền dạy qua Lời Ngài hoặc Thánh Linh những điều có vẻ không hợp lý theo suy nghĩ tự nhiên. Bài học là vâng lời trước, rồi sẽ thấy phép lạ sau. Sự vâng phục mở đường cho quyền năng của Đức Chúa Trời được bày tỏ.

3. Nhận Biết Các “Dấu Kỳ” Nhỏ Trên Hành Trình Đức Tin: “Giờ” lớn lao cuối cùng có thể chưa đến, nhưng Chúa vẫn hành động trong cuộc đời chúng ta mỗi ngày. Hãy nhạy bén nhận ra những “dấu kỳ” nhỏ của sự hiện diện, sự cung ứng và sự dẫn dắt của Ngài. Mỗi sự giải cứu nhỏ, mỗi sự an ủi kịp thời, mỗi cánh cửa mở ra đều là những minh chứng về ân điển Ngài, hướng chúng ta đến niềm tin quyết vào sự thành tín của Ngài trong những đại sự.

4. Trở Nên Phương Tiện Cho Phép Lạ Của Chúa: Chúa Giê-su đã dùng những chum nước bằng đá tầm thường và đôi tay của những đầy tớ vô danh để thực hiện phép lạ. Ngài vẫn muốn sử dụng cuộc đời bình thường, được đổ đầy bởi sự vâng lời và sẵn sàng của chúng ta, để làm những việc phi thường. Hãy sẵn sàng là “chum đá” để Chúa biến đổi và sử dụng.

Kết Luận: Sự Hài Hòa Tuyệt Đối Trong Ý Muốn Của Đức Chúa Trời

Qua phân tích trên, chúng ta thấy không hề có sự mâu thuẫn hay thay đổi trong kế hoạch của Chúa. Câu nói “Giờ tôi chưa đến” và việc làm phép lạ của Chúa Giê-su là hai mặt của một chân lý duy nhất: Ngài luôn hoàn toàn chủ động trong kế hoạch cứu rỗi của Cha, đồng thời luôn đầy lòng thương xót và quyền năng để đáp ứng nhu cầu của con dân Ngài vào đúng thời điểm Ngài biết là tốt nhất. Phép lạ tại Ca-na không phải là một ngoại lệ, mà là khúc dạo đầu đầy ý nghĩa cho một bản giao hưởng vĩ đại của sự cứu chuộc sẽ đạt đến cao trào nơi thập tự giá và ngôi mộ trống.

Lời Chúa Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng Ngài là Chủ của thời gian. Sự vâng lời và đức tin của Ma-ri khích lệ chúng ta tin cậy Ngài dù không hiểu hết. Và phép lạ rượu ngon ấy hứa với chúng ta rằng, trong Chúa Giê-su Christ, điều tốt nhất thật sự vẫn còn ở phía trước. Hãy sống mỗi ngày trong sự chờ đợi tin kính, vâng phục trọn vẹn và vui hưởng từng dấu ấn của ân điển Ngài cho đến khi “Giờ” trọn vẹn của Ngài cũng là giờ chúng ta được ở cùng Ngài đời đời.

Quay Lại Bài Viết