Làm Sao Để Chia Sẻ Tin Mừng Với Bạn Bè Và Gia Đình Mà Không Khiến Họ Xa Lánh?
Chia sẻ Tin Mừng cứu rỗi của Chúa Giê-xu Christ là một trong những đặc ân lớn nhất và cũng là trách nhiệm nghiêm túc nhất của mỗi Cơ Đốc nhân. Chính Chúa Giê-xu đã truyền lệnh: “Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhân danh Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh mà làm phép báp-têm cho họ” (Ma-thi-ơ 28:19). Tuy nhiên, khi đối tượng là những người thân yêu nhất – gia đình, bạn bè thân thiết – thì nhiều tín hữu lại trải qua sự căng thẳng giữa lòng nhiệt thành rao truyền Phúc Âm và nỗi sợ làm tổn hại mối quan hệ. Làm thế nào để trung tín với Đại Mạng Lệnh mà vẫn giữ được tình thân, không đẩy người ta ra xa? Nghiên cứu này sẽ đào sâu vào Lời Chúa để tìm ra nguyên tắc, tấm gương và phương cách thực tiễn, dựa trên nền tảng của sự khôn ngoan, tình yêu thương và sự tể trị của Đức Thánh Linh.
Trước hết, chúng ta phải hiểu rằng mục đích của việc rao truyền Phúc Âm không phải là “chiến thắng trong một cuộc tranh luận” hay “thêm số lượng cho Hội Thánh”, mà là đưa tội nhân đến với sự cứu rỗi trong Đấng Christ và làm vinh hiển Đức Chúa Trời. Sứ đồ Phi-e-rơ dạy: “Hãy tôn Đấng Christ, là Chúa, làm thánh trong lòng mình. Hãy thường thường sẵn sàng để trả lời mọi kẻ hỏi lẽ về sự trông cậy trong anh em, nhưng phải hiền hòa và kính sợ” (1 Phi-e-rơ 3:15).
Chữ “sẵn sàng” trong nguyên văn Hy Lạp là ‘hetoimos’ (ἕτοιμος), mang nghĩa “được chuẩn bị kỹ càng, sẵn sàng hành động”. Điều này nhấn mạnh sự chuẩn bị thuộc linh và hiểu biết về đức tin của chính mình. Còn “hiền hòa” (praütēs – πραΰτης) và “kính sợ” (phobos – φόβος) mô tả thái độ: một tinh thần nhu mì, dịu dàng và một sự kính trọng, cẩn trọng đối với người nghe và đối với Chúa. Đây chính là chìa khóa then chốt: thái độ quyết định sự tiếp nhận. Chúng ta không chia sẻ từ vị trí của người “trên cao”, nhưng từ vị trí của một tội nhân đã được tha thứ chia sẻ về Đấng cứu chuộc cho những tội nhân khác.
Chúa Giê-xu, Đấng rao giảng vĩ đại nhất, luôn bắt đầu từ chỗ đứng của người nghe. Với người phụ nữ Sa-ma-ri (Giăng 4), Ngài không mở đầu bằng một bài giảng đạo lý, mà bằng một cuộc đối thoại chân thành về nhu cầu thực tế (nước uống) rồi dẫn dắt đến nhu cầu thuộc linh. Ngài đặt câu hỏi, lắng nghe, và chạm đến những vấn đề sâu kín nhất trong đời sống bà (câu 16-18). Ngài tỏ ra tôn trọng và quan tâm đến cá nhân bà, dù bà thuộc về một nhóm bị người Do Thái khinh miệt.
Tương tự, trong sách Công vụ, Phao-lô khi đến thành A-thên, là trung tâm triết học và thần học ngoại giáo, ông không lên án ngay các thần tượng của họ. Thay vào đó, ông quan sát văn hóa (Công vụ 17:22-23), tìm một “điểm tiếp xúc” – bàn thờ “Kính thờ Chúa không biết”. Ông bắt đầu từ những khái niệm họ có thể hiểu được (“Đấng Tạo Hóa”, “sự sống, hơi thở, muôn vật”) rồi dẫn dắt đến Đấng Christ và sự phục sinh (câu 24-31). Phao-lô sử dụng ngôn ngữ và khung tham chiếu của thính giả để dẫn họ đến lẽ thật. Điều này dạy chúng ta nguyên tắc: Hãy gặp gỡ người ta ở chỗ họ đang đứng.
