Kinh Thánh nói gì về việc đối diện với nỗi đau mãn tính?
Nỗi đau mãn tính – thể xác lẫn tinh thần – là một thực tại khắc nghiệt mà nhiều tín hữu phải đối diện. Nó không chỉ là cảm giác tạm thời mà thường là một cuộc hành trình dài đằng đẵng, thử thách đức tin, sự kiên nhẫn và cả nhận thức về tình yêu của Đức Chúa Trời. Trong bối cảnh đó, Lời Đức Chúa Trời không đưa ra những công thức đơn giản để xóa bỏ nỗi đau, nhưng mặc khải một lộ trình đầy ân điển để bước đi trong và qua nỗi đau ấy, với Chúa Giê-xu Christ là trung tâm của mọi hy vọng và sức lực.
I. Nỗi Đau Mãn Tính Trong Lăng Kính Kinh Thánh: Sự Thật Và Ý Nghĩa
Kinh Thánh không lảng tránh thực tế về sự đau khổ. Từ nguyên ngữ Hê-bơ-rơ, từ "כְּאֵב" (ke'ev) chỉ sự đau đớn thể xác lẫn tâm hồn, và "מַכְאוֹב" (mak'ob) chỉ nỗi đau triền miên, xuất hiện xuyên suốt Cựu Ước. Sự đau đớn bước vào thế gian như một hệ quả của tội lỗi (Sáng Thế Ký 3:16-19), nhưng trong sự quan phân của Đức Chúa Trời, nó không phải là dấu chấm hết. Nỗi đau, dù mãn tính, không nằm ngoài tầm kiểm soát hay sự quan tâm của Ngài.
Phao-lô, sứ đồ của Chúa Giê-xu, đã kinh nghiệm một "cái giăm" trong xác thịt (2 Cô-rinh-tô 12:7). Từ Hy Lạp "σκόλοψ" (skolops) ở đây có thể chỉ một cây cọc nhọn, một chứng bệnh đau đớn, nhức nhối kéo dài. Ông đã cầu xin Chúa ba lần để nó cất đi, nhưng câu trả lời là: "Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối" (2 Cô-rinh-tô 12:9). Đây là chìa khóa đầu tiên: Ân điển đủ cho hành trình, chứ không nhất thiết là sự giải thoát tức thời khỏi hoàn cảnh. Sức mạnh của Đấng Christ được bày tỏ trọn vẹn nhất không phải khi chúng ta mạnh mẽ, mà khi chúng ta nhận biết sự yếu đuối của mình và trông cậy vào Ngài.
II. Những Gương Mẫu Kinh Thánh: Đức Tin Trong Lò Lửa Đau Đớn
Kinh Thánh ghi lại nhiều nhân vật đã sống với nỗi đau triền miên, để lại cho chúng ta những bài học sâu sắc:
1. Gióp: Mất tài sản, con cái, và sau đó bị hành hạ bởi một chứng bệnh đau đớn khủng khiếp từ chân đến đỉnh đầu (Gióp 2:7, 7:5). Cuộc tranh chiến của ông không phải chỉ với nỗi đau thể xác, mà còn là cuộc khủng hoảng đức tin khi lý luận của bạn bè và sự im lặng của Đức Chúa Trời vây phủ. Thế nhưng, giữa đống tro tàn, lời tuyên xưng của ông vang lên: "Tôi biết rằng Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống... Và, sau khi da tôi, tức xác thịt nầy, đã bị tan nát rồi, thì ngoài thịt tôi, tôi sẽ xem thấy Đức Chúa Trời" (Gióp 19:25-26). Ông nhìn xa hơn hiện tại đau đớn để thấy Đấng Cứu Chuộc và sự phục sinh.
2. Vua Ê-xê-chia: Ông lâm bệnh nặng đến nỗi phải đối diện với cái chết (2 Các Vua 20:1). Ông đã khóc lóc và cầu nguyện cách tha thiết. Đức Chúa Trời đã nghe, chữa lành và ban thêm 15 năm sống. Điều này cho thấy sự cầu nguyện chân thành về nỗi đau của mình là điều hợp lẽ trước mặt Chúa. Ngài lắng nghe tiếng kêu của con cái Ngài.
3. Chúa Giê-xu Christ – Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm Thông Cảm: Đây là điểm then chốt. Chúa Giê-xu không chỉ là Đấng chữa lành, Ngài còn là Đấng đã bước vào nỗi đau của nhân loại. Tiên tri Ê-sai mô tả về Người Đầy Tớ đau khổ: "Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta... Người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương" (Ê-sai 53:4-5). Từ Hy Lạp trong Hê-bơ-rơ 4:15 mô tả Chúa Giê-xu là Đấng "συμπαθῆσαι" (sympatheō) – nghĩa là "có khả năng cảm thông sâu sắc" với những sự yếu đuối và đau đớn của chúng ta, vì Ngài đã bị cám dỗ, thử thách và đau khổ trong mọi phương diện như chúng ta. Nỗi đau mãn tính của bạn không xa lạ với Ngài. Ngài thấu hiểu tận cùng.
