Ý Nghĩa Của "Niềm Vui Đến Vào Buổi Sáng" Trong Kinh Thánh
Trong hành trình đức tin, có những lời hứa của Đức Chúa Trời trở thành nguồn sức mạnh và sự an ủi vượt qua mọi hoàn cảnh. Một trong những lời hứa quý báu đó được tìm thấy trong Thi Thiên 30:5: “Vì sự giận của Ngài chỉ trong một lúc, còn ơn của Ngài có cả đời; Sự khóc lóc đến ở ban đêm, nhưng buổi sáng bèn có sự vui mừng.” Cụm từ “buổi sáng bèn có sự vui mừng” (niềm vui đến vào buổi sáng) không chỉ là một hình ảnh thơ mộng, mà là một chân lý thần học sâu sắc, một lời hứa nền tảng về bản tính thành tín và sự giải cứu của Đức Chúa Trời dành cho dân sự Ngài. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai triển ý nghĩa của lời hứa này dựa trên nền tảng Kinh Thánh, giải nghĩa từ ngữ gốc, và áp dụng vào đời sống thực tiễn của Cơ Đốc nhân.
Thi Thiên 30 là bài ca của Đa-vít làm tại lễ khánh thành đền tạm, hoặc có liên quan đến một kinh nghiệm cá nhân về sự giải cứu khỏi bệnh tật và kẻ thù (câu 1-3). Trong câu 5, tác giả sử dụng sự tương phản mạnh mẽ giữa “một lúc” (לְרֶגַע, *lerega*) và “cả đời” (בַּחַיִּים, *bachayim*), giữa “ban đêm” (בָּעֶרֶב, *ba‘erev*) và “buổi sáng” (בַּבֹּקֶר, *baboker*).
1. “Sự giận” và “Ơn” của Đức Chúa Trời: Từ “giận” (אַף, *aph*) ở đây không phải là cơn thịnh nộ hủy diệt vô cớ, mà là thái độ thánh khiết của Đức Chúa Trời đối với tội lỗi và sự bất tuân của con người. Đó là sự sửa phạt của một người Cha (Hê-bơ-rơ 12:6). Sự sửa phạt này chỉ là “trong một lúc”, mang tính tạm thời và có mục đích sửa trị. Trái ngược hoàn toàn là “ơn” (חֶסֶד, *chesed*) của Ngài. *Chesed* là một từ then chốt trong tiếng Hê-bơ-rơ, thường được dịch là “sự nhân từ”, “tình yêu thương thành tín”, “ân điển vững bền”. Đó là tình yêu giao ước, không thay đổi, trung tín của Đức Chúa Trời dành cho những kẻ thuộc về Ngài. Lời hứa “có cả đời” khẳng định rằng ân điển và sự thành tín của Đức Chúa Trời là vĩnh cửu, là nền tảng cho mối quan hệ của chúng ta với Ngài.
2. “Sự khóc lóc ban đêm” và “Niềm vui buổi sáng”: “Ban đêm” (עֶרֶב, *‘erev*) trong văn hóa Do Thái tượng trưng cho thời kỳ khó khăn, bất an, đau buồn, và sự vắng bóng của ánh sáng. Đó là những giai đoạn thử thách, chờ đợi trong thinh lặng và đau đớn. Tuy nhiên, lời hứa vang lên: “nhưng buổi sáng bèn có sự vui mừng”. “Buổi sáng” (בֹּקֶר, *boqer*) là thời điểm bình minh ló dạng, ánh sáng xua tan bóng tối. Nó tượng trưng cho sự khởi đầu mới, sự can thiệp giải cứu của Đức Chúa Trời, và sự đảo ngược tình thế. Từ “vui mừng” (רִנָּה, *rinnah*) không chỉ là cảm xúc hạnh phúc thoáng qua, mà là tiếng reo mừng, tiếng hát ngợi khen phát ra từ sự giải thoát. Lời hứa này khẳng định một nguyên tắc của vương quốc Đức Chúa Trời: sự đau buồn của con dân Chúa không phải là vĩnh viễn; nó sẽ nhường chỗ cho niềm vui khi Đức Chúa Trời hành động.
