Mười Điều Răn là gì?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,270 từ
Chia sẻ:

Mười Điều Răn

Mười Điều Răn, hay Thập Giới (Decalogue), không đơn thuần là một bộ luật cổ xưa. Đây là giao ước căn bản, là hiến chương cho mối quan hệ giữa Đức Chúa Trời với dân sự Ngài và giữa con người với nhau. Được Đức Chúa Trời truyền phán trực tiếp cho Môi-se trên núi Si-na-i và ghi bằng ngón tay Ngài trên hai bảng đá (Xuất Ê-díp-tô Ký 31:18), Mười Điều Răn đóng vai trò trọng tâm trong Cựu Ước và được chính Chúa Giê-xu Christ tóm lược và làm trọn trong Tân Ước. Bài nghiên cứu này sẽ khảo sát chi tiết bối cảnh, nội dung, ý nghĩa thần học và ứng dụng thực tiễn của Mười Điều Răn trong đời sống Cơ Đốc nhân ngày nay.

Bối Cảnh Lịch Sử và Thần Học

Sự kiện ban hành Mười Điều Răn được chép trong Xuất Ê-díp-tô Ký 20:1-17. Đây là khoảnh khắc hệ trọng sau khi Đức Giê-hô-va giải cứu dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi ách nô lệ tại Ai Cập một cách đầy quyền năng. Việc ban luật pháp không phải là điều kiện để được cứu, nhưng là hệ quả tất yếu của sự cứu chuộc. Đức Chúa Trời phán: "Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, đã rút ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, là nhà nô lệ" (câu 2). Lời mở đầu này xác lập nền tảng của mọi mạng lịnh: Ân điển đi trước, luật pháp theo sau. Dân sự vâng giữ luật pháp không để trở nên dân Ngài, mà bởi vì họ đã là dân được Ngài cứu chuộc.

Trong tiếng Hê-bơ-rơ, Mười Điều Răn được gọi là "Aseret haDibrot" (עֲשֶׂרֶת הַדִּבְּרוֹת), nghĩa đen là "Mười Lời" (Ten Words). Điều này nhấn mạnh bản chất của chúng không chỉ là các điều khoản pháp lý khô khan, mà là những "Lời" sự sống, mang tính nguyên tắc và căn bản từ chính Đấng Tạo Hóa. Chúng được viết trên bảng đá, biểu tượng cho tính vĩnh cửu và không thay đổi (Xuất Ê-díp-tô Ký 24:12).

Phân Tích Chi Tiết Mười Điều Răn

Truyền thống thường chia Mười Điều Răn thành hai bảng: Bảng thứ nhất (Điều 1-4) quy định mối quan hệ giữa con người với Đức Chúa Trời. Bảng thứ hai (Điều 5-10) quy định mối quan hệ giữa con người với nhau. Chúa Giê-xu đã xác nhận sự phân chia này khi tóm về hai điều răn lớn: yêu Chúa và yêu người (Ma-thi-ơ 22:37-40).

Bảng Thứ Nhất: Tương Giao Với Đức Chúa Trời

Điều Răn Thứ Nhất: "Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác" (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:3).
Đây là điều răn về sự độc tôn thờ phượng. Từ "trước mặt ta" (עַל־פָּנַי, `al panai`) mang nghĩa trong sự hiện diện của Ta, đối nghịch với Ta. Đức Chúa Trời đòi hỏi sự trung tín tuyệt đối. Thần khác không chỉ là tượng chạm, mà là bất cứ điều gì chiếm vị trí tối cao trong lòng người: tiền bạc, danh vọng, công việc, hay chính bản thân (Ma-thi-ơ 6:24).

Điều Răn Thứ Hai: "Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình... ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó" (câu 4-5).
Đây là điều răn về phương pháp thờ phượng. Đức Chúa Trời là Thần, nên phải dùng tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Ngài (Giăng 4:24). Việc tạo ra hình tượng để đại diện cho Đấng vô hạn là hạ thấp và bóp méo sự hiểu biết về Ngài. Điều răn này nhấn mạnh tính thánh khiết của Đức Chúa Trời, Ngài ghen tương (אֵל קַנָּא, `El qanna`) vì tình yêu thánh khiết của Ngài dành cho dân sự.

