Đức Chúa Jêsus thấy đức tin của họ có nghĩa là gì trong Mác 2:5?

02 December, 2025
14 phút đọc
2,752 từ
Chia sẻ:

Đức Chúa Jêsus Thấy Đức Tin Của Họ: Ý Nghĩa Trong Mác 2:5

Trong hành trình chức vụ của Chúa Cứu Thế, có những khoảnh khắc đầy quyền năng không chỉ bày tỏ thẩm quyền của Ngài trên bệnh tật và tội lỗi, mà còn phơi bày một nguyên lý nền tảng của đời sống đức tin. Một trong những khoảnh khắc ấy được ghi lại trong Phúc Âm Mác đoạn 2, câu 5: "Đức Chúa Jêsus thấy đức tin của họ" (Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu nói ngắn gọn này mở ra một cánh cửa sâu rộng về thần học, về bản chất của đức tin thực hành, và về cách Chúa đáp lời những tấm lòng kiên trì tìm kiếm Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai thác bối cảnh, ngôn từ nguyên bản, và những ứng dụng thiết thực từ phân đoạn quan trọng này.

Bối Cảnh và Phân Đoạn: Mác 2:1-12

Để hiểu trọn vẹn câu 5, chúng ta phải đặt nó trong toàn bộ câu chuyện. Sau một thời gian giảng dạy khắp xứ Ga-li-lê, Chúa Jêsus trở về thành Ca-bê-na-um, và tin Ngài ở trong nhà lan ra nhanh chóng (Mác 2:1). Một đám đông khổng lồ tụ tập, đến nỗi "trước cửa cũng không có chỗ trống" (câu 2). Trong bối cảnh ấy, xuất hiện bốn người khiêng một người bạn bị bại liệt. Vì không thể đến gần Chúa do đám đông, họ đã có một hành động phi thường: "dỡ mái nhà, chỗ Ngài ngồi, rồi do lỗ đó dòng giường người bại xuống" (câu 4). Chính sau hành động quyết liệt và sáng tạo này, Phúc Âm Mác ghi lại: "Đức Chúa Jêsus thấy đức tin của họ" (câu 5).

Điểm đáng chú ý đầu tiên: Chúa Jêsus “thấy” đức tin của “họ”. Đại từ “họ” (αὐτῶν - autōn trong tiếng Hy Lạp) ở đây rõ ràng ám chỉ bốn người khiêng, chứ không phải chỉ riêng người bại liệt. Điều này cho thấy đức tin mang tính tập thể, một đức tin chung được biểu lộ qua hành động chung, và nó đã tác động đến số phận của một cá nhân.

Phân Tích Ngôn Từ và Ý Nghĩa Thần Học

Chúng ta cần mổ xẻ hai từ then chốt trong câu này: “thấy”“đức tin”.

1. “Thấy” (ἰδὼν - idōn): Đây là động từ ở dạng phân từ aorist, diễn tả một hành động quan sát có tính quyết định, một cái nhìn thấu suốt. Chúa Jêsus không chỉ nhìn thấy hành động vật lý (dỡ mái nhà, dòng giường xuống). Ngài nhìn thấy động cơ, sự quyết tâm và lòng tin kính ẩn đằng sau những hành động ấy. Cái nhìn của Ngài là cái nhìn thấu suốt tấm lòng (I Sa-mu-ên 16:7). Trong bối cảnh Kinh Thánh, việc Chúa “thấy” thường dẫn đến một sự can thiệp đầy ân điển (Xuất Ê-díp-tô Ký 2:25; 3:7).

2. “Đức tin” (τὴν πίστιν αὐτῶν - tēn pistin autōn): Từ “pistis” trong tiếng Hy Lạp không chỉ là một niềm tin trí thức thụ động. Nó hàm chứa ý nghĩa của sự tin cậy, lòng trung tín, và sự xác tín dẫn đến hành động. Đức tin mà Chúa Jêsus thấy là một đức tin có thể nhìn thấy được (visible faith). Nó được thể hiện qua:

  • Sự kiên trì: Họ không bỏ cuộc khi gặp chướng ngại vật (đám đông).
  • Sự sáng tạo: Họ tìm ra một giải pháp phi thường (dỡ mái nhà).
  • Hành động cụ thể: Họ bỏ công sức để đem bạn mình đến với Chúa.
  • Sự liều lĩnh vì người khác: Hành động của họ có thể gây ra sự chỉ trích (làm hư hại tài sản), nhưng họ vẫn làm.

Chính loại đức tin-hành động này đã khiến Chúa Jêsus đáp ứng. Điều này hoàn toàn phù hợp với lời dạy của Sứ đồ Gia-cơ: “Đức tin không có việc làm là đức tin chết” (Gia-cơ 2:17). Đức tin của họ không phải là lời tuyên bố suông, mà là một đức tin được chứng minh bằng việc làm.

Sự Đáp Lời Hai Tầng của Chúa Jêsus

Sau khi thấy đức tin của họ, Chúa Jêsus không lập tức chữa lành thân thể. Ngài phán với người bại liệt: “Hỡi con, tội lỗi ngươi đã được tha” (Mác 2:5). Đây là một sự đáp lời sâu sắc và đầy thách thức. Ngài đi thẳng vào nhu cầu cốt lõi nhất của con người: tội lỗi. Các thầy thông giáo và người Pha-ri-si lập tức chất vấn trong lòng, cho rằng Ngài phạm thượng vì “chỉ một mình Đức Chúa Trời có quyền tha tội” (câu 7).

