Làm Thế Nào Chúng Ta Có Thể Nhận Ra Tiếng Nói Của Đức Chúa Trời?
Trong hành trình đức tin, một trong những câu hỏi thiết thực và sâu sắc nhất mà Cơ Đốc nhân thường trăn trở là: “Làm thế nào tôi có thể nhận biết và phân biệt được tiếng phán của Đức Chúa Trời giữa muôn vàn tiếng nói ồn ào của thế gian, của xác thịt và của kẻ thù?” Đây không phải là mối quan tâm mới mẻ, nhưng là kinh nghiệm chung của những người khao khát bước đi trong ý muốn hoàn hảo của Đấng Tạo Hóa. Kinh Thánh, Lời Hằng Sống của Đức Chúa Trời, cung cấp cho chúng ta nền tảng vững chắc và những nguyên tắc rõ ràng để nhận biết tiếng Ngài. Bài nghiên cứu này sẽ khám phá chủ đề này một cách chuyên sâu, dựa trên nền tảng Kinh Thánh Tin Lành, với những giải nghĩa từ nguyên Hê-bơ-rơ và Hy Lạp, cùng những ứng dụng thực tiễn cho đời sống đức tin hằng ngày.
Trước khi tìm hiểu cách thức nhận biết tiếng Chúa, chúng ta phải xác lập một chân lý nền tảng: Đức Chúa Trời là Đấng hay phán và Ngài khát khao giao tiếp với con dân Ngài. Điều này xuyên suốt lịch sử cứu chuộc, từ Sáng Thế Ký đến Khải Huyền. Trong vườn Ê-đen, Đức Chúa Trời đi lại và trò chuyện với A-đam (Sáng Thế Ký 3:8). Ngài phán với các tổ phụ, với Môi-se, với các tiên tri. Sự nhập thể của Chúa Giê-xu Christ là đỉnh cao của sự giao tiếp của Đức Chúa Trời: “Đức Chúa Trời là Đấng xưa kia đã phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần, nhiều cách, bởi các đấng tiên tri, rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài” (Hê-bơ-rơ 1:1-2). Chữ “phán” trong câu này, từ tiếng Hy Lạp λαλέω (laleō), không chỉ có nghĩa là nói, mà còn mang sắc thái của sự trò chuyện, truyền đạt. Điều này khẳng định bản chất của Đức Chúa Trời là Đấng giao tiếp và Ngài vẫn đang tiếp tục phán với chúng ta ngày nay.
Đức Chúa Trời không bị giới hạn trong một phương cách duy nhất. Ngài phán dạy đa dạng, nhưng luôn hài hòa với bản tính thánh khiết và yêu thương của Ngài. Dưới đây là những kênh chính yếu được Kinh Thánh bày tỏ.
1. Qua Kinh Thánh – Lời Thành Văn Không Thể Sai Lầm:
Đây là phương cách rõ ràng, khách quan và căn bản nhất. “Cả Kinh Thánh đều là bởi Đức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình, hầu cho người thuộc về Đức Chúa Trời được trọn vẹn và sắm sẵn để làm mọi việc lành” (2 Ti-mô-thê 3:16-17). Chữ “soi dẫn” trong tiếng Hy Lạp là θεόπνευστος (theopneustos), nghĩa đen là “được Đức Chúa Trời thở ra”. Khi chúng ta đọc, nghiền ngẫm Kinh Thánh cách thành kính và vâng phục, chính Đức Thánh Linh, Đấng đã soi dẫn để viết ra Lời ấy, sẽ dùng Lời ấy để phán trực tiếp vào tâm linh chúng ta, cá vị hóa chân lý cho hoàn cảnh cụ thể của chúng ta. Tiếng phán qua Kinh Thánh sẽ không bao giờ mâu thuẫn với chính những lẽ thật đã được ghi chép trong đó.
2. Qua Sự Cầu Nguyện và Sự Yên Tịnh Nội Tâm:
Nhiều khi tiếng Chúa đến không phải qua lời nói ồn ào, mà qua sự yên lặng, nhỏ nhẹ trong tâm linh. Kinh nghiệm của tiên tri Ê-li là một minh họa sống động: “Sau trận động đất, có lửa; nhưng Đức Giê-hô-va không ở trong lửa. Sau lửa, có tiếng của gió hiu hiu; tại đó, có tiếng của gió hiu hiu, tại đó, có Đức Giê-hô-va” (1 Các Vua 19:12). Tiếng Hê-bơ-rơ dùng từ קוֹל דְּמָמָה דַקָּה (qol demamah daqqah), thường được dịch là “tiếng của sự yên lặng mỏng manh” hay “tiếng nhỏ nhẹ”. Điều này đòi hỏi chúng ta phải tạo không gian yên tịnh, lắng đọng tâm trí khỏi những xao động để lắng nghe. Chúa Giê-xu thường lui vào nơi thanh vắng để cầu nguyện (Lu-ca 5:16). Sự cầu nguyện không phải là độc thoại, mà là đối thoại; chúng ta cần dành thời gian thinh lặng sau khi trình dâng lời cầu xin để chờ đợi và lắng nghe sự nhắc nhở, xác quyết hay điều chỉnh từ Ngài.
