Làm thế nào để tìm được sự an ủi khi người thân chưa được cứu qua đời?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,026 từ
Chia sẻ:

Làm Thế Nào Để Tìm Được Sự An Ủi Khi Người Thân Chưa Được Cứu Qua Đời?

Một trong những nỗi đau sâu sắc và phức tạp nhất mà một Cơ Đốc nhân có thể trải qua là sự ra đi của một người thân yêu mà mình không biết chắc liệu người ấy đã tiếp nhận ơn cứu rỗi trong Đấng Christ hay chưa. Sự căng thẳng giữa nỗi đau mất mát tự nhiên và nỗi lo âu thuộc linh tạo ra một gánh nặng khó diễn tả. Trong những giờ phút đen tối này, Lời Chúa không hề im lặng. Bài viết nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh để tìm kiếm sự an ủi, hiểu biết, và hướng đi đức tin cho những ai đang mang gánh nặng này, luôn giữ vững lập trường rằng Chúa Giê-xu Christ là con đường duy nhất đến với sự cứu rỗi (Giăng 14:6).

1. Thừa Nhận và Trình Dâng Nỗi Đau Theo Gương Chúa Giê-xu

Bước đầu tiên trên hành trình tìm kiếm sự an ủi là thành thật với Chúa về nỗi đau của mình. Kinh Thánh không yêu cầu chúng ta phải giả vờ mạnh mẽ hay phủ nhận cảm xúc. Chính Chúa Giê-xu, trước cảnh tang thương, đã bày tỏ cảm xúc chân thật. Khi đứng trước mộ của La-xa-rơ, bạn thân Ngài, “Đức Chúa Jêsus khóc” (Giăng 11:35). Động từ Hy Lạp được dùng ở đây, edakrysen, mô tả một sự rơi lệ thầm lặng, một nỗi buồn sâu thẳm. Ngài khóc dù biết rằng mình sắp khiến La-xa-rơ sống lại. Điều này cho thấy Ngài đồng cảm trọn vẹn với nỗi đau của con người.

Chúa Giê-xu cũng than khóc cho thành Giê-ru-sa-lem, nơi chối bỏ sự cứu rỗi Ngài mang đến: “Hỡi Giê-ru-sa-lem, Giê-ru-sa-lem, ngươi giết các đấng tiên tri và ném đá những kẻ chịu sai đến cùng ngươi... bao nhiêu lần ta muốn nhóm hợp con cái ngươi như gà mái túc hợp con mình dưới cánh, mà các ngươi chẳng khứng!” (Ma-thi-ơ 23:37). Ở đây, chúng ta thấy trái tim của Đấng Cứu Thế tan vỡ vì sự cứng lòng của những người Ngài yêu thương. Chúng ta có thể mang nỗi đau tương tự đến với Ngài trong sự cầu nguyện. Thánh Vịnh là kho tàng tuyệt vời để chúng ta học cách trình bày mọi cảm xúc hỗn độn – đau buồn, thất vọng, thậm chí tức giận – lên cho Đức Chúa Trời, Đấng đủ lớn để đón nhận tất cả (Thi-thiên 13, 22, 42).

2. Hiểu Biết Thần Học Về Sự Phán Xét Công Bình và Ân Điển của Đức Chúa Trời

Nỗi lo sợ cốt lõi thường xoay quanh số phận đời đời của người đã khuất. Để tìm sự an ủi, chúng ta phải đặt niềm tin vào bản tính của Đức Chúa Trời như Lời Ngài đã mặc khải. Kinh Thánh dạy rõ ràng:

Sự công bình tuyệt đối của Đức Chúa Trời:Vì Đức Chúa Trời sẽ đem các việc làm ra mà xét đoán, đến nỗi việc kín nhiệm cũng phải, hoặc thiện hoặc ác” (Truyền-đạo 12:14). Đấng Tạo Hóa thánh khiết sẽ phán xét mỗi người cách hoàn toàn công bình, với sự hiểu biết trọn vẹn về mọi hoàn cảnh, tấm lòng, và cơ hội mà họ đã có (Rô-ma 2:16). Sự phán xét của Ngài không giống như sự phán xét hạn chế và đầy cảm tính của con người.

