Acts 6:4: Apostles prioritize Word ministry

05 December, 2025
19 phút đọc
3,687 từ
Chia sẻ:

Công vụ 6:4: Sứ đồ ưu tiên cho chức vụ Lời Chúa

Trong sách Công vụ các Sứ đồ, chương 6, câu 4 là một câu Kinh Thánh quan trọng thể hiện sự ưu tiên của các sứ đồ trong Hội Thánh đầu tiên: "Còn chúng ta sẽ cứ chuyên lo về sự cầu nguyện và chức vụ giảng đạo." Lời tuyên bố này được đưa ra trong bối cảnh Hội Thánh đang phát triển nhanh chóng và nảy sinh nhu cầu tổ chức. Bài viết này sẽ khám phá ý nghĩa và ứng dụng của câu Kinh Thánh này cho Hội Thánh và cá nhân tín hữu ngày nay.

Bối cảnh của Công vụ 6:4

Công vụ 6:1-7 ghi lại rằng sau khi Đức Thánh Linh giáng lâm vào ngày Lễ Ngũ Tuần, Hội Thánh đầu tiên đã tăng trưởng mạnh mẽ. Số môn đồ nhân lên rất nhiều, bao gồm cả người Do Thái bản địa (Hê-bơ-rơ) và người Do Thái nói tiếng Hy Lạp (Hê-lê-nít). Tuy nhiên, một vấn đề nảy sinh: các góa phụ trong nhóm Hê-lê-nít bị bỏ bê trong sự phân phát thức ăn hằng ngày. Các sứ đồ, những người lãnh đạo Hội Thánh, được thông báo về vấn đề này. Thay vì tự mình giải quyết việc phân phối, họ đã triệu tập cả nhóm môn đồ và đề nghị chọn bảy người "đầy dẫy Đức Thánh Linh và trí khôn" để giao trách nhiệm đó. Mục đích là để các sứ đồ có thể "chuyên lo về sự cầu nguyện và chức vụ giảng đạo" (câu 4).

Phản ứng này cho thấy sự khôn ngoan của các sứ đồ: họ nhận ra rằng mặc dù nhu cầu thực tế là quan trọng, nhưng chức vụ Lời Chúa và sự cầu nguyện phải là ưu tiên hàng đầu của họ. Việc chọn bảy người, thường được xem là những "chấp sự" đầu tiên, đã giải quyết được vấn đề và Hội Thánh tiếp tục phát triển: "Đạo Đức Chúa Trời càng ngày càng tràn ra, số môn đồ tại thành Giê-ru-sa-lem thêm lên nhiều lắm, và cũng có rất nhiều thầy tế lễ vâng theo đạo" (câu 7).

Phân tích câu 4: "Chuyên lo về sự cầu nguyện và chức vụ giảng đạo"

Trong nguyên bản tiếng Hy Lạp, câu 4 viết: "ἡμεῖς δὲ τῇ προσευχῇ καὶ τῇ διακονίᾳ τοῦ λόγου προσκαρτερήσομεν." Dịch sát là: "Còn chúng ta sẽ dốc sức / kiên trì trong sự cầu nguyện và trong sự phục vụ Lời." Động từ "προσκαρτερήσομεν" (proskarteresomen) có nghĩa là kiên trì, bền đỗ, gắn bó liên tục. Từ này cũng xuất hiện trong Công vụ 1:14 (các môn đồ "đồng lòng hiệp ý... chuyên cần cầu nguyện") và Công vụ 2:42 (các tín hữu "bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ... và sự cầu nguyện"). Nó gợi ý một sự dành riêng toàn tâm toàn ý, không bị phân tán. Danh từ "διακονία" (diakonia) thường được dịch là "sự phục vụ" hoặc "chức vụ". "τοῦ λόγου" (tou logou) nghĩa là "của lời" – tức là Lời Chúa.

