Có thể biết khi nào Chúa Giê-su trở lại không?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,871 từ
Chia sẻ:

Có Thể Biết Khi Nào Chúa Giê-su Trở Lại Không?

Chủ đề về sự tái lâm của Chúa Cứu Thế Giê-su luôn là trung tâm của niềm hy vọng Cơ Đốc và cũng là một trong những đề tài gây nhiều tò mò, thậm chí tranh cãi nhất trong lịch sử Hội Thánh. Câu hỏi "Có thể biết khi nào Chúa Giê-su trở lại không?" không chỉ là một thắc mắc về thời gian, mà còn là câu hỏi về thái độ, tâm thế và sự chuẩn bị của mỗi tín đồ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào Kinh Thánh để tìm kiếm câu trả lời chính xác, phân tích các dấu hiệu, hiểu rõ những lời cảnh báo, và rút ra ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin hôm nay.

I. Lời Tuyên Bố Dứt Khoát: "Về Ngày Và Giờ Đó..."

Nền tảng đầu tiên và quan trọng nhất mà chúng ta phải ghi nhớ đến từ chính lời phán của Chúa Giê-su. Trong phân đoạn nổi tiếng về những dấu hiệu cuối cùng, Ngài tuyên bố một cách rõ ràng và dứt khoát:

"Song về ngày và giờ đó, chẳng có ai biết cả, thiên sứ trên trời hay là Con cũng vậy, chỉ một mình Cha biết mà thôi." (Ma-thi-ơ 24:36, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925)

Câu Kinh Thánh này là then chốt. Từ ngữ Hy Lạp được sử dụng cho "biết" ở đây là oiden (οἶδεν), mang nghĩa hiểu biết thông qua quan sát và kinh nghiệm, một sự hiểu biết hoàn toàn, trọn vẹn. Chúa Giê-su khẳng định ngay cả với tư cách là Con Người (ho huios - ὁ υἱὸς) trong thân phận nhân loại và chức vụ cứu chuộc của Ngài, Ngài cũng không biết. Sự hiểu biết đó chỉ thuộc về Cha (ho patēr - ὁ πατὴρ). Lời tuyên bố này một lần cho mãi mãi loại bỏ mọi nỗ lực của con người muốn tính toán, định ngày cụ thể cho sự tái lâm.

Sứ đồ Phao-lô cũng đồng thanh khi viết cho Hội Thánh Tê-sa-lô-ni-ca:

"Về thời kỳ và buổi giờ, hỡi anh em, chẳng cần viết cho anh em; vì chính anh em biết rõ lắm rằng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm trong ban đêm." (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:1-2)
Hình ảnh "kẻ trộm trong ban đêm" (hōs kleptēs en nykti - ὡς κλέπτης ἐν νυκτί) nhấn mạnh tính cách bất ngờ, không thể tiên liệu. Mục đích của sự bất ngờ này không phải để gây hoang mang, mà để thúc giục sự tỉnh thức thường xuyên.

II. Những Dấu Hiệu Chỉ Đường: Biết "Mùa" Thay Vì "Giờ"

Tuy không biết được ngày giờ chính xác, nhưng Kinh Thánh cho chúng ta những "dấu hiệu chỉ đường" (sēmeia - σημεῖα) rõ ràng để nhận biết "mùa" (kairos - καιρός) của sự tái lâm. Chúa Giê-su đã liệt kê một loạt các dấu hiệu trong Ma-thi-ơ 24:4-14 và Lu-ca 21:8-28. Chúng ta có thể nhóm chúng thành các loại:

