Giáo Hội Cơ Đốc Quốc Tế (ICC) Là Gì Và Họ Tin Điều Gì?
Trong bối cảnh đa dạng của các hệ phái và phong trào Cơ Đốc giáo ngày nay, việc tìm hiểu và phân biệt dựa trên nền tảng Kinh Thánh là trách nhiệm của mỗi Cơ Đốc nhân (Công-vụ 17:11). Bài viết này nhằm nghiên cứu chuyên sâu về Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (International Churches of Christ - ICC hay ICOC), từ lịch sử, giáo lý cho đến việc đối chiếu với Lời Chúa, để giúp tín hữu có cái nhìn sáng suốt và vững vàng trong đức tin.
Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (ICC) có nguồn gốc từ Phong trào Phục hưng Thập tự chinh (Crossroads Movement) khởi phát vào những năm 1960 tại Đại học Florida, Hoa Kỳ, dưới ảnh hưởng của mục sư Chuck Lucas. Phong trào này nhấn mạnh vào việc "làm môn đồ" (discipling) một cách chặt chẽ và có hệ thống. Đến năm 1979, Kip McKean, một nhà lãnh đạo trong phong trào, cùng một nhóm sinh viên tại Đại học Harvard, thành lập Hội Thánh Boston – được xem là hạt nhân của ICC. Từ đây, phong trào phát triển nhanh chóng với tầm nhìn "sở hữu những thành phố lớn cho Christ trong thế hệ này" và lan rộng ra quốc tế.
Phong trào tự tách ra khỏi các Hội Thánh Christ truyền thống (Mainline Churches of Christ) do những khác biệt trong phương pháp và cơ cấu lãnh đạo. Đến đầu những năm 1990, ICC trải qua một cuộc khủng hoảng và tái cấu trúc lớn, dẫn đến việc nhiều hội thánh địa phương trở nên độc lập hơn, mặc dù vẫn giữ một số liên kết.
Để hiểu rõ ICC, chúng ta cần xem xét những trọng tâm giáo lý của họ dưới ánh sáng Kinh Thánh.
ICC dạy rằng sự cứu rỗi đến qua một quy trình cụ thể, bao gồm: (1) Tin, (2) Ăn năn, (3) Xưng nhận đức tin, và (4) Báp-têm bằng cách dìm mình. Họ nhấn mạnh rằng báp-têm là thời điểm chính xác mà tội lỗi được tha và một người được thêm vào Hội Thánh. Họ thường trích dẫn Công-vụ 2:38, "Phi-e-rơ trả lời rằng: Hãy hối cải, ai nấy phải nhân danh Đức Chúa Jêsus chịu phép báp-têm, để được tha tội mình, rồi sẽ được lãnh sự ban cho Đức Thánh Linh."
Phân tích Kinh Thánh: Kinh Thánh rõ ràng dạy về sự cần thiết của đức tin, ăn năn, xưng nhận và báp-têm (Mác 16:16; Công-vụ 22:16; Rô-ma 10:9-10). Tuy nhiên, trọng tâm của Tin Lành là sự cứu rỗi bởi ân điển, thông qua đức tin nơi Chúa Giê-xu Christ (Ê-phê-sô 2:8-9). Báp-têm là mệnh lệnh và dấu hiệu bề ngoài của đức tin và sự ăn năn bên trong, chứ không phải là một "nghi thức ma thuật" mang lại ơn cứu rỗi. Trong tiếng Hy Lạp, từ "báp-têm" (baptizō) mang nghĩa "dìm xuống", và nghi thức này biểu trưng cho sự chết, chôn, và sống lại với Đấng Christ (Rô-ma 6:3-4). Sự nhấn mạnh thái quá vào thời khắc báp-têm như điểm duy nhất để được cứu có thể vô tình làm lu mờ công việc hoàn tất của Đấng Christ trên thập tự giá.
Đặc điểm nổi bật nhất của ICC là mô hình "môn đồ hóa" (discipling) hay "tư vấn thuộc linh" (spiritual counseling) rất chặt chẽ. Mỗi tín hữu mới được ghép nối với một "môn đồ" (thường là lãnh đạo hoặc tín hữu trưởng thành hơn) để được hướng dẫn, khuyên bảo, và kỷ luật trong mọi lĩnh vực đời sống: thuộc linh, tài chính, tình cảm, thời gian... Điều này dựa trên quan niệm rằng mọi quyết định lớn nhỏ đều cần được sự chấp thuận của người lãnh đạo thuộc linh để đảm bảo sự vâng phục và tăng trưởng.
Phân tích Kinh Thánh: Kinh Thánh rõ ràng kêu gọi chúng ta làm môn đồ và dạy dỗ lẫn nhau (Ma-thi-ơ 28:19-20; Tít 2:3-4; Hê-bơ-rơ 10:24-25). Tuy nhiên, nguyên tắc Kinh Thánh về sự lãnh đạo là để phục vụ và nêu gương, chứ không phải để kiểm soát (Mác 10:42-45; 1 Phi-e-rơ 5:2-3). Mỗi tín hữu đều có quyền thầy tế lễ trực tiếp với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu Christ (1 Phi-e-rơ 2:9) và được Đức Thánh Linh dẫn dắt (Rô-ma 8:14; Ga-la-ti 5:18). Mô hình kiểm soát cứng nhắc có thể dẫn đến sự lệ thuộc con người thay vì lệ thuộc Đấng Christ, và tiềm ẩn nguy cơ lạm dụng quyền lực, đi ngược với tinh thần tự do trong Đấng Christ (Ga-la-ti 5:1).