Điều Răn Thứ Ba: "Ngươi chớ lấy danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi mà làm chơi" (câu 7).
Đây là điều răn về sự tôn kính Danh Ngài. Trong văn hóa Hê-bơ-rơ, danh (שֵׁם, *shem*) đại diện cho chính bản chất và uy quyền của người đó. "Làm chơi" (לַשָּׁוְא, *lashav*) nghĩa là cách hư không, vô ích, hoặc giả dối. Điều này cấm mọi sự lạm dụng Danh Chúa: thề nguyện giả dối, chửi rủa, sử dụng trong ma thuật, hoặc bất kỳ hành động nào làm giảm sự tôn nghiêm của Danh thánh Ngài.

Điều Răn Thứ Tư: "Hãy nhớ ngày nghỉ đặng làm nên ngày thánh" (câu 8-11).
Đây là điều răn về thời gian thánh. Từ "nhớ" (זָכוֹר, *zakhor*) có nghĩa tích cực là tuân giữ, kỷ niệm. Ngày Sa-bát (שַׁבָּת, *shabbat* - nghỉ ngơi) là dấu hiệu của giao ước (Ê-xê-chi-ên 20:12), nhắc nhở về sự sáng tạo (Đức Chúa Trời nghỉ ngơi) và sự cứu chuộc (giải phóng khỏi kiếp nô lệ, Phục Truyền 5:15). Nó đánh dấu sự lệ thuộc của con người vào Đấng Tạo Hóa và là ân điển được nghỉ ngơi trong Ngài.

Bảng Thứ Hai: Tương Giao Với Con Người

Điều Răn Thứ Năm: "Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi" (câu 12).
Đây là điều răn chuyển tiếp, liên kết thẩm quyền thuộc linh với trật tự xã hội. "Hiếu kính" (כַּבֵּד, *kabed*) nghĩa là làm nặng, làm vinh hiển, thể hiện sự tôn trọng qua thái độ và hành động. Đây là điều răn đầu tiên có kèm lời hứa: "hầu cho ngươi được sống lâu trên đất". Gia đình là tế bào căn bản của xã hội, và sự vâng phục thẩm quyền Chúa thiết lập (cha mẹ) là nền tảng cho sự vâng phục mọi thẩm quyền khác.

Điều Răn Thứ Sáu: "Ngươi chớ giết người" (câu 13).
Nguyên văn "לֹא תִּרְצָח" (*lo tirtzach*) chỉ về hành vi "giết người có chủ ý, phạm pháp" (murder), không bao gồm việc giết trong chiến tranh hay hình phạt theo luật (do động từ khác "harag" được dùng). Điều răn này bảo vệ sự sống con người vì con người được tạo dựng theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng Thế Ký 9:6). Chúa Giê-xu đi sâu vào gốc rễ: sự giận dữ và khinh dể cũng đã phạm tội trong lòng (Ma-thi-ơ 5:21-22).

Điều Răn Thứ Bảy: "Ngươi chớ phạm tội tà dâm" (câu 14).
Động từ "נָאַף" (*na'af*) chỉ cụ thể tội ngoại tình, vi phạm giao ước hôn nhân. Điều răn này bảo vệ sự thánh khiết của giao ước hôn nhân, là hình ảnh về mối quan hệ giữa Đấng Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5:31-32). Chúa Giê-xu mở rộng rằng ai nhìn đàn bà mà động tình trong lòng cũng đã phạm tội rồi (Ma-thi-ơ 5:28).

Điều Răn Thứ Tám: "Ngươi chớ trộm cướp" (câu 15).
Động từ "גָּנַב" (*ganav*) chỉ về trộm cắp, lấy tài sản người khác cách bất hợp pháp. Điều răn này công nhận và bảo vệ quyền sở hữu tài sản cá nhân, là kết quả của lao động và sự ban cho của Chúa. Nó cũm ngầm thúc đẩy sự siêng năng và lòng trung tín.

Điều Răn Thứ Chín: "Ngươi chớ nói chứng dối cho kẻ lân cận mình" (câu 16).
Từ "chứng dối" (עֵד שָׁקֶר, *ed shaqer*) nghĩa là lời chứng giả, đặc biệt trong tòa án. Điều răn này bảo vệ nền tảng của xã hội là sự thật và công lý. Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời của lẽ thật, nên dân sự Ngài phải ghét điều dối trá (Châm Ngôn 12:22). Nó bao hàm mọi hình thức nói dối, phỉ báng, hoặc thêu dệt.

Điều Răn Thứ Mười: "Ngươi chớ tham..." (câu 17).
Đây là điều răn độc nhất nhắm vào thế giới nội tâm: lòng tham (חָמַד, *khamad* - ham muốn, thèm khát). Nó nhận diện gốc rễ của các tội vi phạm các điều răn trước: trộm cắp, ngoại tình, thậm chí giết người thường bắt nguồn từ lòng tham. Điều răn này dạy chúng ta tìm thấy sự thỏa lòng nơi Đức Chúa Trời và ân điển Ngài (Phi-líp 4:11-12).

