Có phải ai cũng nên có một giỏ đầy con cái (Thi thiên 127:5)?

03 December, 2025
16 phút đọc
3,013 từ
Chia sẻ:

Ý Nghĩa của “Giỏ Đầy Con Cái” trong Thi Thiên 127:5

Trong hành trình đức tin, nhiều Cơ Đốc nhân bắt gặp Thi thiên 127, đặc biệt là câu 5 với hình ảnh sống động: “Phước cho người nào vắt nó đầy dẫy! Chúng sẽ không hổ thẹn, Khi nói năng với kẻ thù mình tại cửa thành.” Từ ngữ “giỏ đầy con cái” thường được trích dẫn, nhưng có phải đây là một mệnh lệnh phổ quát rằng mọi người đều phải có thật nhiều con? Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khai quật ý nghĩa nguyên thủy, bối cảnh, và ứng dụng thuộc linh của phân đoạn quan trọng này, dựa trên nguyên tắc giải kinh lành mạnh và sự hiểu biết về ngôn ngữ gốc.

I. Bối Cảnh và Cấu Trúc của Thi Thiên 127

Thi thiên 127 được ghi nhận là của Sa-lô-môn, thuộc nhóm “các bài ca đi nơi cao” (Songs of Ascents). Bài thơ này được cấu trúc rõ ràng thành hai phần chính, nhưng xoay quanh một chủ đề thống nhất:

  • Câu 1-2: Nhấn mạnh sự vô ích của mọi nỗ lực con người nếu không có Chúa. Từ “vô ích” (Hê-bơ-rơ: shav שָׁוְא) xuất hiện hai lần, chỉ về sự hư không, phù phiếm. Công việc xây nhà, canh giữ thành, và cả lao động vất vả đều trở nên vô nghĩa nếu thiếu sự ban ơn và đồng công của Đức Giê-hô-va.
  • Câu 3-5: Chuyển sang chủ đề con cái như một món quà (phần thưởng) từ Chúa. Đây không phải là một chủ đề độc lập, mà là một minh họa cụ thể, một áp dụng của nguyên tắc ở phần đầu: Ngay cả việc có con cái – điều tưởng chừng thuộc về năng lực tự nhiên – cũng là ơn ban từ nơi Chúa.

Sự liên kết giữa hai phần rất rõ: Đời sống và những thành quả chỉ có ý nghĩa và giá trị thật khi được xây dựng trên nền tảng Đức Chúa Trời và bởi ân điển Ngài. Hiểu bối cảnh này là chìa khóa đầu tiên để giải thích câu 5.

II. Giải Nghĩa Chi Tiết Thi Thiên 127:3-5

Chúng ta hãy cùng phân tích từng cụm từ then chốt trong nguyên ngữ Hê-bơ-rơ:

1. “Kìa, con cái là cơ nghiệp bởi Đức Giê-hô-va mà ra” (câu 3a):
Từ “cơ nghiệp” (Hê-bơ-rơ: nachalah נַחֲלָה) không chỉ đơn thuần là tài sản. Đây là từ mang ý nghĩa thần học sâu sắc, chỉ về phần đất, di sản mà Đức Chúa Trời ban cho dân Y-sơ-ra-ên làm sản nghiệp đời đời (Phục truyền 4:20). Việc dùng từ này cho con cái nhấn mạnh rằng chúng là món quà có chủ đích, quý giá và lâu dài từ tay Chúa, không phải là sản phẩm ngẫu nhiên hay thành tích của cha mẹ.

2. “Bổng trái của tử cung là phần thưởng” (câu 3b):
“Bổng trái” (Hê-bơ-rơ: peri פְּרִי) và “phần thưởng” (Hê-bơ-rơ: sakar שָׂכָר) đều là những từ tích cực. Con cái được mô tả như hoa trái tươi tốt và như tiền công xứng đáng, nhưng điều quan trọng là ai là Đấng ban thưởng? Chính là Đức Giê-hô-va. Điều này loại bỏ mọi sự kiêu ngạo và đặt cha mẹ vào vị trí của người quản lý, người nhận lãnh.