Ơn cứu rỗi duy nhất trong Đấng Christ:Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu” (Công-vụ 4:12). Đây là chân lý nền tảng của Tin Lành. Sự cứu rỗi không dựa trên việc làm tốt, bản tính lương thiện, hay ý định mơ hồ, mà chỉ bởi đức tin cá nhân nơi sự chết chuộc tội và sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ (Ê-phê-sô 2:8-9).

Biên giới của sự sống và ân điển: Kinh Thánh cho thấy ân điển của Đức Chúa Trời vô cùng rộng lớn, nhưng không phải là phổ quát. Sứ đồ Phao-lô nói về những người “không có luật pháp” rằng họ sẽ bị phán xét bởi luật pháp được ghi trong lòng, là lương tâm mình (Rô-ma 2:12-16). Điều này chỉ ra rằng sự phán xét của Đức Chúa Trời là hoàn toàn công minh và cá nhân, vượt xa sự hiểu biết hạn hẹp của chúng ta. Trách nhiệm rao giảng Tin Lành thuộc về chúng ta (Mác 16:15), nhưng trách nhiệm phán xét cuối cùng thuộc về Đức Chúa Trời, Đấng hoàn toàn khôn ngoan và yêu thương.

3. Nắm Giữ Niềm Hy Vọng Về Sự Phục Sinh và Sự Sống Lại

Đức tin Cơ Đốc không kết thúc ở nấm mồ. Sự sống lại của Chúa Giê-xu Christ từ cõi chết là cột trụ của niềm tin chúng ta và mở ra một thực tại vĩnh cửu. Trong 1 Cô-rinh-tô 15, cả một chương được dành để bàn về sự sống lại. Phao-lô tuyên bố: “Nhưng bây giờ Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ” (1 Cô-rinh-tô 15:20). Từ Hy Lạp aparche (trái đầu mùa) hàm ý một sự đảm bảo chắc chắn: mùa gặt sẽ đến. Sự sống lại của Christ đảm bảo cho sự sống lại của tất cả mọi người – cho sự sống đời đời hoặc cho sự phán xét (Giăng 5:28-29).

Niềm hy vọng này không xóa đi sự nghiêm trọng của những lựa chọn thuộc linh trong đời này, nhưng nó đặt cái chết vào trong kế hoạch vĩ đại hơn của Đức Chúa Trời. Nó nhắc nhở chúng ta rằng câu chuyện chưa kết thúc ở đây. Chúng ta có thể phó thác người thân yêu của mình vào tay của Đấng Tạo Hóa, Đấng đã đánh bại sự chết, với lời cầu nguyện và niềm tin rằng sự phán xét của Ngài là hoàn hảo.

4. Chuyển Hóa Nỗi Đau Thành Động Lực Sống Và Phục Vụ

Sự an ủi thực sự từ Chúa không chỉ để chúng ta thụ động chịu đựng, mà để chúng ta bước tiếp trong đức tin và tình yêu. Đây là những ứng dụng thực tiễn:

Tích cực cầu thay cho những người còn lại: Nỗi đau về sự ra đi của một người có thể trở thành lời kêu gọi thiêng liêng để chúng ta sốt sắng hơn trong việc cầu nguyện và chia sẻ Tin Lành cho những người thân còn lại đang còn sống. Như Phao-lô bày tỏ lòng ao ước cho dân tộc mình: “Tôi nói thật trong Đấng Christ, tôi không nói dối, lương tâm tôi làm chứng cho tôi bởi Đức Thánh Linh: Ấy là tôi có sự buồn bã lớn và nỗi đau đớn không thôi trong lòng. Vì tôi ước ao có thể chính mình bị dứt bỏ, lìa khỏi Đấng Christ, vì anh em tôi, là bà con tôi theo phần xác” (Rô-ma 9:1-3).

