Tại sao chúng ta nên can đảm (Thi Thiên 27:14)?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,925 từ
Chia sẻ:

Nền Tảng Của Sự Can Đảm Cơ Đốc: Nghiên Cứu Chuyên Sâu Thi Thiên 27:14

Trong hành trình đức tin, mỗi Cơ Đốc nhân đều đối diện với những khoảnh khắc của sự sợ hãi, nghi ngờ và thử thách dường như vượt quá sức chịu đựng. Từ những áp lực trong cuộc sống hàng ngày cho đến những cơn khủng hoảng lớn, tiếng gọi của thế gian thường thúc giục chúng ta hoảng loạn hoặc từ bỏ. Thế nhưng, giữa những bão tố của cuộc đời, Lời Chúa vang lên như một mệnh lệnh đầy uy quyền và một lời hứa vững chắc: “Hãy trông đợi Đức Giê-hô-va; Hãy vững lòng bền chí! Phải, hãy trông đợi Đức Giê-hô-va.” (Thi Thiên 27:14, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Tại sao chúng ta nên can đảm? Câu trả lời không nằm ở bản lĩnh cá nhân, mà nằm ở đối tượng của đức tin chúng ta – chính là Đức Giê-hô-va. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào phân tích bối cảnh, ngôn ngữ gốc, và thần học đằng sau lời kêu gọi can đảm này, cung cấp nền tảng vững chắc cho đời sống tin kính.

Bối Cảnh và Cấu Trúc của Thi Thiên 27: Cuộc Chiến Thuộc Linh của Một Chiến Binh Tin Kính

Để hiểu trọn vẹn câu 14, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của toàn bộ Thi Thiên 27. Thi Thiên này được ghi nhận là của Vua Đa-vít, xuất phát từ kinh nghiệm của một chiến binh, một lãnh đạo, và trên hết, một người tin kính luôn đối diện với hiểm nguy. Thi Thiên có thể được chia thành hai phần rõ rệt:

  • Phần 1 (câu 1-6): Lời Tuyên Xưng Đức Tin Tự Tin. Đa-vít bắt đầu bằng một lời tuyên bố đầy quyền năng: “Đức Giê-hô-va là sự sáng và là sự cứu rỗi tôi: tôi sẽ sợ ai? Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng sống tôi: tôi sẽ kinh khủng ai?” (câu 1). Từ ngữ Hy-bá-lai được sử dụng rất mạnh mẽ: ‘ôr (sự sáng), yēša‘ (sự cứu rỗi, giải cứu), và ma‘ûz (pháo đài, nơi ẩn náu kiên cố). Đây không phải là sự tự tin mù quáng, mà là sự xác tín dựa trên mối tương giao: “Tôi có một điều đã cầu xin Đức Giê-hô-va… ấy là tôi được ở trong nhà Đức Giê-hô-va trọn đời đời” (câu 4). Ước muốn lớn nhất của ông là sự hiện diện của Đức Chúa Trời.
  • Phần 2 (câu 7-14): Lời Cầu Nguyện Khẩn Thiết Trong Cơn Nguy Nan. Âm điệu chuyển đột ngột từ sự tuyên xưng sang lời cầu xin tha thiết. Kẻ thù đang vây quanh (câu 2, 6, 12), ngay cả cha mẹ cũng có thể lìa bỏ (câu 10). Đây là bối cảnh thực tế của sự cô đơn và hiểm nguy. Giữa tình cảnh ấy, lời cầu nguyện trung tâm của Đa-vít là: “Đức Giê-hô-va ôi, xin hãy nghe tiếng tôi… Chớ giấu mặt cùng tôi” (câu 7, 9). Ông khao khát được Chúa dạy dỗ và dẫn dắt trên con đường bằng thẳng (câu 11).

Chính trong sự căng thẳng giữa đức tin tuyên xưnghoàn cảnh hiểm nghèo mà câu 14 vang lên. Nó vừa như một lời tự nhắc nhở của Đa-vít, vừa như một lời khuyên dành cho mọi người tin kính. Sự can đảm không phủ nhận thực tại của sự sợ hãi, nhưng chọn đặt niềm tin vào Đấng vượt trên mọi hoàn cảnh.

