Ma-ra là ai/là gì trong Kinh Thánh?

03 December, 2025
17 phút đọc
3,295 từ
Chia sẻ:

Ma-ra Trong Kinh Thánh

Trong hành trình thuộc linh của Cơ Đốc nhân, chúng ta thường gặp những địa điểm, những khoảnh khắc "chua cay" thử thách đức tin. Một trong những biểu tượng mạnh mẽ nhất cho điều này trong Kinh Thánh Cựu Ước chính là Ma-ra. Danh từ này, xuất hiện trong những bối cảnh then chốt, không chỉ là tên một địa danh mà còn mang một ý nghĩa thuộc linh sâu sắc, mặc khải về bản chất tội lỗi, sự phán xét của Đức Chúa Trời, và quan trọng hơn hết, về phương cách giải cứu và chữa lành của Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá Ma-ra từ nhiều góc độ: ngữ nghĩa, bối cảnh lịch sử, ý nghĩa biểu tượng, và nhất là bài học ứng dụng cho đời sống đức tin hôm nay.

I. Ý Nghĩa Từ Nguyên và Khái Niệm Căn Bản

Danh từ "Ma-ra" (מָרָה, marah) trong tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa căn bản là "đắng," "chua cay," hoặc "buồn bã." Gốc từ này (מרר, marar) diễn tả trạng thái của một thứ gì đó gây ra cảm giác khó chịu, đau đớn về thể chất lẫn tinh thần. Trong Kinh Thánh, từ này được dùng để mô tả nước (nước đắng), kinh nghiệm (những ngày cay đắng), và cả cảm xúc (lòng cay đắng). Việc hiểu rõ nghĩa gốc này là chìa khóa để giải mã mọi khía cạnh thuộc linh mà Ma-ra đại diện.

II. Ma-ra Là Địa Danh: Biến Cố Quan Trọng Trong Hành Trình Xuất Ai Cập (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:22-27)

Sau phép lạ vĩ đại vượt Biển Đỏ, dân Y-sơ-ra-ên bước vào sa mạc Su-rơ. Họ đi trọn ba ngày trong đồng vắng mà không tìm được nước. Sự kiện này được ghi lại một cách sống động trong Xuất Ê-díp-tô Ký 15:22-27.

“Kế đó, Môi-se đem dân Y-sơ-ra-ên đi khỏi Biển Đỏ, đến nơi đồng vắng Su-rơ; trải ba ngày đi trong đồng vắng, kiếm chẳng được nước. Đoạn, đến đất Ma-ra, song vì nước tại đó đắng, uống chẳng được, nên chi chỗ đó gọi là Ma-ra. Dân sự bèn oán trách Môi-se mà rằng: Chúng tôi lấy chi uống?” (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:22-24, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).

Tại đây, chúng ta thấy một sự tương phản ngoạn mục: từ đỉnh cao của chiến thắng và sự giải cứu diệu kỳ, dân sự Chúa nhanh chóng rơi vào tình trạng khủng hoảng về nhu cầu cơ bản. Ma-ra trở thành bài kiểm tra đức tin đầu tiên trong đồng vắng. Nước tại đó đắng, không thể uống được, khiến lòng dân chúng trở nên cay đắng và họ bắt đầu oán trách. Phản ứng này phơi bày tấm lòng vốn đã quen với sự nô lệ thể xác nhưng vẫn còn nô lệ về tâm linh.

Tuy nhiên, câu chuyện không dừng lại ở sự tuyệt vọng. Môi-se kêu cầu Đức Giê-hô-va:

“Người kêu cầu Đức Giê-hô-va; Đức Giê-hô-va bèn chỉ cho người một cây gỗ, người lấy liệng xuống nước, nước bèn hóa ra ngọt. Ấy tại đó Đức Giê-hô-va định luật lệ và lập pháp độ cho dân sự, và cũng tại đó Ngài thử họ” (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:25).

Hành động của Đức Chúa Trời tại Ma-ra mang nhiều tầng ý nghĩa:

1. Sự Chữa Lành Từ Thập Tự Giá: Cây gỗ (ets) được ném xuống nước đắng là một hình bóng rõ rệt về thập tự giá của Đấng Christ. Sự chết của Chúa Giê-xu trên cây gỗ (Công vụ 5:30, 1 Phi-e-rơ 2:24) là phương thức duy nhất để biến đổi sự "cay đắng" của tội lỗi và sự chết thành "sự ngọt ngào" của ân điển và sự sống. Nước đắng tượng trưng cho hậu quả của sự rủa sả (Sáng-thế Ký 3:17-19), và chỉ có thập tự giá mới có thể cất sự rủa sả đó đi (Ga-la-ti 3:13).

