Sự Công Chính Trong Kinh Thánh
Trong thế giới ngày nay, khái niệm về "sự công chính" thường bị hiểu lầm hoặc giản lược thành sự tuân thủ luật pháp, hành vi đạo đức bề ngoài, hoặc một hình thức công bằng xã hội. Tuy nhiên, trong Kinh Thánh, sự công chính (righteousness) mang một chiều sâu, ý nghĩa thần học và mối quan hệ thiết yếu đến mức không một ai có thể đạt được bằng nỗ lực riêng của mình. Đây là một chủ đề xuyên suốt Kinh Thánh, mặc khải bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời, tình trạng tuyệt vọng của con người, và kế hoạch cứu chuộc kỳ diệu của Ngài qua Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá ý nghĩa của sự công chính qua lăng kính Kinh Thánh, dựa trên nguyên văn và bối cảnh, để mang đến sự hiểu biết và ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin.
Từ "công chính" trong tiếng Hê-bơ-rơ (Cựu Ước) thường được dùng là "tsedeq" (צֶדֶק) hoặc "tsedaqah" (צְדָקָה), mang ý nghĩa về sự ngay thẳng, công bình, hợp lệ, và đúng theo tiêu chuẩn. Trong tiếng Hy Lạp (Tân Ước), từ được dùng là "dikaiosynē" (δικαιοσύνη), chỉ trạng thái được xem là đúng, công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Cốt lõi của khái niệm này là sự hợp nhất với tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời. Sự công chính không chỉ là hành vi đúng, mà là bản chất đúng – một trạng thái tồn tại được chấp nhận trọn vẹn trong mối tương giao với Đấng Thánh.
Kinh Thánh tuyên bố rõ ràng: "Chẳng có một người công bình nào hết, dẫu một người cũng không... vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời"
(Rô-ma 3:10, 23). Điều này xác nhận rằng không ai tự mình có thể đạt đến sự công chính thật. Vậy, làm thế nào con người có thể trở nên công chính? Câu trả lời là trọng tâm của Phúc Âm.
Trước hết, Kinh Thánh giới thiệu Đức Chúa Trời là nguồn cội và tiêu chuẩn tuyệt đối của sự công chính. "Đức Giê-hô-va là công bình; Ngài yêu sự công bình"
(Thi thiên 11:7). Sự công chính của Ngài là một thuộc tính thiết yếu, không tách rời khỏi tình yêu và ân điển của Ngài.
- Sự Công Chính Được Ghi Nhận (Nghĩa Đạo Đức): Cựu Ước ghi lại một số người như Nô-ê, Áp-ra-ham, hay Gióp được gọi là "công bình". Ví dụ,
"Nô-ê... là người công bình và trọn vẹn trong đời mình"
(Sáng thế ký 6:9). Tuy nhiên, sự công chính này không phải là sự hoàn hảo vô tội, mà là sự ngay thẳng trong đức tin và sự vâng phục tương đối trước giao ước của họ với Đức Chúa Trời. Đó là sự công chính "được ghi nhận" dựa trên đức tin của họ (xem Sáng thế ký 15:6). - Sự Công Chính Được Hứa Ban (Nghĩa Cứu Chuộc): Các tiên tri đã loan báo về một sự công chính sẽ đến từ Đức Chúa Trời. Đấng Mê-si được gọi là "CHÚA, sự công chính của chúng tôi" (Giê-rê-mi 23:6). Ê-sai tiên tri: "
Hỡi các từng trời, hãy hát mừng! Hỡi các nơi thấp của đất, hãy reo vui! Hỡi núi, hãy cất tiếng hát! Vì Đức Giê-hô-va đã yên ủi dân Ngài, đã thương xót kẻ khốn nạn của Ngài... Ta sẽ lấy sự công bình làm dây nịt, lấy sự thành tín làm đai lưng"
(Ê-sai 49:13; 11:5).
Đây là sự mặc khải đầy đủ và trọn vẹn nhất. Sứ đồ Phao-lô tuyên bố: "Vả, tôi không hổ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin... vì tại trong Tin Lành nầy có bày tỏ sự công bình của Đức Chúa Trời, bởi đức tin mà được, lại dẫn đến đức tin nữa, như có chép rằng: Người công bình sẽ sống bởi đức tin"
(Rô-ma 1:16-17).
Chúa Giê-xu Christ chính là hiện thân của sự công chính Đức Chúa Trời. Ngài là Đấng Công Chính duy nhất: "Đấng chẳng hề biết tội lỗi, Đức Chúa Trời đã làm cho Ngài thành tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta được trở nên sự công bình của Đức Chúa Trời trong Ngài"
(2 Cô-rinh-tô 5:21). Đây là sự trao đổi kỳ diệu của thập tự giá: tội lỗi của chúng ta được đặt trên Ngài, và sự công chính trọn vẹn của Ngài được kể cho chúng ta.
Đây là nền tảng của đạo Tin Lành, phân biệt với mọi tôn giáo dựa trên công đức. "Vì chúng ta kể rằng người ta được xưng công bình bởi đức tin, chớ không bởi việc làm theo luật pháp"
(Rô-ma 3:28). Động từ "xưng công bình" (dikaioō) trong tiếng Hy Lạp mang nghĩa pháp lý: tuyên bố là công chính. Khi một tội nhân tin nhận Chúa Giê-xu, Đức Chúa Trời, với tư cách là Quan Án Tối Cao, đã tuyên bố người ấy là công chính. Đây không phải là sự giả định hay bỏ qua tội lỗi, mà là một phán quyết hợp pháp dựa trên sự chuộc tội hoàn thành của Christ.
