Vaishnavism là gì?

02 December, 2025
16 phút đọc
3,187 từ
Chia sẻ:

Vaishnavism Là Gì? Một Cái Nhìn Từ Góc Độ Kinh Thánh

Trong thế giới đa dạng tôn giáo ngày nay, Cơ Đốc nhân chúng ta thường gặp gỡ những người bạn theo các niềm tin khác. Một trong những truyền thống tôn giáo lớn trên thế giới là Ấn Độ giáo (Hinduism), và Vaishnavism là một trong những nhánh chính, tập trung vào việc thờ phượng thần Vishnu và các hóa thân (avatar) của ngài, đặc biệt là Krishna và Rama. Là những người nghiên cứu Lời Chúa, chúng ta cần hiểu biết về các hệ thống niềm tin này không phải với thái độ chỉ trích, mà để có sự khôn ngoan trong việc gìn giữ đức tin của mình và sẵn sàng làm chứng về Tin Lành cứu rỗi trong Chúa Giê-xu Christ một cách đầy yêu thương và chân lý.

Giới Thiệu Về Vaishnavism: Niềm Tin Và Thực Hành

Vaishnavism (Vaishnava giáo) là một truyền thống tôn giáo chính trong Ấn Độ giáo, chủ yếu thờ phượng thần Vishnu và mười hóa thân (Dashavatara) của ngài, được tin là hiện thân xuống thế gian trong các thời đại khác nhau để khôi phục trật tự vũ trụ (dharma). Hai hóa thân được sùng bái rộng rãi nhất là Krishna (trong sử thi Mahabharata và Bhagavad Gita) và Rama (trong sử thi Ramayana). Tín đồ Vaishnava tin vào khái niệm bhakti (sự sùng tín, tận hiến), coi đó là con đường chính để đạt được sự giải thoát (moksha) khỏi vòng luân hồi (samsara). Kinh điển chính của họ bao gồm Vedas, Upanishads, cùng với các bộ sử thi và Puranas như Bhagavata Purana.

Thực hành chính bao gồm cầu nguyện (japa), tụng niệm thần chú (đặc biệt là Maha Mantra: "Hare Krishna Hare Krishna, Krishna Krishna, Hare Hare..."), thờ phượng hình tượng (murti puja), và tuân theo các quy tắc ăn uống (thường là ăn chay). Mục tiêu tối hậu là đạt được sự kết hợp trong tình yêu với Thần và cư ngụ vĩnh viễn trong cõi của ngài (Vaikuntha).

Sự Đối Chiếu Thần Học: Một Đấng Tạo Hóa Duy Nhất So Với Thuyết Phiếm Thần Và Đa Thần

Nền tảng thần học của Kinh Thánh hoàn toàn khác biệt và rõ ràng. Kinh Thánh tuyên bố từ đầu: "Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất" (Sáng Thế Ký 1:1). Tiếng Hê-bơ-rơ được sử dụng cho "Đức Chúa Trời" ở đây là "Elohim" - một danh từ số nhiều nhưng đi với động từ số ít, ám chỉ sự duy nhất phức hợp (Tam Vị Nhất Thể) của Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng Tạo Hóa tối cao, tách biệt khỏi vật chất Ngài tạo dựng (Siêu việt). Điều răn đầu tiên trong Mười Điều Răn khẳng định: "Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác" (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3). Tiên tri Ê-sai nhấn mạnh: "Ấy là CHÚA, là Đức Chúa Trời, đã phán như vậy; Ngài là Đấng đã dựng nên các từng trời và giương ra; đã trải đất với mọi sự ra bởi nó... Ta là CHÚA, chẳng có đấng nào khác; chẳng có Đức Chúa Trời nào khác hơn ta" (Ê-sai 45:18, 22).

Trong khi đó, thần học Ấn Độ giáo nói chung và Vaishnavism nói riêng thường được mô tả là henotheistic (tôn thờ một vị thần chính trong khi thừa nhận sự tồn tại của các vị thần khác) hoặc có khuynh hướng phiếm thần (pantheistic - thần và vũ trụ là một). Thần Vishnu được xem là hiện thân của Đấng Tối Cao (Brahman), nhưng Brahman này thường được hiểu là thực tại tối hậu thấm nhập vào mọi sự. Điều này mâu thuẫn trực tiếp với sự dạy dỗ của Kinh Thánh về Đức Chúa Trời là Đấng Thánh Khiết, tách biệt khỏi tội lỗi và sự hư nát của thế gian. Chúa phán: "Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời các ngươi; vậy hãy làm cho mình nên thánh, vì ta là thánh" (Lê-vi Ký 11:44).