Như vậy, các sứ đồ xác định hai trọng tâm không thể tách rời: cầu nguyện và chức vụ Lời Chúa. Cầu nguyện là sự kết nối với Chúa, tìm kiếm ý muốn Ngài và nhận lãnh năng lực. Chức vụ Lời Chúa bao gồm việc rao giảng, dạy dỗ, khuyên bảo, và làm chứng về Tin Lành. Đây chính là nhiệm vụ chính yếu mà Chúa Giê-su đã ủy thác cho các sứ đồ: "Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người" (Mác 16:15).

Cầu nguyện và Lời Chúa: Hai trụ cột không thể tách rời

Các sứ đồ không chỉ đề cập đến chức vụ Lời Chúa mà còn nhấn mạnh sự cầu nguyện. Hai điều này liên kết chặt chẽ với nhau. Cầu nguyện là sự giao tiếp với Đức Chúa Trời, qua đó chúng ta nhận lãnh sự hướng dẫn, năng lực và sự thông hiểu Lời Ngài. Ngược lại, Lời Chúa nuôi dưỡng đời sống cầu nguyện bằng cách cung cấp nội dung và lời hứa để chúng ta dựa vào. Chúa Giê-su là tấm gương hoàn hảo: Ngài thường xuyên rút lui đến nơi thanh vắng để cầu nguyện (Lu-ca 5:16), và sau đó giảng dạy với uy quyền (Mác 1:22). Các sứ đồ cũng noi theo: "Khi đã cầu nguyện, thì nhóm lại rúng động; ai nấy đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, giảng đạo Đức Chúa Trời cách dạn dĩ" (Công vụ 4:31).

Do đó, chức vụ Lời Chúa hiệu quả phải bắt nguồn từ đời sống cầu nguyện sâu nhiệm. Người lãnh đạo không thể giảng dạy Lời Chúa cách quyền năng nếu thiếu sự cầu nguyện. Cũng như cầu nguyện mà không dựa trên Lời Chúa có thể trở nên thiếu định hướng. Hai trụ cột này phải song hành.

Chức vụ Lời Chúa là gì?

Trong Tân Ước, "Lời" (λόγος) thường chỉ về Đấng Christ (Giăng 1:1) và cũng là sứ điệp của Tin Lành. Chức vụ Lời Chúa bao gồm nhiều khía cạnh:

  • Giảng Tin Lành: Rao truyền sự chết và sống lại của Đấng Christ cho người chưa tin.
  • Dạy dỗ: Giải thích Kinh Thánh, giúp tín hữu hiểu và áp dụng Lời Chúa vào đời sống.
  • Khuyên bảo, khích lệ: Dùng Lời Chúa để an ủi, sửa dạy, xây dựng.
  • Bảo vệ chân lý: Chống lại các giáo lý sai lạc.

Các sứ đồ nhận thức rõ rằng chức vụ này là trung tâm cho sự tăng trưởng thuộc linh của Hội Thánh. Sứ đồ Phao-lô cũng nhấn mạnh: "Hãy giảng đạo, cố khuyên, bất luận gặp thời hay không gặp thời, hãy đem lòng rất nhịn nhục mà bẻ trách, nài khuyên, sửa trị, cứ dạy dỗ chẳng thôi" (2 Ti-mô-thê 4:2).

Ngoài ra, trong Ê-phê-sô 4:11-12, Chúa ban cho Hội Thánh các sứ đồ, tiên tri, nhà truyền giáo, mục sư và giáo sư "để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Đấng Christ". Rõ ràng, mục tiêu của những người lãnh đạo thuộc linh là trang bị cho các tín hữu thông qua Lời Chúa.

Tại sao ưu tiên Lời Chúa lại quan trọng?