3. Qua Sự Dẫn Dắt Của Đức Thánh Linh:
Chúa Giê-xu hứa rằng Đức Thánh Linh sẽ là Đấng dẫn dắt chúng ta: “Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật” (Giăng 16:13). Tiếng Hy Lạp cho chữ “dẫn” là ὁδηγέω (hodēgeō), có nghĩa là dẫn đường, chỉ lối. Sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh thường đến qua: (a) Sự bình an trong lòng: “Nguyền xin sự bình an của Đấng Christ cai trị trong lòng anh em” (Cô-lô-se 3:15). Khi quyết định phù hợp với ý Chúa, thường có sự bình an sâu thẳm vượt trên sự hiểu biết (Phi-líp 4:7). (b) Sự cáo trách hoặc xác quyết trong lương tâm: Đức Thánh Linh cáo trách về tội lỗi (Giăng 16:8) và làm chứng với tâm linh chúng ta rằng chúng ta là con cái Đức Chúa Trời (Rô-ma 8:16).
4. Qua Những Hoàn Cảnh Và Cánh Cửa Mở/Đóng:
Đức Chúa Trời có thể dùng hoàn cảnh để hướng dẫn chúng ta, nhưng cần hết sức thận trọng. Hoàn cảnh không phải là yếu tố độc lập mà phải được soi xét dưới ánh sáng của Kinh Thánh và sự cầu nguyện. Sứ đồ Phao-lô đã trải nghiệm “cánh cửa mở” cho chức vụ (1 Cô-rinh-tô 16:9) nhưng cũng bị Đức Thánh Linh cản trở không cho đi đến một vài nơi (Công vụ 16:6-7). Chìa khóa là tìm kiếm ý muốn Chúa chứ không phải chỉ dựa trên sự thuận lợi hay khó khăn bề ngoài.
5. Qua Sự Khuyên Bảo Của Hội Thánh Và Các Tín Hữu Trưởng Thành:
Đức Chúa Trời đặt chúng ta trong thân thể Đấng Christ để chúng ta cần nhau. “Trong sự khôn ngoan nhiều mưu kế” (Châm ngôn 11:14). Tiếng nói khôn ngoan, trung tín của những người trưởng thành trong đức tin, những người có đời sống gắn bó với Chúa và Kinh Thánh, có thể là công cụ để Đức Chúa Trời xác nhận hoặc cảnh báo chúng ta. Tuy nhiên, lời khuyên ấy phải được kiểm chứng lại với Lời Chúa (Công vụ 17:11).
Ma quỷ có thể giả dạng (2 Cô-rinh-tô 11:14), lòng người có thể dối trá (Giê-rê-mi 17:9). Vậy làm sao để phân biệt?
1. Kiểm Chứng Với Kinh Thánh:
Đây là nguyên tắc vàng, không có ngoại lệ. Mọi sự soi dẫn, cảm nhận, hay “tiếng nói” đều phải được đem ra ánh sáng của Kinh Thánh. Nếu nó trái với lẽ thật đã được bày tỏ trong Kinh Thánh, đó chắc chắn không phải đến từ Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời không tự mâu thuẫn. “Lời Đức Giê-hô-va là lời chánh trực” (Thi thiên 33:4).
2. Nhận Biết Bản Tính Của Ngài Phán:
Tiếng của Đức Chúa Trời phản ánh bản tính Ngài. Nó thường:
- Thánh khiết: Nó không cổ vũ cho tội lỗi, sự ích kỷ hay thỏa hiệp (1 Phi-e-rơ 1:15-16).
- Yêu thương: Ngay cả khi quở trách, nó vì mục đích phục hồi, không phải để hủy diệt (Khải huyền 3:19).
- Ban Sự Sự Sống và Hy Vọng: Nó xây dựng, khích lệ và hướng chúng ta đến sự vâng phục đem lại phước hạnh (Giê-rê-mi 29:11).
