Người Cơ Đốc có quyền ra lệnh cho các thiên sứ không?

02 December, 2025
17 phút đọc
3,396 từ
Chia sẻ:

Người Cơ Đốc và Thẩm Quyền Đối Với Các Thiên Sứ

Trong bối cảnh thuộc linh đương đại, đôi khi nảy sinh những thắc mắc và thậm chí là những giáo lý cho rằng người tin Chúa có thể trực tiếp ra lệnh hoặc sai khiến các thiên sứ của Đức Chúa Trời để thực hiện ý muốn cá nhân, chiến đấu thuộc linh hay can thiệp vào hoàn cảnh. Bài viết này sẽ nghiên cứu chuyên sâu Kinh Thánh để làm sáng tỏ mối quan hệ đúng đắn giữa con cái Đức Chúa Trời và các thiên sứ, dựa trên nền tảng Lời Chúa, phân tích từ ngữ nguyên bản và các nguyên tắc thần học căn bản.

I. Bản Chất và Chức Năng của Các Thiên Sứ Theo Kinh Thánh

Trước khi tìm hiểu về thẩm quyền của con người, chúng ta phải hiểu rõ bản chất của các thiên sứ. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, từ được dùng là malak (מַלְאָךְ), và trong tiếng Hy Lạp là angelos (ἄγγελος). Cả hai từ này đều có nghĩa cơ bản là "sứ giả" hoặc "người được sai đi". Điều này xác định ngay chức năng chính yếu của họ: họ là những thực thể được tạo dựng để phục vụ, thi hành mệnh lệnh và ý chỉ của Đấng Tạo Hóa.

Kinh Thánh mô tả các thiên sứ là:
"Đấng làm các thiên sứ mình ra các thần; làm các đầy tớ mình ra ngọn lửa hừng." (Thi Thiên 104:4, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925).
Và trong Tân Ước: "Các thiên sứ há chẳng phải đều là thần hầu việc Đức Chúa Trời, được sai xuống đặng giúp việc những người sẽ hưởng cơ nghiệp cứu rỗi hay sao?" (Hê-bơ-rơ 1:14).

Đoạn Kinh Thánh Hê-bơ-rơ 1:14 là then chốt. Từ Hy Lạp cho "thần hầu việc" là leitourgika pneumata (λειτουργικὰ πνεύματα), nhấn mạnh đến vai trò phục vụ trong nghi lễ hoặc thi hành công vụ. Họ được sai xuống (sử dụng động từ apostellō - ἀποστέλλω, cùng gốc với "sứ đồ") bởi chính Đức Chúa Trời, với mục tiêu phục vụ cho sự cứu rỗi của các thánh đồ. Họ là những đầy tớ của Đức Chúa Trời, được Ngài sai phái, chứ không phải là lực lượng để con người trực tiếp điều động.

II. Thẩm Quyền Tối Cao Thuộc Về Đấng Christ và Sự Phân Cấp Thuộc Linh

Trung tâm của mọi thẩm quyền thuộc linh là Chúa Giê-xu Christ. Sứ đồ Phi-e-rơ tuyên bố: "Ngài đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời, sau khi đã lên trời, các thiên sứ, các vương hầu, các quyền thế đều phục Ngài." (I Phi-e-rơ 3:22). Chính Chúa Giê-xu, với thân vị là Đức Chúa Trời nhập thể, có mọi thẩm quyền: "Muôn vật đã phú trong tay Ta." (Giăng 13:3).

Trong thư Hê-bơ-rơ, tác giả trích dẫn Thi Thiên để khẳng định vị trí của Con Đức Chúa Trời:
"Vì Đức Chúa Trời có phán cùng thiên sứ nào như vầy: Ngươi là Con ta, Ngày nay ta đã sanh Ngươi? Lại, Ta sẽ làm Cha Ngươi, Ngươi sẽ làm Con ta? Khi Ngài đem Con đầu lòng vào thế gian, thì phán rằng: Mọi thiên sứ của Đức Chúa Trời phải thờ lạy Con." (Hê-bơ-rơ 1:5-6).

Các thiên sứ vâng phục trực tiếp từ Đức Chúa Trời Ba Ngôi. Chúng ta thấy điều này xuyên suốt Kinh Thánh:
- Trong sách Đa-ni-ên, thiên sứ bị trì hoãn bởi "vua nước Phe-rơ-sơ" (một thế lực thuộc linh) nhưng được sự hỗ trợ của Mi-chen, là một thiên sứ trưởng, chứ không phải bởi lời cầu nguyện hay mệnh lệnh của Đa-ni-ên (Đa-ni-ên 10:13).
- Trong Khải Huyền, các thiên sứ nhận lệnh trực tiếp từ Đấng ngự trên ngôi và từ Chiên Con để thực hiện các sự phán xét (Khải Huyền 7:2; 14:15, 18-19).
- Ngay cả thiên sứ hiện ra với Ma-ri và các môn đồ sau sự phục sinh, họ cũng là sứ giả truyền đạt thông điệp từ Chúa, không phải từ con người.