1. Sống Đời Sống Làm Chứng Trước: Bài giảng sống động nhất chính là đời sống được biến đổi. Chúa Giê-xu phán: “Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi khen Cha các ngươi ở trên trời” (Ma-thi-ơ 5:16). Chữ “việc lành” (kala erga – καλὰ ἔργα) không chỉ là hành động tử tế, mà là toàn bộ cách cư xử, nhân cách, sự kiên nhẫn, yêu thương và thánh khiết phản chiếu bản tính Đấng Christ. Khi gia đình và bạn bè thấy bạn bình an trong hoạn nạn, vui vẻ trong hy sinh, tha thứ khi bị tổn thương, họ sẽ tự hỏi về nguồn sức mạnh của bạn. Đời sống ấy tạo ra “sự tò mò thuộc linh” và mở ra cánh cửa cho lời chứng.
2. Xây Dựng Mối Quan Hệ Chân Thành (Không Vì Mục Đích): Đừng coi người thân chỉ là “đối tượng truyền giáo”. Hãy yêu thương họ vô điều kiện, như Chúa đã yêu chúng ta khi còn là tội nhân (Rô-ma 5:8). Hãy thực sự quan tâm đến cuộc sống, niềm vui, nỗi buồn, ước mơ và nỗi đau của họ. Sứ đồ Phao-lô viết: “Hỡi kẻ rất yêu dấu, tôi ước ao anh em được mạnh khỏe trong mọi sự, và được thịnh vượng về phần xác cũng như đã được thịnh vượng về phần linh hồn vậy” (3 Giăng 1:2). Tình yêu chân thành sẽ phá tan những bức tường phòng thủ.
3. Lắng Nghe Nhiều Hơn Nói: Gia-cơ khuyên: “Vậy, hỡi anh em yêu dấu, mọi người khá mau nghe mà chậm nói, chậm giận” (Gia-cơ 1:19). Hãy đặt câu hỏi mở và lắng nghe thật sự để hiểu thế giới quan, niềm tin, và những vấn đề sâu xa trong lòng họ. Khi lắng nghe, bạn sẽ biết được “nỗi đau” hay “sự trống rỗng” mà Phúc Âm có thể chạm đến. Việc lắng nghe thể hiện sự tôn trọng và xác nhận rằng họ là một con người có giá trị, không chỉ là một hồ sơ cần cải đạo.
4. Chia Sẻ Cá Nhân Thay Vì Giảng Đạo: Thay vì nói: “Bạn phải tin điều này…”, hãy bắt đầu bằng: “Điều này đã thay đổi cuộc đời tôi…” hoặc “Tôi đã kinh nghiệm được sự bình an khi…”. Chia sẻ câu chuyện cá nhân (testimony) của bạn về việc gặp gỡ Chúa Giê-xu là công cụ mạnh mẽ không thể chối cãi. Người đàn ông được chữa lành mù trong Giăng chương 9 đã đơn giản làm chứng: “Một điều tôi biết, là tôi đã mù mà bây giờ lại sáng” (câu 25). Kinh nghiệm cá nhân là duy nhất và có sức thuyết phục riêng.
5. Sử Dụng Cơ Hội Tự Nhiên Và Cầu Nguyện Nắm Bắt “Thời Điểm Vàng”: “Hãy lấy sự khôn ngoan ăn ở với những người ngoại, và lợi dụng thì giờ” (Cô-lô-se 4:5). “Lợi dụng thì giờ” (exagorazomenoi ton kairon – ἐξαγοραζόμενοι τὸν καιρὸν) có nghĩa là “mua lấy, tận dụng triệt để cơ hội”. Hãy cầu nguyện để Đức Thánh Linh ban cho bạn sự nhạy cảm thuộc linh để nhận ra những “cửa sổ cơ hội” – khi người thân trải qua khủng hoảng, mất mát, có câu hỏi về ý nghĩa cuộc sống, hoặc chính họ đề cập đến các vấn đề thuộc linh. Đừng ép buộc một cuộc trò chuyện; hãy để nó diễn ra tự nhiên.
