Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (ICOC) là gì và họ tin điều gì?

03 December, 2025
15 phút đọc
2,910 từ
Chia sẻ:

Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (ICOC): Lịch sử, Giáo lý và Phân tích Kinh Thánh

Trong bối cảnh đa dạng của các hệ phái và phong trào Cơ Đốc ngày nay, Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (International Churches of Christ - ICOC) thường xuất hiện như một đề tài gây tò mò và đôi khi là tranh luận. Với tư cách là những người nghiên cứu Lời Chúa, chúng ta được kêu gọi để “thử cho biết những thần nào là thật” (1 Giăng 4:1) và “giữ lấy mẫu mực của các đạo lý lành mạnh” (2 Ti-mô-thê 1:13). Bài viết này nhằm mục đích tìm hiểu về ICOC dưới ánh sáng của Kinh Thánh, với tinh thần yêu thương nhưng trung thực với lẽ thật.

I. Nguồn gốc và Lịch sử Hình thành

Giáo hội Cơ đốc Quốc tế không phải là một hệ phái truyền thống lâu đời. Phong trào này bắt nguồn từ những năm 1970, từ một nhóm trong Hội thánh Christ (Churches of Christ) tại Hoa Kỳ, dưới sự lãnh đạo của Kip McKean. Năm 1979, McKean thành lập Hội thánh Lexington ở Boston, sau này trở thành hạt nhân cho “Boston Movement”. Phong trào này nhấn mạnh vào việc truyền giáo tích cực, tăng trưởng nhanh chóng, và một cơ cấu môn đồ hóa chặt chẽ. Đến những năm 1980-1990, nó phát triển thành một mạng lưới các hội thánh toàn cầu và chính thức lấy tên là Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (ICOC).

Sự phát triển nhanh chóng đi kèm với những lời chỉ trích về phương pháp lãnh đạo tập trung, áp lực tăng số, và những giáo lý được cho là khác biệt. Đến năm 2003, sau một bức thư thừa nhận những sai lầm từ chính Kip McKean, ICOC trải qua một thời kỳ cải tổ và phân quyền hơn. Ngày nay, ICOC vẫn tồn tại như một hiệp hội các hội thánh độc lập nhưng có liên kết, với nhiều mức độ thực hành khác nhau.

II. Những Niềm Tin và Thực hành Chính của ICOC

Để hiểu ICOC, chúng ta cần xem xét những giáo lý nòng cốt mà họ đề cao, và đặt chúng dưới sự soi xét của Kinh Thánh.

1. Giáo lý về Báp-têm và Sự Cứu Rỗi:
ICOC dạy rằng báp-têm bằng nước (theo hình thức dìm) là thời điểm chính xác để một người nhận được sự tha tội và được cứu. Họ thường trích dẫn Mác 16:16, Công vụ 2:38, và đặc biệt nhấn mạnh Công vụ 22:16: “Bây giờ, anh còn trễ nải làm chi? Hãy chờ dậy, cầu khẩn danh Chúa mà chịu phép báp-têm, để rửa sạch tội mình.” Họ tin rằng đức tin, sự ăn năn, xưng nhận Chúa Giê-xu, và báp-têm là những bước không thể tách rời và phải xảy ra trong một trình tự để được cứu.

Phân tích Kinh Thánh: Kinh Thánh rõ ràng dạy về tầm quan trọng của báp-têm (Ma-thi-ơ 28:19, Rô-ma 6:3-4). Tuy nhiên, thần học Tin Lành chính thống (dựa trên toàn bộ khải thị của Kinh Thánh) xem báp-têm như một dấu hiệu bề ngoài và là lời tuyên bố về sự cứu rỗi đã nhận được bởi đức tin (Ê-phê-sô 2:8-9). Sự cứu rỗi là bởi ân điển, qua đức tin nơi công lao của Chúa Giê-xu Christ (Giăng 3:16, 5:24; Rô-ma 10:9-10). Báp-têm là lệnh truyền và là bước vâng phục đầu tiên quan trọng của một Cơ Đốc nhân, nhưng không phải là “công đức” hay nghi thức ma thuật để ban ơn cứu rỗi. Trong tiếng Hy Lạp, cấu trúc “hãy ăn năn… và chịu phép báp-têm… để được tha tội” (Công vụ 2:38) có thể hiểu là báp-têm gắn liền với toàn bộ tiến trình của đức tin và sự ăn năn, chứ không nhất thiết là phương tiện cơ học. Trường hợp của kẻ trộm trên thập tự (Lu-ca 23:43) cho thấy lời hứa cứu rỗi không điều kiện về báp-têm.

