Đa-vít và Cuộc Tấn Công Dân A-ma-léc

04 December, 2025
15 phút đọc
2,933 từ
Chia sẻ:

Đa-vít và Cuộc Tấn Công Dân A-ma-léc

Cuộc đời của vua Đa-vít chứa đựng nhiều bài học quý giá về đức tin, lòng can đảm và sự tín thác nơi Đức Chúa Trời. Một trong những sự kiện nổi bật là cuộc tấn công dân A-ma-léc được ghi lại trong 1 Sa-mu-ên chương 30. Câu chuyện không chỉ thuật lại một chiến thắng quân sự mà còn bày tỏ cách Đa-vít xử lý khủng hoảng, lãnh đạo và chia sẻ chiến lợi phẩm. Chúng ta cùng nghiên cứu sâu sự kiện này để rút ra những nguyên tắc sống đẹp lòng Chúa.

I. Bối Cảnh Lịch Sử và Kinh Thánh

Đa-vít lúc này vẫn còn là một người chạy trốn vua Sau-lơ. Ông và đội quân khoảng 600 người tìm nơi ẩn náu tại đất của dân Phi-li-tin. Vua A-kích của Gát cho Đa-vít ở tại thành Xiếc-lắc (1 Sa-mu-ên 27:6). Trong thời gian đó, Đa-vít cùng người theo mình đi theo vua A-kích để giao chiến với Y-sơ-ra-ên, nhưng các lãnh chúa Phi-li-tin nghi ngờ và không muốn Đa-vít ở cùng. Họ buộc vua A-kích phải cho Đa-vít trở về Xiếc-lắc (1 Sa-mu-ên 29). Khi Đa-vít và những người trung thành trở về, họ phát hiện thành Xiếc-lắc đã bị dân A-ma-léc tấn công, đốt phá, bắt đi tất cả phụ nữ, trẻ em cùng của cải (1 Sa-mu-ên 30:1-3).

Dân A-ma-léc vốn là kẻ thù truyền kiếp của Y-sơ-ra-ên (Xuất Ê-díp-tô 17:8-16; Phục truyền 25:17-19). Họ là dân du mục hay cướp phá và thường tấn công vào lúc đối phương yếu nhất. Lần này họ lợi dụng lúc Đa-vít và lực lượng chủ lực vắng mặt để tàn phá Xiếc-lắc.

II. Diễn Biến Cuộc Tấn Công và Giải Cứu

1. Phản ứng trước bi kịch (câu 4-6)

Khi nhìn thấy cảnh hoang tàn, Đa-vít và những người theo ông “cất tiếng khóc cho đến khi không còn sức khóc nữa”. Họ đau buồn vì mất vợ con, tài sản. Thậm chí, họ nổi giận và tính ném đá Đa-vít vì ông là người lãnh đạo (câu 6). Đứng trước sự oán trách, Đa-vít “lấy làm bức tức trong lòng”, nhưng ông không tìm sự an ủi nơi người khác mà “làm cho mình mạnh mẽ trong Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời mình” (câu 6). Đây là một phản ứng đức tin mẫu mực: trong cơn tuyệt vọng, ông tìm đến nguồn sức mạnh thật sự là Đức Chúa Trời.

2. Cầu hỏi ý Chúa (câu 7-8)

Đa-vít không chỉ dừng lại ở việc tự an ủi mình; ông hành động bằng cách cầu hỏi Đức Giê-hô-va: “Tôi phải đuổi theo đạo quân nầy chăng? Tôi sẽ theo kịp chăng?”. Qua thầy tế lễ A-bia-tha và ê-phót (vật dùng để cầu hỏi ý Chúa), Đức Giê-hô-va trả lời: “Hãy đuổi theo nó, quả thật ngươi sẽ theo kịp và giải cứu hết thảy những kẻ bị bắt”. Lời hứa của Chúa là nền tảng cho mọi quyết định sau này. Đa-vít không dựa vào sức riêng, ông tìm kiếm sự hướng dẫn của Đấng Toàn Tri.

