Kinh Thánh Tin Lành về đồng tính luyến ái: Sáng Thế Ký, Lê-vi, Rô-ma, I Cô-rinh-tô

05 December, 2025
17 phút đọc
3,354 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh Tin Lành về đồng tính luyến ái: Sáng Thế Ký, Lê-vi, Rô-ma, I Cô-rinh-tô

Trong thời đại ngày nay, vấn đề đồng tính luyến ái là một chủ đề gây nhiều tranh cãi, ngay cả trong Hội Thánh. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta cần tìm hiểu Lời Chúa dạy gì về vấn đề này, dựa trên sự giải nghĩa trung thực và toàn vẹn của Kinh Thánh. Bài viết này sẽ khảo sát những phân đoạn chính trong Kinh Thánh đề cập đến đồng tính luyến ái: Sáng Thế Ký 19, Lê-vi ký 18:22 và 20:13, Rô-ma 1:26-27, và I Cô-rinh-tô 6:9-10. Chúng ta sẽ xem xét bối cảnh, nguyên ngữ Hy Lạp và Hê-bơ-rơ, cùng những ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc.

I. Sáng Thế Ký 19 – Câu chuyện Sô-đôm và Gô-mô-rơ

Sự kiện thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ bị hủy diệt được ghi lại trong Sáng Thế Ký 19. Hai thiên sứ đến thăm Lót ở Sô-đôm. Dân thành bao vây nhà Lót và đòi ông đưa hai người khách (thiên sứ) ra để họ “biết” (Sáng 19:5). Từ “biết” trong tiếng Hê-bơ-rơ là yada, thường được dùng với nghĩa quan hệ tình dục trong ngữ cảnh này (xem Sáng 4:1, 19:8). Lót đã phản ứng bằng cách đề nghị giao hai con gái còn trinh của mình thay thế, nhưng dân thành vẫn khăng khăng đòi hai người đàn ông.

Hành động của dân Sô-đôm cho thấy họ muốn quan hệ đồng tính với hai vị khách. Kinh Thánh mô tả tội lỗi của họ là rất lớn (Sáng 18:20). Sự đoán phạt của Đức Chúa Trời là lửa và diêm sinh từ trời xuống thiêu hủy cả thành. Sứ đồ Giu-đe cũng nhắc lại sự kiện này: “cũng như Sô-đôm, Gô-mô-rơ cùng các thành lân cận cũng buông theo sự dâm dục và sự mê đắm xác thịt lạ, thì chịu hỏa hình, làm gương để tỏ ra sự đoán phạt đời đời” (Giu-đe 7). Như vậy, tội của Sô-đôm bao gồm sự dâm dục, đặc biệt là hành vi tình dục trái tự nhiên.

Một số học giả cho rằng tội của Sô-đôm chỉ là sự thiếu khách tiếp đãi (hospitality), nhưng toàn bộ mạch văn cho thấy họ đã vượt quá giới hạn của sự hiếu khách và thể hiện ham muốn tình dục đồng giới. Do đó, đây là một trong những đoạn Kinh Thánh đầu tiên lên án hành vi đồng tính.

II. Lê-vi ký 18:22 và 20:13 – Luật về sự thánh khiết

Trong sách Lê-vi, Đức Chúa Trời ban cho dân Y-sơ-ra-ên các luật lệ để phân biệt họ với các dân tộc chung quanh. Hai câu quan trọng liên quan đến đồng tính luyến ái là:

“Chớ nằm cùng đàn ông như nằm cùng đàn bà; ấy là sự gớm ghiếc.” (Lê-vi 18:22, Kinh Thánh 1925)
“Nếu ai nằm cùng một người nam như nằm cùng người nữ, thì hai đều đã phạm một sự gớm ghiếc; hẳn phải bị giết đi; máu họ sẽ đổ lại trên họ.” (Lê-vi 20:13, Kinh Thánh 1925)

Từ “gớm ghiếc” trong tiếng Hê-bơ-rơ là to’ebah, thường được dịch là “sự gớm ghiếc” hay “điều đáng ghê tởm”. Đây là từ dùng để chỉ những điều Đức Chúa Trời ghét, thường liên quan đến các hành vi thờ hình tượng hoặc tội lỗi nghiêm trọng. Trong bối cảnh, Lê-vi 18 liệt kê nhiều hình thức tình dục bị cấm: loạn luân, tà dâm, thú tính, và hành vi đồng tính. Những luật này nhằm bảo vệ sự thánh khiết của dân sự Đức Chúa Trời.

