Sẽ ra sao nếu Chúa không đứng về phía chúng ta?" (Thánh Vịnh 124:2)

02 December, 2025
15 phút đọc
2,996 từ
Chia sẻ:

Sẽ Ra Sao Nếu Chúa Không Đứng Về Phía Chúng Ta?

“Nếu Đức Giê-hô-va chẳng ở về phía chúng tôi, Khi người ta dấy nghịch cùng chúng tôi, Thì chắc chúng tôi đã bị nuốt sống rồi, Khi cơn giận họ nổi lên nghịch cùng chúng tôi,” (Thánh Vịnh 124:2-3, Kinh Thánh Việt Ngữ 1925).

Thánh Vịnh 124 là một bài ca của Đa-vít, có lẽ được viết trong bối cảnh ông và dân sự Israel thoát khỏi một hiểm họa lớn lao. Câu hỏi tu từ “Sẽ ra sao nếu…?” mở ra một viễn cảnh đầy khiếp sợ, không phải để gieo rắc nỗi sợ, mà để làm bùng cháy lên lòng biết ơn và sự nhận biết sâu sắc về sự hiện diện và sự bênh vực của Đức Chúa Trời. Trong bài nghiên cứu này, chúng ta sẽ đi sâu vào phân đoạn này, khám phá ý nghĩa thần học, bối cảnh lịch sử, và những áp dụng thiết thực cho đời sống đức tin của Cơ Đốc nhân ngày nay.

I. Bối Cảnh và Cấu Trúc của Thánh Vịnh 124

Thánh Vịnh 124 thuộc nhóm “Các bài ca đi lên” (Thánh Vịnh 120-134), thường được hát bởi những người hành hương trên đường lên Giê-ru-sa-lem. Bài ca này có cấu trúc đối xứng rõ ràng:

  • Câu 1-5: Mô tả hiểm nguy và xác nhận sự giải cứu đến từ Đức Giê-hô-va.
  • Câu 6-7: Dùng hình ảnh ẩn dụ mạnh mẽ để miêu tả sự giải cứu.
  • Câu 8: Tuyên bố đức tin: “Sự giúp đỡ của chúng tôi ở trong danh Đức Giê-hô-va, Là Đấng đã dựng nên trời và đất.”

Việc lặp lại cụm từ “nếu Đức Giê-hô-va chẳng ở về phía chúng tôi” (câu 1-2) như một điệp khúc, nhấn mạnh đây là điều kiện tiên quyết cho sự sống còn. Từ “nếu” (trong tiếng Hê-bơ-rơ là ‘im) mở ra một giả định trái với thực tế, cho thấy tác giả ý thức rõ ràng rằng thảm họa đã không xảy ra, chỉ bởi vì một yếu tố quyết định: Đức Giê-hô-va đã ở cùng họ.

II. Giải Nghĩa “Đức Giê-hô-va Ở Về Phía Chúng Tôi”

Cụm từ then chốt này cần được giải nghĩa từ góc độ ngôn ngữ và thần học.

1. Nghĩa của “Ở về phía” (Tiếng Hê-bơ-rơ: lanu): Từ lanu (לָנוּ) không chỉ đơn thuần là “cho chúng tôi”, mà mang sắc thái mạnh mẽ hơn: “thuộc về chúng tôi”, “ở trong phe của chúng tôi”, hoặc “đứng trong hàng ngũ của chúng tôi”. Nó diễn tả một sự liên kết, liên minh chặt chẽ. Đức Chúa Trời không phải là một khán giả thụ động; Ngài bước vào cuộc chiến và đứng trong đội ngũ của dân sự Ngài. Điều này làm chúng ta nhớ đến lời tuyên bố quyền năng của sứ đồ Phao-lô: “Vậy thì, nếu Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, ai sẽ nghịch cùng chúng ta?” (Rô-ma 8:31).

2. Danh xưng “Đức Giê-hô-va”: Tác giả không dùng danh xưng chung chung “Đức Chúa Trời” (Elohim), mà dùng danh riêng Giao Ước “Đức Giê-hô-va” (Yahweh). Đây là danh xưng Ngài đã mặc khải cho Môi-se tại bụi gai cháy (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:14), khẳng định mối quan hệ giao ước, sự thành tín và sự hiện diện cứu giúp của Ngài với dân Y-sơ-ra-ên. Việc dùng danh xưng này nhắc nhở rằng sự bênh vực của Ngài dựa trên giao ướclòng thành tín của Ngài, chứ không trên công đức của con người.