III. Lời Hứa Và Sự Hiện Diện Của Đức Chúa Trời Trong Cơn Đau
Kinh Thánh không hứa rằng mọi nỗi đau sẽ được cất đi trong đời này, nhưng hứa về sự hiện diện, sức lực và mục đích của Đức Chúa Trời ngay trong nỗi đau ấy.
- Sự Hiện Diện Không Rời: "Đức Giê-hô-va ở gần những người có lòng đau thương, Và cứu kẻ có tâm hồn thống hối" (Thi Thiên 34:18). Đức Chúa Trời không đứng từ xa quan sát; Ngài lại gần đặc biệt với người đang tan vỡ.
- Sức Lực Mới Mỗi Ngày: "Nhưng phước cho người nào trông cậy Đức Giê-hô-va, và lấy Đức Giê-hô-va làm sự trông cậy mình" (Giê-rê-mi 17:7). Sức mạnh để chịu đựng từng ngày là một món quà ân điển được ban mới mỗi buổi sáng.
- Mục Đích Trong Sự Quan Phân: "Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định" (Rô-ma 8:28). Dù không thể hiểu hết mọi lý do, chúng ta có thể tin cậy rằng trong tay Đức Chúa Trời, ngay cả nỗi đau mãn tính cũng có thể được Ngài dùng để hun đúc nên sự thánh khiết, lòng nhân từ và sự trông cậy thuộc linh vững bền (Rô-ma 5:3-5).
IV. Ứng Dụng Thực Tế: Sống Đức Tin Giữa Nỗi Đau Mãn Tính
Làm thế nào để áp dụng những lẽ thật Kinh Thánh này vào cuộc sống hằng ngày?
1. Thành Thật Với Chúa Và Với Chính Mình: Hãy noi gương các tác giả Thi Thiên (ví dụ Thi Thiên 13, 22, 88), bày tỏ với Chúa mọi nỗi đau, sự thất vọng, nghi ngờ và mệt mỏi của bạn. Đức tin chân chính không đòi hỏi sự giả tạo vui vẻ. Chúa đủ lớn để đón nhận những lời than thở chân thành của con cái Ngài.
2. Tái Định Hướng Sự Trông Cậy: Thay vì chỉ trông cậy vào sự chữa lành thể xác (dù vẫn tiếp tục cầu xin), hãy học như Phao-lô, trông cậy vào sự đầy đủ của ân điển Chúa trong từng khoảnh khắc yếu đuối. Cầu nguyện: "Lạy Chúa, con không đủ sức cho ngày hôm nay, nhưng con tin Ngài sẽ ban đủ ân điển cho con."
3. Nuôi Dưỡng Tâm Linh Bằng Lời Hứa: Trong những ngày đau đớn nhất, tâm trí dễ tập trung vào nỗi đau. Hãy chủ động ghi nhớ, đọc lớn, hoặc nghe những câu Kinh Thánh về sự hiện diện, tình yêu và niềm hy vọng đời đời của Chúa. Thi Thiên 23, 46, 91; Rô-ma 8:31-39; Khải Huyền 21:4 là những kho báu quý giá.
4. Chấp Nhận Sự Nâng Đỡ Của Hội Thánh: Đức Chúa Trời thường dùng thân thể Đấng Christ để an ủi và nâng đỡ chúng ta (2 Cô-rinh-tô 1:3-4). Hãy cho phép anh em tín hữu cầu nguyện cho bạn, thăm viếng, và giúp đỡ những việc thiết thực. Đừng cô lập mình.
5. Nhìn Về Sự Cứu Chuộc Trọn Vẹn Trong Tương Lai: Đây là niềm hy vọng tối hậu cho mọi Cơ Đốc nhân đau khổ. Sứ đồ Giăng thấy khải tượng: "Đức Chúa Trời sẽ ở với chúng, là dân Ngài. Ngài sẽ lau hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than khóc, kêu ca, hay là đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi" (Khải Huyền 21:3-4). Nỗi đau mãn tính, dù dai dẳng, cũng chỉ là "sự thứ nhất" tạm thời. Nó sẽ bị nuốt mất bởi sự vinh hiển đời đời (2 Cô-rinh-tô 4:16-18).
V. Kết Luận: Bước Đi Với Đấng Chịu Đóng Đinh Và Phục Sinh
Đối diện với nỗi đau mãn tính, người tin Chúa không bước đi một mình. Chúng ta bước đi với Chúa Giê-xu, Đấng đã mang lấy những thương tích của chúng ta trên thập tự giá và đã sống lại để ban cho chúng ta sự sống mới. Hành trình này không phủ nhận sự khắc nghiệt của nỗi đau, nhưng mở ra một ý nghĩa mới và một lối thoát vĩnh cửu trong Ngài. Hãy vững lòng. Sự đau đớn của bạn có giới hạn, nhưng ân điển, sự hiện diện và tình yêu của Đấng Christ dành cho bạn thì vô hạn. Như Phao-lô đã xác quyết: "Vì tôi đoán chắc rằng những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, mà sẽ được bày ra trong chúng ta" (Rô-ma 8:18).
"Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân. Vì vậy, chúng tôi chẳng sợ dầu đất biến cải, Dầu núi động dời ra giữa biển sâu." (Thi Thiên 46:1-2)