ICC thường dạy rằng họ là "Hội Thánh đích thực" duy nhất thời hiện đại, phục hưng lại Hội Thánh thế kỷ thứ nhất. Họ tin rằng các giáo hội, hệ phái khác đều không hoàn toàn trung thành với Kinh Thánh và do đó, sự cứu rỗi chỉ có trong ICC. Điều này dẫn đến việc khuyến khích tín hữu tách biệt khỏi gia đình và bạn bè ngoài ICC nếu những người đó không ủng hộ việc theo họ.
Phân tích Kinh Thánh: Chúa Giê-xu phán, "Ta sẽ lập Hội Thánh Ta" (Ma-thi-ơ 16:18). Danh từ "Hội Thánh" (ekklēsia trong tiếng Hy Lạp) chỉ về những người được gọi ra, tức là toàn thể thân thể của Đấng Christ, bao gồm mọi tín hữu chân thật khắp mọi nơi, mọi thời đại (Ê-phê-sô 1:22-23; 5:23). Khẳng định rằng chỉ một tổ chức nhân danh nào đó mới là Hội Thánh đích thực là đi ngược lại lẽ thật về Thân Thể Đấng Christ. Chúa biết những kẻ thuộc về Ngài (2 Ti-mô-thê 2:19). Sự cứu rỗi dựa trên mối liên hệ cá nhân với Chúa Giê-xu Christ, chứ không dựa trên việc thuộc về một tổ chức hay hệ phái cụ thể (Giăng 3:16; 14:6).
ICC có tầm nhìn truyền giáo rất mạnh mẽ, đáng khích lệ. Tuy nhiên, trong nhiều giai đoạn, điều này đi kèm với áp lực định lượng cao: mỗi môn đồ phải đưa người mới đến nhóm, mỗi hội thánh phải tăng trưởng số lượng. Việc "rao giảng mỗi ngày" và "có người chịu báp-têm mỗi tuần" thường trở thành thước đo thành công và lòng trung thành.
Phân tích Kinh Thánh: Đại Mạng Lệnh (Ma-thi-ơ 28:19-20) là mệnh lệnh cho mọi tín hữu. Tuy nhiên, Kinh Thánh dạy rằng chính Chúa là Đấng làm cho lớn lên (1 Cô-rinh-tô 3:6-7). Trọng tâm của chúng ta là gieo giống Lời Chúa cách trung tín và sống làm chứng, còn kết quả thuộc về Chúa. Áp lực thành tích có thể dẫn đến việc rao giảng vì số lượng hơn là vì tình yêu thương và lẽ thật, và gây ra gánh nặng tội lỗi không đáng có cho các tín hữu.
Từ việc nghiên cứu trên, chúng ta có thể rút ra những bài học ứng dụng quý báu:
1. Luôn Chất Vấn Mọi Sự Dạy Dỗ với Kinh Thánh: Như người Bê-rê, chúng ta phải "nghe ngóng lời giảng mỗi ngày, để tra xem trong Kinh Thánh, đặng xem điều đó có thật chăng" (Công-vụ 17:11). Bất kỳ lời dạy nào đặt thêm gánh nặng, điều kiện ngoài đức tin nơi Đấng Christ đều cần được xem xét cẩn thận.
2. Tìm Kiếm Sự Cân Bằng Giữa Môn Đồ Hóa và Tự Do Trong Đấng Christ: Chúng ta cần cộng đồng, sự khuyên bảo và kỷ luật (Châm-ngôn 27:17). Nhưng điều đó phải được xây dựng trên tình yêu thương, sự tự nguyện và mục đích giúp mỗi người trưởng thành để tự mình vâng phục Đấng Christ, chứ không phải vâng phục một con người.
3. Giữ Vững Trọng Tâm: Ân Điển và Thập Tự Giá: Mọi hoạt động, cơ cấu, chương trình của Hội Thánh phải quy về việc tôn cao công việc hoàn tất của Chúa Giê-xu Christ. Sự cứu rỗi là món quà nhưng không bởi ân điển (Rô-ma 6:23b). Bất cứ điều gì làm lu mờ lẽ thật này đều cần phải được điều chỉnh.
4. Yêu Thương và Cầu Nguyện: Dù có những khác biệt thần học, chúng ta được kêu gọi cầu nguyện cho tất cả mọi người và bày tỏ tình yêu thương của Đấng Christ (Ma-thi-ơ 5:44). Thái độ của chúng ta khi đánh giá phải xuất phát từ lòng quan tâm đến chân lý và sự an toàn thuộc linh của anh chị em mình, chứ không phải từ tinh thần chỉ trích, kiêu ngạo.
Giáo hội Cơ đốc Quốc tế (ICC) là một phong trào với lòng nhiệt thành truyền giáo đáng chú ý và sự nhấn mạnh vào đời sống môn đồ. Tuy nhiên, qua việc đối chiếu với Kinh Thánh, chúng ta nhận thấy những mối quan ngại nghiêm túc xoay quanh giáo lý về sự cứu rỗi, mô hình lãnh đạo kiểm soát, và quan niệm độc tôn về Hội Thánh. Là những Cơ Đốc nhân trưởng thành, chúng ta được kêu gọi gìn giữ lẽ thật trong tình yêu thương (Ê-phê-sô 4:15), bám chặt lấy nền tảng duy nhất là Chúa Giê-xu Christ và Lời không hề dối của Ngài. Hãy để Đức Thánh Linh, Đấng dẫn chúng ta vào mọi lẽ thật (Giăng 16:13), tiếp tục hướng dẫn và xây dựng chúng ta trong ân điển và sự thông biết về Con Ngài.