Tại Sao Có Nhiều Vụ Bê Bối Của Các Mục Sư Truyền Hình?
Trong những thập kỷ gần đây, không khó để bắt gặp tin tức về những vụ bê bối liên quan đến các mục sư nổi tiếng trên truyền hình. Từ lạm quyền, tham nhũng tài chính, đến các tội lỗi về đạo đức và tình dục, những câu chuyện này không chỉ gây sốc cho cộng đồng Cơ Đốc mà còn khiến nhiều người ngoài đạo nghi ngờ về tính chân thật của đức tin. Tại sao những người được xem là đầy tớ của Chúa, có tầm ảnh hưởng lớn, lại dễ sa vào những tội lỗi như vậy? Bài viết này sẽ đi sâu tìm hiểu nguyên nhân gốc rễ dưới góc nhìn Kinh Thánh, đồng thời đưa ra những ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân.
1. Tình yêu tiền bạc
Kinh Thánh cảnh báo: “Cội rễ của mọi điều ác là sự tham tiền bạc; vì có kẻ vì đeo đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau đớn.” (1 Ti-mô-thê 6:10). Trong nguyên văn Hy Lạp, ‘tình yêu tiền bạc’ là φιλαργυρία (philargyria), kết hợp từ φίλος (yêu) và ἄργυρος (bạc). Tiền bạc không xấu, nhưng tình yêu tiền bạc là nguồn gốc của mọi điều ác. Đối với nhiều mục sư truyền hình, sự cám dỗ của tiền bạc và của cải thường rất lớn. Họ thu hút lượng khán giả khổng lồ, nhận được những khoản dâng hiến hàng triệu đô-la, và dễ dàng rơi vào lối sống xa hoa. Khi lòng tham nổi lên, họ bắt đầu sử dụng tiền của Hội Thánh cho mục đích cá nhân, mua nhà sang, xe hơi đắt tiền, máy bay riêng... và biện minh rằng đó là phần thưởng Chúa ban cho công việc Ngài. Nhưng Kinh Thánh dạy rõ: người lãnh đạo Hội Thánh phải “không tham lợi phi nghĩa” (1 Ti-mô-thê 3:3; Tít 1:7) và phải có lòng quản trị tốt về tài chính (1 Phi-e-rơ 5:2). Tuy nhiên, khi thiếu sự giải trình, lòng tham có cơ hội phát triển, dẫn đến những vụ bê bối tài chính đáng xấu hổ.
2. Sự kiêu ngạo và tìm kiếm vinh quang cho mình
Khi một mục sư trở nên nổi tiếng, được hàng triệu người tung hô, dễ nảy sinh tinh thần tự cao. Họ bắt đầu nghĩ rằng mình đặc biệt, rằng thành công là do tài năng của mình, và dần xa rời sự nương dựa vào Chúa. “Sự kiêu ngạo đi trước sự sụp đổ, và tánh tự cao đi trước sự sa ngã.” (Châm Ngôn 16:18). Kinh Thánh ghi lại nhiều bài học về sự kiêu ngạo của các vua (Nê-bu-cát-nết-sa, Hê-rốt) đều dẫn đến sự sỉ nhục. Người lãnh đạo thuộc linh được kêu gọi khiêm nhường: “Hãy mặc lấy sự khiêm nhường, vì Đức Chúa Trời chống cự kẻ kiêu ngạo, nhưng ban ơn cho kẻ khiêm nhường.” (1 Phi-e-rơ 5:5). Thế nhưng, môi trường truyền hình với sự ngưỡng mộ của đám đông dễ nuôi dưỡng cái tôi quá lớn. Khi danh tiếng trở thành mục tiêu, họ có thể sẵn sàng thỏa hiệp giáo lý, thậm chí phạm tội để giữ hình ảnh.
