Phá Thai Có Phải Là Tội Giết Người Không?
Trong một thế giới mà các quan điểm về đạo đức, quyền tự quyết và phẩm giá sự sống thường xung đột, câu hỏi “Phá thai có phải là tội giết người không?” đòi hỏi một sự phân tích thận trọng dưới ánh sáng Lời Đức Chúa Trời. Là Cơ Đốc nhân Tin Lành, chúng ta không tìm câu trả lời từ triết lý thay đổi của con người, mà từ chân lý vĩnh cửu được mặc khải trong Kinh Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát các nguyên tắc Kinh Thánh về nguồn gốc sự sống, giá trị con người, bản chất của tội giết người và con đường ân điển dành cho mọi người.
I. Nền Tảng Kinh Thánh: Sự Sống Bắt Đầu Từ Khi Nào Và Bởi Ai?
Kinh Thánh trình bày một quan điểm nhất quán và rõ ràng: Sự sống con người bắt đầu từ trong lòng mẹ và có nguồn gốc thiêng liêng từ chính Đức Chúa Trời.
1. Sự Nhận Biết và Hình Thành Cá Nhân Từ Trong Lòng Mẹ:
Trong Thi-thiên 139:13-16, Đa-vít viết dưới sự cảm động của Đức Thánh Linh: “Vì chính Chúa nắn nên tâm thần tôi, Dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi… Mắt Chúa đã thấy thể chất vô hình của tôi; Số các ngày định cho tôi, Đã biên vào sổ Chúa trước khi chưa có một ngày trong những ngày ấy.” Từ ngữ Hê-bơ-rơ “dệt” (“raqam”) mang ý nghĩa thêu thùa một cách tinh xảo, cẩn thận, cho thấy một quá trình sáng tạo có chủ đích và cá nhân hóa của Đức Chúa Trời ngay trong bụng mẹ. Thai nhi không phải là một “khối tế bào” vô danh, mà là một con người được Đức Chúa Trời biết đến, yêu thương và định một chương trình riêng trước khi chào đời.
2. Sự Kêu Gọi và Xức Dầu Từ Trong Bụng Mẹ:
Nhiều phân đoạn Kinh Thánh khẳng định Đức Chúa Trời có một mục đích cho một người ngay từ khi còn là bào thai. Giê-rê-mi 1:5 chép: “Trước khi ta tạo nên ngươi trong lòng mẹ, ta đã biết ngươi rồi; Trước khi ngươi sanh ra, ta đã biệt riêng ngươi ra, Lập ngươi làm kẻ tiên tri cho các nước.” Tương tự, với Gia-cốp và Ê-sau (Sáng Thế Ký 25:23), Sam-sôn (Các Quan Xét 13:5), Giăng Báp-tít (Lu-ca 1:15, 41-44), và đặc biệt là Chúa Giê-xu (Ma-thi-ơ 1:20-21; Lu-ca 1:31), Đức Chúa Trời đều có công việc dành cho họ từ trước khi sinh. Điều này phá vỡ quan niệm cho rằng thai nhi chỉ trở thành “người” sau một giai đoạn phát triển nào đó.
3. Sự Bảo Vệ Pháp Lý Cho Thai Nhi Trong Luật Pháp Cựu Ước:
Luật pháp Môi-se, được Đức Chúa Trời ban cho, đã quy định hình phạt nghiêm khắc cho hành vi gây hại dẫn đến cái chết của thai nhi. Xuất Ê-díp-tô Ký 21:22-25 mô tả: “Khi người ta đánh lộn nhau, và xô nhằm một người đàn bà có nghén, làm cho đẻ non, nhưng không có tai hại, thì người đánh đó hẳn sẽ bị phạt tiền theo như chồng người đàn bà định cho, và phải trả tiền trước mặt quan án. Nhưng nếu có tai hại, thì ngươi phải đền mạng sống lấy mạng sống…” Nguyên tắc “mạng đền mạng” (“nefesh tahat nefesh”) được áp dụng cho cả người mẹ lẫn thai nhi, cho thấy giá trị mạng sống của thai nhi được đặt ngang hàng với mạng sống của một người trưởng thành. Đây là nguyên tắc công bằng nghiêm minh từ nền tảng đạo đức của Đức Chúa Trời.