Sống một đời sống làm chứng: Cách sống yêu thương, vui mừng, bình an và đầy hy vọng của chúng ta giữa đau buồn trở thành một chứng cớ mạnh mẽ về Đấng Christ cho những người trong gia đình chưa tin Chúa. Họ cần thấy rằng đức tin của chúng ta không phải là một công thức để tránh đau khổ, mà là sức mạnh để bước qua nó.

Tìm kiếm và trao đi sự nâng đỡ trong Hội Thánh: Đức Chúa Trời ban cho chúng ta Hội Thánh để “an ủi kẻ chịu khó” (2 Cô-rinh-tô 1:4). Hãy chia sẻ gánh nặng với những người anh em trưởng thành trong đức tin. Đồng thời, kinh nghiệm đau buồn này trang bị cho bạn để an ủi người khác trong tương lai, biến nỗi đau của bạn thành một chức vụ (2 Cô-rinh-tô 1:3-4).

5. Phó Thác Sự Không Biết Cho Sự Khôn Ngoan Tuyệt Đối Của Đức Chúa Trời

Cuối cùng, chúng ta phải đối diện với những điều mình không thể biết. Chúng ta không thể nhìn thấy tấm lòng cuối cùng của một người trong những giây phút cuối đời. Chúng ta không thể biết hết mọi sự tác động của Đức Thánh Linh trong đời sống họ. Đức tin thể hiện khi chúng ta giao phó những điều không biết ấy cho Đức Chúa Trời, Đấng biết hết mọi sự. Lời của Chúa Giê-xu trên thập tự giá, “Hỡi Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết mình làm điều gì” (Lu-ca 23:34), cho thấy sự tha thứ và ân điển vô biên của Ngài, ngay cả trong những hoàn cảnh tăm tối nhất.

Chúng ta có thể tìm thấy sự bình an khi nhớ rằng Đức Chúa Trời yêu thương người thân của chúng ta còn hơn cả chúng ta yêu họ. Ngài “không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn” (2 Phi-e-rơ 3:9). Chúng ta đã làm hết sức mình trong sự cầu nguyện và làm chứng, và giờ đây, chúng ta phó thác họ cho tình yêu và sự công bình hoàn hảo của Cha Thiên Thượng, tin cậy rằng Ngài sẽ làm điều đúng đắn.

Kết Luận: An Nghỉ Trong Vòng Tay Của Đấng Chịu Đau Đớn

Hành trình tìm kiếm sự an ủi khi người thân chưa được cứu qua đời là một hành trình đầy nước mắt, nhưng không phải là hành trình không có ánh sáng. Chúng ta không tìm đến những triết lý mơ hồ hay sự phủ nhận sự thật, mà chạy đến với Đấng Christ, “người từng bị thử thách trong mọi việc cũng như chúng ta” (Hê-bơ-rơ 4:15), Đấng đã chiến thắng sự chết và mở ra con đường sự sống.

Sự an ủi cuối cùng không nằm ở việc chúng ta biết chắc số phận của người đã khuất theo cách hiểu của con người, mà nằm ở việc chúng ta biết chắc về Đấng mà chúng ta đã tin (2 Ti-mô-thê 1:12). Chúng ta biết Ngài là Đức Chúa Trời yêu thương, thánh khiết, công bình và đầy lòng thương xót. Chúng ta phó thác người thân yêu và chính nỗi đau của mình vào đôi tay đầy sẹo của Ngài, tin rằng một ngày nào đó, mọi nước mắt sẽ được lau sạch, mọi điều bí ẩn sẽ được tỏ bày, và sự công bình cùng ân điển của Ngài sẽ được tôn cao trọn vẹn (Khải-huyền 21:4).

Hãy tiếp tục yêu thương, tiếp tục nhớ đến những kỷ niệm đẹp, tiếp tục hy vọng nơi Đấng Christ, và để sự bình an của Đức Chúa Trời, vượt quá mọi sự hiểu biết, giữ gìn lòng và trí bạn trong Chúa Cứu Thế Giê-xu (Phi-líp 4:7).

Quay Lại Bài Viết