Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa
Trong hành trình đức tin của dân Y-sơ-ra-ên, các kỳ lễ được Đức Giê-hô-va thiết lập không chỉ là những nghi thức tôn giáo, mà còn là những bài học sống động về ân điển, sự chu cấp và nguyên tắc thờ phượng. Trong số bảy kỳ lễ trọng đại (Lê-vi Ký 23), Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa (Firstfruits) giữ một vị trí đặc biệt, mang ý nghĩa thần học sâu sắc và là hình bóng quan trọng về sự phục sinh của Đấng Mê-si. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá nguồn gốc, ý nghĩa và sự ứng nghiệm trọn vẹn của lễ này trong Chúa Cứu Thế Giê-xu, cùng với những áp dụng thiết thực cho đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.
Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa (tiếng Hê-bơ-rơ: רֵאשִׁית, re'shit; tiếng Hy Lạp: ἀπαρχή, aparche) là nghi lễ dâng lên Đức Giê-hô-va phần thu hoạch đầu tiên và tốt nhất của vụ mùa. Đây không phải là một lễ riêng biệt có ngày cố định nhưng gắn liền và diễn ra trong tuần lễ của Lễ Bánh Không Men (Unleavened Bread).
Theo Lê-vi Ký 23:9-14, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se: “Hãy truyền cho dân Y-sơ-ra-ên và nói rằng: Khi các ngươi đã vào trong xứ mà ta ban cho, và đã gặt mùa màng rồi, thì hãy đem đến cho thầy tế lễ một bó lúa đầu mùa của các ngươi. Người sẽ đưa qua đưa lại bó lúa trước mặt Đức Giê-hô-va, hầu cho các ngươi được nhậm; đến ngày sau lễ sa-bát, thầy tế lễ sẽ đưa qua đưa lại bó lúa như vậy.”
(Lê-vi Ký 23:10-11).
Nghi thức này có vài điểm đáng chú ý:
1. Thời điểm: "Đến ngày sau lễ sa-bát" – đây là ngày Chúa Nhật đầu tiên sau kỳ Sa-bát trong tuần Lễ Bánh Không Men. Về mặt lịch sử, đây là ngày Chúa Nhật, ngày Đấng Christ sống lại.
2. Vật dâng: Một bó lúa (sheaf) từ vụ thu hoạch đầu tiên, tượng trưng cho cả mùa màng sắp tới.
3. Nghi thức: Thầy tế lễ sẽ "đưa qua đưa lại" (wave) bó lúa trước mặt Đức Giê-hô-va, biểu thị sự dâng hiến và công nhận Ngài là Chủ.
4. Lễ vật đi kèm: Phải dâng kèm một con chiên con đực giáp năm không tì vết làm của lễ thiêu, một phần mười ê-pha bột lọc nhồi dầu làm của lễ chay, và một phần tư hin rượu (Lê-vi Ký 23:12-13).
Trong bối cảnh của một xã hội nông nghiệp, lễ này mang những ý nghĩa nền tảng:
1. Sự Công Nhận Chủ Quyền Tối Thượng của Đức Chúa Trời: Việc dâng phần đầu tiên là một hành động tuyên bố rằng tất cả đều đến từ Đức Chúa Trời và thuộc về Ngài. Phần còn lại của mùa màng chỉ có thể được sử dụng sau khi phần đầu mùa đã được dâng lên. Điều này dạy dân sự nguyên tắc “ưu tiên dâng lên Chúa.” Châm Ngôn 3:9 chép: “Hãy lấy tài vật và huê lợi đầu mùa của con mà tôn vinh Đức Giê-hô-va.”
2. Biểu Hiện của Đức Tin và Lòng Biết Ơn: Dân chúng dâng lên phần tốt nhất ngay khi bắt đầu vụ mùa, trước khi biết chắc toàn bộ vụ mùa sẽ ra sao. Đây là hành động của đức tin, tin cậy rằng Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho phần còn lại. Nó cũng bày tỏ lòng biết ơn vì sự chu cấp của Ngài.
