Tại sao đời sống không Chúa như đuổi theo gió?
Trong cuộc hành trình tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, nhiều người dấn thân vào những mục tiêu, thành tựu, và khoái lạc trần thế, nhưng rồi cuối cùng vẫn cảm thấy trống rỗng. Kinh Thánh, đặc biệt là sách Truyền Đạo, mô tả chính xác tình trạng này: “Hư không của sự hư không, thảy đều hư không” (Truyền Đạo 1:2). Và tác giả ví cuộc sống thiếu vắng Đức Chúa Trời như việc “theo luồng gió thổi” (Truyền Đạo 1:14) hay “đuổi theo gió”. Nhưng tại sao lại dùng hình ảnh ấy? Bài viết này sẽ khám phá sâu sắc ý nghĩa của cụm từ “đuổi theo gió”, lý giải tại sao đời sống không Chúa lại vô ích và hư không, đồng thời đưa ra những áp dụng thực tiễn để chúng ta có thể tìm thấy ý nghĩa thật sự trong mối quan hệ với Đức Chúa Trời qua Chúa Cứu Thế Giê-xu.
1. Khái quát từ Sách Truyền Đạo (Ecclesiastes)
Sách Truyền Đạo được truyền thống cho là do vua Sa-lô-môn viết vào cuối đời, sau khi ông đã trải nghiệm mọi thứ mà thế gian có thể cung cấp: sự khôn ngoan, giàu có, lạc thú, quyền lực, và danh vọng. Dù có tất cả, ông nhận ra rằng mọi thứ đều là “hư không” (tiếng Hê-bơ-rơ: hebel – hơi thở, làn khói, phù vân). Ông dùng hình ảnh “đuổi theo gió” nhiều lần (Truyền Đạo 1:14; 2:11,17,26; 4:4; 6:9) để miêu tả sự vô ích của những nỗ lực con người khi tách rời khỏi Đức Chúa Trời. Gió không thể nắm bắt được, nó thoáng qua và để lại tay không. Cũng vậy, những gì thế gian cung cấp chỉ là ảo ảnh, không thể lấp đầy tâm hồn con người.
2. Ý nghĩa của hình ảnh “đuổi theo gió”
Trong tiếng Hê-bơ-rơ, cụm từ “re‛ūth rūaḥ” (רְדֹף רוּחַ) có nghĩa đen là “rượt đuổi theo gió”. Gió vô hình, không thể nắm bắt, không thể tích trữ, và khi cố gắng nắm giữ, nó chỉ tuột khỏi tay chúng ta. Hình ảnh này thể hiện sự vô vọng, mệt mỏi, và vô ích của bất kỳ nỗ lực nào nhằm đạt được thứ gì đó vốn dĩ không thể nắm giữ được. Khi áp dụng cho đời sống, “đuổi theo gió” nói lên sự phù du của những mục tiêu trần tục và sự thất vọng liên tục khi chúng ta đặt hy vọng vào những điều không bền vững.
3. Tại sao cuộc sống không có Chúa giống như đuổi theo gió?
Để hiểu rõ hơn, chúng ta hãy phân tích bốn lý do chính dựa trên lời Kinh Thánh.
a. Sự tạm bợ của những điều thế gian
Sa-lô-môn đã thử nghiệm mọi thú vui, của cải, và công trình vĩ đại, nhưng ông kết luận: “Kìa, mọi sự đều hư không, theo luồng gió thổi, chẳng có ích chi dưới mặt trời” (Truyền Đạo 2:11). Tiền bạc, danh vọng, thành tựu đều tạm thời; chúng không thể đi theo chúng ta qua cái chết (Truyền Đạo 5:15). Hơn nữa, lòng tham con người không bao giờ thỏa mãn: “Kẻ nào tham tiền bạc chẳng hề chán lắc tiền bạc; kẻ nào tham của cải chẳng hề chán về hoa lợi” (Truyền Đạo 5:10). Của cải không thể lấp đầy khoảng trống thuộc linh mà chỉ có Đức Chúa Trời mới lấp đầy được (Thi thiên 107:9).
b. Sự bất công và đau khổ
Khi nhìn vào thế giới qua lăng kính “dưới mặt trời” (tức là không có Đức Chúa Trời), Sa-lô-môn nhận thấy sự bất công ngập tràn: kẻ ác thịnh vượng, người công chính bị áp bức (Truyền Đạo 4:1). Ông than thở rằng “những kẻ chết từ lâu hơn kẻ còn sống được hạnh phước hơn” (Truyền Đạo 4:2). Không có hy vọng về sự phán xét công bình và sự sống đời đời, mọi đau khổ dường như vô nghĩa, và con người rơi vào tuyệt vọng. Chỉ có Đấng Tạo Hóa mới mang lại ý nghĩa cho những nỗi đau và hứa ban sự công bình cuối cùng (Khải huyền 21:4).
c. Sự chắc chắn của cái chết
“Mọi việc đều xảy đến cho mọi người như nhau; sự hiểm hoạ của con cái loài người là một; kẻ chết thể nào, con thú cũng chết thể ấy; cả hai đều có một hơi thở, loài người chẳng hơn gì loài thú; vì cả hai đều hư không. Cả hai đều đi đến một nơi; cả hai đều ra từ bụi đất, và cả hai đều trở về bụi đất.” (Truyền Đạo 3:19-20). Nếu không có sự sống lại và sự sống đời đời, cái chết là dấu chấm hết cho mọi thứ; mọi nỗ lực, mọi thành công cuối cùng đều trở về cát bụi. Chỉ khi tin cậy nơi Chúa Giê-xu, Đấng đã chiến thắng sự chết, chúng ta mới có hy vọng vượt qua mồ mả (1 Cô-rinh-tô 15:54-57).