3. Hành trình đuổi theo và người đầy tớ Ai Cập (câu 9-15)

Với lời hứa đó, Đa-vít cùng 600 người lên đường. Khi đến khe Bê-sô, 200 người mệt mỏi không thể tiếp tục nên ở lại giữ đồ đạc. 400 người còn lại tiếp tục. Trên đường, họ gặp một người đầy tớ Ai Cập bị chủ A-ma-léc bỏ rơi vì bệnh. Đa-vít cho anh ta ăn uống và hỏi thăm. Người này tiết lộ rằng anh ta đã theo đạo quân A-ma-léc đi cướp phá Xiếc-lắc và nhiều nơi khác. Anh đồng ý dẫn đường đến trại của chúng với điều kiện Đa-vít không giết hay nộp anh ta cho chủ cũ. Đa-vít đồng ý. Điều này cho thấy lòng nhân từ của Đa-vít; ông không coi người Ai Cập là kẻ thù mà là một linh hồn cần giúp đỡ. Đây cũng là sự quan phòng của Đức Chúa Trời để dẫn họ đến chính xác nơi cần đến.

4. Trận chiến và chiến thắng (câu 16-20)

Khi đến nơi, họ thấy dân A-ma-léc đang ăn uống, nhảy múa vì chiến lợi phẩm lớn. Đa-vít tấn công bất ngờ, giao chiến từ sáng sớm đến chiều tối, và chỉ trừ 400 lính trẻ chạy thoát trên lạc đà, còn lại tất cả bị tiêu diệt. Đa-vít giải cứu tất cả người thân, không mất một ai. Họ còn thu hồi lại tài sản và chiến lợi phẩm khác mà dân A-ma-léc đã cướp từ nhiều nơi. Đức Chúa Trời đã giữ lời hứa của Ngài: Đa-vít đuổi kịp và giải cứu hết.

5. Chia chiến lợi phẩm và thiết lập luật (câu 21-25)

Sau chiến thắng, khi trở về với 200 người ở lại, một số người trong đội quân chiến đấu đề nghị chỉ chia chiến lợi phẩm cho những ai ra trận, còn 200 người ở lại chỉ được nhận vợ con mà thôi. Đa-vít phản đối và nói: “Chớ làm như vậy, hỡi anh em, vì Đức Giê-hô-va đã ban cho chúng ta, và Ngài đã gìn giữ chúng ta, phó đạo quân đến xâm vào tay chúng ta… Phần của người ra trận và phần của người giữ đồ vật sẽ đồng nhau; họ phải chia đều với nhau”. Từ đó về sau, đây trở thành một luật lệ trong Y-sơ-ra-ên (câu 25). Quyết định này thể hiện sự công bằng và sự ghi nhận rằng chiến thắng là do Đức Chúa Trời ban cho, và mọi người đều có phần trong đó dù ở tiền tuyến hay hậu phương.

6. Gửi quà cho các trưởng lão Giu-đa (câu 26-31)

Đa-vít còn gửi một phần chiến lợi phẩm cho các trưởng lão trong các thành thuộc Giu-đa, những nơi ông và người theo ông từng lui tới. Đây là hành động khôn ngoan, vừa thể hiện lòng biết ơn, vừa xây dựng mối quan hệ tốt, chuẩn bị cho ngày ông lên làm vua Giu-đa. Đức Chúa Trời đang dẫn dắt ông từng bước.

III. Bài Học Từ Câu Chuyện

1. Tìm sức mạnh nơi Chúa trong cơn khủng hoảng

Khi mọi sự sụp đổ, Đa-vít không cậy sức riêng hay tìm an ủi nơi người đời, nhưng “làm cho mình mạnh mẽ trong Đức Giê-hô-va”. Động từ “làm cho mình mạnh mẽ” trong tiếng Hê-bơ-rơ là חָזַק (chazaq), có nghĩa là củng cố, vững vàng. Điều này gợi nhớ đến lời Chúa phán: “Hãy mạnh dạn và vững lòng!” (Giô-suê 1:9). Trong những thời điểm khó khăn, chúng ta cần nhớ rằng nguồn sức mạnh thật sự đến từ Đức Chúa Trời. Qua sự cầu nguyện và suy gẫm Lời Ngài, chúng ta được vững vàng.

