Làm Thế Nào Nô-ê Có Thể Đưa Tất Cả Các Loài Động Vật Lên Tàu?
Câu chuyện về trận Đại Hồng Thủy và chiếc tàu của Nô-ê được ký thuật trong Sáng-thế Ký 6–9 là một trong những câu chuyện nổi tiếng nhất trong Kinh Thánh. Tuy nhiên, nhiều người hoài nghi thường đặt câu hỏi: “Làm sao Nô-ê có thể đưa tất cả các loài động vật lên tàu?” Bài viết này sẽ khám phá câu hỏi ấy dưới ánh sáng của Kinh Thánh, kết hợp với những hiểu biết về khoa học và lịch sử, nhằm củng cố đức tin và mang đến những áp dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân.
Trước tiên, chúng ta phải nhớ rằng Đức Chúa Trời đã trực tiếp chỉ dẫn Nô-ê cách đóng tàu và đem các loài động vật vào (Sáng-thế Ký 6:13–22). Ngài phán: “Ngươi hãy đóng một chiếc tàu bằng gỗ bá hương, đóng ngăn từng tầng, và trét chai trong ngoài” (câu 14). Về động vật, Chúa phán: “Với mỗi loài thú vật, ngươi hãy đem vào tàu một cặp, một đực một cái, để giữ chúng sống với ngươi; các loài chim, các loài gia súc, các loài bò sát trên đất, mỗi loài một cặp sẽ đến với ngươi để được sống” (câu 19–20). Sau này, Ngài còn truyền đem bảy cặp của những loài thanh sạch và các loài chim (7:2–3). Nô-ê đã làm đúng mọi điều Đức Chúa Trời phán dặn (6:22). Sự vâng phục tuyệt đối này là chìa khóa cho mọi điều kỳ diệu xảy ra sau đó.
Chiếc tàu có kích thước đồ sộ, được mô tả rất cụ thể: dài 300 cubit (thước), rộng 50 cubit, cao 30 cubit (Sáng-thế Ký 6:15). Một cubit thường được hiểu là chiều dài từ khuỷu tay đến đầu ngón tay, khoảng 45–55 cm. Phần lớn các học giả đồng ý dùng cubit dài 45 cm (18 inch). Như vậy, tàu có chiều dài khoảng 135 mét, rộng 22,5 mét và cao 13,5 mét. Tàu có ba tầng (câu 16), tạo ra tổng diện tích sàn khoảng 8.800 mét vuông (tương đương khoảng 20 sân bóng rổ). Thể tích khoảng 40.000 mét khối. Để so sánh, chiếc tàu có thể tích tương đương 522 toa xe lửa tiêu chuẩn. Đây là một con tàu rất lớn, đủ để chứa một số lượng động vật khổng lồ cùng với thức ăn và nước uống cho hơn một năm.
Kinh Thánh sử dụng từ “loài” (tiếng Hê-bơ-rơ: מִין – min), chỉ các nhóm cơ bản của động vật, chứ không phải tất cả các loài (species) như phân loại hiện đại. Theo nguyên tắc sáng tạo, Đức Chúa Trời đã dựng nên các loài (kinds) ban đầu, và từ đó, qua quá trình biến đổi và thích nghi, đã phát sinh ra nhiều loài con cháu. Chẳng hạn, từ một cặp chó sói ban đầu có thể sinh ra nhiều giống chó, sói, chó rừng, cáo… Vì vậy, Nô-ê chỉ cần mang theo những đại diện của mỗi “loài” cơ bản, không phải mọi loài đang tồn tại ngày nay. Các nhà nghiên cứu sáng tạo ước tính chỉ có khoảng 8.000–10.000 loài (kinds) động vật trên cạn cần vào tàu. Thậm chí, nếu tính cả côn trùng (những loài có thể sống sót bên ngoài hoặc không cần đưa vào) thì con số càng giảm. Do đó, số lượng động vật thực tế trên tàu không quá lớn như nhiều người tưởng.
Để tiết kiệm không gian và giảm nhu cầu thức ăn, Nô-ê rất có thể đã mang những con còn non, chưa trưởng thành. Một con voi con chỉ nặng vài chục ký thay vì hàng tấn, một con khủng long non (nếu có) cũng sẽ nhỏ hơn nhiều so với con trưởng thành. Kinh Thánh không trực tiếp nói điều này, nhưng suy luận hợp lý vì mục đích là để duy trì nòi giống; những con non sẽ lớn lên sau trận lụt và sinh sản. Việc chọn lựa như vậy làm giảm đáng kể diện tích cần thiết và giảm gánh nặng chăm sóc.