6. Tập Trung Vào Cốt Lõi: Chúa Giê-xu Và Ân Điển: Đôi khi chúng ta sa vào những cuộc tranh luận về các vấn đề ngoại vi (ví dụ: khoa học và Sáng Thế Ký, chính trị…). Hãy nhớ cốt lõi của Tin Mừng là: Tội lỗi của con người, tình yêu và sự hy sinh của Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu Christ trên thập tự giá, và lời mời gọi ăn năn, tin nhận để được sự sống đời đời (Giăng 3:16; Rô-ma 6:23; 1 Cô-rinh-tô 15:3-4). Hãy giữ thông điệp đơn giản và rõ ràng.
Với Gia Đình: Đây thường là nhóm khó nhất vì họ đã biết rõ “quá khứ” của bạn. Tính kiên nhẫn là chìa khóa. Hãy tôn kính cha mẹ (Ê-phê-sô 6:2), yêu thương anh chị em bằng hành động cụ thể. Chứng kiến sự biến đổi trong bạn qua thời gian là minh chứng mạnh mẽ nhất. Đừng tranh cãi gây gổ. Nếu bị chỉ trích, hãy nhớ lời Chúa: “Phước cho những kẻ chịu bắt bớ vì sự công bình, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy!” (Ma-thi-ơ 5:10). Hãy tiếp tục cầu nguyện và yêu thương.
Với Bạn Bè: Duy trì tình bạn thật sự. Tham gia vào những sinh hoạt lành mạnh cùng họ. Hãy là người bạn cầu nguyện thầm lặng cho họ. Chia sẻ đức tin của bạn một cách tự nhiên khi cơ hội đến, chẳng hạn như cảm tạ Chúa trước bữa ăn nhẹ nhàng, hoặc chia sẻ về bài giảng nào đó đã giúp bạn trong tuần. Mời họ tham dự các hoạt động xã hội của Hội Thánh (tiệc, dã ngoại) trước khi mời đi nhóm.
Cuối cùng, chúng ta phải luôn nhớ rằng chính Đức Thánh Linh mới làm cho lòng người tan chảy và ăn năn. Chúa Giê-xu phán: “Khi nào Thần Lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật… Ngài sẽ làm sáng danh Ta” (Giăng 16:13-14). Công việc của chúng ta là gieo hạt giống và tưới nước, còn Đức Chúa Trời khiến cho lớn lên (1 Cô-rinh-tô 3:6-7).
Do đó, cầu nguyện là vũ khí tối thượng. Hãy kiên trì cầu thay cho từng người thân, bạn bè cụ thể. Cầu xin Chúa mở cửa lòng họ (Công vụ 16:14 – Chúa mở lòng Ly-đi), mở cửa hội đàm (Cô-lô-se 4:3), và ban cho bạn lời nói thích hợp (Ê-phê-sô 6:19). Sự cầu nguyện cũng biến đổi chính chúng ta, khiến lòng chúng ta tràn đầy tình yêu thương và sự kiên nhẫn của Đấng Christ dành cho họ.
Chia sẻ Tin Mừng với người thân là một hành trình dài của đức tin, tình yêu và sự kiên nhẫn. Nó đòi hỏi chúng ta sống đời sống làm chứng chân thật, xây dựng mối quan hệ bằng tình yêu vô vị lợi, khéo léo và nhạy bén với sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh, và luôn phó thác kết quả cho Đức Chúa Trời toàn năng. Hãy can đảm nhưng dịu dàng, trung tín nhưng khôn ngoan. Dù phản ứng của họ thế nào, hãy vững lòng rằng Lời Chúa không trở về vô ích (Ê-sai 55:11), và phần của chúng ta là vâng lời và yêu thương. Hãy cứ gieo giống với lòng tin cậy, và chờ đợi mùa gặt trong thời điểm của Chúa.