Vậy, có một trật tự rõ ràng: Đức Chúa Trời (Cha, Con, Thánh Linh) → Các thiên sứ → Con người (được cứu chuộc). Con người không đứng trên các thiên sứ trong chuỗi mệnh lệnh. Thay vào đó, các thiên sứ là "các thần hầu việc được sai xuống để giúp việc" cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 1:14). Họ giúp đỡ dựa trên mệnh lệnh và sự ủy nhiệm của Đức Chúa Trời, đáp ứng với lời cầu nguyện theo ý muốn Ngài, chứ không phải đáp ứng với một "mệnh lệnh" trực tiếp như một thuộc cấp.

III. Phân Tích Các Trường Hợp Tưởng Như Con Người "Ra Lệnh" Cho Thiên Sứ

Một số người có thể viện dẫn vài phân đoạn Kinh Thánh để ủng hộ quan điểm con người có thể ra lệnh. Hãy xem xét kỹ lưỡng:

1. Chúa Giê-xu và các thiên sứ (Ma-thi-ơ 26:53):
Chúa phán: "Ngươi tưởng ta không có thể cầu xin Cha ta, mà Ngài hiện sẽ cho ta hơn mười hai đạo thiên sứ sao?" Ở đây, chủ thể có thẩm quyền cầu xin là Chúa Giê-xu với tư cách là Con Đức Chúa Trời, và Ngài cầu xin Cha của Ngài. Đây không phải là một mệnh lệnh trực tiếp từ con người, mà là sự cầu thay của Đấng Christ với Đức Chúa Trời.

2. Sự can thiệp của thiên sứ trong Công vụ 12:
Khi Phi-e-rơ bị giam, Hội thánh cầu nguyện sốt sắng cho người (Công vụ 12:5). Kết quả, một thiên sứ của Chúa đến giải cứu. Động lực là lời cầu nguyện của Hội thánh hướng về Đức Chúa Trời, và Đức Chúa Trời đã sai thiên sứ của Ngài đến. Không có ai trong Hội thánh "ra lệnh" cho thiên sứ cả.

3. Lời cầu nguyện và sự sai phái trong Công vụ 8:26:
"Bấy giờ một thiên sứ của Chúa phán cùng Phi-líp rằng: Hãy chờ dậy...". Một lần nữa, thiên sứ chủ động phán với Phi-líp theo lệnh của Chúa. Đây là dòng mệnh lệnh từ trên xuống.

4. Khải Huyền 22:8-9 - Bài Học Quan Trọng:
Khi Giăng quỳ xuống dưới chân thiên sứ để thờ lạy, thiên sứ lập tức ngăn lại và phán: "Chớ làm vậy; ta là bạn tôi tớ với ngươi, với anh em ngươi là các đấng tiên tri, và với những kẻ giữ các lời trong sách này. Hãy thờ phượng Đức Chúa Trời." Thiên sứ tự xưng mình là "bạn tôi tớ" (σύνδουλός - sundoulos: cùng một đầy tớ) với Giăng. Họ cùng là đầy tớ của một Chủ, là Đức Chúa Trời. Người đầy tớ không ra lệnh cho bạn đồng công của mình; cả hai cùng nhận lệnh từ Chủ.

IV. Thẩm Quyền Thực Sự Của Người Tin Chúa: Sự Cầu Thay và Uỷ Quyền Trong Danh Chúa Giê-xu

Vậy, người Cơ Đốc có thẩm quyền gì? Thẩm quyền của chúng ta không nằm ở việc điều khiển các thiên sứ, mà nằm ở:

1. Quyền Năng Cầu Thay: Chúng ta có đặc ân đến gần ngai ân điển, trình dâng những nhu cầu, sự đau đớn và hoàn cảnh lên cho Cha Thiên Thượng. Khi chúng ta cầu nguyện theo ý muốn Ngài (I Giăng 5:14), chính Đức Chúa Trời, là Đấng điều hành toàn bộ vũ trụ và các đạo thiên sứ, sẽ đáp lời. Ngài có thể sai các thiên sứ Ngài để thực hiện ý chỉ của Ngài, đáp ứng lời cầu xin của chúng ta. "Lời cầu nguyện của người công bình lấy quyền năng mà làm nhiều việc." (Gia-cơ 5:16).

2. Uỷ Quyền Trong Danh Chúa Giê-xu: Chúa Giê-xu phán: "Hãy nhân danh ta mà trừ quỷ... nầy, ta đã ban quyền cho các ngươi giày đạp rắn, bọ cạp dưới chân..." (Lu-ca 10:17-19). Uỷ quyền này là để đối phó với các thế lực ma quỷ (các thiên sứ sa ngã), chứ không phải để điều khiển các thiên sứ trung tín của Đức Chúa Trời. Danh Chúa Giê-xu là tối cao (Phi-líp 2:9-11), và chúng ta chiến đấu, ra lệnh cho các thế lực sự dữ phải lui đi trong danh ấy, bởi chính Chúa đã chiến thắng chúng.