Để hiểu trọn vẹn lời hứa này, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy mặc khải của toàn bộ Kinh Thánh, nơi “buổi sáng” mang nhiều ý nghĩa thần học phong phú.
1. Buổi Sáng Của Sự Sáng Tạo (Sáng Thế Ký 1): Tại mỗi ngày sáng tạo, công việc của Đức Chúa Trời được ghi nhận hoàn tất với cụm từ “Vậy, có buổi chiều và buổi sáng; ấy là ngày thứ…” (ví dụ Sáng 1:5). Buổi sáng đánh dấu sự khởi đầu của trật tự mới, ánh sáng mới, và công việc mới của Đức Chúa Trời. Nó là dấu hiệu của quyền tể trị và sự sáng tạo đầy mục đích của Ngài.
2. Buổi Sáng Của Sự Thương Xót Mới Mỗi Ngày (Ca Thương 3:22-23): Tiên tri Giê-rê-mi trong cảnh đau thương đã tuyên bố: “Ấy là nhờ sự nhân từ của Đức Giê-hô-va mà chúng ta chưa tuyệt. Vì sự thương xót của Ngài chẳng dứt. Mỗi buổi sáng thì lại mới luôn, sự thành tín Ngài là lớn lắm.” Từ “thương xót” (חֲסָדִים, *chasadim*) là dạng số nhiều của *chesed* – chính ân điển thành tín mà chúng ta thấy trong Thi thiên 30. Mỗi buổi sáng là một cơ hội mới để kinh nghiệm sự thành tín tươi mới của Đức Chúa Trời. Đây là nền tảng cho niềm hy vọng của chúng ta: dù đêm qua thế nào, sự thương xót của Chúa vẫn luôn mới mẻ khi bình minh ló dạng.
3. Buổi Sáng Của Sự Phục Sinh (Giăng 20:1, Ma-thi-ơ 28:1): Đây là điểm nhấn trung tâm của toàn bộ lịch sử cứu chuộc. “Ngày thứ nhứt trong tuần lễ, lúc rạng đông, trời còn mờ mờ, Ma-ri Ma-đơ-len đến mộ, thấy hòn đá lấp cửa mộ đã dời đi.” (Giăng 20:1). Sự phục sinh của Chúa Giê-xu Christ xảy ra vào buổi sáng, xé tan bóng tối của sự chết và tội lỗi. Sự kiện này biến “buổi sáng” thành biểu tượng tối thượng của chiến thắng, sự sống mới, và niềm vui khôn xiết. Sự khóc lóc của Ma-ri và các môn đồ vào ban đêm đã được thay thế bằng niềm vui trọn vẹn khi gặp Chúa phục sinh. Lời hứa trong Thi thiên 30:5 tìm thấy sự ứng nghiệm trọn vẹn và cuối cùng trong sự kiện phục sinh này.
4. Buổi Sáng Của Sự Xét Đoán và Sự Tái Lâm (2 Phi-e-rơ 1:19): Sứ đồ Phi-e-rơ nói về lời tiên tri như “ngôi sao mai” mọc lên trong lòng chúng ta. Chúa Giê-xu được gọi là “sao mai sáng chói” (Khải huyền 22:16). Sự tái lâm của Ngài sẽ như bình minh cuối cùng, kết thúc mọi đêm tối của lịch sử nhân loại và mở ra “ngày mới” đời đời. Niềm hy vọng về buổi sáng phục sinh đảm bảo cho chúng ta về buổi sáng vinh hiển của sự tái lâm.
Làm thế nào để Cơ Đốc nhân chúng ta sống thực tiễn với lời hứa “niềm vui đến vào buổi sáng” giữa những “đêm tối” của cuộc đời?
1. Nuôi Dưỡng Thói Quen Gặp Gỡ Chúa Buổi Sáng: Hãy bắt đầu ngày mới với Chúa. Đây không phải là một nghi thức tôn giáo cứng nhắc, mà là sự kết nối có chủ ý với nguồn của sự thương xót mới mẻ. Hãy dành thì giờ tĩnh nguyện buổi sáng để đọc Lời Chúa (như Thi thiên 143:8: “Hãy cho tôi biết buổi sáng về sự nhân từ Chúa…”) và cầu nguyện. Hành động này xác nhận đức tin của chúng ta rằng ngày mới nằm trong tay Chúa và ân điển Ngài đủ cho mọi nhu cầu của ngày đó.