2. Mô hình Môn đồ Hóa và Cơ cấu Lãnh đạo:
ICOC nổi tiếng với mô hình “môn đồ hóa” (discipleship) chặt chẽ. Mỗi tín hữu mới thường có một “người hướng dẫn thuộc linh” (spiritual discipler) giám sát mọi khía cạnh đời sống, từ thời gian tĩnh nguyện, học Kinh Thánh, hẹn hò, tài chính, đến các mối quan hệ. Cơ cấu này nhằm đảm bảo sự tăng trưởng và vâng lời. Quyền lực được tập trung vào các trưởng lão và mục sư toàn cầu/vùng.

Phân tích Kinh Thánh: Kinh Thánh khuyến khích mạnh mẽ việc nâng đỡ, dạy dỗ và khuyên bảo lẫn nhau (Châm ngôn 27:17, Ga-la-ti 6:1-2, Hê-bơ-rơ 10:24-25). Tuy nhiên, nguyên tắc Kinh Thánh là sự tự nguyện và tự do trong Đấng Christ (Ga-la-ti 5:1). Sự hướng dẫn cần tôn trọng lương tâm cá nhân và sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh trong mỗi con cái Chúa (Rô-ma 14:1-12). Mô hình lãnh đạo Tân Ước là sự phục vụ khiêm nhường (Mác 10:42-45), với các trưởng lão chăn bầy chứ không cai trị (1 Phi-e-rơ 5:2-3). Sự kiểm soát quá mức đến từng chi tiết đời sống có nguy cơ thay thế quyền tể trị của Đấng Christ trong đời sống cá nhân và tạo ra sự lệ thuộc con người.

3. Thần học về Hội Thánh và Sự Cứu Rỗi:
ICOC từng có khuynh hướng dạy rằng chỉ những ai ở trong ICOC mới thực sự là môn đồ thật và được cứu. Họ xem mình là sự phục hưng đích thực của Hội thánh thế kỷ thứ nhất. Quan điểm này đã giảm nhẹ sau thời kỳ cải tổ, nhưng vẫn còn dư âm về tinh thần độc tôn.

Phân tích Kinh Thánh: Chúa Giê-xu phán: “Ta là đường đi, lẽ thật, và sự sống; chẳng bởi ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Điều kiện cứu rỗi là đức tin nơi Con Người Giê-xu Christ, chứ không phải đức tin nơi một tổ chức cụ thể nào. Hội Thánh phổ thông (universal church) bao gồm tất cả những người thật lòng tin nhận Chúa Giê-xu, bất kể họ thuộc hệ phái nào (1 Cô-rinh-tô 12:12-13). Chúng ta được kêu gọi “hãy hết lòng nín chịu nhau và yêu nhau” (Ê-phê-sô 4:2-3) trong sự hiệp một của Thánh Linh, chứ không phải sự hiệp một của tổ chức.

4. Sự Nhấn mạnh vào Truyền giáo và Tăng số:
ICOC đặt ưu tiên cực cao vào việc “sản sinh môn đồ” và phát triển số lượng. Áp lực mỗi thành viên phải truyền giáo thường xuyên là rất lớn.