Một số người cho rằng các luật này thuộc về nghi lễ của Cựu Ước và không còn áp dụng cho Cơ Đốc nhân ngày nay. Tuy nhiên, cần phân biệt giữa luật nghi lễ (ví dụ: ăn thịt heo, mặc đồ pha trộn) và luật đạo đức (ví dụ: giết người, ngoại tình, trộm cắp). Hành vi đồng tính được xếp cùng loại với các tội đạo đức (như loạn luân, thú tính) – những điều vẫn bị lên án trong Tân Ước. Hơn nữa, sứ đồ Phao-lô đã nhắc lại cấm đoán này trong Tân Ước (Rô-ma 1, I Cô-rinh-tô 6), cho thấy tính chất đạo đức liên thời đại của nó.

III. Rô-ma 1:26-27 – Sự từ bỏ tự nhiên

Trong thư Rô-ma, sứ đồ Phao-lô mô tả tình trạng sa ngã của nhân loại khi họ từ chối nhận biết Đức Chúa Trời và thờ hình tượng:

“Bởi cớ đó, Đức Chúa Trời phó họ cho sự tình dục xấu hổ; vì trong vòng họ, những người đờn bà đã đổi cách dùng tự nhiên ra cách khác nghịch với tự nhiên. Những người đờn ông cũng vậy, bỏ cách dùng tự nhiên của người đờn bà mà un đốt tình dục người nầy với kẻ kia, đờn ông cùng đờn ông phạm sự xấu hổ, và chính mình họ phải chịu báo ứng xứng với sự sai lạc của mình.” (Rô-ma 1:26-27, Kinh Thánh 1925)

Phao-lô dùng cụm từ “tự nhiên” (tiếng Hy Lạp: physin) để chỉ trật tự sáng tạo của Đức Chúa Trời – nam và nữ được tạo ra để kết hiệp với nhau. Hành vi đồng tính là “nghịch với tự nhiên” (para physin). Điều đáng chú ý là Phao-lô nói đến cả đồng tính nữ và đồng tính nam. Ông cho rằng đây là hậu quả của việc Đức Chúa Trời “phó” con người cho dục vọng của họ, như một sự đoán phạt cho tội thờ hình tượng.

Như vậy, đồng tính luyến ái không chỉ là một tội lỗi riêng lẻ, mà là biểu hiện của một xã hội đã từ chối Đức Chúa Trời, dẫn đến sự suy đồi đạo đức. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là mọi người đồng tính đều có tội thờ hình tượng cá nhân, nhưng Kinh Thánh cho thấy mối liên hệ giữa sự từ bỏ chân lý và các hành vi tình dục trái tự nhiên.

IV. I Cô-rinh-tô 6:9-10 – Những kẻ không được hưởng nước Đức Chúa Trời

Trong thư I Cô-rinh-tô, sứ đồ Phao-lô liệt kê những loại người sẽ không được hưởng nước Đức Chúa Trời:

“Anh em há chẳng biết những kẻ không công bình chẳng bao giờ hưởng được nước Đức Chúa Trời sao? Chớ tự dối mình: Phàm những kẻ tà dâm, kẻ thờ hình tượng, kẻ ngoại tình, kẻ mềm mại, kẻ đắm nam sắc, kẻ trộm cướp, kẻ hà tiện, kẻ say sưa, kẻ chưởi rủa, kẻ chắt bóp, đều chẳng hưởng được nước Đức Chúa Trời đâu.” (I Cô-rinh-tô 6:9-10, Kinh Thánh 1925)

Hai từ Hy Lạp quan trọng ở đây là malakoiarsenokoitai. Malakoi nghĩa là “mềm mại”, thường dùng để chỉ người đàn ông có hành vi thụ động trong quan hệ đồng tính, hoặc những người có tính cách nhu nhược, nhưng trong ngữ cảnh này nó liên quan đến hành vi tình dục. Arsenokoitai là từ ghép của arsēn (nam) và koitē (giường), có nguồn gốc từ bản dịch Bảy Mươi của Lê-vi 18:22 và 20:13. Vì vậy, arsenokoitai rõ ràng chỉ người đàn ông có quan hệ tình dục với đàn ông. Phao-lô xếp hai nhóm này vào danh sách những tội lỗi ngăn cản người ta vào nước Đức Chúa Trời.

Nhưng sau đó, Phao-lô viết: “Ấy là một vài người trong anh em trước đã như thế; nhưng anh em đã được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình trong danh Đức Chúa Jêsus Christ và bởi Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta.” (câu 11). Điều này mang lại niềm hy vọng: dù ai đã phạm những tội này, họ có thể được tha thứ, tẩy sạch, và biến đổi bởi quyền năng của Phúc Âm.

V. Ứng dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc

Sau khi khảo sát các phân đoạn Kinh Thánh, chúng ta cần rút ra những bài học ứng dụng cho cá nhân và Hội Thánh:

1. Nhận thức rằng mọi người đều đã phạm tội

Kinh Thánh dạy rằng “mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Đồng tính luyến ái chỉ là một trong nhiều tội lỗi. Chúng ta không nên lên án người khác với thái độ tự tôn, nhưng nhớ rằng chính chúng ta cũng cần ân điển. Chúa Giê-xu đã cảnh báo về thái đoán xét (Ma-thi-ơ 7:1-5). Vì vậy, chúng ta phải bày tỏ tình yêu thương và lòng thương xót khi nói về vấn đề này.

