Sự tách biệt theo Kinh thánh nghĩa là gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,179 từ
Chia sẻ:

Sự Tách Biệt Theo Kinh Thánh

Trong thời đại ngày nay, khái niệm “hòa nhập” và “bao dung” thường được đề cao, việc bàn đến “sự tách biệt” (separation) dường như là điều lỗi thời hay thậm chí là tiêu cực. Tuy nhiên, đối với Cơ Đốc nhân, sự tách biệt là một nguyên tắc căn bản, xuyên suốt Kinh Thánh, xuất phát từ chính bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời. Đây không phải là sự tách biệt kiêu ngạo, khép kín hay bài ngoại, mà là sự tách biệt thuộc linh được Chúa thiết lập với mục đích rõ ràng: để dân sự Ngài thuộc riêng về Ngài, sống một đời sống thánh khiết, hiệu quả và làm vinh hiển Danh Chúa.

I. Nền Tảng Thần Học: Sự Tách Biệt Bắt Nguồn Từ Chính Đức Chúa Trời

Khái niệm tách biệt trong Kinh Thánh bắt nguồn từ chính Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng “thánh” (tiếng Hê-bơ-rơ: qadosh), nghĩa gốc là “được tách riêng ra,” “khác biệt.” Sự thánh khiết của Ngài không chỉ là sự toàn thiện về đạo đức, mà còn là sự khác biệt tuyệt đối, tách biệt khỏi mọi tạo vật và mọi sự ô uế.

“Hãy nên thánh, vì ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi là thánh.” (Lê-vi Ký 19:2).

Mệnh lệnh này được lặp lại nhiều lần trong cả Cựu Ước và Tân Ước (I Phi-e-rơ 1:16). Vì Chúa là thánh, nên dân sự được Ngài chọn và cứu chuộc cũng phải sống một đời sống thánh khiết, tức là được tách biệt ra cho Ngài. Đây là mục đích của sự cứu rỗi:

“Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh, là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài.” (I Phi-e-rơ 2:9).

Cụm từ “gọi… ra khỏi” (tiếng Hy Lạp: ekkaleō) diễn tả rõ ràng hành động tách biệt. Chúng ta được kêu gọi ra khỏi để bước vào mối tương giao với Ngài.

II. Ba Phương Diện Cốt Lõi Của Sự Tách Biệt Theo Kinh Thánh

Giáo lý về sự tách biệt trong Kinh Thánh có thể được khảo sát qua ba phương diện chính và mật thiết với nhau: Tách biệt khỏi Tội lỗi, khỏi Thế gian, và khỏi Sự dạy dỗ sai lầm.

1. Sự Tách Biệt Khỏi Tội Lỗi (Sanctification/Cá Biệt Hóa)

Đây là phương diện cá nhân và nội tâm. Khi tin nhận Chúa Giê-xu, chúng ta được “xưng công bình” (justification) – tức được tuyên bố là công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Tiếp theo đó là quá trình “nên thánh” (sanctification) – tức trở nên thánh khiết trong thực tế đời sống. Sứ đồ Phao-lô dạy rõ:

“Vậy, hỡi anh em yêu dấu, vì chúng ta có lời hứa dường ấy, thì hãy làm cho mình sạch khỏi mọi sự dơ bẩn phần xác thịt và phần thần linh, lại lấy sự kính sợ Đức Chúa Trời mà làm cho trọn việc nên thánh của chúng ta.” (II Cô-rinh-tô 7:1).

Việc “làm cho mình sạch khỏi” là trách nhiệm của chúng ta dựa trên ân điển Chúa. Nó liên quan đến việc từ bỏ những hành vi tội lỗi (“phần xác thịt”) lẫn những thái độ, tư tưởng, động cơ sai trái (“phần thần linh”). Đây là sự tách biệt căn bản nhất.

2. Sự Tách Biệt Khỏi Thế Gian (Worldliness)

“Thế gian” (tiếng Hy Lạp: kosmos) ở đây không chỉ nói đến thế giới vật chất hay con người, mà chỉ về hệ thống tội lỗi, văn hóa, giá trị và lối sống chống nghịch lại Đức Chúa Trời, đang nằm dưới quyền kiểm soát của ma quỷ (I Giăng 5:19). Chúa Giê-xu cầu nguyện cho các môn đồ được ở trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian:

“Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế gian, nhưng xin Cha gìn giữ họ cho khỏi điều ác. Họ không thuộc về thế gian, cũng như con không thuộc về thế gian.” (Giăng 17:15-16).