3. Sự Thánh Hóa Phần Còn Lại: Bằng việc dâng phần đầu mùa, toàn bộ mùa màng được xem như được thánh hóa và được phép sử dụng. Phân đoạn Phục Truyền 26:1-11 mô tả nghi thức tuyên xưng khi dâng giỏ hoa quả đầu mùa, nhắc lại lịch sử giải cứu từ Ai Cập, khẳng định Đức Chúa Trời là Đấng ban cho đất đai và mùa màng.
Đây là phần quan trọng nhất của bài nghiên cứu. Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa là một hình bóng tuyệt vời (type) về sự phục sinh của Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phao-lô, được Đức Thánh Linh soi dẫn, đã trực tiếp kết nối điều này.
Trong 1 Cô-rinh-tô 15:20, Phao-lô tuyên bố: “Nhưng bây giờ, Đấng Christ đã từ kẻ chết sống lại, Ngài là trái đầu mùa của những kẻ ngủ.”
Từ Hy Lạp được dùng ở đây là ἀπαρχή (aparche), chính xác là từ dành cho “hoa quả đầu mùa”. Sự phục sinh của Chúa Giê-xu diễn ra đúng vào ngày của Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa – tức là ngày Chúa Nhật sau ngày Sa-bát trong tuần Lễ Bánh Không Men. Điều này không phải ngẫu nhiên mà là sự sắp đặt hoàn hảo của Đức Chúa Trời trong kế hoạch cứu chuộc.
Ý nghĩa của Chúa Giê-xu là “Trái Đầu Mùa”:
1. Bảo Đảm cho Sự Sống Lại của Chúng Ta: Cũng như bó lúa đầu mùa đại diện và bảo đảm cho cả vụ mùa sắp tới, sự phục sinh của Chúa Giê-xu là sự bảo đảm chắc chắn cho sự sống lại của tất cả những ai thuộc về Ngài. 1 Cô-rinh-tô 15:23 tiếp tục: “Nhưng mỗi người theo thứ tự của mình: Đấng Christ là trái đầu mùa; rồi tới những kẻ thuộc về Đấng Christ, khi Ngài đến.”
2. Sự Đầu Tiên và Tốt Nhất: Chúa Giê-xu là sự sống lại đầu tiên trong một thân thể vinh hiển, không hư nát. Ngài là “con đầu lòng giữa những kẻ chết” (Khải Huyền 1:5). Sự phục sinh của Ngài là duy nhất và có chất lượng hoàn hảo, báo trước chất lượng của sự sống lại mà chúng ta sẽ kinh nghiệm.
3. Thánh Hóa và Ban Phước cho Phần Còn Lại: Hành động của thầy tế lễ đưa qua đưa lại bó lúa đã thánh hóa cả mùa màng. Tương tự, Chúa Giê-xu với tư cách là Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm của chúng ta, đã dâng chính Ngài. Sự phục sinh của Ngài là bằng chứng rằng của lễ đã được chấp nhận, và nhờ đó, tất cả những ai ở trong Ngài cũng được xem là được thánh hóa và được chấp nhận trước mặt Đức Chúa Trời.
Sứ đồ Phao-lô cũng mô tả các tín hữu là “hoa quả đầu mùa” của Đức Thánh Linh (Rô-ma 8:23) và của công trình tạo dựng mới (Gia-cơ 1:18). Điều này cho thấy chúng ta, nhờ Đấng Christ, cũng tham gia vào thực tại thuộc linh của lễ này.
Mặc dù chúng ta không còn giữ các nghi lễ Cựu Ước theo nghĩa đen, nhưng những nguyên tắc thuộc linh đằng sau Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa vẫn vô cùng quan trọng cho đời sống đức tin.