3. Sự Bảo Vệ và Hầu Việc Vô Hình: Chúng ta có thể tin cậy vào sự hiện diện và công việc của các thiên sứ do Chúa sai đến. "Thiên sứ của Đức Giê-hô-va đóng trại chung quanh những kẻ kính sợ Ngài, mà giải cứu họ." (Thi Thiên 34:7). Đây là lời hứa thụ động cho người kính sợ Chúa, không phải là công thức chủ động để điều động thiên sứ.

V. Cảnh Báo Về Những Giáo Lý Sai Lầm và Ứng Dụng Thực Tiễn

Việc tin rằng mình có thể trực tiếp ra lệnh cho các thiên sứ tiềm ẩn nhiều nguy hiểm:
1. Tự Tôn: Nó có thể dẫn đến sự kiêu ngạo thuộc linh, đánh mất thái độ khiêm nhường và lệ thuộc vào ý muốn tối thượng của Đức Chúa Trời.
2. Sai Lạc Trọng Tâm: Thay vì tập trung vào mối tương giao với Đức Chúa Trời và sự vâng phục Chúa Giê-xu, người ta lại tập trung vào việc cố gắng điều khiển các thực thể thuộc linh.
3. Mở Cửa Cho Sự Lừa Dối: Nếu cố gắng "ra lệnh" cho các linh, chúng ta có thể vô tình mở lòng cho sự tấn công của các thiên sứ giả mạo, tức là ma quỷ (II Cô-rinh-tô 11:14).

Ứng Dụng Thực Tế Trong Đời Sống Hằng Ngày:
1. Hãy Cầu Nguyện, Đừng "Ra Lệnh": Thay vì cố gắng ra lệnh cho thiên sứ, hãy sốt sắng cầu nguyện với Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng điều khiển cả thiên binh. Trình bày nhu cầu, giao phó hoàn cảnh và tin cậy Ngài hành động theo cách tốt nhất.
2. Sử Dụng Thẩm Quyền Đúng Chỗ: Hãy mạnh mẽ và quyết đoán trong việc chống trả ma quỷ, những tư tưởng cáo buộc, và sự tấn công của kẻ thù trong danh Chúa Giê-xu. "Hãy tiến lại gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ draw lại gần anh em... hãy chống trả ma quỷ, thì nó sẽ lánh xa anh em." (Gia-cơ 4:7-8).
3. Sống Trong Sự Kính Sợ Chúa: Hãy sống một đời sống thánh khiết, vâng lời, vì đó là môi trường thuận lợi cho sự hiện diện và sự bảo vệ của Chúa. Thiên sứ của Ngài vây phủ chung quanh người kính sợ Ngài.
4. Tập Trung Vào Chủ, Không Phải Đầy Tớ: Mối quan hệ của chúng ta là với Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu Christ. Hãy nuôi dưỡng mối tương giao đó. Đừng để sự tò mò hoặc mong muốn quyền lực đối với các thiên sứ làm lệch hướng đức tin đơn sơ vào Chúa.
5. Cảm Tạ Chúa Về Sự Quan Phòng: Hãy nhận biết và cảm tạ Chúa về sự bảo vệ, dẫn dắt vô hình mà Ngài có thể thực hiện qua các thiên sứ, nhưng sự tôn vinh luôn thuộc về Đấng Sai Phái, không phải vị sứ giả.

Kết Luận

Kinh Thánh cho thấy một bức tranh rõ ràng và cân bằng: Các thiên sứ là những đầy tớ mạnh mẽ, trung tín của Đức Chúa Trời, được Ngài sai đi để giúp đỡ, bảo vệ và thi hành ý chỉ của Ngài vì lợi ích của những người được cứu chuộc. Là con cái Đức Chúa Trời, chúng ta không có thẩm quyền để trực tiếp ra lệnh hay điều khiển họ như những thuộc cấp. Thẩm quyền của chúng ta ở trong lĩnh vực cầu thay với Cha Thiên Thượng và chiến đấu chống lại các thế lực sự tối trong uỷ quyền của Danh Chúa Giê-xu.

Sự tự do và quyền năng thật sự của Cơ Đốc nhân không hệ tại ở việc điều khiển các thực thể thuộc linh, mà ở trong mối liên hệ con thảo với Đức Chúa Trời, được đến gần Ngai Ân Điển, và sống cuộc đời vâng phục dưới sự cai trị của Vua trên muôn vua. Hãy tin cậy rằng Cha Thiên Thượng biết điều chúng ta cần, và Ngài có cả một đạo thiên binh sẵn sàng thi hành ý muốn tốt lành của Ngài cho chúng ta. Hãy cứ cầu nguyện, cứ vâng lời, và để Đức Chúa Trời làm việc của Ngài theo cách trọn vẹn nhất của Ngài.

Quay Lại Bài Viết