Có phải một người cần phải tham gia hội thánh (đi nhà thờ) để được lên thiên đàng?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,092 từ
Chia sẻ:

Có Phải Một Người Cần Phải Tham Gia Hội Thánh (Đi Nhà Thờ) Để Được Lên Thiên Đàng?

Trong hành trình đức tin Cơ Đốc, một trong những câu hỏi thực tiễn và thường gây thắc mắc nhất chính là: “Có phải tôi bắt buộc phải đi nhà thờ, phải trở thành thành viên của một hội thánh nào đó, thì mới được cứu và được lên thiên đàng?” Câu hỏi này chạm đến cốt lõi của mối quan hệ giữa Ân Điển Cá NhânĐời Sống Cộng Đồng trong đức tin. Để trả lời cách chính xác và đầy đủ, chúng ta cần cùng nhau nghiên cứu Kinh Thánh một cách cẩn thận, phân biệt giữa điều kiện cho sự cứu rỗikết quả tất yếu của một đời sống được cứu.

Phần 1: Nền Tảng Của Sự Cứu Rỗi – Ân Điển Duy Nhất Qua Đức Tin Duy Nhất

Trước khi bàn đến vai trò của hội thánh, chúng ta phải thiết lập nền tảng Kinh Thánh vững chắc về phương cách một người được cứu. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố rõ ràng trong Ê-phê-sô 2:8-9: “Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình.”

Điều then chốt ở đây là từ “được cứu” (tiếng Hy Lạp: sesōsmenoi - σέσῳσμένοι). Từ này ở thể thụ động hoàn thành, chỉ một hành động đã được hoàn tất trong quá khứ với kết quả kéo dài đến hiện tại. Sự cứu rỗi là một công trình đã hoàn thành của Đức Chúa Trời, được ban cho (như một món quà - charis) và được tiếp nhận bởi đức tin (pistis) nơi Chúa Giê-xu Christ. Không có chỗ cho “việc làm” (ergōn) như một phương tiện để mua chuộc ơn cứu rỗi.

Lời hứa của Chúa Giê-xu với người trộm cướp trên thập tự giá là minh chứng hùng hồn nhất cho chân lý này (Lu-ca 23:39-43). Người trộm này không hề có cơ hội chịu báp-tem, tham gia một buổi nhóm nào, hay làm bất kỳ việc lành nào. Trong giây phút cuối cùng, anh ta đã nhận biết Chúa và kêu cầu: “Hỡi Jêsus, khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi!” Chúa Giê-xu đáp lời ngay: “Quả thật, ta nói cùng ngươi, hôm nay ngươi sẽ được ở với ta trong nơi Ba-ra-đi.” Sự cứu rỗi đến hoàn toàn bởi ân điển, qua đức tin.

Như vậy, câu trả lời ngắn gọn và dứt khoát là KHÔNG. Việc tham gia hội thánh (hiểu theo nghĩa đi nhà thờ đều đặn, có tên trong sổ thành viên) không phải là điều kiện tiên quyết hay “vé vào cửa” để được lên thiên đàng. Thiên đàng mở ra cho bất kỳ ai tin nhận Chúa Giê-xu Christ làm Chúa và Cứu Chúa của đời mình.

Phần 2: Hội Thánh Là Gì Theo Kinh Thánh? Từ “Ekklesia” Đến Thân Thể Của Đấng Christ

Tuy nhiên, nếu dừng lại ở đây, chúng ta có nguy cơ hiểu lầm nghiêm trọng về ý muốn của Đức Chúa Trời. Mặc dù hội thánh không cứu được chúng ta, nhưng Đấng Christ đã chết để tạo nên một hội thánh. Chúng ta phải hiểu “hội thánh” (church) theo nghĩa Kinh Thánh, không phải theo quan niệm văn hóa thông thường.

Từ Hy Lạp cho “hội thánh” là ekklēsia (ἐκκλησία), được cấu thành từ ek (“ra khỏi”) và kalēō (“kêu gọi”). Nghĩa đen là “những người được kêu gọi ra khỏi” (thế gian, tối tăm) để họp lại thành một cộng đồng. Hội thánh, trước hết, không phải là một tòa nhà (church building) mà là một dân tộc, một thân thể thuộc linh (I Phi-e-rơ 2:9-10).

