Sự Kết Thúc Của Thời Đại Qua Lăng Kính Kinh Thánh
Khi đọc Kinh Thánh, cụm từ “sự kết thúc của thời đại” hoặc “ngày sau rốt” (the end of the age) thường gợi lên trong lòng nhiều Cơ Đốc nhân sự tò mò, thậm chí là lo lắng. Đây không chỉ là một chủ đề tiên tri hấp dẫn, mà còn là một giáo lý nền tảng, được chính Chúa Giê-xu và các sứ đồ giảng dạy, nhằm định hướng đức tin và đời sống của Hội Thánh. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khai triển ý nghĩa thần học, các biến cố then chốt, và quan trọng hơn cả là ứng dụng thực tiễn cho đời sống tin kính trong sự chờ đợi Chúa trở lại.
Trong Tân Ước, cụm từ này thường xuất hiện trong nguyên ngữ Hy Lạp là “συντέλεια τοῦ αἰῶνος” (synteleia tou aiōnos). Từ synteleia mang nghĩa “sự hoàn tất cùng lúc”, “sự chấm dứt trọn vẹn”. Còn aiōn không chỉ đơn thuần là “thế giới” (kosmos), mà chỉ một “thời đại”, một “kỷ nguyên” với những đặc tính và trật tự riêng biệt. Như vậy, “sự kết thúc của thời đại” không phải là sự hủy diệt vật chất của hành tinh, mà là sự chấm dứt trọn vẹn của trật tự thế gian hiện tại – kỷ nguyên của tội lỗi, sự chết và sự cai trị của Sa-tan – để mở ra một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của Vương Quốc Đức Chúa Trời trong sự vinh hiển trọn vẹn.
Chúa Giê-xu chính là người đã đưa khái niệm này vào trung tâm của bài giảng. Trong ẩn dụ về lưới cá (Ma-thi-ơ 13:47-50), Ngài phán: “Đến ngày tận thế cũng như vầy: thiên sứ sẽ đến, và chia kẻ ác với người công bình ra”
. Ở đây, “ngày tận thế” (cùng một từ synteleia) chính là thời điểm phán xét cuối cùng, phân rẽ dứt khoát giữa hai hạng người. Điều này cho thấy, sự kết thúc của thời đại gắn liền với sự phán xét công bình của Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh không cho chúng ta biết ngày giờ chính xác (Ma-thi-ơ 24:36), nhưng lại ban cho chúng ta những “dấu chỉ của thời đại” (Ma-thi-ơ 16:3) để chúng ta tỉnh thức và chuẩn bị. Các dấu hiệu này có thể được nhóm lại như sau, dựa chủ yếu vào bài giảng của Chúa Giê-xu trên núi Ô-li-ve (Ma-thi-ơ 24, Mác 13, Lu-ca 21) và các sách tiên tri:
1. Dấu Hiệu Chung về Xã Hội và Tôn Giáo:
- Sự giả hình và tôn giáo suy đồi: “Nhiều kẻ giả danh Christ sẽ dấy lên” (Ma-thi-ơ 24:5). Đây là những giáo sư giả, đưa ra những giáo lý sai lạc.
- Chiến tranh, nạn đói, động đất: “Dân nầy sẽ dấy lên nghịch cùng dân khác, nước nọ nghịch cùng nước kia... sẽ có đói kém và động đất” (Ma-thi-ơ 24:7). Đây không phải là những thảm họa mới, nhưng tần suất và cường độ gia tăng như “cơn đau đẻ” (câu 8).
- Sự bội đạo: “Vì cớ tội ác sẽ thêm nhiều, thì lòng yêu mến của phần nhiều người sẽ nguội lần” (Ma-thi-ơ 24:12).
- Phúc âm được giảng khắp đất: “Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân” (Ma-thi-ơ 24:14). Đây vừa là mệnh lệnh, vừa là dấu hiệu.
2. Dấu Hiệu Đặc Biệt liên quan đến Dân Y-sơ-ra-ên: Lời tiên tri về “cây vả” (tượng trưng cho Y-sơ-ra-ên – Lu-ca 21:29-31) đâm chồi đã ứng nghiệm qua sự tái lập quốc gia Y-sơ-ra-ên năm 1948. Điều này đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong thời khóa biểu của Đức Chúa Trời (Rô-ma 11:25-27).
3. Sự Hiện Ra của Kẻ Chống Đấng Christ (Antichrist): Sứ đồ Giăng cảnh báo về “tinh thần của Kẻ địch lại Đấng Christ” (1 Giăng 4:3). Sách Đa-ni-ên (chương 7) và 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:3-4 mô tả một nhân vật đầy quyền lực, tự xưng là thần, sẽ lừa dối thế gian trong một thời gian ngắn trước khi Chúa tái lâm tiêu diệt hắn.
Giáo lý về sự kết thúc thời đại thường được hiểu qua trình tự các biến cố chính yếu sau:
1. Sự Cất Lên (Rapture) của Hội Thánh: Đây là lời hứa đầy hy vọng cho thân thể Đấng Christ. Dù từ “Rapture” không có trong Kinh Thánh, khái niệm này được mô tả rõ ràng: “Chính mình Chúa ở trên trời giáng xuống... kẻ chết trong Đấng Christ sẽ sống lại trước hết. Kế đến, chúng ta là kẻ sống, mà còn ở lại, sẽ cùng nhau đều được cất lên với những người ấy ở giữa đám mây, tại nơi không trung mà gặp Chúa” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:16-17). Sự kiện này xảy ra “trong nháy mắt” (1 Cô-rinh-tô 15:52), là sự giải cứu Hội Thánh khỏi cơn thạnh nộ sắp đến (1 Tê-sa-lô-ni-ca 1:10, 5:9).