Con Đường Cứu Rỗi: Ân Điển Qua Đức Tin Nơi Christ So Với Nghiệp Báo Và Luân Hồi

Điểm khác biệt căn cốt và quan trọng nhất nằm ở giáo lý về sự cứu rỗi. Vaishnavism dạy rằng linh hồn (atman) bị mắc kẹt trong vòng luân hồi (samsara) bởi nghiệp (karma) - luật nhân quả của các hành động. Giải thoát (moksha) đạt được qua sự tận hiến (bhakti), sự hiểu biết (jnana), và các việc làm công đức, cuối cùng để linh hồn hòa nhập vào thực thể thần thánh hoặc cư ngụ trong cõi của thần.

Lời Chúa trình bày một con đường hoàn toàn khác, không dựa trên nỗ lực hay công đức của con người. "Vả, ấy là nhờ ân điển, bởi đức tin, mà anh em được cứu, điều đó không phải đến từ anh em, bèn là sự ban cho của Đức Chúa Trời. Ấy chẳng phải bởi việc làm đâu, hầu cho không ai khoe mình" (Ê-phê-sô 2:8-9). Vấn đề cốt lõi của nhân loại không phải là nghiệp báo hay sự thiếu hiểu biết, mà là tội lỗi đã tách biệt con người khỏi Đức Chúa Trời thánh khiết (Ê-sai 59:2).

Giải pháp của Đức Chúa Trời không phải là một giáo lý, một con đường tu tập, hay một hóa thân tạm thời, mà là một Đấng Cứu Rỗi vĩnh viễn. "Vì chưng có một Đức Chúa Trời và một Đấng Trung bảo giữa Đức Chúa Trời và loài người, tức là Đức Chúa Giê-xu Christ, là người" (I Ti-mô-thê 2:5). Chúa Giê-xu Christ không phải là một "avatar" (hóa thân) - một sự giáng lâm tạm thời của thần - Ngài là Ngôi Lời (Logos) vĩnh hằng đã trở nên xác thịt và ở giữa chúng ta (Giăng 1:1, 14). Sứ đồ Phi-e-rơ tuyên bố: "Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác; vì ở dưới trời, chẳng có danh nào khác ban cho loài người, để chúng ta phải nhờ đó mà được cứu" (Công vụ 4:12).

Sự Chết Và Sự Sống Lại: Hy Tế Một Lần Đủ Cả So Với Vòng Luân Hồi Bất Tận

Giáo lý trung tâm của Cơ Đốc giáo là sự chết chuộc tội và sự sống lại vinh hiển của Chúa Giê-xu Christ. Ngài đã "vì tội lỗi chúng ta... bị vả, bị vì tội lỗi chúng ta... bị vả, bị đập, bị giết" (Ê-sai 53:5, 7), và "Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài sống lại, giải thoát Ngài khỏi những sự đau đớn của sự chết" (Công vụ 2:24). Trong tiếng Hy Lạp, từ chỉ sự "chuộc tội" là hilasmos (I Giăng 2:2), mang ý nghĩa làm nguôi cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời công bình bằng một của lễ. Đây là một sự kiện lịch sử duy nhất, hoàn tất, có hiệu lực vĩnh viễn. "Ấy là trong ý định đó, chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Đức Chúa Giê-xu Christ một lần đủ cả" (Hê-bơ-rơ 10:10).

Trái lại, quan niệm về luân hồi (samsara) trong Vaishnavism phủ nhận tính duy nhất và quý giá của một đời sống con người. Nó biến sự chết thành một điểm chuyển tiếp trong một chu kỳ bất tận, làm mờ đi sự nghiêm trọng của tội lỗi và nhu cầu cấp thiết về sự cứu rỗi. Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: "Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét" (Hê-bơ-rơ 9:27). Mỗi một đời sống là duy nhất, có mục đích, và kết thúc bằng một sự phán xét vĩnh viễn hoặc sự sống đời đời trong Đấng Christ.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hằng Ngày

1. Giữ Vững Đức Tin Trong Chân Lý Duy Nhất: Trong một xã hội đa nguyên, chúng ta cần ghi nhớ lời Chúa Giê-xu phán: "Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha" (Giăng 14:6). Hiểu biết về các tôn giáo khác không làm chúng ta dao động, nhưng củng cố lòng biết ơn vì chúng ta đã nhận được chân lý mặc khải trọn vẹn trong Đấng Christ. Hãy siêng năng học Lời Chúa để có thể "binh vực cho đạo" (Phi-líp 1:16).