Sứ đồ Phao-lô dùng ẩn dụ mạnh mẽ nhất để mô tả mối liên hệ giữa Chúa Cứu Thế và những người tin Ngài: Thân Thể của Đấng Christ. Trong I Cô-rinh-tô 12:12-27, ông viết: “Vả, như thân là một, mà có nhiều chi thể, và như các chi thể của thân dẫu nhiều, vẫn là một thân, thì Đấng Christ cũng vậy... Anh em là thân của Đấng Christ, và là chi thể của thân, ai riêng phần nấy.”

Hình ảnh này cho thấy một sự thật thuộc linh không thể chối cãi: Khi một người tin nhận Chúa Giê-xu, người đó không chỉ được cứu khỏi tội lỗi mà còn được báp-tem bằng Đức Thánh Linh để trở nên một chi thể trong Thân Thể lớn là Hội Thánh phổ thông (I Cô-rinh-tô 12:13). Điều này là tự động và thuộc linh. Bạn không “đăng ký” gia nhập; bạn được sinh ra vào trong gia đình của Đức Chúa Trời và trở thành một phần của thân thể Ngài.

Vậy, câu hỏi không còn là “Tôi có cần tham gia hội thánh không?” mà là: “Là một chi thể đã được kết nối với Thân (Đấng Christ), tôi có nên sống tách rời khỏi các chi thể khác không?”

Phần 3: Mệnh Lệnh, Nhu Cầu và Sự Nguy Hiểm Của Việc Sống Tách Biệt

Kinh Thánh không để chúng ta trong sự mơ hồ về câu trả lời. Hê-bơ-rơ 10:24-25 chép rõ: “Hãy khuyên lẫn nhau về lòng yêu thương và việc tốt lành; chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.”

Lời khuyên “chớ bỏ sự nhóm lại” (tiếng Hy Lạp: mē egkataleipontes tēn episynagōgēn) là một mệnh lệnh ở thể phủ định hiện tại, hàm ý “đừng tiếp tục thói quen lơ là, từ bỏ việc tụ họp”. Tại sao?

  • Để khuyên lẫn nhau, khích lệ nhau (parakaleō – kêu gọi bên cạnh, an ủi).
  • Để gây dựng đức tin và tình yêu thương qua sự dạy dỗ Lời Chúa và sự thông công (Công vụ 2:42).
  • Để sử dụng ân tứ thuộc linh Chúa ban cho bạn để gây dựng các chi thể khác (Ê-phê-sô 4:11-16). Một chi thể tách rời sẽ teo tóp, vô dụng và tự làm hại chính mình.

Chúa Giê-xu dùng hình ảnh Cây Nho và Nhánh trong Giăng 15:1-8. Ngài là gốc nho, chúng ta là nhánh. Nhánh nào cứ ở trong Ngài thì kết quả. Nhánh nào không kết nối, không nhận nhựa sống từ thân, sẽ bị chặt, khô héo và bị ném vào lửa. Việc “ở trong” Chúa một cách cá nhân là cốt lõi, nhưng Kinh Thách cho thấy một trong những phương cách thực tiễn để “ở trong” Ngài chính là được kết nối, nuôi dưỡng và sửa dạy trong mối liên hệ với Thân Thể của Ngài.

Sống Cơ Đốc nhân tách biệt là một sự mâu thuẫn thuộc linh và cực kỳ nguy hiểm:

  • Dễ bị dao động, sa ngã:Khốn nạn cho kẻ ở một mình! Khi nó ngã, không có ai đỡ nó dậy.” (Truyền đạo 4:10).
  • Thiếu sự sửa dạy, dẫn đến giáo lý sai lạc: Sự dạy dỗ và khích lệ từ các tín hữu trưởng thành là tấm chắn bảo vệ (Châm ngôn 11:14).
  • Không thể vâng lời Chúa trong việc yêu thương, phục vụ anh em: Đức tin không có việc làm là đức tin chết (Gia-cơ 2:17). Làm sao bạn có thể yêu thương Hội Thánh của Đấng Christ (mà bạn chưa từng gặp mặt) nếu bạn từ chối yêu thương và phục vụ những chi thể hữu hình bên cạnh mình? (I Giăng 4:20).