  • Dấu hiệu thuộc linh và đạo đức: Sự xuất hiện của nhiều christ giả, tiên tri giả (c.5, 11); tình yêu thương của nhiều người nguội lạnh (c.12); phúc âm được giảng ra khắp thế gian (c.14).
  • Dấu hiệu xã hội và chính trị: Nghe nói về chiến tranh và giặc giã (c.6-7); dân nầy dấy lên nghịch cùng dân khác (c.7).
  • Dấu hiệu thiên nhiên: Đói kém, động đất (c.7); các điềm lạ lớn từ trên trời (Lu-ca 21:11).
  • Dấu hiệu liên quan đến dân Y-sơ-ra-ên: "Sự gớm ghiếc tàn nát" đứng trong nơi thánh (Ma-thi-ơ 24:15) – một sự kiện nhiều nhà giải kinh liên hệ đến sự phạm thượng tột độ trong thời kỳ cuối. Đồng thời, Giê-ru-sa-lem sẽ bị các dân ngoại giày đạp cho đến chừng nào các kỳ dân ngoại được trọn (Lu-ca 21:24), ám chỉ sự tái lập của Y-sơ-ra-ên (năm 1948) và sự kiểm soát Giê-ru-sa-lem (năm 1967) như những dấu mốc quan trọng trên dòng thời gian của Đức Chúa Trời.

Phao-lô bổ sung thêm dấu hiệu quan trọng trong 2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:3 về "sự bỏ đạo" (apostasia - ἀποστασία) trước nhất và sự hiện ra của "kẻ nghịch cùng Chúa" (ho anthrōpos tēs anomias - ὁ ἄνθρωπος τῆς ἀνομίας), tức là Antichrist. Những dấu hiệu này không phải để chúng ta ngồi lại tính toán một lịch trình, mà như những cột mốc báo hiệu chúng ta đang ở trong mùa cuối cùng, thúc giục chúng ta sống tỉnh thức hơn.

III. Sự Khác Biệt Giữa "Chronos" và "Kairos": Bài Học Từ Các Môn Đệ

Trong Công vụ 1:6-7, các môn đồ hỏi Chúa: "Lạy Chúa, có phải trong lúc nầy Chúa sẽ lập lại nước Y-sơ-ra-ên chăng?" Câu hỏi này thể hiện sự quan tâm đến thời gian theo nghĩa thời điểm cụ thể. Chúa Giê-su đáp lại:

"Các ngươi chẳng cần biết thì giờ hay kỳ hạn mà Cha đã tự quyền định lấy." (Công vụ 1:7)
Từ "thì giờ" trong nguyên văn Hy Lạp là chronos (χρόνος), chỉ thời gian theo trình tự, số lượng, có thể đo đếm được (giờ, ngày, năm). Còn "kỳ hạn" là kairos (καιρός), chỉ thời điểm thích hợp, cơ hội, mùa mang tính chất trọng đại. Chúa Giê-su phán rằng không phải việc của chúng ta là tính toán chronos hay kairos mà Cha đã định, nhưng việc của chúng ta là...
"nhưng các ngươi sẽ nhận lấy quyền phép khi Đức Thánh Linh giáng trên các ngươi, thì các ngươi sẽ làm chứng về ta tại thành Giê-ru-sa-lem, cả xứ Giu-đê, xứ Sa-ma-ri, cho đến cùng trái đất." (Công vụ 1:8)
Bài học ở đây thật rõ ràng: Thay vì mải mê tìm kiếm một ngày trên lịch, nhiệm vụ của chúng ta là trung tín trong chức vụ và sự làm chứng, được quyền năng của Đức Thánh Linh cảm động.

IV. Tâm Thế Của Người Chờ Đợi: Tỉnh Thức, Tinh Sạch và Trung Tín

Nếu không biết giờ, vậy chúng ta phải sống thế nào? Kinh Thánh không để chúng ta trong tình trạng bị động. Trái lại, nó đưa ra một mẫu người chờ đợi tích cực:

  • Tỉnh thức (Watchfulness): "Hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến." (Ma-thi-ơ 24:42). Tỉnh thức (grēgoreite - γρηγορεῖτε) không phải là trạng thái hốt hoảng, mà là trạng thái tâm linh minh mẫn, sẵn sàng, không mê ngủ. Nó đối lập với sự say sưa thuộc linh (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:6-7).
  • Tinh sạch (Purity): "Ai có sự trông cậy đó trong Ngài, thì tự mình làm nên thanh sạch, như Ngài là thanh sạch." (1 Giăng 3:3). Niềm hy vọng về sự tái lâm có sức biến đổi, thúc đẩy chúng ta sống thánh khiết.
  • Trung tín (Faithfulness): Các ẩn dụ về người đầy tớ trung tín (Ma-thi-ơ 24:45-51) và các nén bạc (Ma-thi-ơ 25:14-30) nhấn mạnh đến việc tiếp tục quản lý tốt những gì Chúa giao phó – thời gian, tài năng, nguồn lực, và cơ hội làm chứng – cho đến khi Ngài trở lại.
  • Chịu khó và nhịn nhục (Patience): Sứ đồ Gia-cơ khuyên: "Hãy nhịn nhục cho đến kỳ Chúa đến... kìa, Đấng làm quan xét đứng ở trước cửa!" (Gia-cơ 5:7-9). Sự nhịn nhục (makrothymia - μακροθυμία) là đức tính chịu đựng lâu dài trong hy vọng.