2. Cơn Đại Nạn (Tribulation): Đây là giai đoạn 7 năm cuối cùng, được tiên tri trong sách Đa-ni-ên 9:27, và được mô tả chi tiết trong sách Khải Huyền (các chương 6-18). Đây là thời kỳ của “cơn đại nạn, đến nỗi từ thuở sáng thế cho đến bây giờ chưa từng có” (Ma-thi-ơ 24:21). Thời kỳ này đánh dấu sự phán xét của Đức Chúa Trời trên thế gian vô tín, và sự tàn phá quyền lực của Kẻ Chống Đấng Christ.
3. Sự Tái Lâm Vinh Hiển của Đấng Christ: Sau cơn đại nạn, chính Chúa Giê-xu sẽ trở lại cách hữu hình, vinh hiển với toàn thể thiên binh. “Khi ấy, điềm Con người sẽ hiện ra ở trên trời... mọi dân tộc dưới đất sẽ đấm ngực, và thấy Con người lấy đại quyền đại vinh ngự trên mây trời mà xuống” (Ma-thi-ơ 24:30). Ngài sẽ đặt chân trên núi Ô-li-ve (Xa-cha-ri 14:4), đánh bại các lực lượng chống nghịch tại Ha-ma-ghê-đôn (Khải Huyền 16:16, 19:11-16), và thiết lập Vương Quốc Ngàn Nời bình an.
4. Sự Phán Xét Cuối Cùng và Trời Mới Đất Mới: Sự kết thúc của thời đại đạt đến đỉnh điểm trong sự phán xét chung thẩm trước Ngai Trắng (Khải Huyền 20:11-15), nơi mọi người được/bị sống lại sẽ bị xét đoán theo những việc mình đã làm, và theo sự có tên mình trong sách sự sống của Chiên Con hay không. Sau đó, “trời mới đất mới” (Khải Huyền 21:1) – sự sáng tạo hoàn toàn mới, nơi sự hiện diện đời đời của Đức Chúa Trời với con dân Ngài – sẽ được khai mở, và không còn đau đớn, chết chóc hay tội lỗi nữa.
Lẽ thật về sự kết thúc thời đại không phải để chúng ta ngồi lại tính toán ngày tháng, tranh cãi biểu đồ, hay sợ hãi. Ngược lại, Kinh Thánh dạy chúng ta những thái độ và hành động thiết thực:
1. Sống Tỉnh Thức và Tinh Sạch: “Vậy các ngươi cũng hãy chực cho sẵn, vì Con người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ” (Ma-thi-ơ 24:44). Tỉnh thức là sống mỗi ngày với nhận thức rằng Chúa có thể đến bất cứ lúc nào, từ đó giữ cho đèn đức tin của mình luôn đầy dầu (Ma-thi-ơ 25:1-13) và ăn năn tội lỗi. “Ai có sự trông cậy đó trong Ngài, thì tự mình làm nên thanh sạch, cũng như Ngài là thanh sạch” (1 Giăng 3:3).
2. Trung Tín Trong Chức Vụ: Ẩn dụ về những ta-lâng (Ma-thi-ơ 25:14-30) dạy chúng ta phải trung tín sử dụng những ân tứ, năng lực, cơ hội Chúa ban để làm lợi cho Vương Quốc Ngài cho đến ngày Ngài trở lại. Mỗi Cơ Đốc nhân đều là một đầy tớ được giao phó công việc.
3. Hăng Hái Truyền Giảng và Làm Môn Đồ: Mệnh lệnh Đại Mạng Lệnh (Ma-thi-ơ 28:19-20) và dấu hiệu phúc âm được giảng khắp đất thúc giục chúng ta sốt sắng trong công tác truyền giáo và dạy dỗ Lời Chúa. Thời gian là có hạn, và mỗi linh hồn đều quý giá.
4. An Ủi Nhau Trong Sự Chết: Lẽ thật về sự sống lại và sự cất lên là nguồn an ủi lớn lao khi đối diện với sự chết của người thân yêu trong Chúa. “Anh em hãy dùng lời đó mà yên ủi nhau” (1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:18).
5. Gắn Bó với Lẽ Thật và Tránh Sự Lừa Dối: Trong thời kỳ cuối cùng, sự lừa dối tăng lên. Chúng ta phải bám chắc vào Lời Chúa, được Thánh Linh dạy dỗ, để không bị “dời đổi” khỏi lẽ thật phúc âm (Cô-lô-se 1:23).
Sự kết thúc của thời đại không phải là một câu chuyện kinh dị để chúng ta sợ hãi, mà là một bản nhạc khải hoàn đang đến hồi kết thúc, hướng về sự chiến thắng vĩ đại của Đấng Christ và sự thiết lập vĩnh cửu của Vương Quốc Ngài. Nó nhắc nhở chúng ta rằng lịch sử có một mục đích và đang tiến về một đích điểm chắc chắn. Lẽ thật này kêu gọi chúng ta sống một đời sống tỉnh thức, thánh sạch, trung tín và nhiệt thành. Hãy để niềm hy vọng phước hạnh về sự trở lại của Chúa Giê-xu (Tít 2:13) thúc đẩy chúng ta mỗi ngày, không phải trong sự thụ động chờ đợi, mà trong sự năng động phục vụ, cho đến ngày chúng ta thấy mặt Ngài. “Lạy Chúa, tôi mong Ngài đến!” (Khải Huyền 22:20).