2. Cầu hỏi ý Chúa trước mỗi hành động

Đa-vít đã dùng ê-phót để cầu hỏi Đức Giê-hô-va. Ngày nay chúng ta có Đức Thánh Linh và Lời Kinh Thánh hướng dẫn. Trước mọi quyết định, đặc biệt khi gặp khó khăn, hãy dừng lại, cầu nguyện, và tìm kiếm ý muốn Chúa. Lời hứa trong Châm ngôn 3:5-6 vẫn còn nguyên giá trị: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con; phải nhận biết Ngài trong mọi đường lối con, thì Ngài sẽ làm thẳng các nẻo con.”

3. Lòng nhân từ đối với người xung quanh

Đa-vít đối xử tử tế với người đầy tớ Ai Cập. Người này vốn là đầy tớ của kẻ thù, nhưng Đa-vít cho ăn uống và giữ lời hứa với anh. Điều này dạy chúng ta về lòng thương xót và sự trung tín. Ma-thi-ơ 5:7: “Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót!”. Khi giúp đỡ người khác, ngay cả khi họ thuộc về phe đối lập, chúng ta có thể trở thành công cụ trong tay Chúa.

4. Công bằng và ghi nhận sự đóng góp của mọi người

Nguyên tắc chia đều chiến lợi phẩm giữa người chiến đấu và người giữ đồ vật phản ánh tinh thần cộng đồng mà Đức Chúa Trời muốn. Trong Hội Thánh, có nhiều chức vụ khác nhau, nhưng tất cả đều quan trọng và cùng chia sẻ phần thưởng (1 Cô-rinh-tô 12:12-27). Không nên coi thường công việc hậu cần, hỗ trợ; mọi sự phục vụ đều được Chúa kể công.

5. Biết ơn và chia sẻ phước hạnh

Việc Đa-vít gửi quà cho các trưởng lão Giu-đa cho thấy ông không giữ riêng phước hạnh Chúa ban. Ông muốn lan tỏa phước lành đến nhiều người. Cơ Đốc nhân cũng nên rộng rãi, chia sẻ những gì mình nhận được – cả vật chất lẫn tinh thần – để làm chứng về tình yêu Chúa (2 Cô-rinh-tô 9:11).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Trong Đời Sống Cơ Đốc

Chúng ta có thể áp dụng những bài học từ câu chuyện Đa-vít và dân A-ma-léc vào cuộc sống hằng ngày:

  • Khi đối diện với mất mát, thất vọng: Hãy chạy đến với Chúa, trút hết gánh nặng cho Ngài (1 Phi-e-rơ 5:7). Hãy “làm cho mình mạnh mẽ” trong Chúa qua sự cầu nguyện, đọc Kinh Thánh và thờ phượng.
  • Trước khi ra quyết định: Đừng vội vàng hành động theo cảm xúc hay sự khôn ngoan thế gian. Hãy dành thời gian cầu hỏi Chúa, xem Kinh Thánh có nguyên tắc gì, và lắng nghe sự hướng dẫn của Thánh Linh.
  • Đối xử với người xung quanh: Hãy tỏ lòng nhân từ, ngay cả với người có vẻ không thuộc về “phe ta”. Bạn không biết Chúa có thể dùng họ để mở đường cho bạn như thế nào.
  • Trong cộng đồng Hội Thánh: Hãy đánh giá cao sự đóng góp của mỗi tín hữu, dù lớn hay nhỏ. Khích lệ và công nhận nhau, cùng chia sẻ trách nhiệm và thành quả.
  • Khi nhận được phước lành: Hãy biết ơn và rộng rãi chia sẻ với người khác, đặc biệt những người đã hỗ trợ bạn trên hành trình đức tin.

V. Kết Luận

Cuộc tấn công dân A-ma-léc của Đa-vít là một minh họa sống động về việc một người tin kính đối diện với nghịch cảnh. Đa-vít đã tìm sức mạnh nơi Đức Chúa Trời, tìm kiếm sự hướng dẫn của Ngài, hành động với lòng nhân từ, và chia sẻ chiến thắng một cách công bằng. Những nguyên tắc này vẫn còn giá trị cho chúng ta ngày nay. Dù hoàn cảnh có khó khăn đến đâu, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là Đấng giải cứu và ban sức mạnh. Hãy bước đi trong đức tin, luôn tìm kiếm ý Chúa, và bạn sẽ kinh nghiệm được sự chiến thắng Ngài ban cho.

Quay Lại Bài Viết