2. Sống Và Làm Chứng Bằng Tình Yêu Thương: Khi tiếp xúc với tín đồ theo Vaishnavism hoặc các tôn giáo khác, thái độ của chúng ta phải phản chiếu tình yêu thương và lòng tôn trọng của Chúa Giê-xu. "Hãy ăn ở khôn ngoan với những người ngoại... lời nói anh em phải có ân hậu theo luôn, và nêm thêm muối, hầu cho anh em biết nên đối đáp mỗi người là thể nào" (Cô-lô-se 4:5-6). Làm chứng không phải bằng sự tranh cãi, mà bằng đời sống biến đổi bởi Thánh Linh và sự sẵn sàng chia sẻ hy vọng mà chúng ta có (I Phi-e-rơ 3:15).

3. Nhận Biết Và Tránh Xa Sự Dung Hòa (Syncretism): Một cám dỗ nguy hiểm là trộn lẫn các yếu tố tâm linh khác nhau, chẳng hạn như tin vào Chúa Giê-xu nhưng đồng thời tin vào luân hồi hay nghiệp báo. Đức Chúa Trời phán: "Hỡi các ngươi là dòng dõi của Y-sơ-ra-ên, chớ đi theo các thần của họ... nhưng các ngươi phải vâng theo tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi" (Phục truyền 12:30; 13:4). Đức tin của chúng ta phải thuần khiết, chỉ đặt trọn vẹn nơi Đấng Christ và Lời của Ngài.

4. Cầu Nguyện Cho Sự Cứu Rỗi Của Mọi Người: Thay vì xem thường hay sợ hãi, chúng ta hãy có lòng thương xót và cầu thay cho những người đang ở trong sự mê muội thuộc linh. "Đức Chúa Trời chúng ta là Đấng cứu rỗi, Ngài muốn cho mọi người được cứu rỗi và hiểu biết lẽ thật" (I Ti-mô-thê 2:3-4). Hãy cầu nguyện để Chúa mở mắt tâm linh họ, phá tan những sự lừa dối của thần thế gian (II Cô-rinh-tô 4:4), và đưa họ đến với ánh sáng của Tin Lành.

Kết Luận: Đấng Christ Là Sự Mặc Khải Tối Hậu Của Đức Chúa Trời

Vaishnavism, với tất cả sự phức tạp và lòng sùng tín của nó, cuối cùng vẫn là sản phẩm của sự tìm kiếm Đức Chúa Trời từ phía con người - một sự tìm kiếm bị che mờ bởi tội lỗi và sự hữu hạn. Nhưng Tin Lành của Chúa Giê-xu Christ là sự mặc khải từ trên xuống của chính Đức Chúa Trời. "Đức Chúa Trời chẳng hề tỏ cho một người nào, mà Con... đã giải bày Ngài ra" (Giăng 1:18). Trong Đấng Christ, chúng ta không tìm kiếm một "hóa thân" tạm thời, mà gặp gỡ Ngôi Lời vĩnh hằng; chúng ta không theo một "con đường" trong nhiều con đường, mà nhận lấy chính Đấng là Đường; chúng ta không cố gắng giải thoát chính mình khỏi nghiệp báo, mà được tự do khỏi án phạt của tội lỗi bởi ân điển.

Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi để đứng vững trong ân điển này, sống một đời sống biết ơn và thánh khiết, và sẵn sàng chia sẻ niềm hy vọng vinh hiển đó với tất cả mọi người, trong sự khiêm nhường và yêu thương. "Hãy giữ lấy phép tắc của sự tin kính... vì hễ làm vậy thì con sẽ cứu chính mình con và những kẻ nghe con nữa" (I Ti-mô-thê 4:16).

Quay Lại Bài Viết