Quan Hệ Tình Dục Trước Hôn Nhân: Quan Điểm Từ Kinh Thánh và Sự Kêu Gọi Nên Thánh
Trong một thời đại mà các chuẩn mực văn hóa thường xung đột với giá trị đời đời của Kinh Thánh, câu hỏi về tính dục trước hôn nhân, ngay cả trong những mối quan hệ nghiêm túc hướng đến hôn nhân, là một chủ đề cần được soi sáng cẩn thận dưới Lời Chúa. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào nền tảng Kinh Thánh, khám phá ngôn ngữ nguyên bản, và đưa ra sự hiểu biết thần học về sự thánh khiết trong quan hệ tình dục theo ý muốn của Đấng Tạo Hóa.
Nền tảng cho mọi cuộc thảo luận về tính dục của Cơ Đốc nhân bắt nguồn từ Sáng Thế Ký. Sáng-thế Ký 2:24 chép: "Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và cả hai sẽ trở nên một thịt." Đây không chỉ là một mô tả xã hội học, mà là một khuôn mẫu thần thánh được chính Đức Chúa Trời thiết lập.
Phân tích từ ngữ Hê-bơ-rơ ở đây rất quan trọng. Cụm "dính díu" (tiếng Hê-bơ-rơ: דָּבַק "dabaq") mang nghĩa gắn bó chặt chẽ, kết dính, trung thành. Còn "một thịt" (tiếng Hê-bơ-rơ: בָּשָׂר אֶחָד "basar echad") biểu thị sự hiệp nhất toàn diện nhất — thể xác, tâm hồn, và tâm linh. Sự hiệp nhất thể xác này ("một thịt") được đặt trong bối cảnh của giao ước công khai là sự "lìa cha mẹ" và sự kết hợp công khai ("dính díu với vợ mình"). Do đó, hành động thể xác gắn liền không thể tách rời với giao ước công khai và xã hội của hôn nhân. Trật tự này rõ ràng: lìa → kết hợp (giao ước hôn nhân) → trở nên một thịt.
Kinh Thánh nhất quán và rõ ràng trong việc cấm mọi hình thức quan hệ tình dục ngoài phạm vi hôn nhân giữa một người nam và một người nữ. Khái niệm then chốt là "tà dâm" (tiếng Hy Lạp: πορνεία "porneia").
Trong I Cô-rinh-tô 6:18, Sứ đồ Phao-lô viết: "Hãy tránh sự tà dâm. Mọi tội người ta phạm đều ở ngoài thân thể mình; nhưng kẻ phạm tội tà dâm phạm đến chính thân thể mình." Từ "tránh" (tiếng Hy Lạp: φεύγω "pheugō") có nghĩa là chạy trốn, lánh xa, như chạy trốn khỏi nguy hiểm. Điều này cho thấy tính nghiêm trọng của tội lỗi này.
Trong I Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-5, ý muốn của Đức Chúa Trời được tuyên bố cách rõ ràng: "Vì ý muốn Đức Chúa Trời, ấy là khiến anh em nên thánh: tức là phải lánh sự ô uế, mỗi người trong anh em phải biết giữ thân thể mình cho thánh sạch và tôn trọng, chớ bao giờ buông theo tình dục xấu xa như người ngoại đạo không biết Đức Chúa Trời." Ở đây, "giữ thân thể mình cho thánh sạch" (tiếng Hy Lạp liên quan đến σκεῦος "skeuos" - bình chứa) nói lên rằng thân thể chúng ta là công cụ, là đền thờ cho Đức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 6:19), và phải được tôn trọng.
Một câu Kinh Thánh then chốt khác là Hê-bơ-rơ 13:4: "Mọi người phải tôn trọng sự hôn nhân, chốn quê phòng chớ có ô uế; vì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ dâm dục cùng kẻ phạm tội ngoại tình." "Chốn quê phòng" (tiếng Hy Lạp: κοίτη "koitē") chỉ chốn phòng the, hành động vợ chồng. Câu này phân biệt rõ: hôn nhân là đáng tôn trọng, còn mọi hành vi tính dục bên ngoài nó ("ô uế") đều bị xét đoán.
Lý luận phổ biến "nếu chúng tôi biết chắc sẽ cưới nhau, thì việc quan hệ trước có sao đâu?" cần được xem xét dưới ánh sáng Kinh Thánh.
1. Vấn đề của Sự "Biết Chắc": Con người không thể thực sự biết chắc tương lai. Gia-cơ 4:13-15 cảnh báo: "Hỡi anh em, anh em nói rằng: Ngày nay hoặc ngày mai, chúng ta sẽ đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài. Song anh em chẳng biết ngày mai mình sẽ sống thể nào... anh em phải nói rằng: Nếu Chúa muốn, chúng ta sẽ sống và làm việc nầy hay việc khác." Hôn ước và lời thề công khai trước mặt Đức Chúa Trời và Hội Thánh mới là sự đảm bảo theo Kinh Thánh, chứ không phải ý định tốt hay cảm xúc hiện tại.
2. Bản Chất của Giao Ước: Hôn nhân theo Kinh Thánh là một giao ước (Malachi 2:14), không chỉ là một cam kết riêng tư. Giao ước đó được thiết lập công khai và hoàn thiện qua sự hiệp nhất thể xác. Việc đảo ngược trật tự (thể xác trước, giao ước sau) là làm suy yếu chính ý nghĩa thánh của cả giao ước lẫn hành động thể xác. Nó biến món quà thánh khiết của sự hiệp nhất thành sự thỏa mãn cá nhân.
