Kinh Thánh nói gì về sự hiệp nhất?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,245 từ
Chia sẻ:

Kinh Thánh nói gì về sự hiệp nhất?

Trong một thế giới đầy rẫy sự chia rẽ, xung đột và cá nhân chủ nghĩa, lời kêu gọi về **sự hiệp nhất** vang lên như một khúc ca thiên thượng, xuyên thấu và mời gọi. Đối với Cơ Đốc nhân, sự hiệp nhất không phải là một lý tưởng xã hội thuần túy hay một chiến lược để phát triển tổ chức. Nó là bản chất, là dấu ấn thiêng liêng, và là lời cầu nguyện tha thiết của chính Chúa Giê-xu Christ trước giờ phút hy sinh. Bài nghiên cứu chuyên sâu này sẽ khám phá giáo lý nền tảng của Kinh Thánh về sự hiệp nhất, từ nền tảng thần học trong Ba Ngôi, đến hiện thực trong Hội Thánh, gia đình, và ứng dụng thiết thực trong đời sống hằng ngày của mỗi tín hữu.

I. Nền Tảng Thần Học: Sự Hiệp Nhất của Ba Ngôi Đức Chúa Trời

Sự hiệp nhất mà Kinh Thánh nói đến không bắt nguồn từ con người, mà xuất phát từ chính bản thể của Đức Chúa Trời. Đây là chân lý mặc khải then chốt. Chúng ta tin vào **một Đức Chúa Trời duy nhất hiện hữu trong ba Ngôi**: Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh. Sự hiệp nhất này không phải là sự hợp nhất của ba thực thể riêng biệt, mà là sự hiệp một trong bản chất, ý chỉ, tình yêu và mục đích.

  • Trong công cuộc sáng tạo: Sách Sáng Thế Ký cho thấy sự đồng công: "Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất... Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước" (Sáng Thế Ký 1:1-2). Và trong Tân Ước, Chúa Giê-xu Christ được xác nhận là Ngôi Lời, Đấng cùng tham gia vào công trình sáng tạo: "Muôn vật bởi Ngài làm nên, chẳng vật chi đã làm nên mà không bởi Ngài" (Giăng 1:3).
  • Trong công cuộc cứu chuộc: Chúa Cha yêu thế gian, sai Chúa Con đến (Giăng 3:16). Chúa Con vâng phục hoàn toàn ý muốn của Cha (Ma-thi-ơ 26:39). Đức Thánh Linh được Chúa Cha và Chúa Con sai đến để cáo trách, dạy dỗ và ở cùng tín hữu (Giăng 14:26, 15:26). Ba Ngôi hiệp một trong kế hoạch và hành động cứu rỗi.

Chúa Giê-xu đã phán một câu hé lộ mầu nhiệm này: "Ta với Cha là một" (Giăng 10:30). Từ "là một" trong tiếng Hy Lạp là **hen**, diễn tả sự hợp nhất về thực chất, chứ không phải chỉ là sự đồng ý về mặt đạo đức. Sự hiệp nhất Ba Ngôi là khuôn mẫu tối cao và là nguồn năng lực cho mọi sự hiệp nhất của con người.

II. Sự Hiệp Nhất của Thân Thể Đấng Christ: Hội Thánh

Sách Ê-phê-sô là "bức tâm thư về Hội Thánh" và cung cấp một trong những giáo lý sâu sắc nhất về sự hiệp nhất. Sứ đồ Phao-lô khẳng định: "Chỉ có một thân, một Thánh Linh... một Chúa, một đức tin, một phép báp-têm; một Đức Chúa Trời, một Cha của mọi người" (Ê-phê-sô 4:4-6). Bảy yếu tố "một" này tạo thành nền tảng bất di bất dịch cho sự hiệp nhất của Hội Thánh.

Tuy nhiên, sự hiệp nhất này không đồng nghĩa với sự đồng nhất. Đây là sự hiệp nhất trong đa dạng, được minh họa sống động qua hình ảnh **"thân thể của Đấng Christ"**: "Vả, như trong một thân chúng ta có nhiều chi thể, và các chi thể không làm một việc giống nhau, thì cũng vậy, chúng ta là nhiều người mà hiệp nên một thân trong Đấng Christ, và hết thảy chúng ta đều là các chi thể của nhau" (Rô-ma 12:4-5). Mỗi tín hữu là một chi thể độc đáo với ân tứ (charisma) khác nhau, nhưng tất cả đều liên kết chặt chẽ với Đầu là Đấng Christ và với nhau (1 Cô-rinh-tô 12:12-27).