Phân tích Kinh Thánh: Đại Mạng Lệnh (Ma-thi-ơ 28:19-20) là mệnh lệnh cho mọi Hội thánh. Tuy nhiên, Kinh Thánh cân bằng giữa việc rao giảng và việc chăm sóc, dạy dỗ (Công vụ 6:2, Ê-phê-sô 4:11-12). Chất lượng (đời sống môn đồ chân thật) phải đi đôi với số lượng. Sự tăng trưởng thật bắt nguồn từ Chúa (1 Cô-rinh-tô 3:6). Áp lực tăng số có thể dẫn đến việc rao giảng vì thành tích hơn là vì tình yêu thương và lẽ thật.

III. Ứng dụng Thực tiễn cho Đời sống Cơ Đốc Nhân

Qua việc tìm hiểu về ICOC, chúng ta có thể rút ra những bài học quý giá để xây dựng đời sống và Hội thánh mình cách lành mạnh theo Kinh Thánh:

1. Giữ Chúa Giê-xu làm Trung tâm: Hãy cảnh giác để không thay thế Đấng Christ bằng một tổ chức, một lãnh đạo, hay một phương pháp. Sự cứu rỗi, sự vâng phục, và lòng trung thành tối thượng của chúng ta thuộc về Chúa Giê-xu. “Chớ để người ta cướp lấy phần thưởng của anh em” (Cô-lô-se 2:18-19).

2. Cân bằng giữa Ân điển và Trách nhiệm: Chúng ta được cứu bởi ân điển, nhưng được kêu gọi sống xứng đáng với ơn gọi đó (Ê-phê-sô 4:1). Hãy nhiệt thành với các mệnh lệnh của Chúa (báp-têm, truyền giáo, sống thánh) nhưng luôn nhớ rằng động lực và năng lực đến từ Thánh Linh Ngài, chứ không từ sự nỗ lực hay sức người.

3. Xây dựng mối quan hệ môn đồ đúng đắn: Hãy tìm kiếm và trở thành những Cơ Đốc nhân “khích lệ” (encourager) chứ không phải “kiểm soát” (controller). Mối liên hệ giữa Phao-lô và Ti-mô-thê (2 Ti-mô-thê 2:2), hay giữa Chúa Giê-xu và các môn đồ, là mẫu mực của tình yêu thương, sự tự nguyện, và mục đích rõ ràng là giúp nhau trưởng thành trong Đấng Christ.

4. Yêu thương trong Lẽ thật: Khi gặp gỡ hay đối thoại với các tín hữu từ những nhóm khác, kể cả ICOC, thái độ của chúng ta phải là “nói ra lẽ thật trong tình yêu thương” (Ê-phê-sô 4:15). Hãy dùng Kinh Thánh làm tiêu chuẩn tối cao, sẵn sàng chia sẻ, lắng nghe, và cầu nguyện. Tránh thái độ kiêu ngạo hoặc kết án.

Kết luận

Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (ICOC) là một phong trào nổi lên với nhiều nhiệt huyết truyền giáo và khao khát trở lại mô hình Hội thánh Tân Ước. Tuy nhiên, những sai lệch trong việc nhấn mạnh thái quá vào báp-têm như phương tiện cứu rỗi, cơ cấu lãnh đạo kiểm soát, và tinh thần độc tôn đã gây ra những hệ quả đáng tiếc. Là những con cái Chúa, chúng ta được kêu gọi trở về với Tin Lành thuần túy: Con người tội lỗi được xưng công bình bởi đức tin trong Chúa Giê-xu Christ, và bởi ân điển duy nhất của Ngài (Rô-ma 3:23-24). Hãy để Hội thánh chúng ta là nơi ân điển và lẽ thật gặp nhau (Giăng 1:14), nơi mỗi tín hữu được tự do lớn lên trong mối tương giao cá nhân với Chúa, và cùng nhau gây dựng trong tình yêu thương.

Vậy, nếu Con buông tha các ngươi, các ngươi sẽ thật được tự do.” (Giăng 8:36). Sự tự do thật không phải là tự do phạm tội, mà là tự do để vâng phục và yêu mến Đấng Christ cách trọn vẹn, không bị ràng buộc bởi gánh nặng của chủ nghĩa hình thức hay sự kiểm soát của con người.


Quay Lại Bài Viết