II. Điều Răn “Chớ Giết Người” và Bản Chất Của Tội Giết Người
Điều răn thứ sáu trong Mười Điều Răn tuyên bố rõ ràng: “Chớ giết người.” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:13). Từ Hê-bơ-rơ được dùng ở đây là “ratsakh” (רָצַח), thường được dịch là “giết người”, “ám sát”, hay “cố ý làm chết người vô tội”. Từ này không ám chỉ việc giết trong chiến tranh hay hành quyết theo pháp luật, mà chỉ về hành vi cướp đi mạng sống người khác một cách trái phép và vô đạo đức.
Chúa Giê-xu đã đi sâu vào tinh thần của điều răn này trong Ma-thi-ơ 5:21-22, khi Ngài mở rộng phạm vi từ hành động đến cả “giận anh em mình” và “mắng anh em mình là ra-ca”. Ngài dạy rằng tội giết người bắt nguồn từ một tấm lòng khinh bỉ, giận dữ và thiếu tình yêu thương đối với người lân cận. Do đó, vấn đề không chỉ nằm ở hành động cuối cùng, mà còn ở thái độ và sự coi thường phẩm giá sự sống mà Đức Chúa Trời ban cho.
Áp dụng nguyên tắc này vào vấn đề phá thai, chúng ta thấy: Nếu thai nhi là một mạng sống con người được Đức Chúa Trời tạo dựng và biết đến (theo các phân đoạn đã dẫn), thì việc chủ động chấm dứt mạng sống ấy một cách cố ý rơi vào phạm trù của “ratsakh” – tức là tước đoạt mạng sống của một người vô tội. Hành vi này vi phạm điều răn thứ sáu, vì nó xuất phát từ sự coi thường sự sống thánh thiêng mà Đức Chúa Trời đã ban tặng và can thiệp vào công việc tể trị của Ngài.
III. Lời Đáp Cho Các Luận Điện Thường Gặp Dưới Góc Nhìn Kinh Thánh
1. “Thai nhi chưa phải là một con người hoàn chỉnh”?
Kinh Thánh không dùng tiêu chuẩn “hoàn chỉnh” về mặt sinh lý hay khả năng tự lập để định nghĩa giá trị con người. Giá trị con người đến từ việc được Đức Chúa Trời tạo dựng theo hình ảnh Ngài (Sáng Thế Ký 1:27). Một em bé sơ sinh, một người tàn tật nặng, hay một bệnh nhân hôn mê cũng không “hoàn chỉnh” theo nghĩa chức năng, nhưng phẩm giá và quyền sống của họ là tuyệt đối. Thai nhi cũng vậy, đang trong quá trình phát triển liên tục của một đời người.
2. “Quyền tự quyết của người phụ nữ”?
Kinh Thánh công nhận phẩm giá và giá trị cao quý của người phụ nữ (như trong Ga-la-ti 3:28), nhưng không chấp nhận thứ “quyền tự quyết” tuyệt đối đưa đến cái chết cho người khác. Nguyên tắc Kinh Thánh là: Tự do của tôi bị giới hạn bởi phước hạnh và sự sống của người lân cận. I Cô-rinh-tô 8:9 cảnh báo: “Hãy giữ, kẻo sự tự do mình trở nên dịp vấp phạm cho kẻ yếu đuối.” Hơn nữa, thai nhi không phải là một bộ phận cơ thể của người mẹ, mà là một sinh linh riêng biệt có mã gen độc nhất, chỉ phụ thuộc vào môi trường của người mẹ để phát triển.
3. “Trường hợp hiếp dâm, loạn luân hay nguy hiểm đến tính mạng người mẹ”?
Đây là những tình huống đau lòng và phức tạp nhất, đòi hỏi sự khôn ngoan, nhạy cảm và thương xót sâu sắc. Kinh Thánh không đề cập trực tiếp đến những trường hợp y tế đặc biệt này. Tuy nhiên, nguyên tắc bao trùm của Kinh Thánh là bảo vệ sự sống. Trong một tình huống y tế cực kỳ hiếm gặp khi phải lựa chọn giữa mạng sống của mẹ và con, việc cứu chữa người mẹ có thể dẫn đến cái chết ngoài ý muốn của thai nhi, khác biệt về mặt đạo đức so với việc chủ động phá thai trực tiếp. Trong mọi trường hợp, Hội Thánh được kêu gọi để đồng hành, nâng đỡ, chăm sóc và tha thứ, chứ không phải lên án cách dễ dãi (xem phần ứng dụng bên dưới).
IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc
1. Sống Với Nhận Thức Về Sự Thánh Thiêng Của Sự Sống:
Mỗi Cơ Đốc nhân cần nuôi dưỡng một cái nhìn tôn trọng sự sống, từ lúc thụ thai đến lúc qua đời tự nhiên. Điều này ảnh hưởng đến cách chúng ta cầu nguyện, giáo dục con cái, và tham gia vào đời sống xã hội. Chúng ta được kêu gọi là “người gìn giữ anh em mình” (Sáng Thế Ký 4:9).
2. Tham Gia Vào Công Tác Hỗ Trợ và Ngăn Ngừa:
Thay vì chỉ lên án, Hội Thánh phải tích cực trở thành nơi nương náu và hỗ trợ thực tế. Điều này có thể bao gồm: hỗ trợ tài chính và tình cảm cho các bà mẹ mang thai khó khăn; xây dựng các chương trình cố vấn; hỗ trợ con nuôi; dạy dỗ thanh thiếu niên về sự thánh khiết trong hôn nhân theo I Tê-sa-lô-ni-ca 4:3-8.
3. Rao Truyền Sự Tha Thứ và Hy Vọng Qua Phúc Âm:
Đây là điểm then chốt. Kinh Thánh không che giấu những tội lỗi nghiêm trọng, nhưng luôn chỉ về sự tha thứ lớn hơn trong Chúa Giê-xu Christ. Đối với những ai đã từng phá thai, hoặc tham gia vào quyết định đó, sự kết án và hối tiếc có thể rất nặng nề. Tin Lành – “Tin Mừng” – là: “Huyết của Đức Chúa Jêsus Christ, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta.” (I Giăng 1:7). Trên thập tự giá, Chúa Giê-xu đã gánh lấy mọi tội lỗi, bao gồm cả tội giết người. I Cô-rinh-tô 6:9-11 liệt kê nhiều tội, nhưng kết luận: “Ấy là một đôi người trong anh em đã là như vậy; nhưng nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ, anh em đã được rửa sạch… đã được nên thánh… đã được xưng công bình.” Sự ăn năn thật và đức tin nơi Christ mang lại sự tha thứ trọn vẹn và sự phục hồi tâm linh.
4. Là Tiếng Nói Của Lẽ Thật Trong Xã Hội Một Cách Khôn Ngoan:
Cơ Đốc nhân được kêu gọi cầu nguyện cho các nhà lãnh đạo (I Ti-mô-thê 2:1-2) và “là muối của đất”, “là sự sáng cho thế gian” (Ma-thi-ơ 5:13-16). Chúng ta có thể trình bày chân lý Kinh Thánh về giá trị sự sống một cách ôn hòa, đầy lòng thương xót và tôn trọng, trong khi vẫn giữ vững lập trường của Lời Chúa.
V. Kết Luận
Dựa trên sự dạy dỗ xuyên suốt của Kinh Thánh – từ sự sáng tạo cá nhân của Đức Chúa Trời trong lòng mẹ, các ví dụ về sự kêu gọi từ trong bụng mẹ, luật pháp bảo vệ thai nhi, cho đến tinh thần của điều răn “chớ giết người” – chúng ta đi đến kết luận rằng: Phá thai, với mục đích chấm dứt sự sống của thai nhi, là một hình thức của tội giết người (“ratsakh”) trước mặt Đức Chúa Trời. Nó vi phạm quyền tối cao của Đấng Tạo Hóa đối với sự sống và phủ nhận phẩm giá thiêng liêng của một con người được tạo dựng theo hình ảnh Ngài.
Tuy nhiên, thông điệp của Cơ Đốc giáo không dừng lại ở sự lên án. Trọng tâm của chúng ta là Thập Tự Giá. Nơi đó, Chúa Giê-xu đã trả giá cho mọi tội lỗi – bao gồm tội giết người, tội ngoại tình, và mọi sự phản nghịch khác. Sự kêu gọi của Hội Thánh là kép: Một mặt, can đảm bênh vực cho những kẻ không có tiếng nói (Châm Ngôn 31:8); mặt khác, mở rộng vòng tay của ân điển, sự chữa lành và sự phục hồi cho tất cả những ai tan vỡ và ăn năn.
Ước mong rằng mỗi chúng ta, với tư cách là những người đã nhận lãnh sự sống đời đời qua Christ, sẽ trở nên những sứ giả của sự sống, của lẽ thật và của tình yêu thương xót trong một thế giới đầy thương tích.
“Ta đã đặt trước mặt ngươi sự sống và sự chết, sự phước lành và sự rủa sả. Vậy, hãy chọn sự sống, hầu cho ngươi và dòng dõi ngươi được sống.” (Phục Truyền Luật Lệ Ký 30:19)