Cuộc Sống Có Ý Nghĩa Hơn Thức Ăn (Lu-ca 12:23) Nghĩa Là Gì?
Trong một thế giới luôn bận rộn, căng thẳng với những lo toan về cơm áo gạo tiền, lời tuyên bố của Chúa Giê-xu trong Lu-ca 12:23 vang lên như một lời mời gọi đầy an ủi và căn cơ: **“Sự sống quí trọng hơn đồ ăn, thân thể quí trọng hơn quần áo”** (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu nói này không phải là một triết lý sống chung chung, mà là phần cốt lõi của một bài giảng quan trọng về đức tin, sự ưu tiên và bản chất thật sự của cuộc sống. Bài viết này sẽ đi sâu khám phá bối cảnh, ý nghĩa nguyên thủy (qua ngôn ngữ Hy Lạp), và những áp dụng biến đổi cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
I. Bối Cảnh và Cấu Trúc của Phân Đoạn Lu-ca 12:22-34
Để hiểu trọn vẹn câu 23, chúng ta phải đặt nó trong dòng chảy của sứ điệp. Chúa Giê-xu đang dạy dỗ các môn đồ giữa một đám đông hàng ngàn người (Lu-ca 12:1). Ngài cảnh báo về sự giả hình của người Pha-ri-si và khích lệ sự can đảm thuộc linh. Bất ngờ, một người trong đám đông đã ngắt lời Chúa với một yêu cầu rất “trần tục”: **“Thưa thầy, xin biểu anh tôi chia gia tài cho tôi”** (câu 13). Câu hỏi này bộc lộ một tâm trí bị chi phối bởi của cải vật chất và sự công bằng trần gian.
Chúa Giê-xu đã từ chối đóng vai trò quan tòa phân xử (câu 14) và thay vào đó, kể một ẩn dụ về người nhà giàu dại dột (câu 16-21). Người này chỉ lo tích trữ của cải cho đời này mà quên mất linh hồn mình. Kết luận của ẩn dụ thật chấn động: **“Hỡi kẻ dại, nội đêm nay linh hồn ngươi sẽ bị đòi lại; vậy những của ngươi sắm sẵn sẽ thuộc về ai? Kẻ nào thâu trữ của cho mình mà không giàu có nơi Đức Chúa Trời thì cũng như vậy”** (câu 20-21). Từ điểm xuất phát này, Chúa Giê-xu mới quay sang các môn đồ và phán những lời trong các câu 22-34, mà câu 23 là trung tâm.
II. Giải Nghĩa Lu-ca 12:23: “Sự Sống” và “Đồ Ăn”
Chúng ta cần phân tích từ ngữ Hy Lạp để nắm bắt sự tương phản sâu sắc mà Chúa Giê-xu đưa ra.
1. “Sự sống” (τὴν ψυχήν – tēn psychēn):
Từ “psychē” trong tiếng Hy Lạp rất phong phú. Nó có thể được dịch là “linh hồn”, “mạng sống”, “bản ngã”, hoặc chính sinh khí, nguyên lý sự sống của một con người. Nó chỉ toàn bộ con người với tư cách là một sinh vật có ý thức và có mối quan hệ. Trong bối cảnh này, “psychē” không chỉ là sự tồn tại thể xác, mà là sự sống thật – sự sống có mục đích, có giá trị vĩnh cửu, và trên hết, là sự sống trong mối tương giao với Đức Chúa Trời. Chính “psychē” này là thứ sẽ bị đòi lại (câu 20) và là thứ cần được làm cho giàu có nơi Đức Chúa Trời (câu 21).
2. “Đồ ăn” (τὴν τροφήν – tēn trophēn):
“Trophē” đơn giản chỉ thức ăn, sự dinh dưỡng, thứ nuôi dưỡng thể xác. Nó đại diện cho những nhu cầu cơ bản, thiết yếu và hợp lý của cuộc sống hàng ngày.