Đừng quên rằng Đức Chúa Trời đã chủ động dẫn dắt các loài động vật đến với Nô-ê: “Các loài thú thanh sạch, các loài thú không thanh sạch, các loài chim, các loài bò sát trên đất, từng cặp, một đực một cái, đến với Nô-ê và vào tàu, đúng như Đức Chúa Trời đã phán dặn Nô-ê” (Sáng-thế Ký 7:8–9). Chính Đức Chúa Trời đã khiến động vật đến và có lẽ Ngài cũng khiến chúng bình tĩnh, ngủ yên trong suốt hành trình. Có ý kiến cho rằng Ngài đã làm cho chúng ngủ đông hoặc giảm hoạt động để dễ quản lý. Dù sao, sự siêu nhiên đóng vai trò quan trọng trong mọi khía cạnh của câu chuyện, từ việc xây tàu, thu thập động vật, đến việc giữ cho tất cả an toàn trong suốt một năm.
Một năm trên tàu (từ lúc nước lụt bắt đầu đến khi ra khỏi tàu là 371 ngày) đòi hỏi một lượng lớn thức ăn và nước uống. Nô-ê được lệnh: “Hãy lấy mọi thứ thức ăn và tích trữ cho mình và cho chúng” (6:21). Với sự khôn ngoan từ Đức Chúa Trời, Nô-ê đã chuẩn bị đủ thức ăn khô, hạt, cỏ khô… Động vật có thể được cho ăn những thực phẩm đơn giản, dễ bảo quản. Các hệ thống thoát nước và thông gió trên tàu (cửa sổ ở phía trên) giúp không khí lưu thông và loại bỏ chất thải. Điều này cũng không quá khó khăn nếu chúng ta xem xét số lượng động vật không quá lớn và có thể giảm hoạt động trao đổi chất.
Kinh Thánh cho biết mưa kéo dài 40 ngày 40 đêm (7:12). Nước tiếp tục dâng cao trong 150 ngày (7:24), sau đó rút dần cho đến khi Nô-ê ra khỏi tàu (chương 8). Khoảng thời gian này đủ để các loài động vật tồn tại trong tàu. Sau khi ra khỏi tàu, các loài động vật đã sinh sôi nảy nở và phân tán khắp đất. Môi trường sau lụt có nhiều thay đổi, dẫn đến sự đa dạng hóa nhanh chóng từ các “loài” ban đầu thành nhiều loài như ngày nay. Điều này giải thích tại sao chúng ta có sự đa dạng sinh học hiện tại dù chỉ có số lượng giới hạn trên tàu.
Câu chuyện Nô-ê không chỉ là một sự kiện lịch sử mà còn mang nhiều bài học thuộc linh quý giá:
- Tin cậy Lời Chúa dù hoàn cảnh khó khăn: Nô-ê đã tin và vâng lời Đức Chúa Trời trong suốt 120 năm đóng tàu, dù chưa từng thấy mưa. Chúng ta cũng cần tin cậy Chúa và vâng theo mệnh lệnh của Ngài, ngay cả khi điều đó có vẻ vô lý đối với thế gian.
- Đức Chúa Trời luôn cung ứng: Chúa hướng dẫn Nô-ê từng chi tiết, cung cấp sức lực và tài nguyên để hoàn thành công việc khổng lồ. Trong cuộc sống, khi Chúa giao một nhiệm vụ, Ngài cũng sẽ ban mọi điều cần thiết để chúng ta hoàn thành.
- Con đường cứu rỗi duy nhất: Cũng như chỉ có một chiếc tàu duy nhất đem đến sự sống, ngày nay chỉ có Chúa Giê-xu Christ là con đường cứu rỗi (Giăng 14:6). Chúng ta phải vào trong Ngài để được cứu khỏi cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời.
- Kiên trì trong thử thách: Nô-ê và gia đình ở trên tàu hơn một năm trong điều kiện chật chội, nhưng họ đã kiên trì và cuối cùng được ban phước. Chúng ta cũng cần nhẫn nại trong những giai đoạn khó khăn, tin rằng Chúa sẽ dẫn dắt chúng ta đến bến bờ bình an.
- Giao ước của Đức Chúa Trời: Sau trận lụt, Đức Chúa Trời lập giao ước với Nô-ê và muôn loài, hứa sẽ không bao giờ hủy diệt trái đất bằng nước lụt nữa. Điều này nhắc nhở chúng ta về lòng thương xót và thành tín của Ngài.
Vấn đề “Làm thế nào Nô-ê có thể đưa tất cả các loài động vật lên tàu?” không phải là một nan đề không thể giải quyết. Khi hiểu rõ kích thước tàu, khái niệm “loài” (kind), sự lựa chọn động vật non, và đặc biệt là sự can thiệp siêu nhiên của Đức Chúa Trời, chúng ta thấy rằng câu chuyện hoàn toàn hợp lý và đáng tin cậy. Hơn nữa, câu chuyện này củng cố đức tin của chúng ta vào Lời Chúa và dạy dỗ nhiều bài học quý báu về sự vâng phục, tin cậy và cứu rỗi. Hãy noi gương Nô-ê, sống đời tin kính và sẵn sàng làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời trong mọi hoàn cảnh.