Có nhiều lý do Kinh Thánh cho thấy sự ưu tiên đối với Lời Chúa là điều tối quan trọng:

  1. Lời Chúa là nguồn sống thuộc linh: "Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, nhưng nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời" (Ma-thi-ơ 4:4). Hội Thánh cần được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa để lớn lên (1 Phi-e-rơ 2:2).
  2. Đức tin đến bởi nghe Lời Chúa: "Như vậy, đức tin đến bởi sự người ta nghe, mà người ta nghe, là khi lời của Đấng Christ được rao giảng" (Rô-ma 10:17). Việc rao giảng Lời Chúa là phương tiện Chúa dùng để đem người ta đến đức tin.
  3. Lời Chúa có quyền năng biến đổi: "Vì lời của Đức Chúa Trời là lời sống và linh nghiệm, sắc hơn gươm hai lưỡi, thấu vào đến nỗi chia hồn, linh, cốt, tủy, xem xét tư tưởng và ý định trong lòng" (Hê-bơ-rơ 4:12).
  4. Lời Chúa trang bị cho mọi việc lành: "Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành" (2 Ti-mô-thê 3:16-17).

Do đó, nếu các lãnh đạo Hội Thánh xao lãng chức vụ Lời Chúa, Hội Thánh sẽ yếu đuối, dễ bị lung lay bởi các giáo lý sai lầm và không thể thực hiện sứ mạng. Các sứ đồ đã nhận thức rõ điều này nên họ quyết định dành toàn bộ thời gian và năng lực cho chức vụ cốt lõi này.

Bài học về tổ chức Hội Thánh

Công vụ 6 cung cấp một khuôn mẫu quý giá cho việc tổ chức Hội Thánh. Khi Hội Thánh phát triển, nhu cầu thực tế cũng tăng theo. Các lãnh đạo không thể và không nên ôm đồm mọi việc. Thay vào đó, họ cần phân công và trao quyền cho những người có khả năng và đầy dẫy Đức Thánh Linh để đảm nhận các công tác thực tiễn.

Sự kiện này dẫn đến sự hình thành chức vụ "chấp sự" (diakonos) trong Hội Thánh. Dù không gọi trực tiếp là chấp sự, nhưng bảy người được chọn có nhiệm vụ phục vụ bàn (διακονεῖν τραπέζαις). Điều kiện của họ là phải "có tiếng tốt, đầy dẫy Đức Thánh Linh và trí khôn" (câu 3). Điều này nhấn mạnh rằng ngay cả những công việc thực tế cũng cần những người có phẩm chất thuộc linh cao.

Mô hình này cho thấy sự phân biệt chức năng giữa các lãnh đạo thuộc linh (trưởng lão, mục sư) và những người phục vụ (chấp sự). Mục đích là để những người được kêu gọi vào chức vụ Lời Chúa có thể "chuyên lo" mà không bị phân tâm. Sự ủy quyền này không có nghĩa là các sứ đồ coi thường công việc thực tế; trái lại, họ tôn trọng nó và chọn những người đủ năng lực. Kết quả là "đạo Đức Chúa Trời càng ngày càng tràn ra".

Ứng dụng cho mục sư và lãnh đạo Hội Thánh ngày nay

Ngày nay, các mục sư, giảng sư và những người lãnh đạo thuộc linh cần học theo mô hình của các sứ đồ. Trách nhiệm chính của họ là cầu nguyện và chức vụ Lời Chúa. Tuy nhiên, trong thực tế, nhiều người bị cuốn vào vô số công việc hành chính, quản lý, tổ chức sự kiện, v.v., khiến thời gian dành cho việc học Kinh Thánh, soạn bài giảng và cầu nguyện bị giảm sút.