Áp-ra-ham là hình ảnh tuyệt vời: "Áp-ra-ham tin Đức Chúa Trời, và điều đó kể là công bình cho người"
(Rô-ma 4:3, trích Sáng 15:6). Sự công chính được "kể cho" (logizomai - tính vào tài khoản) ông. Cũng vậy, sự công chính của Christ được tính vào tài khoản thuộc linh của chúng ta khi chúng ta tin.
Sau khi được "xưng công bình" (sự công chính về địa vị), đời sống người tin Chúa bắt đầu một quá trình "nên thánh" (sự công chính trong thực tế).
- Sự Công Chính Về Địa Vị (Positional Righteousness): Đây là ân điển nhưng không, được ban cho ngay khi chúng ta tin. Chúng ta được đứng vững vàng trước ngai ân điển, hoàn toàn được chấp nhận trong Đấng Christ (Rô-ma 5:1). Địa vị này không bao giờ thay đổi.
- Sự Công Chính Trong Thực Tế (Practical Righteousness): Đây là quá trình Đức Thánh Linh tác động để đời sống chúng ta ngày càng phản chiếu sự công chính của Christ.
"Hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời trước hết, và sự công bình của Ngài"
(Ma-thi-ơ 6:33). Đây là sự vâng phục thực tế, là "bông trái của Thánh Linh" (Ga-la-ti 5:22-23). Nó không phải là phương tiện để được cứu, mà là bằng chứng và kết quả của ơn cứu rỗi.
- Ma-thi-ơ 5:6: "
Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ!
" – Sự khao khát thuộc linh được Chúa đáp ứng. - Rô-ma 4:5: "
Nhưng kẻ chẳng làm việc chi hết, mà tin Đấng xưng người có tội là công bình, thì đức tin của kẻ ấy kể là công bình cho mình.
" – Nền tảng của ơn cứu chuộc. - Rô-ma 10:3-4: "
Vì, không biết sự công bình của Đức Chúa Trời, và tìm cách lập sự công bình riêng của mình, nên không chịu phục sự công bình của Đức Chúa Trời. Vả, Đấng Christ là sự cuối cùng của luật pháp, đặng xưng mọi kẻ tin là công bình.
" – Chấm dứt sự nỗ lực tự cứu. - 2 Ti-mô-thê 3:16: "
Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình
" – Kinh Thánh hướng dẫn chúng ta trong sự công chính thực tế. - 1 Giăng 2:29: "
Ví bằng anh em biết Ngài là công bình, thì hãy biết rằng ai làm theo sự công bình là kẻ bởi Ngài sanh ra.
" – Sự công chính thực tế là dấu hiệu của sự tái sanh.
Hiểu biết về sự công chính Kinh Thánh biến đổi cách chúng ta sống:
- Sống Trong Tự Do và An Nghỉ: Biết rằng địa vị mình trước mặt Đức Chúa Trời đã được vững vàng trong Christ giúp chúng ta thoát khỏi gánh nặng tự cứu, sống trong sự an nghỉ và biết ơn.
- Chiến Đấu Với Tội Lỗi Bằng Đồng Với Christ: Thay vì cố gắng tự mình, chúng ta nhờ cậy ân điển và quyền năng Thánh Linh để sống công chính (Rô-ma 8:13).
- Theo Đuổi Sự Thánh Khiết Cách Vui Mừng: Sự công chính thực tế không phải là gánh nặng luật pháp, mà là đáp lại tình yêu Chúa, mong muốn làm đẹp lòng Ngài.
- Sống Công Chính Trong Xã Hội: Là muối và ánh sáng, đấu tranh cho công lý, bênh vực người nghèo khó, sống ngay thẳng trong mọi giao dịch, phản chiếu bản tính của Cha trên trời (Mi-chê 6:8).
- Rao Truyền Phúc Âm Cách Tự Tin: Chúng ta có thể chia sẻ Tin Lành với sự xác quyết rằng sự công chính mà Chúa đòi hỏi, chính Ngài đã cung ứng trong Chúa Giê-xu.
Sự công chính trong Kinh Thánh là một món quà kỳ diệu của ân điển, được mặc khải trọn vẹn trong Chúa Giê-xu Christ, và được nhận lãnh bởi đức tin. Nó vừa là một địa vị vững chắc mà chúng ta có trong Đấng Christ, vừa là một đời sống thực tiễn mà chúng ta theo đuổi nhờ quyền năng Thánh Linh. Đây không phải là một giáo lý khô khan, mà là trái tim của mối quan hệ cứu rỗi với Đức Chúa Trời. Ước mong mỗi chúng ta, giống như tiên tri Giê-rê-mi đã tuyên bố, luôn tìm thấy niềm vui và sự an toàn trong danh hiệu tuyệt vời: "CHÚA, SỰ CÔNG CHÍNH CỦA CHÚNG TÔI
" (Giê-rê-mi 23:6). Khi chúng ta đứng trong sự công chính của Ngài, chúng ta có thể sống cách tự do, thánh khiết và đầy hy vọng, hướng về ngày sự công chính của Đức Chúa Trời sẽ trị vì trọn vẹn trên đất mới và trời mới (2 Phi-e-rơ 3:13).