2. Luật Pháp và Sự Vâng Lời: Ngay sau phép lạ, Đức Chúa Trời lập luật lệ và thử dân sự. Ngài phán: "Nếu ngươi chăm chỉ nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, làm sự ngay thẳng trước mặt Ngài, lắng tai nghe các điều răn Ngài, và giữ mọi luật lệ Ngài, thì ta chẳng giáng cho ngươi một trong các bịnh nào mà ta đã giáng cho xứ Ê-díp-tô; vì ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi" (câu 26). Đức Chúa Trời tự bày tỏ danh Ngài là “Giê-hô-va Rô-phi” (יְהוָה רֹפְאֶךָ, Yahweh Ropheka) - “Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi.” Sự chữa lành thể chất lẫn thuộc linh đều đến từ Ngài, và điều kiện đi kèm là sự vâng lời, lắng nghe.

III. Ma-ra Là Nhân Vật: Ma-ra, Con Gái của Na-ô-mi (Sách Ru-tơ)

Trong một bối cảnh hoàn toàn khác, tên Ma-ra lại xuất hiện với một sức nặng biểu tượng không kém. Trong sách Ru-tơ, sau khi chồng và hai con trai chết tại đất Mô-áp, Na-ô-mi trở về Bết-lê-hem. Bà nói với dân chúng:

“Chớ gọi tôi là Na-ô-mi, hãy gọi là Ma-ra; vì Đấng Toàn năng đã đãi tôi cách cay đắng lắm. Tôi đi ra được đầy dẫy, mà Đức Giê-hô-va dẫn tôi về tay không. Đức Giê-hô-va đã giáng họa cho tôi, và Đấng Toàn năng đã khiến tôi khốn khổ, vậy còn gọi tôi là Na-ô-mi làm chi?” (Ru-tơ 1:20-21).

Ở đây, Na-ô-mi (nghĩa là "ngọt ngào, dễ chịu") tự đổi tên mình thành Ma-ra ("cay đắng") để mô tả chính xác tình cảnh và tâm trạng của bà. Bà nhìn nhận những mất mát, đau khổ trong đời mình là đến từ tay “Đấng Toàn năng” (Ên-sa-đai, El Shaddai). Tuy nhiên, câu chuyện của Na-ô-mi không kết thúc trong sự cay đắng. Qua lòng trung thành của Ru-tơ và sự chuộc lại của Bô-ô (một hình bóng khác về Đấng Christ), Đức Chúa Trời đã biến đổi câu chuyện "cay đắng" thành một câu chuyện "ngọt ngào", đưa dòng dõi của Na-ô-mi vào trong gia phổ của Vua Đa-vít và sau này là Chúa Giê-xu Christ (Ma-thi-ơ 1:5). Ma-ra trong sách Ru-tơ dạy chúng ta rằng ngay cả khi chúng ta cảm thấy cuộc đời mình đầy sự cay đắng, Đức Chúa Trời vẫn đang hành động trong chương trình cứu chuộc lớn hơn của Ngài.

IV. Ma-ra Là Biểu Tượng Tâm Linh: Lòng Cay Đắng và Sự Chữa Lành

Kinh Thánh Tân Ước cảnh báo rõ ràng về mối nguy hiểm của "lòng cay đắng" (τῇ πικρίᾳ, tē pikria). Sứ đồ Phao-lô khuyên:

“Hãy cẩn thận, kẻo có kẻ trật mất ơn Đức Chúa Trời, kẻo rễ đắng châm ra, có thể ngăn trở và làm ô uế phần nhiều trong anh em chăng” (Hê-bơ-rơ 12:15).

Và trong Ê-phê-sô 4:31, ông dạy: “Phải bỏ khỏi anh em những sự cay đắng, buồn giận, tức mình... cùng mọi điều hung ác.”

Lòng cay đắng thuộc linh chính là "nước Ma-ra" trong tấm lòng chúng ta. Nó sinh ra từ:

  • Sự oán trách: Như dân Y-sơ-ra-ên oán trách Môi-se và A-rôn (thực chất là oán trách Đức Chúa Trời).
  • Sự thất vọng: Khi hoàn cảnh không như ý, khi lời cầu nguyện dường như không được đáp lời.
  • Tổn thương chưa được giải quyết: Những sự bất công, phản bội, mất mát mà chúng ta ôm giữ.

“Rễ đắng” này nếu không được nhổ bỏ, sẽ đâm sâu, lan rộng, đầu độc toàn bộ đời sống thuộc linh, phá hỏng các mối quan hệ và cản trở sự thông công. Nó khiến chúng ta trở nên giống Ma-ra - nơi mọi thứ đều có vẻ đắng chát và không thể chịu đựng nổi.

V. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hôm Nay

Làm thế nào để áp dụng những bài học từ Ma-ra vào cuộc sống hằng ngày của chúng ta?