3. Sự tương phản then chốt:
Chúa Giê-xu thiết lập một thứ bậc giá trị rõ ràng: SỰ SỐNG (psychē) > ĐỒ ĂN (trophē). Ngài không nói rằng đồ ăn là không quan trọng. Ngài đang nói rằng có một thứ còn quan trọng và có giá trị vượt trội hơn nhiều so với nó. Mối bận tâm chính của chúng ta không nên là thứ nuôi dưỡng sự sống tạm thời (thể xác), mà phải là thứ bảo đảm và làm phong phú chính sự sống vĩnh cửu (linh hồn). Đây là tiếng vọng của lời Chúa trong Giăng 6:27: **“Hãy làm việc, chớ vì đồ ăn hay hư nát, nhưng vì đồ ăn còn lại đến sự sống đời đời, là đồ ăn Con người sẽ ban cho các ngươi”**.
III. Sự Mở Rộng và Ứng Dụng Trong Bài Giảng của Chúa Giê-xu
Sau khi tuyên bố nguyên tắc nền tảng ở câu 23, Chúa Giê-xu đưa ra hai minh họa tuyệt đẹp từ thiên nhiên để củng cố lập luận:
1. Loài chim (câu 24): Chúng không gieo, không gặt, không có kho vựa, nhưng Đức Chúa Trời vẫn nuôi chúng. Nếu Đức Chúa Trời trân quý sự sống của những sinh vật nhỏ bé đó, Ngài há chẳng trân quý con cái của Ngài (các môn đồ) hơn bội phần sao?
2. Loài huệ (câu 27-28): Chúng không làm lụng khó nhọc hay kéo chỉ, thế mà vua Sa-lô-môn vinh hiển nhất còn không được trang sức bằng một hoa nào trong giống đó. Nếu Đức Chúa Trời mặc đẹp cho cỏ ngoài đồng, là thứ nay còn mai bỏ vào lò, thì huống chi là cho các môn đồ.
Điểm nhấn mạnh ở đây không phải là sự lười biếng (“đừng làm gì cả”), mà là sự tin cậy. Chim vẫn bay đi kiếm ăn, nhưng chúng không lo lắng thái quá về ngày mai. Vấn đề then chốt được Chúa Giê-xu chỉ ra trong câu 29-30: **“Các ngươi cũng đừng kiếm đồ ăn đồ uống, và đừng có lòng lo lắng nữa. Vì mọi sự đó các dân ngoại ở thế gian vẫn tìm; nhưng Cha các ngươi biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi”**. Hành động “kiếm tìm” (ζητέω – zēteō) và “lo lắng” (μετεωρίζεσθε – meteōrizesthe) của thế gian là hành động đặt những nhu cầu đó làm mục tiêu tối thượng, trở thành nô lệ cho chúng.
IV. Sự Ưu Tiên Tối Thượng: Tìm Kiếm Nước Đức Chúa Trời (Câu 31)
Sau khi phá đổ thần tượng của sự lo âu, Chúa Giê-xu đưa ra giải pháp tích cực và mệnh lệnh rõ ràng: **“Nhưng các ngươi hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời, rồi mọi điều đó sẽ được cho thêm”**. Đây là chìa khóa giải thích Lu-ca 12:23.
- “Hãy tìm kiếm” (ζητεῖτε – zēteite): Cùng một động từ “zēteō” được dùng cho việc “kiếm” đồ ăn của người ngoại (câu 29). Nhưng giờ đây, đối tượng của sự tìm kiếm phải thay đổi. Đây là một mệnh lệnh, một hành động chủ động, liên tục, tập trung toàn bộ tâm trí và năng lực.
- “Nước Đức Chúa Trời”: Đây là sự cai trị, quyền tể trị và phước hạnh của Đức Chúa Trời được thể hiện trong đời sống cá nhân và cộng đồng. Nó bao hàm việc vâng phục Chúa, sống theo các nguyên tắc công bình, yêu thương, thánh khiết của Ngài, và lan tỏa tin mừng cứu rỗi.
- “Mọi điều đó sẽ được cho thêm”: Lời hứa này không phải là một công thức để giàu có vật chất, mà là sự đảm bảo rằng khi chúng ta đặt Nước Đức Chúa Trời làm ưu tiên số một, Đấng tạo hóa và là Cha yêu thương sẽ chu cấp mọi điều cần thiết cho cuộc sống thể chất của chúng ta. Đức Chúa Trời biết rõ nhu cầu của con cái Ngài (Ma-thi-ơ 6:32).