V. Ứng Dụng Thực Tế Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Hôm Nay

Lẽ thật về sự tái lâm không phải là một giáo lý để tranh luận suông, mà phải biến đổi cách chúng ta sống mỗi ngày:

  1. Ưu tiên cho những điều vĩnh cửu: Nhận thức rằng thế gian này và mọi sự ham muốn của nó đều qua đi (1 Giăng 2:17), giúp chúng ta đầu tư thời gian, tiền bạc, tình cảm vào Nước Đức Chúa Trời và sự nghiệp truyền giáo.
  2. Sống với lương tâm sạch và mối quan hệ được hàn gắn: Luôn giữ mối tương giao tốt với Chúa qua sự ăn năn, và với người khác qua sự hòa giải (Rô-ma 12:18). Không để mặt trời lặn mà không giải quyết sự giận dữ.
  3. Làm chứng cách dạn dĩ: Hiểu rằng thời gian là ngắn ngủi (1 Cô-rinh-tô 7:29) thúc giục chúng ta chia sẻ Phúc Âm cứu rỗi cho gia đình, bạn bè và đồng nghiệp một cách khẩn trương và đầy yêu thương.
  4. Giữ vững đức tin giữa hoạn nạn: Khi thấy các dấu hiệu về chiến tranh, thiên tai, sự bắt bớ tăng lên, thay vì sợ hãi, chúng ta được Chúa dạy phải "đứng thẳng và ngước đầu lên" (Lu-ca 21:28), vì biết rằng sự cứu chuộc của mình đã gần.
  5. Cầu nguyện với lời kêu xin "Maranatha!": Đây là lời cầu nguyện A-ram được ghi trong 1 Cô-rinh-tô 16:22, có nghĩa "Lạy Chúa, xin hãy đến!" (maran atha). Đây phải là tiếng kêu từ đáy lòng của Hội Thánh, biểu lộ niềm khao khát được gặp Chúa.

Kết Luận: Niềm Hy Vọng Chắc Chắn Trong Sự Chờ Đợi Tích Cực

Vậy, có thể biết khi nào Chúa Giê-su trở lại không? Không, chúng ta không thể và không được phép biết ngày giờ chính xác. Đó là điều thuộc về thẩm quyền tối cao của Đức Chúa Trời Cha. Tuy nhiên, , chúng ta có thể nhận biết mùa của sự tái lâm qua các dấu hiệu Kinh Thánh đã báo trước. Mục đích của các dấu hiệu không phải để thỏa mãn tính tò mò, mà để đánh thức chúng ta khỏi sự thờ ơ, cảnh tỉnh chúng ta khỏi tội lỗi, và thúc giục chúng ta sống tỉnh thức, thánh khiết và trung tín trong chức vụ.

Sự tái lâm của Chúa Giê-su là "hy vọng diệu kỳ" (makaria elpis - μακαρία ἐλπίς) của chúng ta (Tít 2:13). Nó không phải là nỗi sợ hãi của người bị đưa ra xét xử, mà là niềm vui chờ đợi của người yêu được đoàn tụ với Đấng yêu dấu. Thay vì ngồi tính toán ngày tháng, hãy để mỗi ngày của chúng ta là một bước đi trong sự vâng phục, mỗi công việc là sự quản lý trung tín, và mỗi hơi thở là lời cầu nguyện: "Lạy Chúa Giê-su, xin hãy đến!".


A-men.

Quay Lại Bài Viết