Mười Điều Răn Dưới Góc Nhìn Tân Ước: Sự Làm Trọn Trong Chúa Giê-xu

Chúa Giê-xu không đến để phá bỏ luật pháp, nhưng để làm cho trọn (Ma-thi-ơ 5:17). Ngài đào sâu ý nghĩa của Mười Điều Răn, từ hành vi bề ngoài đến động cơ và tấm lòng bên trong. Quan trọng hơn, Ngài là Đấng duy nhất hoàn toàn vâng giữ trọn vẹn luật pháp, và sự vâng phục trọn vẹn đó trở nên sự công bình được kể cho những ai tin Ngài (Rô-ma 5:19).

Sứ đồ Phao-lô giải thích chức năng chính của luật pháp (bao gồm Mười Điều Răn) là: (1) Làm cho biết tội lỗi (Rô-ma 3:20); (2) Chỉ ra sự thánh khiết của Đức Chúa Trời; (3) Dẫn chúng ta đến với Đấng Christ để được xưng công bình bởi đức tin (Ga-la-ti 3:24). Luật pháp là tấm gương cho thấy tình trạng tội lỗi của chúng ta, nhưng không có quyền năng để cứu. Chỉ có Chúa Giê-xu mới có thể giải thoát chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp và ban Thánh Linh để chúng ta có thể sống đẹp ý Ngài (Rô-ma 8:3-4).

Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Dù chúng ta không còn ở dưới sự rủa sả của luật pháp, Mười Điều Răn vẫn là lời dạy dỗ quý báu và là tiêu chuẩn về ý muốn thánh khiết của Đức Chúa Trời. Dưới đây là một số ứng dụng:

  • Là Thước Đo Tình Yêu: Chúa Giê-xu tóm lược luật pháp bằng điều răn yêu Chúa và yêu người. Mỗi điều răn cho thấy cách cụ thể để bày tỏ tình yêu đó. Yêu Chúa có nghĩa là đặt Ngài lên trên hết (điều 1), thờ phượng Ngài đúng cách (2), tôn kính Danh Ngài (3), và dành thời gian cho Ngài (4). Yêu người có nghĩa là tôn trọng thẩm quyền và gia đình (5), bảo vệ sự sống và phẩm giá (6), trung tín trong hôn nhân (7), tôn trọng tài sản người khác (8), nói lẽ thật (9), và có lòng thỏa lòng (10).
  • Là Gương Soi Cho Sự Xưng Tội: Chúng ta có thể dùng Mười Điều Răn như một bảng kiểm để xét lòng mình trước Chúa, không để tự kết án, nhưng để xưng tội và nhận lấy sự tha thứ trong Chúa Giê-xu (1 Giăng 1:9).
  • Là Kim Chỉ Nam Cho Sự Thánh Hóa: Được Thánh Linh cảm động và ban sức, chúng ta có thể sống đời sống đẹp lòng Chúa. Luật pháp được viết trong tấm lòng chúng ta (Hê-bơ-rơ 8:10). Chúng ta vâng giữ không phải bởi sức riêng, nhưng bởi quyền năng của Đấng Christ ở trong chúng ta.
  • Trong Gia Đình và Hội Thánh: Dạy dỗ Mười Điều Răn cho con cháu (Phục Truyền 6:7), không như con đường để được cứu, nhưng là sự khôn ngoan và bày tỏ lòng biết ơn với Đấng đã cứu chúng ta.

Kết Luận

Mười Điều Răn là mặc khải vĩ đại về bản tính thánh khiết của Đức Chúa Trời và ý muốn trọn vẹn của Ngài cho loài người. Chúng vạch trần tội lỗi và sự bất toàn của chúng ta, nhưng đồng thời dẫn dắt chúng ta đến với Chúa Giê-xu Christ, là Đấng đã làm trọn luật pháp và trở nên sự cứu rỗi cho mọi kẻ tin. Đối với Cơ Đốc nhân ngày nay, Mười Điều Răn vẫn là ánh sáng chỉ đường (Thi Thiên 119:105), giúp chúng ta hiểu biết và yêu mến Chúa sâu sắc hơn, và bày tỏ tình yêu đó qua đời sống công bình, nhân từ và khiêm nhường với Ngài và với người lân cận. Hãy nghiền ngẫm Lời Ngài, để Thánh Linh dùng Lời đó biến đổi chúng ta ngày càng trở nên giống hình ảnh Con Ngài.

Quay Lại Bài Viết