1. Nguyên Tắc “Ưu Tiên Dâng Lên Chúa” (The Principle of Firstfruits):
Đây không chỉ là về tiền bạc, mà là về thái độ của lòng. Chúng ta được kêu gọi dâng cho Chúa phần đầu tiên và tốt nhất của mọi thứ Ngài ban cho:
- Thời Gian: Dành thì giờ đầu tiên trong ngày cho Chúa qua sự cầu nguyện, đọc Kinh Thánh.
- Tài Chính: Dâng phần một cách trung tín, vui lòng và ưu tiên (như nguyên tắc một phần mười và của dâng).
- Tài Năng và Năng Lực: Dâng những khả năng tốt nhất của chúng ta để phục vụ Chúa và Hội Thánh.
- Chính Bản Thân: Như Rô-ma 12:1 kêu gọi: “Hãy dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em.”
Chúng ta dâng chính mình trước hết.
2. Sống Với Sự Bảo Đảm của Sự Sống Lại:
Sự kiện Chúa Giê-xu là “Trái Đầu Mùa” cho chúng ta một sự bảo đảm không lay chuyển. Chúng ta có thể sống và phục vụ với hy vọng vững chắc, biết rằng sự chết không phải là dấu chấm hết. Sự khó khăn, bệnh tật, hay nghịch cảnh đều là tạm thời, vì chúng ta thuộc về vụ mùa mà Ngài đã bảo đảm. Điều này ban cho sự can đảm và kiên trì.
3. Sống Với Lòng Biết Ơn và Sự Tín Thác:
Giống như người Israel dâng hoa quả đầu mùa trong đức tin, chúng ta cũng học tín thác Chúa với những gì mình có. Khi chúng ta dâng lên Ngài phần đầu tiên, chúng ta bày tỏ lòng biết ơn và tuyên bố rằng chúng ta tin cậy Ngài sẽ chu cấp và ban phước cho phần còn lại của “mùa màng” đời sống chúng ta – dù là tài chính, các mối quan hệ, hay sức khỏe.
4. Nhận Biết Giá Trị của Sự Hi Sinh Tốt Nhất:
Chúa Giê-xu chính là “Chiên Con không tì vết” được dâng kèm với bó lúa đầu mùa. Ngài là của lễ hoàn hảo. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng mọi sự chúng ta có và dâng lên đều dựa trên nền tảng của sự hi sinh tối thượng và trọn vẹn của Ngài. Chúng ta không dâng để được cứu, nhưng vì đã được cứu.
Lễ Dâng Hoa Quả Đầu Mùa, từ một nghi thức nông nghiệp trong Cựu Ước, đã được mặc lấy ý nghĩa vĩ đại và trọn vẹn trong sự phục sinh của Chúa Cứu Thế Giê-xu. Ngài chính là Bó Lúa Đầu Mùa được dâng lên, bảo đảm cho một vụ mùa thu hoạch vĩ đại là Hội Thánh của Ngài sẽ cùng sống lại trong vinh hiển. Lễ này dạy chúng ta về chủ quyền của Đức Chúa Trời, về đức tin, lòng biết ơn và đặc biệt là hy vọng bất diệt.
Đối với Cơ Đốc nhân ngày nay, chúng ta được mời gọi sống theo nguyên tắc “hoa quả đầu mùa” mỗi ngày: dâng cho Chúa những điều đầu tiên và tốt nhất trong đời sống chúng ta, không phải như một gánh nặng luật pháp, mà như một sự đáp lại đầy lòng biết ơn trước tình yêu và ân điển Ngài đã bày tỏ qua “Trái Đầu Mùa” là Chúa Giê-xu Christ. Khi chúng ta làm điều đó, chúng ta không chỉ tôn vinh Ngài mà còn kinh nghiệm sự chu cấp dư dật và niềm vui sâu xa trong Ngài.
“Hãy cảm tạ Đức Chúa Trời, vì ơn Ngài cho Hội Thánh không thể diễn tả được!” (2 Cô-rinh-tô 9:15).