2. Hiểu rõ thiết kế của Đức Chúa Trời về tình dục

Đức Chúa Trời tạo dựng loài người có nam và nữ (Sáng 1:27), và Ngài thiết lập hôn nhân là sự kết hợp giữa một người nam và một người nữ (Sáng 2:24). Quan hệ tình dục ngoài hôn nhân dị tính là trái với ý muốn Đức Chúa Trời. Đồng tính luyến ái là sự phá vỡ trật tự tự nhiên đó. Chúng ta cần giảng dạy rõ ràng về chân lý này, nhưng với lòng yêu thương và sự kiên nhẫn.

3. Hỗ trợ những người đang chiến đấu với sự thu hút đồng giới

Có những Cơ Đốc nhân chân thành tin Chúa nhưng vẫn cảm thấy hấp dẫn với người cùng giới. Hội Thánh cần tạo môi trường an toàn để họ chia sẻ, được cầu nguyện, và nhận sự khích lệ. Chúng ta nên nhấn mạnh rằng sự hấp dẫn không phải là tội, nhưng hành động mới là tội. Cơ Đốc nhân được kêu gọi sống thánh khiết dù có khuynh hướng nào. Cần cung cấp các nhóm hỗ trợ, sự đồng hành và tư vấn dựa trên Kinh Thánh.

4. Danh tính của chúng ta ở trong Đấng Christ

Văn hóa hiện đại thường định nghĩa con người qua khuynh hướng tình dục (ví dụ: “người đồng tính”). Nhưng Kinh Thánh dạy rằng danh tính chính của Cơ Đốc nhân là con cái Đức Chúa Trời (Giăng 1:12), người được cứu chuộc (Ê-phê-sô 1:7). Chúng ta không nên gắn mác mình bằng tội lỗi hay dục vọng, nhưng bằng sự mới mẻ trong Đấng Christ (2 Cô-rinh-tô 5:17).

5. Lời kêu gọi nên thánh và quyền năng của Thánh Linh

Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta sống thánh khiết (1 Phi-e-rơ 1:15-16). Sự thánh khiết bao gồm mọi lĩnh vực, kể cả tình dục. Chúng ta không thể tự mình chiến thắng tội lỗi, nhưng nhờ Thánh Linh, chúng ta có thể dần dần thay đổi (Ga-la-ti 5:16-25). Sự thay đổi có thể không hoàn toàn ngay lập tức, nhưng Đức Thánh Linh ban cho chúng ta năng lực để vâng phục.

6. Yêu thương mà không thỏa hiệp

Chúng ta phải bắt chước Chúa Giê-xu, Ngài đầy ân điển và chân lý (Giăng 1:14). Đối với người phụ nữ bị bắt quả tang ngoại tình, Chúa Giê-xu không lên án bà, nhưng cũng nói: “Hãy đi, đừng phạm tội nữa” (Giăng 8:11). Chúng ta cần giữ thăng bằng: yêu thương người đồng tính nhưng không chấp nhận hành vi đồng tính như một lối sống. Điều này có nghĩa là chúng ta không tán thành các mối quan hệ đồng tính, nhưng chúng ta tiếp đón họ vào Hội Thánh, yêu thương, và chia sẻ Phúc Âm.

7. Hội Thánh nên là nơi của sự biến đổi

Qua lời chứng của nhiều Cơ Đốc nhân từng có cuộc sống đồng tính, chúng ta thấy quyền năng của Phúc Âm có thể giải phóng và chữa lành. Hội Thánh cần tin cậy rằng Đấng Christ có thể thay đổi mọi tội nhân. Đồng thời, chúng ta cần kiên nhẫn, đồng hành và cầu nguyện cho họ.

Kết luận

Kinh Thánh, từ Cựu Ước đến Tân Ước, nhất quán dạy rằng hành vi đồng tính luyến ái là tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, cũng như mọi tội lỗi khác, ân điển của Chúa qua Chúa Giê-xu Christ đủ để tha thứ và biến đổi. Là Cơ Đốc nhân, chúng ta được kêu gọi nắm giữ chân lý với tình yêu thương, giúp đỡ nhau sống thánh khiết, và rao truyền Phúc Âm cho mọi người, bất kể họ đang ở trong tình trạng nào. Hy vọng rằng bài nghiên cứu này giúp bạn đọc hiểu rõ hơn quan điểm Kinh Thánh và tìm thấy sự khích lệ trong hành trình đức tin.

Quay Lại Bài Viết