1. Nhận Biết Những "Ma-ra" Trong Đời Sống Mình: Mỗi chúng ta đều có những "Ma-ra" - những hoàn cảnh, mối quan hệ, hay thậm chí những ký ức khiến chúng ta cảm thấy cay đắng, thất vọng, muốn oán trách. Bước đầu tiên là thành thật thừa nhận sự hiện diện của chúng trước mặt Chúa, như Na-ô-mi đã làm.

2. Đem Sự Cay Đắng Đến Dưới Bóng Thập Tự Giá: Phương thuốc duy nhất cho nước đắng Ma-ra là cây gỗ được ném xuống. Phương thuốc duy nhất cho sự cay đắng trong lòng chúng ta là đem mọi sự đến chân thập tự giá của Chúa Giê-xu Christ. Hãy nhìn lên Ngài, Đấng đã gánh lấy mọi sự đau đớn, tủi nhục, bất công, và sự cay đắng của tội lỗi thay cho chúng ta. Sự chết của Ngài đã cất sự rủa sả; sự sống lại của Ngài ban cho chúng ta hy vọng biến đổi.

“Lại không có loài nào khác giống như nó; nó cứng cỏi như sắt và đồng. ... Các phần nó là những phần sắt, chân nó bằng đồng” (Đa-ni-ên 2:40-41).

3. Kêu Cầu và Vâng Lời: Hãy noi gương Môi-se, kêu cầu Đức Giê-hô-va trong lúc khó khăn thay vì oán trách. Sau đó, hãy vâng lời Ngài, dù chỉ thị có vẻ đơn giản như "hãy ném cây gỗ xuống nước" hay lớn lao như "hãy tha thứ," "hãy tin cậy." Sự vâng lời mở ra cánh cửa cho phép lạ chữa lành. Hãy nhớ lời hứa của Ngài: “Ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi.” Sự chữa lành này bao gồm thể xác, tâm trí, cảm xúc, và các mối quan hệ.

4. Đừng Dừng Lại Ở Ma-ra - Hãy Tiến Đến Ê-lim: Kinh Thánh chép ngay sau sự kiện Ma-ra:

“Kế đó, dân Y-sơ-ra-ên đi đến Ê-lim, nơi có mười hai suối nước và bảy mươi cây chà là; họ hạ trại tại đó, gần bên suối nước” (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:27).

Đức Chúa Trời không định cho dân sự Ngài sống mãi ở Ma-ra. Sau bài học và sự chữa lành, Ngài dẫn họ đến Ê-lim, nơi có sự nghỉ ngơi, bóng mát, và nguồn nước dồi dào. Điều này nhắc nhở chúng ta rằng những thử thách, sự cay đắng là tạm thời. Đức Chúa Trời có những chỗ "Ê-lim" - những nơi được hồi phục, bình an và thỏa nguyện - đang chờ đợi phía trước trên hành trình theo Ngài.

Kết Luận

Ma-ra trong Kinh Thánh là một biểu tượng đa chiều và đầy quyền năng. Nó là địa điểm của sự thử thách nơi bản chất thật của lòng người bị phơi bày. Nó là cảm xúc của sự mất mát và đau khổ như Na-ô-mi đã trải nghiệm. Nhưng trên hết, Ma-ra là sân khấu cho ân điển chữa lành của Đức Chúa Trời được bày tỏ. Tại đó, Ngài dạy dân sự Ngài bài học căn cốt: sự cứu rỗi (vượt Biển Đỏ) cần phải được theo sau bởi sự nên thánh và vâng lời trong đời sống hằng ngày. Sự chữa lành không đến từ nỗ lực của con người, mà đến từ hành động của Đức Chúa Trời qua phương tiện Ngài đã định – hình bóng là cây gỗ tại Ma-ra, hiện thực là Thập Tự Giá tại Gô-gô-tha.

Khi gặp phải những "nước đắng" trong cuộc đời – bệnh tật, tài chánh khó khăn, quan hệ đổ vỡ, nỗi thất vọng sâu sắc – thay vì để lòng mình trở nên cay đắng và oán trách, chúng ta hãy chạy đến với Giê-hô-va Rô-phi, Đấng chữa lành chúng ta. Hãy nhìn lên cây gỗ của thập tự giá, nơi Chúa Giê-xu đã biến đổi sự cay đắng tột cùng của tội lỗi và sự chết thành nguồn sống ngọt ngào đời đời cho những ai tin cậy nơi Ngài. Từ Ma-ra, chúng ta học được rằng ngay trong những trải nghiệm cay đắng nhất, Đức Chúa Trời vẫn đang hành động để dạy dỗ, thanh tẩy, và cuối cùng, dẫn đưa chúng ta vào sự yên nghỉ và phước hạnh trọn vẹn trong Ngài.

Quay Lại Bài Viết