Phân Tích Ngữ Nghĩa Thi Thiên 27:14: “Trông Đợi,” “Vững Lòng,” và “Bền Chí”

Chúng ta sẽ mổ xẻ câu Kinh Thánh then chốt này dựa trên ngôn ngữ gốc:

“Hãy trông đợi (קַוָּה, qawwāh) Đức Giê-hô-va; Hãy vững lòng (חָזַק, ḥāzaq) bền chí (אָמֵץ, ’āmēṣ)! Phải, hãy trông đợi (קַוָּה, qawwāh) Đức Giê-hô-va.”

  • Trông đợi (qawwāh): Động từ Hy-bá-lai này mang ý nghĩa chờ đợi một cách trông mong, hy vọng, thậm chí là “căng ra” như sợi dây. Nó diễn tả một sự chờ đợi tích cực, đầy trông cậy, chứ không thụ động. Nó gắn liền với khái niệm hy vọng (תִּקְוָה, tiqwāh, cũng có gốc từ qawwāh). Trông đợi Đức Giê-hô-va là gắn chặt sự hy vọng của chúng ta vào Ngài, như lời Tiên tri Ê-sai: “Nhưng những kẻ trông đợi Đức Giê-hô-va thì chắc được sức mới” (Ê-sai 40:31). Đối tượng của sự trông đợi này được lặp lại hai lần: “Đức Giê-hô-va”. Can đảm xuất phát từ việc biết rõ mình đang trông cậy vào Ai.
  • Vững lòng (ḥāzaq) & Bền chí (’āmēṣ): Đây là một cặp động từ thường đi cùng nhau trong tiếng Hy-bá-lai, tạo thành một lời khích lệ mạnh mẽ. Ḥāzaq có nghĩa là “mạnh mẽ,” “cứng rắn,” “vững vàng.” ’Āmēṣ có nghĩa là “mạnh bạo,” “can đảm,” “kiên định.” Lời kêu gọi “Hãy vững lòng bền chí!” (חֲזַק וְאַמֵּץ, ḥăzaq wə’ammēṣ) chính là mệnh lệnh Chúa phán với Giô-suê nhiều lần khi ông kế nhiệm Môi-se (Giô-suê 1:6, 7, 9). Hành động can đảm này (’āmēṣ) là hệ quả của việc trở nên vững mạnh (ḥāzaq) trong Chúa. Nó là một mệnh lệnh, một sự lựa chọn có ý thức dựa trên nền tảng đức tin.

Cấu trúc của câu 14 rất có chủ ý: Trông đợi Chúa -> Lựa chọn can đảm -> Lặp lại: Trông đợi Chúa. Điều này tạo thành một vòng tròn đức tin: Nguồn của sự can đảm bắt đầu và kết thúc ở việc trông cậy nơi Đức Giê-hô-va. Can đảm không phải là đích đến, mà là thái độ sống trên hành trình trông đợi.

Nền Tảng Thần Học Của Sự Can Đảm: Quy Chiếu Vào Tân Ước

Lời kêu gọi can đảm trong Cựu Ước tìm thấy sự ứng nghiệm và làm trọn vẹn nơi Chúa Giê-xu Christ trong Tân Ước, mang lại cho chúng ta nền tảng tối thượng.

  • Chúa Giê-xu là Nguồn Can Đảm Tối Hậu: Chúa Giê-xu đã nhiều lần phán với các môn đồ: “Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn nạn trong thế gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế gian rồi!” (Giăng 16:33). Từ Hy Lạp được dùng cho “vững lòng” ở đây là θαρσεῖτε (tharseite), có nghĩa là “hãy can đảm lên,” “hãy vững lòng.” Nền tảng của sự can đảm không còn chỉ là lời hứa chung chung, mà là sự kiện lịch sử: “Ta đã thắng thế gian.” Sự phục sinh của Ngài là bằng chứng tối hậu cho chiến thắng đó.
  • Sự Hiện Diện của Chúa Thánh Linh: Chúa Giê-xu hứa ban Đấng Yên Ủi (Παράκλητος, Paraklētos) – Đấng đứng bên cạnh để giúp đỡ, khích lệ (Giăng 14:16-17). Chính Thánh Linh ban cho chúng ta sức mạnh và lòng can đảm để làm chứng (Công vụ 1:8). Sự can đảm của Cơ Đốc nhân là một ân tứ thuộc linh, được nuôi dưỡng bởi sự hiện diện của Ba Ngôi Đức Chúa Trời.
  • Lời Hứa Về Sự Đồng Công và Sự Hiện Diện: Sứ đồ Phao-lô, người đã trải qua vô vàn hiểm nguy, đã viết: “Chúa đứng gần bên ta, và thêm sức cho ta” (2 Ti-mô-thê 4:17). Lời hứa “ta sẽ chẳng lìa ngươi, chẳng bỏ ngươi đâu” (Giô-suê 1:5, Hê-bơ-rơ 13:5) là nền tảng cho lòng can đảm của chúng ta trong mọi nhiệm vụ.
Ứng Dụng Thực Tế: Làm Thế Nào Để Sống Can Đảm Mỗi Ngày?