3. “Con trai sanh trong buổi đang thì, Khác nào mũi tên nơi tay dõng sĩ” (câu 4):
“Buổi đang thì” (Hê-bơ-rơ: ne’urim נְעוּרִים) chỉ thời kỳ sung sức của người cha. Hình ảnh “mũi tên” cực kỳ quan trọng. Mũi tên có mục đích: để bắn ra, để bảo vệ, để chiến đấu, để đạt mục tiêu. Con cái không phải để cha mẹ giữ khư khư cho mình, mà để chuẩn bị và sai đi vào thế gian, trở thành lực lượng cho sự công bình và phước hạnh.

4. “Phước cho người nào vắt nó đầy dẫy!” (câu 5a):
Đây là trọng tâm của câu hỏi. “Cái giỏ” (Hê-bơ-rơ: ashpah אַשְׁפָּה) ở đây là ẩn dụ. Trong văn hóa thời đó, giỏ dùng để đựng sản vật, chiến lợi phẩm, chứng tỏ sự dư dật. “Vắt nó đầy dẫy” miêu tả một tình trạng tràn đầy, phong phú. Câu này là một lời chúc phước (macarism), không phải một luật lệ. Nó công bố tình trạng hạnh phúc, may mắn của người nhận được món quà dư dật từ Chúa. Kinh Thánh không hề ghi lại bất kỳ sự trách mắng nào dành cho những ai không có “giỏ đầy” theo nghĩa đen.

5. “Chúng sẽ không hổ thẹn, Khi nói năng với kẻ thù mình tại cửa thành” (câu 5b):
“Cửa thành” là nơi công cộng, nơi diễn ra các vụ kiện tụng và tranh biện pháp lý. Trong xã hội đó, một người có nhiều con trai trưởng thành, khôn ngoan, mạnh mẽ sẽ có vị thế xã hội vững vàng, có người bênh vực và không bị ăn hiếp. Ý nghĩa thuộc linh sâu hơn: Con cái được nuôi dạy trong Chúa (những mũi tên được mài sắc) sẽ trở thành sự bảo vệ, khích lệ và danh dự cho gia đình và cộng đồng đức tin. Đây là kết quả của việc “giỏ đầy” có phẩm chất, không chỉ số lượng.

III. Cân Bằng với Toàn Bộ Kinh Điển

Để hiểu đúng ý Chúa, chúng ta phải đặt Thi thiên 127:5 vào trong toàn bộ sự dạy dỗ của Kinh Thánh:

  • Ơn Gọi Độc Thân: Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 19:12) và Sứ đồ Phao-lô (1 Cô-rinh-tô 7:7-8, 32-35) đều đề cao ơn độc thân vì cớ Nước Trời. Đây là một ơn ban đặc biệt để người đó được “lo lắng việc Chúa cách không phân tâm”. Rõ ràng, “giỏ đầy con cái” theo nghĩa thể chất không phải là ơn gọi hay mệnh lệnh cho mọi người.
  • Phước Hạnh Trong Mọi Hoàn Cảnh Gia Đình: Kinh Thánh tràn ngập những anh hùng đức tin có con cái rất ít (ví dụ: Áp-ra-ham chỉ có một con theo lời hứa, Y-sai chỉ có 7 con trai) hoặc thậm chí không con (ví dụ: Giăng Báp-tít, có lẽ cả Chúa Giê-xu và Phao-lô). Phước hạnh của họ nằm ở sự vâng lời và mối liên hệ với Chúa, không ở số lượng con.
  • Con Cái Thuộc Linh: Tân Ước mở rộng khái niệm “con cái”. Phao-lô xem Ti-mô-thê như “con trai yêu dấu” của mình trong đức tin (1 Ti-mô-thê 1:2). Ông cũng nói với các tín hữu Cô-rinh-tô: “Vì dầu anh em có muôn vạn thầy giáo trong Đấng Christ, nhưng không nhiều cha; vì tôi đã sanh anh em bởi Tin Lành trong Đức Chúa Jêsus Christ” (1 Cô-rinh-tô 4:15). Như vậy, “giỏ đầy” có thể là đầy ắp những con cái thuộc linh mà một người dẫn dắt đến với Chúa và môn đồ hóa.
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Từ sự nghiên cứu trên, chúng ta rút ra những bài học thực tiễn sau:

1. Cho Các Gia Đình Có Con:
- Nhận Biết và Biết Ơn: Hãy xem con cái là “cơ nghiệp” và “phần thưởng” từ Chúa. Thái độ này biến đổi sự mệt nhọc trong nuôi dạy con thành đặc ân phục vụ.
- Chuẩn Bị “Những Mũi Tên”: Mục đích của cha mẹ Cơ Đốc không phải là tích lũy con cái cho mình, mà là “mài sắc” chúng qua Lời Chúa, sự dạy dỗ và gương mẫu (Phục truyền 6:6-7; Ê-phê-sô 6:4) để sau này có thể “bắn” chúng ra – tức là để chúng sống tự lập, phục vụ Chúa và gây dựng Vương Quốc Đức Chúa Trời.
- Tránh Chủ Nghĩa Duy Con Cái: Đừng đặt con cái lên vị trí của Chúa. Hạnh phúc và giá trị bản thân không nên chỉ được đo bằng số lượng hay thành tích của con. Danh dự thật không đến từ “cửa thành” đời này, mà từ ngai ân điển của Chúa.

2. Cho Những Người Độc Thân, Hiếm Muộn, Hoặc Không Có Con:
- Giải Tỏa Gánh Nặng Sai Lầm: Thi thiên 127:5 không phải là thước đo sự trung tín hay phước hạnh của bạn. Đức Chúa Trời có những kế hoạch phước hạnh và hiệu quả khác nhau cho mỗi đời sống (Giê-rê-mi 29:11).
- Tận Dụng Sự Tự Do để Phục Vụ: Như Phao-lô khuyên, hãy xem ơn gọi độc thân hoặc gia đình ít con là cơ hội để “lo lắng việc Chúa cách không phân tâm” cách sâu sắc hơn (1 Cô-rinh-tô 7:32-34). Bạn có thể có một “giỏ đầy” các mối quan hệ môn đồ, các công việc từ thiện, hay sự đầu tư vào thế hệ tiếp theo của Hội Thánh.
- Nuôi Dưỡng Con Cái Thuộc Linh: Hãy mở rộng vòng tay và trái tim để yêu thương, dạy dỗ, và đầu tư vào những “Ti-mô-thê” thuộc linh. Trong gia đình lớn của Đức Chúa Trời, mọi người đều có thể kinh nghiệm niềm vui của “tình phụ tử” và “tình mẫu tử” thuộc linh.

3. Cho Hội Thánh Nói Chung:
- Xây Dựng Văn Hóa Đón Nhận và Hỗ Trợ: Hội Thánh phải là nơi mọi hình thức gia đình – có con, không con, độc thân – đều được trân trọng, thuộc về và có chỗ để phục vụ. Cần tránh mọi ngôn ngữ hay áp lực vô tình khiến người hiếm muộn hoặc độc thân cảm thấy “thiếu sót” hoặc “ít phước hơn”.
- Chung Tay Nuôi Dạy Thế Hệ Kế Thừa: Trách nhiệm nuôi dạy “những mũi tên” cho Chúa không chỉ của cha mẹ ruột, mà của cả cộng đồng đức tin. Các tín hữu lớn tuổi có thể trở thành ông bà thuộc linh; các thanh niên độc thân có thể là những anh chị, người bạn tâm lình tích cực.

Kết Luận

Thi thiên 127:5 không phải là một công thức hay mệnh lệnh cứng nhắc rằng “ai cũng phải có một giỏ đầy con cái.” Thay vào đó, nó là một bức tranh sinh động về phước hạnh và sự chu cấp đầy trọn của Đức Chúa Trời trong đời sống của những người tin cậy Ngài. Phước hạnh tối thượng được mô tả trong Thi thiên không phải là số lượng con trong nhà, mà là sự hiện diện của Chúa trong mọi công việc của nhà đó (câu 1).

Cho dù “giỏ” của bạn theo nghĩa đen có đầy con cái thể chất hay không, mọi Cơ Đốc nhân đều được kêu gọi để có một “giỏ đầy” đức tin, đầy tình yêu thương, đầy những việc lành, và đầy những linh hồn được đầu tư vì Nước Trời. Cuối cùng, như chính bài Thi thiên mở đầu: “Nếu Đức Giê-hô-va không cất nhà, Thì những thợ xây cất làm uổng công.” Hãy xây dựng cuộc đời và gia đình mình trên nền tảng duy nhất là Đức Chúa Trời và ân điển Ngài, thì dù ở trong hoàn cảnh nào, chúng ta cũng sẽ không “hổ thẹn”, nhưng đầy trọn niềm vui và sự thỏa lòng trong Chúa.

Quay Lại Bài Viết