Chúa Jêsus, biết được tư tưởng họ, đặt ra một câu hỏi mang tính thần học: “Trong hai điều nầy: hoặc nói với người bại rằng: Tội lỗi ngươi đã được tha; hoặc nói rằng: Hãy đứng dậy vác giường mà đi; điều nào dễ hơn?” (câu 9). Về mặt hình thức, nói “tội ngươi đã được tha” thì dễ hơn, vì không có bằng chứng tức thì để kiểm chứng. Nhưng Chúa Jêsus muốn chứng minh rằng thẩm quyền của Ngài trên tội lỗi là thật, và để “các ngươi biết Con người ở thế gian có quyền tha tội”, Ngài truyền lệnh chữa lành thể xác: “Ta biểu ngươi: Hãy đứng dậy, vác giường mà đi về nhà!” (câu 10-11).

Như vậy, đức tin của những người khiêng đã mở ra cơ hội cho:
1. Sự cứu rỗi (tha tội) cho người bại liệt.
2. Sự chữa lành thể xác như một bằng chứng hữu hình.
3. Sự mặc khải về thân vị và thẩm quyền của Đấng Christ cho đám đông và những kẻ chống đối.

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Phân đoạn này không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà là một khuôn mẫu sống động cho đời sống đức tin hôm nay.

1. Đức Tin Được Thể Hiện Qua Hành Động Cụ Thể

Đức tin thật luôn tìm cách biểu hiện ra bên ngoài. Chúng ta được kêu gọi không chỉ tin Chúa trong tâm trí, mà còn phải có những “hành động dỡ mái nhà” – những nỗ lực thiết thực, đôi khi phá vỡ các lối mòn, để đem người khác đến với Chúa Cứu Thế Giê-xu. Đó có thể là lời cầu nguyện kiên trì, một hành động phục vụ thiết thực, hay sự dạn dĩ chia sẻ Phúc Âm.

2. Đức Tin Mang Tính Cộng Đồng và Sự Chở Che

Người bại liệt không thể tự mình đến với Chúa. Anh cần những người bạn “khiêng” mình. Trong Hội Thánh, chúng ta được kêu gọi mang gánh nặng cho nhau (Ga-la-ti 6:2). Chúng ta có thể trở thành “đôi chân” của đức tin cho những người đang yếu đuối, thất vọng, hoặc “bại liệt” thuộc linh. Đức tin tập thể có sức mạnh lớn lao.

3. Sự Kiên Trì Vượt Qua Chướng Ngại

Chướng ngại (đám đông) là một phần của hành trình đức tin. Đức tin không bỏ cuộc. Nó nhìn nhận vấn đề nhưng tìm kiếm giải pháp trong Chúa. Thay vì than phiền về “đám đông” hoàn cảnh khó khăn, chúng ta được thách thức tìm kiếm những con đường sáng tạo mà Chúa mở ra.

4. Chúa Đáp Lời Theo Cách Toàn Vẹn Nhất của Ngài

Chúa Jêsus đáp lời đức tin bằng cách ưu tiên giải quyết vấn đề tội lỗi trước. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng nhu cầu thuộc linh luôn quan trọng hơn nhu cầu thể chất hay vật chất. Khi chúng ta đem nhu cầu của người khác đến với Chúa, hãy tin cậy rằng Ngài biết điều gì là tốt nhất và cần thiết nhất cho họ. Sự chữa lành thân thể, sự giải cứu khỏi hoàn cảnh có thể xảy ra, nhưng ơn phước lớn nhất vẫn là sự tha thứ và sự sống đời đời.

5. Đức Tin Là Điều Kiện Cho Sự Can Thiệp của Quyền Năng Chúa

Trong nhiều trường hợp trong Phúc Âm, Chúa Jêsus đáp ứng trực tiếp với đức tin của con người (ví dụ: Mác 5:34; 10:52). Điều này không có nghĩa đức tin là một “phép thuật” buộc Chúa phải làm theo ý mình, mà nó là thái độ của lòng tin cậy và đầu phục mở ra cánh cửa cho ân điển và quyền năng Ngài tuôn đổ. Chúa “thấy” và Ngài đáp lời.

Kết Luận

Câu nói “Đức Chúa Jêsus thấy đức tin của họ” trong Mác 2:5 là một ánh chớp sáng rọi vào bản chất của mối quan hệ giữa con người với Đức Chúa Trời. Nó cho thấy Chúa Cứu Thế luôn tìm kiếm và trân quý một đức tin sống động, dám hành động, dám liều lĩnh vì người khác. Đức tin ấy không phải là điều gì trừu tượng, mơ hồ, mà là một thực tại được chứng minh bằng tình yêu thương và sự kiên trì cụ thể.

Ngày nay, Chúa Giê-xu phục sinh vẫn đang “thấy” đức tin của Hội Thánh Ngài. Ngài thấy những nỗ lực âm thầm, những lời cầu nguyện kiên trì, và những hành động yêu thương của chúng ta dành cho những linh hồn đang “bại liệt”. Ước mong mỗi chúng ta sống một đời tin kính sao cho Chúa có thể “thấy đức tin của chúng ta” – một đức tin khiến Ngài vui lòng, một đức tin mở cửa cho phép lạ của sự tha thứ và sự biến đổi tuôn đổ trên cá nhân, gia đình và cộng đồng chúng ta. Hãy can đảm dỡ đi những mái nhà của sự ngại ngùng, của hoàn cảnh khó khăn, và trong đức tin, đem mọi nhu cầu đến thẳng trước ngai ân điển của Ngài.

Quay Lại Bài Viết