Như vậy, “cuộc sống có ý nghĩa hơn thức ăn” có nghĩa là: Ưu tiên tối thượng và mối bận tâm chính của bạn phải là sự sống linh hồn và mối tương giao với Đức Chúa Trời (Nước Ngài), vì khi bạn trung tín trong điều đó, Ngài sẽ trung tín chu cấp những nhu cầu vật chất cần thiết cho bạn.
V. Áp Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay
Lời dạy này không kêu gọi chúng ta sống phi thực tế, mà kêu gọi chúng ta sống bằng đức tin. Dưới đây là một số áp dụng cụ thể:
1. Kiểm Tra Lại Các Ưu Tiên: Hãy tự hỏi: “Tôi dành thời gian, năng lượng, tài chính và sự suy nghĩ nhiều nhất cho điều gì?”. Công việc kiếm sống có đang trở thành mục đích tối thượng, khiến tôi sao lãng việc thờ phượng, học Kinh Thánh, cầu nguyện và hầu việc Chúa không?
2. Chuyển Hóa “Sự Lo” Thành “Sự Tin Cậy và Cầu Nguyện”: Thay vì ôm lấy gánh lo, hãy thực hành Phi-líp 4:6: **“Chớ lo phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu xin của mình cho Đức Chúa Trời”**. Hãy thành thật với Chúa về nỗi lo của mình, rồi phó thác chúng cho Ngài.
3. Sống Với Tấm Lòng Rộng Rãi và Cho Đi (Câu 33-34): Chúa Giê-xu kết thúc bài giảng bằng cách khuyên bán của cải mà bố thí, sắm túi không hư. **“Vì của cải các ngươi ở đâu, thì lòng các ngươi cũng ở đó”** (câu 34). Hành động cho đi là một biểu hiện cụ thể của đức tin, chứng tỏ chúng ta tin cậy Đức Chúa Trời chu cấp hơn là tin cậy vào tài khoản ngân hàng. Nó giúp giải phóng lòng chúng ta khỏi sự trói buộc của vật chất.
4. Tìm Kiếm Nước Đức Chúa Trời Trong Mọi Lĩnh Vực: “Tìm kiếm nước Đức Chúa Trời” không chỉ là đi nhà thờ. Đó là tìm cách để Chúa làm Vua trong công việc (sự trung thực, xuất sắc), trong gia đình (yêu thương, tha thứ), trong tài chính (khôn ngoan, dâng hiến), và trong các mối quan hệ (phản chiếu tình yêu Chúa).
5. Nhận Biết Sự Chu Cấp Của Đức Chúa Trời Mỗi Ngày: Hãy tập có lòng biết ơn. Mỗi bữa ăn, mỗi hơi thở, mỗi nhu cầu được đáp ứng đều là ơn chu cấp của Chúa. Thái độ biết ơn giúp chúng ta thấy được bàn tay quan phòng của Ngài và củng cố đức tin.
Kết Luận
Lời Chúa trong Lu-ca 12:23 là một lời mời gọi điều chỉnh lại tầm nhìn và trọng tâm của cuộc đời. “Cuộc sống” (psychē) mà Chúa nói đến chính là linh hồn, là mối tương giao vĩnh cửu với Đức Chúa Trời, là Nước của Ngài. Thức ăn, quần áo và mọi nhu cầu vật chất khác, dù cần thiết, chỉ có giá trị tạm thời. Khi chúng ta hiểu và sống theo thứ tự ưu tiên này – đặt sự tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài lên hàng đầu – chúng ta sẽ kinh nghiệm được sự bình an siêu nhiên vượt trên mọi hoàn cảnh và sự chu cấp trung tín của Người Cha Thiên Thượng. Sự lo lắng bị đánh bại không phải bởi sự đảm bảo về tài chính, mà bởi sự đảm bảo về tình yêu và quyền năng chu cấp của Đức Chúa Trời. Hãy để lời hứa của Chúa trong Ma-thi-ơ 6:33, câu song đôi với Lu-ca 12:31, là nền tảng cho đời sống chúng ta: **“Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa”**.