Mục đích của sự hiệp nhất này là để Hội Thánh **"gây dựng chính mình trong sự yêu thương"** (Ê-phê-sô 4:16) và hoàn thành sứ mệnh Chúa giao. Sự hiệp nhất là bằng chứng hùng hồn nhất cho thế gian về Đấng Christ: "Ấy để cho chúng nó hiệp làm một mà thế gian sẽ tin rằng Cha đã sai Ta đến" (Giăng 17:21). Lời cầu nguyện này của Chúa Giê-xu cho thấy sự hiệp nhất của Hội Thánh mang tính chất chứng đạo mạnh mẽ.

III. Sự Hiệp Nhất Trong Đời Sống Hội Thánh Ban Đầu

Sách Công Vụ các Sứ Đồ ghi lại một bức tranh lý tưởng về sự hiệp nhất được Thánh Linh tạo nên sau lễ Ngũ Tuần: "Những người ấy bền lòng giữ lời dạy của các sứ đồ, sự thông công của anh em, lễ bẻ bánh, và sự cầu nguyện... Hết thảy tín đồ đều hiệp lại với nhau, lấy mọi vật làm của chung... Ngày nào cũng vậy, cứ chăm chỉ đến đền thờ; còn ở nhà, thì bẻ bánh và dùng bữa chung với nhau cách vui vẻ thật thà" (Công vụ 2:42, 44, 46).

Từ "thông công" ở đây là **koinōnia** trong tiếng Hy Lạp, mang nghĩa sự chia sẻ, hiệp thông, cộng đồng sâu sắc dựa trên niềm tin chung vào Đấng Christ. Sự hiệp nhất này được thể hiện qua:
1. Sự Hiệp Một Trong Tâm Trí: "Hết thảy anh em đều hiệp ý với nhau" (1 Phi-e-rơ 3:8). Điều này không có nghĩa mọi người phải suy nghĩ y hệt nhau về mọi chi tiết, nhưng phải đồng lòng về các lẽ thật căn bản của Phúc Âm và mục đích chung.
2. Sự Hiệp Một Trong Tình Yêu Thương: "Hãy mặc lấy sự yêu thương, vì là dây liên lạc của sự trọn lành" (Cô-lô-se 3:14). Tình yêu thương (agapē) là chất kết dính hoàn hảo.
3. Sự Hiệp Một Trong Đức Tin và Lẽ Thật: Phao-lô khuyên Ti-mô-thê "hãy giữ lấy phép mẫu của các lời lành mà con đã nghe nơi ta, trong đức tin và trong sự yêu thương trong Đấng Christ Jêsus" (2 Ti-mô-thê 1:13). Sự hiệp nhất thật luôn được xây dựng trên nền tảng lẽ thật của Lời Chúa.

IV. Những Vật Cản và Lời Kêu Gọi Duy Trì Sự Hiệp Nhất

Kinh Thánh cũng không né tránh thực tế về những mối đe dọa phá vỡ sự hiệp nhất. Sự kiêu ngạo, tranh cạnh, tà giáo, tội lỗi không xưng ra và sự thiếu tha thứ là những bức tường ngăn cách. Sứ đồ Phao-lô đã kêu gọi Hội Thánh Ê-phê-sô: "Tôi... khuyên anh em phải ăn ở một cách xứng đáng với chức phận mà Chúa đã gọi anh em, phải khiêm nhường đến điều, mềm mại đến điều, phải nhịn nhục, lấy lòng thương yêu mà chìu nhau, dùng dây hòa bình mà giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh" (Ê-phê-sô 4:1-3).

Lưu ý rằng Phao-lô nói đến **"giữ gìn sự hiệp một của Thánh Linh"**. Điều này hàm ý sự hiệp nhất đã được Thánh Linh tạo ra (vì chúng ta đều được một Thánh Linh làm phép báp-têm để vào một thân - 1 Cô-rinh-tô 12:13). Công việc của chúng ta là khiêm nhường, kiên nhẫn, yêu thương để *bảo toàn* và *thể hiện* sự hiệp nhất thiêng liêng đó, không để những điều trần tục phá hỏng.

V. Sự Hiệp Nhất Trong Phạm Vi Gia Đình và Hôn Nhân

Đơn vị hiệp nhất căn bản nhất trong xã hội theo Kinh Thánh chính là gia đình. Trong hôn nhân, sự hiệp nhất được mô tả là sự kết hợp thân mật nhất: "Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính díu với vợ mình, và hai người sẽ cùng nên một thịt" (Sáng Thế Ký 2:24). Chúa Giê-xu cũy nhắc lại lẽ thật này (Ma-thi-ơ 19:5). Từ "dính díu" trong tiếng Hê-bơ-rơ là **dabaq**, mang nghĩa gắn chặt, kết dính, bám lấy. Sự hiệp nhất trong hôn nhân là sự cam kết, gắn bó và trung tín suốt đời, phản chiếu mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội Thánh (Ê-phê-sô 5:22-33).