III. Viễn Cảnh Thảm Họa: “Nếu Chúa Không Ở Cùng”

Thánh Vịnh liệt kê một loạt các hình ảnh về thảm họa sẽ xảy đến nếu thiếu đi sự hiện diện của Chúa:

1. “Bị nuốt sống” (câu 3): Động từ “nuốt sống” (tiếng Hê-bơ-rơ: balá) gợi lên hình ảnh một con thú dữ nhai nuốt con mồi (như 1 Phi-e-rơ 5:8 cảnh báo về ma quỷ “như sư tử rống, đi rình mò chung quanh anh em, tìm kiếm người nào nó có thể nuốt được”). Đây là sự hủy diệt hoàn toàn, không để lại dấu vết.

2. “Nước đã lấn chúng tôi” và “Suối đã ngập linh hồn chúng tôi” (câu 4-5): Hình ảnh nước lũ, nước cuồn cuộn là biểu tượng kinh thánh cho sự hỗn loạn, sự phán xét và các thế lực thù địch (ví dụ: Thi thiên 69:1-2). Nó diễn tả cảm giác bị choáng ngợp, không thể chống đỡ bởi những nghịch cảnh ào ạt ập đến. Dòng chữ “suối đã ngập linh hồn chúng tôi” cho thấy mối hiểm họa không chỉ tấn công thể xác mà còn nhấn chìm tâm linh, dẫn đến tuyệt vọng.

3. “Răng chúng nó” (câu 6): Kẻ thù được mô tả như những con thú hung dữ, với hàm răng sắc nhọn. Sự hiểm độc và hung bạo của chúng là có thật và đáng sợ.

Cả ba hình ảnh này nhấn mạnh một điểm: không có sự hiện diện của Chúa, chúng ta hoàn toàn bất lực và không có hy vọng trước những thế lực thù nghịch. Điều này phản ánh đúng thực tại thuộc linh: không có Đấng Christ, con người đang ở dưới cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời và quyền lực của tội lỗi, sự chết (Ê-phê-sô 2:1-3).

IV. Sự Đối Lập Vinh Hiển: “Sự Giúp Đỡ Của Chúng Tôi Ở Trong Danh Đức Giê-hô-va”

Giữa viễn cảnh đen tối ấy, bài thánh ca bùng lên thành lời tạ ơn vì một thực tại tươi sáng: Đức Giê-hô-va ĐÃ ở cùng họ! Sự giải cứu được mô tả cách sinh động:

1. “Chúng tôi đã thoát khỏi” (câu 7): Như con chim sẻ thoát khỏi cái bẫy của kẻ đi bắt chim. Hình ảnh này nói lên sự giải thoát khỏi tình trạng bị giam cầm, vô vọng. Cái bẫy (tiếng Hê-bơ-rơ: pach) đã bị bẻ gãy – công việc này đòi hỏi một sức mạnh từ bên ngoài. Chính Chúa là Đấng đã bẻ gãy cái bẫy của tội lỗi và sự chết.

2. “Nhờ danh Đức Giê-hô-va” (câu 8): Đây là cao trào của bài ca. “Danh” trong Kinh thánh đại diện cho chính bản thể, quyền năng và uy quyền của Ngài. Sự giải cứu không đến từ vũ khí, chiến lược hay sức mạnh của con người, mà từ chính Đấng Sáng Tạo (“Đấng đã dựng nên trời và đất”). Đấng cai quản cả vũ trụ là Đấng bênh vực họ. Điều này cho chúng ta sự bảo đảm tuyệt đối: Đấng giải cứu chúng ta có quyền năng trên mọi hoàn cảnh.

V. Áp Dụng Thực Tiễn Cho Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Lời trong Thánh Vịnh 124 không chỉ là lịch sử, mà là lời tuyên bố đức tin cho mọi thế hệ. Dưới đây là những áp dụng thiết thực:

1. Sống Với Lòng Biết Ơn Căn Bản: Mỗi ngày chúng ta sống, mỗi cơn hiểm nguy được vượt qua (dù lớn hay nhỏ), đều là bằng chứng rằng “Đức Giê-hô-va đang ở về phía chúng ta.” Hãy tập có thói quen tạ ơn Chúa không chỉ cho những phước hạnh rõ ràng, mà còn cho những hiểm họa đã không xảy ra bởi sự bảo vệ vô hình của Ngài.