Phao-lô cũng nhấn mạnh mệnh lệnh này:

“Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa; nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Father không ở trong người ấy.” (I Giăng 2:15).
“Vậy, Chúa phán rằng: Các ngươi hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra khỏi chúng nó, đừng đá động đến đồ ô uế, Thì ta sẽ tiếp nhận các ngươi.” (II Cô-rinh-tô 6:17).

Sự tách biệt khỏi thế gian không có nghĩa là rút lui vào tu viện, mà là từ chối đồng hóa với hệ thống giá trị, lối sống và sự ham mê vô thần của thế gian. Nó liên quan đến việc chúng ta đặt để tình yêu, thời gian, tiền bạc và sự chú tâm vào đâu.

3. Sự Tách Biệt Khỏi Sự Dạy Dỗ Sai Lầm và Tình Trạng Vô Tín (Doctrinal & Ecclesiastical Separation)

Phương diện này thường ít được đề cập nhưng rất quan trọng. Kinh Thánh cảnh báo nghiêm khắc về các giáo sư giả, thần học sai lạc và thậm chí là những Cơ Đốc nhân sống phản chứng, không ăn năn. Sự tách biệt ở đây nhằm bảo vệ sự trong sạch của Hội Thánh và đức tin của cá nhân tín hữu.

“Hỡi anh em, tôi xin anh em hãy coi chừng những kẻ gây nên bè đảng và làm gương xấu, nghịch với sự dạy dỗ mà anh em đã nhận; phải tránh xa họ.” (Rô-ma 16:17).
“Ví bằng có ai gọi là anh em, mà là kẻ gian dâm, hoặc tham lam, hoặc thờ hình tượng, hoặc chưởi rủa, hoặc say sưa, hoặc cướp giựt, thì chớ giao thiệp với họ, đến nỗi không nên ăn chung với người thể ấy.” (I Cô-rinh-tô 5:11).
“Vậy, hãy ra khỏi giữa chúng nó, hãy phân rẽ ra, đừng đá động đến đồ ô uế.” (II Cô-rinh-tô 6:17).

Trong thư II Giăng, sứ đồ còn dạy không nên tiếp đón những kẻ không mang giáo lý về Christ cách chân chính vào nhà mình (II Giăng 1:10). Sự tách biệt này không phải vì tinh thần phe phái, mà vì lòng trung thành với lẽ thật của Phúc Âm và sự thánh khiết của Hội Thánh. Tuy nhiên, điều này phải được thực hiện với tâm trí đau buồn, tinh thần cầu nguyện và hy vọng về sự ăn năn (II Tê-sa-lô-ni-ca 3:14-15).

III. Sự Cân Bằng: Tách Biệt Nhưng Không Cô Lập, Yêu Thương Nhưng Khỏi Tội Lỗi

Một hiểu lầm phổ biến là sự tách biệt dẫn đến thái độ khinh bỉ, kỳ thị người ngoài. Trái lại, Kinh Thánh dạy một sự cân bằng tinh tế. Chúa Giê-xu chính là hình mẫu hoàn hảo: Ngài hoàn toàn thánh khiết, tách biệt khỏi tội lỗi, nhưng Ngài lại gần gũi, đồng bàn với người thâu thuế và kẻ tội lỗi để đem đến sự cứu rỗi cho họ (Ma-thi-ơ 9:10-13). Ngài cầu nguyện chúng ta được ở trong thế gian để làm muối và ánh sáng (Ma-thi-ơ 5:13-16), chứ không bị cất khỏi.

Do đó, sự tách biệt thuộc linh không đồng nghĩa với sự cô lập về xã hội. Chúng ta được kêu gọi:

  • Tách biệt trong tấm lòng và mục đích: Không để thế gian định hình giá trị và ước mơ của mình.
  • Tham gia với tư cách sứ giả: Bước vào thế gian với tư cách đại sứ của Đấng Christ (II Cô-rinh-tô 5:20), mang sứ điệp cứu rỗi, chứ không phải với tư cách công dân đồng lõa với tội lỗi của thế gian.
  • Yêu thương người lân cận: Thực hiện điều răn yêu thương trong khi vẫn giữ vững đức tin và tiêu chuẩn thánh khiết của mình.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Làm thế nào để sống nguyên tắc tách biệt này một cách khôn ngoan và đầy ơn phước?