Sự hiệp nhất gia đình còn được xây dựng trên nền tảng chung về đức tin và sự phụng sự Chúa: "Ta và nhà ta sẽ phụng sự Đức Giê-hô-va" (Giô-suê 24:15). Khi cả gia đình cùng hiệp một trong mục đích tôn vinh Chúa, các mối quan hệ được chữa lành và củng cố.

VI. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hôm Nay

Làm thế nào để chúng ta, trong bối cảnh đa dạng và phức tạp ngày nay, có thể sống và "giữ gìn" sự hiệp nhất Thánh Linh đã ban?

  1. Tập Trung vào Đầu là Đấng Christ: Mọi sự hiệp nhất thật đều phải quy về Ngài. Khi Chúa Giê-xu là trung tâm, những khác biệt phụ thuộc (văn hóa, sở thích, phương pháp) sẽ không còn là rào cản.
  2. Sống Khiêm Nhường và Yêu Thương Thực Tế: "Hãy khiêm nhường, mềm mại, nhịn nhục, chịu đựng nhau trong sự yêu thương" (Ê-phê-sô 4:2). Hãy chủ động phục vụ, lắng nghe và tôn trọng anh chị em mình.
  3. Trung Thành với Lẽ Thật Căn Bản, Linh Hoạt Trong Những Điều Phụ: Chúng ta phải đồng lòng về các giáo lý nền tảng (như sự cứu rỗi bởi ân điển qua đức tin nơi Đấng Christ). Nhưng trong những vấn đề không liên quan đến cứu rỗi (ăn uống, ngày lễ...), hãy nhường nhịn và đừng xét đoán (Rô-ma 14:1-13).
  4. Thực Hành Sự Tha Thứ: Xung đột là không thể tránh khỏi. Chìa khóa là tha thứ như Chúa đã tha thứ cho chúng ta (Cô-lô-se 3:13). Sự tha thứ phá đổ bức tường ngăn cách và khôi phục sự hiệp thông.
  5. Tích Cực Tham Gia và Đóng Góp Cho Thân Thể: Đừng giữ thái độ thụ động. Hãy dùng ân tứ Chúa ban để phục vụ và gây dựng Hội Thánh (1 Phi-e-rơ 4:10). Khi mỗi chi thể hoạt động, thân thể càng khỏe mạnh và hiệp một.
  6. Cầu Nguyện Cho Sự Hiệp Nhất: Hãy noi gương Chúa Giê-xu, cầu nguyện cho anh chị em mình và cho Hội Thánh toàn cầu được hiệp một (Giăng 17). Cầu nguyện phá tan những rào cản thuộc linh.

Kết Luận

Sự hiệp nhất mà Kinh Thánh nói đến là một món quà thiêng liêng được ban bởi Thánh Linh, dựa trên nền tảng công trình cứu chuộc của Đấng Christ, và được mô hình hóa từ chính sự hiệp một của Ba Ngôi Đức Chúa Trời. Nó không phải là sự đồng nhất cứng nhắc, mà là sự hòa hợp kỳ diệu trong sự đa dạng, được liên kết bởi tình yêu thương (agapē). Sự hiệp nhất này vừa là một thực tại thuộc linh cho chúng ta nhận lấy bằng đức tin, vừa là một đặc tính cần được thể hiện và bảo vệ bằng cả đời sống.

Là những người đã được kêu gọi ra khỏi bóng tối vào sự sáng lạ lùng của Đức Chúa Trời (1 Phi-e-rơ 2:9), chúng ta được mời gọi sống sự hiệp nhất ấy cách cụ thể—trong Hội Thánh địa phương, trong gia đình, và trong mối quan hệ với mọi tín hữu. Khi làm điều đó, chúng ta không chỉ kinh nghiệm được phước hạnh của sự hiệp thông trọn vẹn, mà còn trở nên một chứng nhân sống động, mạnh mẽ cho thế gian về tình yêu và quyền năng của Đấng Christ. "Lại nguyền xin sự yêu thương và sự bình an của Đức Chúa Trời, là Cha chúng ta, và của Đức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta, ở cùng anh em hết thảy!" (2 Cô-rinh-tô 13:13).

Quay Lại Bài Viết