- Tôn Vinh Chúa Giê-xu Christ: “Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh ta” (Giăng 16:14). Mọi sự dẫn dắt chân chính đều sẽ đưa chúng ta đến gần Chúa Giê-xu hơn, tôn cao Ngài hơn.
3. Quan Sát Kết Quả – Trái Được Sinh Ra:
Chúa Giê-xu dạy: “Xem trái thì biết cây” (Ma-thi-ơ 7:20). Tiếng nói đến từ Đức Chúa Trời, khi được vâng theo, sẽ sinh ra bông trái của Đức Thánh Linh: “yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, tiết độ” (Ga-la-ti 5:22-23). Ngược lại, tiếng nói gây ra sự rối loạn, sợ hãi áp đảo, nghi ngờ triền miên, hoặc dẫn đến kiêu ngạo và chia rẽ, thì cần phải xem xét lại nghiêm túc (Gia-cơ 3:16-17).
1. Thiết Lập Một Đời Sống Thường Xuyên Với Lời Chúa:
Bạn không thể nhận ra giọng nói của một người nếu không dành thời gian trò chuyện với họ. Hãy biến việc đọc, học, ghi nhớ và suy ngẫm Kinh Thánh thành kỷ luật hằng ngày (Thi thiên 119:105). Khi tâm trí bạn được đầy dẫy Lời Chúa, bạn sẽ có một “bộ lọc” thuộc linh để nhận diện tiếng Ngài.
2. Nuôi Dưỡng Đời Sống Cầu Nguyện Như Đối Thoại:
Trong lúc cầu nguyện, hãy tập thói quen “Hãy yên lặng mà biết rằng ta là Đức Chúa Trời” (Thi thiên 46:10). Dành ra vài phút thinh lặng sau khi trình dâng nhu cầu, chỉ đơn giản ở trong sự hiện diện của Chúa. Ghi chú lại những tư tưởng, câu Kinh Thánh chợt đến, hay sự xác quyết trong lòng.
3. Vâng Phục Trong Những Điều Nhỏ:
Sự nhận biết tiếng Chúa thường tỉ lệ thuận với mức độ vâng phục của chúng ta. Chúa Giê-xu phán: “Nếu ai khứng làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, thì sẽ biết...” (Giăng 7:17). Khi chúng ta trung tín vâng theo những điều rõ ràng Ngài đã phán (như yêu thương, tha thứ, sống thánh khiết), tâm linh chúng ta sẽ trở nên nhạy bén hơn để nhận biết những sự hướng dẫn cụ thể hơn.
4. Kiểm Chứng Trong Cộng Đồng Đức Tin:
Đừng cô lập mình. Hãy chia sẻ những gì bạn tin là sự hướng dẫn của Chúa với người lãnh đạo thuộc linh hoặc những người bạn đức tin trưởng thành, kính sợ Chúa để nhận sự khẳng định hoặc sửa chữa khôn ngoan.
5. Kiên Nhẫn Chờ Đợi:
Đôi khi Đức Chúa Trời im lặng. Sự im lặng ấy không có nghĩa là Ngài vắng mặt. Hãy tiếp tục vững vàng trong những gì Ngài đã phán lần cuối. “Kẻ nào trông đợi Đức Giê-hô-va chắc được sức mới” (Ê-sai 40:31). Chữ “trông đợi” trong tiếng Hê-bơ-rơ (קָוָה qavah) có nghĩa là “căng ra, trông đợi cách sốt sắng”. Đó là một thái độ tích cực của đức tin.
Nhận biết tiếng nói của Đức Chúa Trời không phải là một bí thuật dành cho giới tinh hoa, mà là đặc ân và khả năng của mọi con cái Ngài. Chúa Giê-xu phán: “Chiên ta nghe tiếng ta, ta quen nó, và nó theo ta” (Giăng 10:27). Mấu chốt nằm ở mối quan hệ thân mật. Khi chúng ta ở trong Ngài – sống trong Lời Ngài, bước đi bởi Thánh Linh Ngài, và vâng phục trong tình yêu thương – chúng ta sẽ trở nên quen thuộc với giọng nói của Người Chăn Hiền Lành. Hãy bắt đầu từ những bước thực tiễn đơn giản ngay hôm nay: lắng nghe Ngài qua Kinh Thánh, trò chuyện với Ngài trong cầu nguyện, và vâng theo những gì bạn đã nghe. Bạn sẽ khám phá rằng Đức Chúa Trời thành tín và Ngài đang hằng sống, vẫn đang phán dạy những ai hết lòng tìm kiếm Ngài.
“Lạy Đức Giê-hô-va, xin hãy phán, vì kẻ tôi tớ Ngài đang nghe!” (1 Sa-mu-ên 3:9).