2. Đối Diện Với Nghịch Cảnh Bằng Đức Tin, Không Bằng Sợ Hãi: Khi đối mặt với khó khăn (bệnh tật, khủng hoảng tài chính, mối quan hệ đổ vỡ, áp lực tâm lý), câu hỏi đầu tiên của chúng ta không nên là “Tại sao?” hay “Làm sao tôi có thể vượt qua?”, mà là: “Chúa có đang ở cùng tôi không?” Lời Chúa trong Hê-bơ-rơ 13:5-6 khẳng định: “Chính Ngài đã phán: ‘Ta sẽ chẳng lìa ngươi đâu, chẳng bỏ ngươi đâu.’ Như vậy, chúng ta được phép nói cách bạo dạn rằng: ‘Chúa là Đấng giúp đỡ tôi, tôi sẽ không sợ: Người đời làm chi tôi được?’”

3. Xác Quyết Về Vị Thế Của Chúng Ta Trong Đấng Christ: Đối với Tân Ước, sự hiện diện của Chúa với chúng ta được bảo đảm qua Chúa Giê-xu Christ. Ngài là “Em-ma-nu-ên, nghĩa là Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta” (Ma-thi-ơ 1:23). Sự chết và sống lại của Ngài đã giải quyết tội lỗi – rào cản lớn nhất khiến Đức Chúa Trời không thể ở cùng con người. Vì vậy, nếu bạn đã tin nhận Chúa Giê-xu, bạn có thể biết chắc rằng Đức Chúa Trời luôn ở về phía bạn (Rô-ma 8:31-39). Đây không phải dựa trên cảm xúc, mà trên sự kiện lịch sử của thập tự giá.

4. Cầu Nguyện Với Sự Tự Tin: Chúng ta có thể đến với Chúa trong lời cầu nguyện, nhân danh Chúa Giê-xu, với sự xác tín rằng Ngài nghe và Ngài hành động vì lợi ích của chúng ta (Giăng 14:13-14). Hãy học theo mẫu cầu nguyện của Ê-xê-chia khi bị vua A-si-ri đe dọa: “Lạy Đức Giê-hô-va… hãy cứu chúng tôi… hầu cho mọi nước trên đất biết rằng chỉ một mình Ngài là Đức Giê-hô-va!” (2 Các Vua 19:15-19).

5. Truyền Đạt Sự An Ủi Cho Người Khác: Khi đồng hành với những anh chị em đang trong cơn hoạn nạn, thay vì chỉ an ủi suông, hãy nhắc họ về lẽ thật này: “Dù hoàn cảnh thế nào, nếu bạn thuộc về Chúa Giê-xu, thì Đức Chúa Trời đang ở trong đội ngũ của bạn. Ngài là Đấng Bênh Vực (Pha-ra-klētos) của bạn.”

Kết Luận: Sự Bảo Đảm Vững Chắc Cho Hôm Nay và Ngày Mai

Câu hỏi “Sẽ ra sao nếu Chúa không đứng về phía chúng ta?” cuối cùng dẫn chúng ta đến một sự thật phấn khởi: Trong Đấng Christ, chúng ta không bao giờ phải đối mặt với “nếu” đó. Sự thành tín của Đức Giê-hô-va và công trình cứu chuộc trọn vẹn của Chúa Giê-xu đã biến nó thành một tuyên bố chắc chắn: “Đức Giê-hô-va Ở VỀ PHÍA CHÚNG TA!”

Thánh Vịnh 124 dạy chúng ta nhìn lại quá khứ với lòng biết ơn, sống trong hiện tại với đức tin vững vàng, và nhìn đến tương lai với niềm hy vọng kiên định. Dù sóng nước cuộc đời có dâng lên, dù kẻ thù thuộc linh có gầm thét, chúng ta có thể tuyên xưng cùng với tác giả Thánh Vịnh và với sứ đồ Phao-lô: “Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta, thì ai nghịch cùng chúng ta?” (Rô-ma 8:31). Sự giúp đỡ của chúng ta – sự giải cứu, sự bảo vệ, và hy vọng cuối cùng – vẫn mãi ở trong Danh Đức Giê-hô-va, Đấng đã dựng nên trời đất và đã trở nên Đấng Cứu Chuộc chúng ta trong Chúa Giê-xu Christ.

“Hãy ca ngợi Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện; Sự thương xót Ngài còn đến đời đời.” (Thi thiên 136:1).

Quay Lại Bài Viết