3. Sự Dối Trá của "Tạm Ứng": Hành động thể xác nói lên ngôn ngữ của sự hiệp nhất trọn vẹn và vĩnh viễn. Khi thực hiện nó mà không có khung cảnh giao ước vĩnh viễn, nó trở thành một lời nói dối bằng thân thể. Nó nói "tôi hoàn toàn thuộc về bạn" trong khi trên thực tế, về mặt pháp lý, xã hội và thuộc linh, sự ràng buộc đó chưa được hoàn tất.
Kinh Thánh không cấm điều gì để hạn chế tự do chúng ta, nhưng để bảo vệ chúng ta. Vi phạm nguyên tắc của Đức Chúa Trời trong lĩnh vực này mang lại nhiều hậu quả:
- Tội lỗi và Sự Xa Cách: Tội lỗi luôn tạo ra sự ngăn cách với Đức Chúa Trời (Ê-sai 59:2). Nó cản trở sự thông công và cầu nguyện.
- Tổn Thương Tâm Hồn và Thể Chất: I Cô-rinh-tô 6:18 nhấn mạnh người phạm tội tà dâm "phạm đến chính thân thể mình." Sự kết nối tâm lý-tâm linh sâu sắc (một thịt) khi bị phá vỡ để lại những vết sẹo tình cảm sâu sắc, ngay cả khi sau này kết hôn với người đó.
- Làm Nhơ Danh Chúa: Là Cơ Đốc nhân, thân thể chúng ta là đền thờ của Đức Thánh Linh (I Cô-rinh-tô 6:19-20). Sử dụng nó vào sự ô uế là làm ô uế đền thờ của Ngài.
Làm thế nào để sống theo tiêu chuẩn của Chúa trong một thế giới thúc giục ngược lại?
1. Thiết Lập Ranh Giới Rõ Ràng Ngay Từ Đầu: Cặp đôi nên thảo luận về các tiêu chuẩn thuộc linh và ranh giới thể chất dựa trên Kinh Thánh ngay từ giai đoạn đầu của mối quan hệ. Sự đồng thuận và cùng cam kết này đến từ tình yêu thương thật sự, muốn bảo vệ người kia và vinh hiển Chúa.
2. Tránh Những Cám Dỗ: Theo đúng nghĩa của từ "tránh" (pheugō) trong I Cô-rinh-tô 6:18. Điều này có nghĩa là tránh những tình huống dễ sa ngã: ở trong phòng kín đáo quá lâu, những cử chỉ thân mật quá mức, xem phim ảnh khiêu dâm... II Ti-mô-thê 2:22 khuyên: "Hãy tránh sự dục tình tuổi trẻ."
3. Tập Trung Vào Sự Phát Triển Thuộc Linh Chung: Thay vì tập trung vào sự thân mật thể xác, hãy cùng nhau cầu nguyện, học Kinh Thánh, phục vụ trong Hội Thánh. Xây dựng tình bạn, sự hiểu biết thuộc linh và tình yêu Christ-centred là nền tảng vững chắc cho hôn nhân tương lai.
4. Tìm Kiếm Sự Khích Lệ và Chịu Trách Nhiệm: Có một đôi bạn hoặc người dẫn dắt thuộc linh đáng tin cậy để chia sẻ, cầu nguyện cùng và chịu trách nhiệm. Sự tự tin quá mức ("chúng tôi đủ mạnh") thường là bước đầu của sự sa ngã (I Cô-rinh-tô 10:12).
Có lẽ bạn đang đọc bài này với một tấm lòng nặng trĩu vì đã vi phạm. Tin Mừng của Chúa Giê-xu Christ không dừng lại ở sự lên án, mà là sự phục hồi. I Giăng 1:9 hứa: "Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác." Sự ăn năn thật bao gồm việc xưng tội với Chúa, từ bỏ con đường cũ, và bước đi trong sự mới mẻ của ân điển.
Đối với những cặp đôi đã quan hệ trước khi kết hôn, sự tha thứ là trọn vẹn. Họ có thể bắt đầu một khởi đầu mới từ thời điểm này, quyết định sống trong sự thánh khiết cho đến ngày cưới, và dâng lên Chúa phần đời còn lại của họ. Hôn nhân của họ vẫn có thể được Chúa ban phước khi được xây dựng lại trên nền tảng vâng lời Ngài.
Sự kêu gọi tránh quan hệ tình dục trước hôn nhân không phải là một luật lệ khắc nghiệt để tước đi niềm vui, mà là một đường lối khôn ngoan của Đấng Tạo Hóa để bảo vệ phẩm giá, tình yêu thương thật sự, và sự hiệp nhất trọn vẹn của chúng ta. Nó bảo vệ trái tim, bảo vệ món quà thánh khiết của sự hiệp nhất thể xác, và trên hết, tôn vinh Đức Chúa Trời, Đấng đã dựng nên chúng ta theo hình ảnh Ngài.
Cho dù văn hóa có nói gì đi nữa, tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời không thay đổi. Sự thánh khiết trong đời sống và trong các mối quan hệ của chúng ta là lời đáp lại tình yêu cứu chuộc của Chúa Giê-xu, Đấng đã hiến thân vì chúng ta để làm cho chúng ta nên thánh (Ê-phê-sô 5:25-27). Sự chờ đợi, dù khó khăn, sẽ trở thành một của lễ sống động, thánh khiết và đẹp lòng Đức Chúa Trời (Rô-ma 12:1), và chuẩn bị một nền tảng vững chắc cho một cuộc hôn nhân được Chúa ban phước.