Phần 4: Ứng Dụng Thực Tiễn – Từ “Đi Nhà Thờ” Đến “Sống Là Hội Thánh”

Vậy, chúng ta nên sống thế nào? Dưới đây là một số áp dụng thực tế:

1. Thay Đổi Tư Duy: Đừng xem việc “đi nhà thờ” như một nghĩa vụ tôn giáo để được điểm phước hay đảm bảo sự cứu rỗi. Hãy xem đó là đặc ân được hội hiệp với gia đình thuộc linh, là nhu cầu thiết yếu như không khí cho linh hồn, là niềm vui được góp phần vào công việc của Thân Thể Đấng Christ.

2. Tích Cực Gắn Kết Với Một Hội Thánh Địa Phương:

  • Tìm kiếm và cam kết với một hội thánh trung tín rao giảng Phúc Âm thuần túy, tôn cao Chúa Giê-xu Christ, và sống theo Lời Chúa.
  • Đừng chỉ là “khán giả” vào mỗi Chúa Nhật. Hãy trở thành một “thành viên tích cực”: tham gia thông công, học hỏi Lời Chúa, cầu nguyện chung, và dùng ân tứ Chúa ban để phục vụ (I Phi-e-rơ 4:10).
  • Vâng theo các thể chế Chúa lập: như Báp-tem (Ma-thi-ơ 28:19) và Tiệc Thánh (I Cô-rinh-tô 11:23-26) – những điều này đều được thực hiện trong mối liên hệ cộng đồng.

3. Sống Là Hội Thánh Mọi Nơi: Hội thánh không chỉ là những buổi nhóm. Hãy chủ động xây dựng mối thông công Cơ Đốc chân thật trong tuần: quan tâm, cầu nguyện, chia sẻ, khích lệ nhau qua điện thoại, nhóm nhỏ, hay gặp gỡ cá nhân.

4. Cho Những Trường Hợp Đặc Biệt: Đối với người già yếu, bệnh tật, hoặc sống trong hoàn cảnh bức hại không có hội thánh, ân điển và sự hiểu biết của Chúa là đủ. Ngài thấu hiểu hoàn cảnh. Trong những trường hợp đó, Ngài vẫn có thể nuôi dưỡng đức tin họ qua Lời Chúa, sự cầu nguyện, và những phương tiện khác. Tuy nhiên, nếu có cơ hội, họ vẫn sẽ khao khát được thông công.

Kết Luận: Ơn Cứu Rỗi Cá Nhân – Đời Sống Cộng Đồng Thiêng Liêng

Tóm lại, câu trả lời được cân nhắc từ Kinh Thánh như sau:

KHÔNG, việc tham gia hội thánh theo nghĩa hình thức không phải là điều kiện để được lên thiên đàng. Cánh cổng thiên đàng chỉ mở ra bởi ÂN ĐIỂN của Đức Chúa Trời và được tiếp nhận bởi ĐỨC TIN cá nhân nơi công lao cứu chuộc hoàn toàn của Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá.

NHƯNG CÓ, việc gắn kết với Thân Thể Đấng Christ (Hội Thánh) là một phần tất yếu, tự nhiên và không thể thiếu của một đời sống Cơ Đốc nhân lành mạnh, trưởng thành và đẹp lòng Đức Chúa Trời. Nó là dấu hiệu của sự sống mới, là môi trường để đức tin tăng trưởng, và là phương tiện để chúng ta vinh hiển Chúa trên đất.

Ước mong mỗi chúng ta, những người đã nhận được ân điển cứu rỗi diệu kỳ, sẽ không bao giờ xem thường hay lãng tránh đặc ân được là một phần sinh động trong Hội Thánh của Ngài – gia đình của Đức Chúa Trời, thân thể của Đấng Christ, và đền thờ của Đức Thánh Linh.

“Vì chưng chúng ta là việc Ngài làm ra, đã được dựng nên trong Đức Chúa Jêsus Christ để làm việc lành mà Đức Chúa Trời đã sắm sẵn trước cho chúng ta làm theo.” (Ê-phê-sô 2:10). Những “việc lành” đó bao gồm cả việc yêu thương, gây dựng và sống hiệp một với Hội Thánh mà Ngài đã lấy huyết mình mà mua chuộc.

Quay Lại Bài Viết