3. Thiếu sự quản trị và trách nhiệm giải trình
Nhiều chức vụ truyền hình được xây dựng xung quanh một cá nhân, hoạt động như một tổ chức độc lập, không chịu sự giám sát của bất kỳ hội đồng trưởng lão hay tổ chức Hội Thánh nào. Điều này trái với mô hình lãnh đạo tập thể mà Tân Ước đề cập. Phao-lô thiết lập các hội đồng trưởng lão trong mỗi Hội Thánh (Công vụ 14:23; Tít 1:5). Các trưởng lão có trách nhiệm chăn bầy và cũng phải chịu trách nhiệm với nhau (Hê-bơ-rơ 13:17; Gia-cơ 3:1). Khi một mục sư không ai dám hoặc có thể sửa dạy, họ dễ đi vào con đường sai lầm. 1 Ti-mô-thê 5:19-20 quy định rằng: “Đừng nhận lời tố cáo chống lại một trưởng lão nếu không có hai hoặc ba nhân chứng. Những kẻ phạm tội thì hãy quở trách trước mặt mọi người, để những kẻ khác cũng phải sợ.” Nhưng trong các bê bối, thường những người phát hiện sớm bị bịt miệng, vì không có cơ chế giải trình minh bạch. Sự vắng mặt của sự kiểm soát là mảnh đất màu mỡ cho tội lỗi.
4. Giáo lý sai lầm và “phúc âm thịnh vượng”
Một yếu tố then chốt là sự lan rộng của “phúc âm thịnh vượng” – dạy rằng Đức Chúa Trời muốn tín đồ giàu có, khỏe mạnh và thành công về mặt vật chất, và rằng đức tin, lời tuyên bố hoặc sự dâng hiến sẽ mang lại phước lành tài chính. Giáo lý này đánh vào lòng tham của con người, tạo ra một vòng xoáy: mục sư hứa hẹn phước lành để khích lệ người nghe dâng tiền, rồi chính mục sư cũng bị cuốn vào việc phải chứng minh mình được Chúa ban phước bằng những biểu hiện vật chất xa hoa. Kinh Thánh cảnh báo mạnh mẽ về những giáo sư giả dạy những điều sai trái vì lợi lộc (2 Phi-e-rơ 2:1-3). Chúa Giê-xu dạy: “Hãy coi chừng tiên tri giả, là những kẻ mang lốt chiên đến cùng các ngươi, nhưng bề trong là muông sói hay cắn xé.” (Ma-thi-ơ 7:15). Trong tiếng Hy Lạp, “tiên tri giả” là ψευδοπροφήτης (pseudoprophetēs). Phúc âm thịnh vượng bóp méo sứ điệp thật của Chúa Giê-xu về sự từ bỏ, thập tự giá và nước thiên đàng, thay vào đó tập trung vào của cải thế gian. Khi đặt trọng tâm vào của cải, các mục sư và tín đồ đều dễ bị sa ngã.
5. Cám dỗ của quyền lực và sự nổi tiếng
Quyền lực và ảnh hưởng là những thứ dễ làm con người tha hóa. Nhiều mục sư truyền hình có quyền lực rất lớn đối với tâm trí và cảm xúc của khán giả. Họ được tôn kính như những nhân vật đạo đức bậc thầy, và điều đó có thể dẫn đến lạm dụng tình dục hoặc lạm dụng tâm linh. Kinh Thánh ghi lại câu chuyện của vua Đa-vít – một người theo lòng Đức Chúa Trời, nhưng khi ở đỉnh cao quyền lực, ông đã phạm tội ngoại tình và giết người (2 Sa-mu-ên 11). Sa-mu-ên cũng cảnh báo dân Y-sơ-ra-ên về những nguy cơ của việc đặt quá nhiều quyền lực vào một người (1 Sa-mu-ên 8). Ngày nay, ma quỷ biết rằng nếu hắn có thể làm vấp ngã một nhà lãnh đạo có tầm ảnh hưởng, hắn sẽ khiến nhiều người nghi ngờ đức tin. Vì vậy, các mục sư nổi tiếng là mục tiêu của những cám dỗ đặc biệt, và nếu không có sự bảo vệ thuộc linh mạnh mẽ, họ dễ sa vào bẫy.
Lưu ý rằng không phải tất cả mục sư truyền hình đều giả dối hay sa ngã. Nhiều người trung tín rao giảng Phúc Âm thuần khiết và sử dụng phương tiện truyền thông để đến với hàng triệu người. Tuy nhiên, những vụ bê bối nhắc nhở chúng ta về sự yếu đuối của con người và sự cần thiết phải cảnh giác, cầu nguyện và nâng đỡ những người lãnh đạo.