d. Khoảng trống thuộc linh trong lòng người
Đức Chúa Trời đã dựng nên con người theo hình ảnh Ngài và đặt vào lòng họ sự khao khát vô hạn (Truyền Đạo 3:11). Thánh Augustine viết: “Lạy Chúa, Chúa đã dựng nên chúng con cho Chúa, và lòng chúng con khắc khoải cho đến khi được an nghỉ trong Chúa”. Chúa Giê-xu phán: “Ta là bánh của sự sống; ai đến cùng Ta chẳng hề đói, và ai tin Ta chẳng hề khát” (Giăng 6:35). Khi con người tìm kiếm sự thỏa mãn nơi những thụ tạo thay vì Đấng Tạo Hóa, họ sẽ luôn cảm thấy thiếu thốn, như uống nước giếng trần gian rồi lại khát (Giăng 4:13).
4. Quan điểm Tân Ước: Chúa Giê-xu ban sự sống đời đời
Trong Tân Ước, Chúa Giê-xu Christ đến để giải quyết vấn đề hư không của con người. Ngài tuyên bố: “Ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư dật” (Giăng 10:10). Ngài mời gọi: “Hãy đến cùng Ta, hỡi những kẻ mệt mỏi và gánh nặng, Ta sẽ cho các ngươi được yên nghỉ” (Ma-thi-ơ 11:28). Sứ đồ Phao-lô khẳng định: “Vì chúng ta chẳng có gì đem vào thế giới nầy, cũng chẳng có gì đem ra; nhưng nếu chúng ta có đồ ăn, áo mặc, thì phải thỏa lòng với những thứ ấy. Còn như kẻ muốn nên giàu có, ắt sa vào sự cám dỗ, mắc bẫy dò, ngã vào nhiều điều ham mê ngu dại và có hại, là những điều làm đắm người ta vào sự hư mất và diệt vong” (1 Ti-mô-thê 6:7-9). Sự giàu có thật là ở trong Chúa Giê-xu, nơi Ngài chúng ta có hy vọng về cõi đời đời.
5. Sự sống với Chúa mang ý nghĩa và hy vọng
Khi chúng ta đặt đức tin nơi Chúa Giê-xu, Ngài ban cho chúng ta sự sống mới (2 Cô-rinh-tô 5:17). Chúng ta nhận được mục đích đời đời: yêu mến Chúa, vâng phục Ngài, và rao truyền Phúc Âm (Ma-thi-ơ 28:19-20). Chúng ta có thể vui hưởng những phước lành thế gian với lòng biết ơn và quản lý chúng cho vinh quang Chúa, nhưng không coi chúng là nguồn ý nghĩa tối hậu. Sự bình an và niềm vui của Chúa vượt trên mọi hiểu biết (Phi-líp 4:7). Ngay cả trong đau khổ, chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời đang hành động để làm ích cho những ai yêu mến Ngài (Rô-ma 8:28).
6. Áp dụng thực tiễn cho đời sống Cơ Đốc nhân
Là những người tin Chúa, chúng ta được kêu gọi không sống như người đuổi theo gió, mà sống với tâm trí hướng về thiên quốc. Dưới đây là một số bước thiết thực:
- Nhận biết sự trống rỗng của thế gian: Thường xuyên xét lại động cơ và ước muốn của mình. Nếu bạn cảm thấy không thỏa lòng, có thể bạn đang tìm kiếm điều gì đó ngoài Chúa. Hãy ăn năn và quay về với Ngài.
- Đặt ưu tiên cho các giá trị vĩnh cửu: Chúa Giê-xu dạy: “Trước hết, hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì mọi điều ấy sẽ được thêm cho các ngươi” (Ma-thi-ơ 6:33). Hãy đầu tư thời gian, tiền bạc, năng lực vào công việc nhà Chúa, vào việc gây dựng các mối quan hệ với anh em tín hữu, và vào việc rao truyền Phúc Âm.
- Nuôi dưỡng đời sống thuộc linh: Dành thời gian cầu nguyện, đọc và suy ngẫm Kinh Thánh mỗi ngày. Tham dự các buổi nhóm, thông công với Hội Thánh để được khích lệ và sửa dạy.
- Tìm sự thỏa lòng nơi Chúa: Học biết Chúa sâu nhiệm hơn, vui hưởng mối tương giao với Ngài. “Hãy hằng vui mừng, cầu nguyện không thôi, phàm việc gì cũng phải tạ ơn” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-18).
- Chia sẻ hy vọng về Chúa: Nhiều người xung quanh đang “đuổi theo gió” mà không nhận ra. Hãy dùng lời nói và đời sống để giới thiệu Chúa Giê-xu – nguồn sống thật – cho họ.
7. Kết luận
Cuộc sống không có Chúa thật sự giống như đuổi theo gió – mệt mỏi, vô vọng và cuối cùng chẳng thu được gì. Sách Truyền Đạo kết thúc với lời khuyên: “Khá kính sợ Đức Chúa Trời và giữ các điều răn Ngài; ấy là trọn phận sự của ngươi” (Truyền Đạo 12:13). Chúa Giê-xu Christ đã đến để giải thoát chúng ta khỏi vòng xoáy hư không, ban cho chúng ta sự sống dư dật và hy vọng đời đời. Hôm nay, nếu bạn nhận thấy mình đang chạy theo những mục tiêu phù du, hãy dừng lại và quay về với Ngài. Chỉ nơi Chúa, chúng ta mới tìm được ý nghĩa thật sự và sự thỏa mãn lâu dài.