Để trung tín với ơn gọi, các lãnh đạo nên:

  • Xác định rõ ưu tiên: Dành thời gian mỗi ngày cho sự cầu nguyện riêng tư và nghiên cứu Lời Chúa. Lập kế hoạch để bảo vệ những khoảng thời gian này.
  • Đào tạo và ủy thác: Nhận biết những người có ân tứ quản trị, phục vụ và giao cho họ những trách nhiệm thực tế. Hãy noi gương Môi-se khi ông nghe lời cha vợ là Giê-trô (Xuất Ê-díp-tô Ký 18) chọn những người tài đức để chia sẻ gánh nặng.
  • Không cảm thấy tội lỗi khi từ chối: Một số công việc tốt nhưng không thuộc chức vụ chính của mục sư có thể do người khác đảm nhận hiệu quả hơn. Cần nhớ rằng việc ưu tiên Lời Chúa là để phục vụ Hội Thánh tốt hơn.
  • Đầu tư vào việc đào tạo môn đồ: Giống như Chúa Giê-su đã dành thời gian cho mười hai sứ đồ, các mục sư cũng nên đầu tư vào một nhóm nhỏ để họ có thể tiếp tục công việc.

Khi lãnh đạo ưu tiên Lời Chúa, Hội Thánh sẽ được nuôi dưỡng bằng sự dạy dỗ vững vàng, đức tin được củng cố, và nhiều người được thu hút đến với Chúa.

Ứng dụng cho mỗi tín hữu

Dù không phải ai cũng được gọi làm mục sư, nhưng mỗi tín hữu đều có phần trong việc ưu tiên Lời Chúa và cầu nguyện:

  • Trong đời sống cá nhân: Mỗi Cơ Đốc nhân cần có thì giờ hằng ngày đọc Kinh Thánh, suy gẫm và cầu nguyện. Đây là nguồn sức mạnh và sự hướng dẫn cho đời sống. Hãy noi gương tín hữu Bê-rê: "ngày nào cũng tra xem Kinh Thánh" (Công vụ 17:11).
  • Trong gia đình: Phụ huynh có trách nhiệm dạy Lời Chúa cho con cái (Phục truyền 6:7; Ê-phê-sô 6:4). Gia đình nên có giờ thờ phượng chung để cùng nhau học Kinh Thánh.
  • Trong Hội Thánh: Hỗ trợ các mục sư bằng cách tham gia phục vụ trong các lãnh vực thực tế (như quản lý, tổ chức, chăm sóc, v.v.), để họ có nhiều thời gian hơn cho chức vụ Lời Chúa. Điều này giống như việc bảy người được chọn trong Công vụ 6.
  • Trong chứng đạo: Mỗi tín hữu đều được kêu gọi chia sẻ Tin Lành. Hãy sử dụng Lời Chúa trong việc làm chứng, vì "Lời Chúa không trở về vô hiệu" (Ê-sai 55:11).

Như vậy, việc ưu tiên Lời Chúa không chỉ dành cho các lãnh đạo, mà là mệnh lệnh cho mọi người tin Chúa. Chúng ta cần tạo không gian cho Lời Chúa chi phối suy nghĩ, lời nói và hành động của mình.

Kết luận

Công vụ 6:4 là một câu Kinh Thánh ngắn gọn nhưng chứa đựng nguyên tắc quan trọng cho sự phát triển lành mạnh của Hội Thánh. Các sứ đồ đã minh họa rằng ưu tiên hàng đầu của người lãnh đạo thuộc linh là cầu nguyện và chức vụ Lời Chúa. Điều này không có nghĩa là xem nhẹ các nhu cầu thực tiễn, nhưng cần ủy thác cho những người có khả năng để giữ vững trọng tâm. Hội Thánh ngày nay cần áp dụng nguyên tắc này để mục sư có thể dành thời gian cho việc học Lời, cầu nguyện và giảng dạy. Đồng thời, mỗi tín hữu cũng phải ưu tiên Lời Chúa trong đời sống cá nhân và tích cực hỗ trợ chức vụ của người lãnh đạo.

Khi chúng ta trung tín với Lời Chúa, Hội Thánh sẽ kinh nghiệm được sự tăng trưởng thuộc linh và ảnh hưởng mạnh mẽ đến thế giới xung quanh. Xin Chúa giúp chúng ta noi theo gương các sứ đồ, luôn đặt Lời Ngài lên hàng đầu.

Quay Lại Bài Viết