1. Trong Đời Sống Cá Nhân:

  • Xét lòng thường xuyên: Dành thì giờ tĩnh nguyện để Chúa Thánh Linh soi sáng những khu vực trong đời sống còn hòa lẫn với tội lỗi và thế gian (Thi-thiên 139:23-24).
  • Nuôi dưỡng tâm trí bằng Lời Chúa: Sự biến đổi bắt đầu từ tâm trí (Rô-ma 12:2). Việc đọc, học, suy gẫm Kinh Thánh sẽ giúp chúng ta phân biệt được ý muốn tốt lành, trọn vẹn của Chúa và từ đó có sức mạnh để vâng theo.
  • Kỷ luật trong sự lựa chọn giải trí: Phim ảnh, âm nhạc, sách báo, mạng xã hội có đang củng cố giá trị của Đấng Christ hay của thế gian trong lòng chúng ta?

2. Trong Gia Đình:

  • Thiết lập nền văn hóa gia đình Cơ Đốc: Qua sự thờ phượng chung, cầu nguyện chung và các cuộc trò chuyện dựa trên Kinh Thánh.
  • Dạy dỗ con cái về sự khác biệt: Giải thích cho con cái lý do tại sao gia đình mình có những lựa chọn khác biệt (về đạo đức, giải trí, ưu tiên) dựa trên niềm tin nơi Chúa.

3. Trong Công Việc & Xã Hội:

  • Sống chính trực: Từ chối tham gia vào những hành vi tham nhũng, gian dối dù là nhỏ nhất. Đây là sự tách biệt mạnh mẽ và làm sáng Danh Chúa.
  • Xây dựng mối quan hệ với mục đích rõ ràng: Có thể giao tiếp, làm việc chung với mọi người, nhưng cần khôn ngoan trong việc chọn bạn tâm giao, người có ảnh hưởng sâu sắc đến đời sống mình (I Cô-rinh-tô 15:33).

4. Trong Hội Thánh:

  • Trung thành với Hội Thánh dạy dỗ Lẽ Thật: Gắn bó và phục vụ trong một Hội Thánh trung tín với Phúc Âm.
  • Khôn ngoan trong sự hiệp tác: Vui mừng khi hợp tác trong các công việc xã hội, nhưng thận trọng trong các liên minh thuộc linh hay thờ phượng chung có thể làm lu mờ sứ điệp cứu rỗi duy nhất trong Đấng Christ.

Kết Luận: Sự Tách Biệt Là Để Kết Hiệp

Mục đích tối thượng của sự tách biệt theo Kinh Thánh không phải là sự cô lập hay tự cao. Trái lại, nó là phương tiện cần thiết để đạt đến mục đích cao hơn: sự kết hiệp thân mật với Đức Chúa Trời. Chúng ta được kêu gọi ra khỏi để thuộc về Ngài. Chúng ta từ bỏ thế gian để được đầy dẫy Thánh Linh. Chúng ta tránh xa sự dạy dỗ sai lầm để giữ gìn mối tương giao trong sạch với Chân Lý là chính Chúa Giê-xu.

“Ấy vậy, nếu ai ở trong Đấng Christ, thì nấy là người dựng nên mới; những sự cũ đã qua đi, nầy mọi sự đều trở nên mới.” (II Cô-rinh-tô 5:17).

Đời sống mới trong Đấng Christ đòi hỏi một sự tách biệt rõ ràng khỏi đời sống cũ. Đây là hành trình của cả đời sống, được thực hiện bởi ân điển và quyền năng Chúa Thánh Linh, với lòng tin cậy và vâng phục của chúng ta. Hãy can đảm sống đời sống tách biệt, không phải với vẻ mặt nghiêm khắc, mà với niềm vui và tự do của một người đã được giải phóng khỏi ách nô lệ của tội lỗi và thế gian, để hoàn toàn thuộc về Đấng yêu thương mình.

Quay Lại Bài Viết