Lời Chúa không chỉ dừng lại ở lý thuyết. Dưới đây là những bước thực hành để chúng ta lớn lên trong sự can đảm thuộc linh:

1. Nuôi Dưỡng Sự Trông Đợi Qua Sự Thờ Phượng và Lời Chúa

Sự can đảm bắt nguồn từ sự nhận biết Chúa. Hãy noi gương Đa-vít, dành thì giờ trong “nhà Chúa” (Thi Thiên 27:4). Điều này ngày nay ứng vào đời sống thờ phượng cá nhân và Hội Thánh, cùng việc nghiền ngẫm Lời Chúa. Khi chúng ta thấy được sự vĩ đại, quyền năng và thành tín của Chúa qua Kinh Thánh, lòng chúng ta sẽ tràn đầy đức tin. Hãy ghi nhớ những câu Kinh Thánh nói về đức tính của Chúa (ví dụ: Thi Thiên 46:1, 91:2) để “trông đợi” một cách cụ thể.

2. Lựa Chọn “Vững Lòng” Trong Lời Cầu Nguyện

Khi sợ hãi ập đến, thay vì tự nhủ “đừng sợ” một cách tiêu cực, hãy chủ động cầu nguyện như Đa-vít: “Xin Chúa lắng nghe… đừng ẩn mặt” (câu 7, 9). Hãy trình dâng nỗi sợ hãi cụ thể lên cho Chúa. Lời cầu nguyện chân thành biến sự tập trung của chúng ta từ vấn đề sang Đấng Giải Quyết vấn đề. Hãy cầu xin Chúa ban cho “tấm lòng vững vàng” (Thi Thiên 57:7).

3. Sống “Bền Chí” Trong Cộng Đồng Đức Tin

Đức Chúa Trời ban cho chúng ta Hội Thánh để cùng nhau vững vàng. Lời khuyên “hãy vững lòng” trong Tân Ước thường ở số nhiều – là lời khích lệ lẫn nhau (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:11). Hãy chia sẻ gánh nặng với những tín hữu trưởng thành, tìm kiếm lời khuyên và sự cầu thay. Sự can đảm có tính lây lan trong thân thể Đấng Christ.

4. Hành Động Trong Đức Tin Dù Cảm Xúc Chưa Sẵn Sàng

Sự can đảm thật không phải là sự vắng bóng của sợ hãi, mà là hành động đúng đắn dù đang sợ hãi. Như những người lính dưới quyền Đa-vít đã chiến đấu, hay như Sứ đồ Phao-lô vẫn tiếp tục rao giảng dù bị chống đối, chúng ta được kêu gọi bước đi bởi đức tin, không bởi mắt thấy (2 Cô-rinh-tô 5:7). Hãy bắt đầu bằng những bước nhỏ: chia sẻ đức tin với một người, đứng lên vì lẽ phải trong một tình huống nhỏ.

Kết Luận: Can Đảm Là Hệ Quả Của Sự Trông Cậy

Thi Thiên 27:14 không đưa ra một công thức để loại bỏ nghịch cảnh. Thay vào đó, nó mời gọi chúng ta vào một tư thế thuộc linh: trông đợi Chúa và vững lòng trong sự trông đợi ấy. Lòng can đảm Cơ Đốc không phải là sự liều lĩnh của con người, mà là sự bình an siêu nhiên đến từ việc biết rằng Đức Chúa Trời là Đấng thành tín, Ngài đang kiểm soát, và chiến thắng sau cùng đã thuộc về chúng ta trong Đấng Christ. Khi chúng ta “trông đợi Đức Giê-hô-va,” chúng ta đang neo linh hồn mình vào Vầng Đá muôn đời bất di dịch. Vì thế, hãy vững lòng bền chí! Hãy can đảm! Vì Chúa, Đấng đã kêu gọi bạn, đang ở cùng bạn, và Ngài chắc chắn sẽ làm trọn mục đích tốt lành của Ngài trong đời bạn.

Quay Lại Bài Viết