2. Chọn Lựa Thái Độ Biết Ơn và Trông Cậy: Khi thức dậy với những gánh nặng và lo âu, hãy chủ động dâng lời cảm tạ Chúa vì sự thành tín mới mẻ của Ngài (Ca Thương 3:23). Hãy nhắc lòng mình rằng đêm qua, dù dài và tối, đã qua rồi. Ánh sáng đã đến. Hãy trông đợi Chúa sẽ hành động trong ngày mới. Phi-líp 4:6-7 dạy chúng ta đừng lo phiền nhưng cầu nguyện, và sự bình an của Đức Chúa Trời sẽ giữ lòng chúng ta.
3. Đối Diện Với “Những Đêm Tối” Bằng Đức Tin: Kinh nghiệm “đêm tối” có thể là bệnh tật, mất mát, thất bại, hay chờ đợi trong thinh lặng. Trong những lúc đó, hãy ghi nhớ lời hứa của Chúa. Giống như những người canh đợi bình minh (Thi thiên 130:6), chúng ta chờ đợi Chúa với sự trông cậy vững chắc. Hãy học theo gương Chúa Giê-xu, Đấng trong vườn Ghết-sê-ma-nê (ban đêm của sự đau đớn tột cùng) vẫn cầu nguyện: “nhưng không theo ý con, mà theo ý Cha” (Lu-ca 22:42). Ngài đã bước qua đêm tối ấy để mở ra bình minh phục sinh cho cả nhân loại.
4. Trở Nên Sứ Giả Của “Bình Minh” Cho Người Khác: Khi chúng ta kinh nghiệm được sự an ủi của Chúa trong lúc khốn khó, chúng ta có thể an ủi người khác (2 Cô-rinh-tô 1:4). Hãy chia sẻ lời hứa về “niềm vui buổi sáng” với những người đang ở trong “ban đêm” của cuộc đời họ. Sự hiện diện đầy hy vọng và lời nói đầy đức tin của chúng ta có thể trở thành tia sáng đầu tiên báo hiệu bình minh cho họ.
Lời hứa “niềm vui đến vào buổi sáng” trong Thi thiên 30:5 là một viên ngọc quý của đức tin. Nó bắt nguồn từ bản tính thành tín và đầy ân điển (*chesed*) của Đức Chúa Trời, được minh họa qua suốt dòng lịch sử cứu chuộc, và được xác quyết cách trọn vẹn trong sự phục sinh của Chúa Giê-xu Christ. Nó dạy chúng ta rằng mọi sự sửa phạt, thử thách, hay đau buồn mà con dân Chúa trải qua đều có giới hạn (“một lúc”, “ban đêm”), nhưng ân điển, sự thương xót, và sự giải cứu của Ngài là phần còn lại vững bền (“cả đời”, “buổi sáng vui mừng”).
Với tư cách là những người thuộc về Đấng Christ, chúng ta không sống trong ảo tưởng rằng cuộc đời sẽ không có đêm tối. Nhưng chúng ta sống với một niềm xác tín không lay chuyển: sau mỗi đêm tối, bình minh của sự hiện diện và sự giải cứu của Đức Chúa Trời chắc chắn sẽ đến. Niềm vui thật, niềm vui đến từ sự hiểu biết Chúa và sự cứu rỗi của Ngài, là phần thưởng cho những ai kiên trì trông đợi Ngài. Hãy bước vào mỗi ngày mới với tâm trí hướng về lời hứa này, và để niềm vui của Chúa – thứ niềm vui không phụ thuộc vào hoàn cảnh – trở thành sức mạnh của chúng ta (Nê-hê-mi 8:10).
“Xin Chúa lấy sự vui vẻ về sự cứu rỗi của Chúa mà nâng đỡ tôi.” (Thi Thiên 51:12)