1. Sự khôn ngoan và thẩm định của Cơ đốc nhân
Mỗi tín hữu cần phải có tinh thần tìm hiểu Kinh Thánh và thử nghiệm các giáo lý. “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ tin cậy mọi thần, nhưng hãy thử cho biết các thần có phải đến từ Đức Chúa Trời chăng; vì có nhiều tiên tri giả đã hiện ra trong thiên hạ.” (1 Giăng 4:1). Hãy làm như người Bê-rê, “ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh, để xét lời giảng có thật chăng.” (Công vụ 17:11). Đừng chỉ dựa vào sự thu hút cá nhân hay những phép lạ được tuyên bố, mà hãy xem trái của người đó (Ma-thi-ơ 7:16). Một mục sư thật sẽ có đời sống đạo đức phù hợp với Kinh Thánh, rao giảng về tội lỗi, sự ăn năn, thập tự giá và ân điển, chứ không chỉ về sự thịnh vượng vật chất. Hãy lắng nghe với tấm lòng phân biệt.
2. Cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo
Kinh Thánh dạy chúng ta cầu nguyện cho mọi người, đặc biệt cho những người cầm quyền và cho những người lãnh đạo Hội Thánh (1 Ti-mô-thê 2:1-2). Các mục sư truyền hình cũng cần sự cầu thay của chúng ta. Họ đối diện với những cám dỗ lớn hơn, sự tấn công của ma quỷ và áp lực của danh tiếng. Hãy cầu xin Chúa giữ họ trung tín, khiêm nhường và vâng lời Ngài. Đồng thời, cầu nguyện cho những người đang lãnh đạo Hội Thánh địa phương của bạn, để họ được Chúa bảo vệ và dẫn dắt.
3. Hỗ trợ tài chính có trách nhiệm
Việc dâng hiến là hành động thờ phượng và vâng lời Chúa. Tuy nhiên, chúng ta cần sáng suốt trong việc quyết định hỗ trợ ai. Hãy tìm hiểu về tổ chức hoặc mục sư đó: họ có minh bạch về tài chính không? Có báo cáo rõ ràng về việc sử dụng tiền không? Có tập trung vào công việc truyền giáo và giúp đỡ người nghèo không? Hay chi nhiều cho đời sống xa hoa của người lãnh đạo? Kinh Thánh dạy: “Mỗi người hãy tùy theo lòng mình đã định mà quyên ra, không phải tiếc rẻ hoặc miễn cưỡng, vì Đức Chúa Trời yêu kẻ dâng của cách vui lòng.” (2 Cô-rinh-tô 9:7). Hãy dâng hiến với sự khôn ngoan, ưu tiên cho Hội Thánh địa phương và những tổ chức có uy tín lâu dài.
4. Sống khiêm nhường và giữ mình
Bài học từ những vụ bê bối không chỉ dành cho các mục sư, mà còn cho mỗi chúng ta. Mỗi Cơ Đốc nhân đều có thể sa ngã nếu không cẩn thận. “Cho nên ai tưởng mình đứng, hãy giữ kẻo ngã.” (1 Cô-rinh-tô 10:12). Hãy sống khiêm nhường trước mặt Chúa, luôn phụ thuộc vào Ngài, giữ mình trong sự kính sợ Chúa. Hãy thường xuyên xét mình, ăn năn tội lỗi và sống trong sự thánh khiết. Hãy có những người bạn đồng hành, những người có thể nhắc nhở, khuyên bảo và cầu thay cho mình (Gia-cơ 5:16). Sự hỗ trợ của cộng đồng là vô cùng quan trọng để tránh sa vào tội lỗi.
Những vụ bê bối của các mục sư truyền hình là lời cảnh tỉnh cho toàn thể Hội Thánh. Chúng ta đau lòng khi thấy những người được gọi là đầy tớ Chúa sa ngã, nhưng cũng nhận ra rằng tội lỗi là vấn đề của mọi người. Nguyên nhân sâu xa đến từ lòng tham, sự kiêu ngạo, thiếu trách nhiệm giải trình, giáo lý sai lạc và cám dỗ của quyền lực. Là những tín hữu, chúng ta được kêu gọi sống khôn ngoan, thẩm định mọi sự dạy dỗ, cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo, dâng hiến có trách nhiệm và giữ mình khiêm nhường. Hãy nhớ rằng Chúa Giê-xu Christ là trung tâm của đức tin, Lời Ngài là chân lý, và Hội Thánh của Ngài được xây dựng trên nền tảng vững chắc. Dù có những sóng gió, chúng ta vững tin vào Chúa, Đấng sẽ bảo vệ và dẫn dắt dân Ngài đến cuối cùng.