Tại sao 'Ngươi chớ ngoại tình' lại nằm trong Mười Điều Răn?

02 December, 2025
15 phút đọc
2,846 từ
Chia sẻ:

Tại Sao 'Ngươi Chớ Ngoại Tình' Lại Nằm Trong Mười Điều Răn?

Trong trật tự thiêng liêng của Mười Điều Răn được Đức Chúa Trời ban xuống từ trên núi Si-na-i, điều răn thứ bảy – “Ngươi chớ ngoại tình” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:14) – chiếm một vị trí then chốt. Không đơn thuần là một quy tắc đạo đức xã hội, điều răn này chạm đến trọng tâm của các mối quan hệ giao ước mà Đức Chúa Trời đã thiết lập: giao ước với Ngài, giao ước hôn nhân, và từ đó, giao ước trong cộng đồng dân sự. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá bản chất thần học, ý nghĩa văn hóa-lịch sử, và những hệ quả sâu rộng của điều răn thứ bảy, qua đó trả lời câu hỏi tại sao nó lại có tầm quan trọng đến vậy trong luật pháp của Đức Chúa Trời.

I. Bối Cảnh và Ý Nghĩa Nguyên Thủy của Điều Răn

Điều răn “Ngươi chớ ngoại tình” được ghi lại trong tiếng Hê-bơ-rơ ngắn gọn: “לֹא תִנְאָף” (lo thin’af). Động từ gốc “נָאַף” (na’aph) mang nghĩa cụ thể là “phạm tội ngoại tình”, thường chỉ về hành vi tình dục của một người đã kết hôn với một người không phải là vợ/chồng mình. Trong bối cảnh Cận Đông cổ đại, điều luật này không phải là độc nhất của Y-sơ-ra-ên. Tuy nhiên, điểm khác biệt căn bản nằm ở nền tảng thần học đằng sau nó.

Trong các bộ luật khác (như Luật Hammurabi), tội ngoại tình thường bị xét xử dựa trên quyền sở hữu (người chồng sở hữu quyền sinh sản và sự trong sạch của vợ mình) và sự ổn định xã hội. Nhưng trong luật pháp Môi-se, tội này được đặt trong khuôn khổ giao ước (berith). Hôn nhân được mô tả trong Sáng Thế Ký 2:24 là sự “hiệp một” (“וְהָיוּ לְבָשָׂר אֶחָד” (vehayu lebasar echad) – “và sẽ trở nên một thịt”), một mối liên kết thiêng liêng do chính Đức Chúa Trời thiết lập và làm chứng. Do đó, phá vỡ sự hiệp một này không chỉ là phản bội con người, mà còn là xúc phạm đến Đấng Tạo Hóa, Đấng đã thiết lập định chế ấy.

Điều răn này được đặt ngay sau các điều răn về mối tương quan thẳng đứng với Đức Chúa Trời (điều 1-4) và điều răn thứ năm về gia đình (“Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi”). Vị trí này cho thấy gia đình – với hôn nhân làm nền tảng – là tế bào đầu tiên và quan trọng nhất của xã hội thánh khiết mà Đức Chúa Trời muốn xây dựng. Sự trung tín trong hôn nhân là hình ảnh phản chiếu và là nền tảng cho sự trung tín của cả cộng đồng giao ước với Đức Chúa Trời.

II. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Xa: Hôn Nhân và Hình Ảnh Giao Ước

Để hiểu trọn vẹn lý do, chúng ta phải nhìn xa hơn hành vi bề ngoài. Các sách tiên tri trong Cựu Ước thường sử dụng hình ảnh hôn nhân và tội ngoại tình để mô tả mối quan hệ giữa Đức Giê-hô-va và Y-sơ-ra-ên. Khi dân Y-sơ-ra-ên thờ hình tượng và chạy theo các thần khác, các tiên tri như Ô-sê, Ê-xê-chi-ên, và Giê-rê-mi đã kết án họ về tội “ngoại tình thuộc linh”.

“Hãy cáo tội các ngươi, vì các ngươi đã phạm tội nghịch cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi, đã yêu mến những kẻ làm đĩ dưới mỗi cây xanh, và không vâng theo tiếng ta” (Giê-rê-mi 3:20).

Tiên tri Ô-sê được chính Đức Chúa Trời truyền lệnh lấy một người vợ gian dâm (Ô-sê 1:2) như một minh họa sống động về tình yêu thương xót và sự phản bội trong giao ước. Do đó, tội ngoại tình về thể xác trở thành một ẩn dụ quyền năng cho tội thờ hình tượng. Nó phá vỡ sự trung tín, làm ô uế mối liên hệ độc nhất, và đổi lòng trung thành sang một đối tượng khác. Điều răn “Chớ ngoại tình” bảo vệ một định chế trần thế (hôn nhân) vì định chế ấy là một bức tranh thiêng liêng (mysterion) về mối tương quan giữa Đấng Christ và Hội thánh (Ê-phê-sô 5:31-32).

Hậu quả của tội ngoại tình trong Cựu Ước rất nghiêm trọng, hình phạt là tử hình (Lê-vi Ký 20:10; Phục Truyền 22:22). Sự nghiêm khắc này nhấn mạnh tính chất nghiêm trọng của việc vi phạm giao ước và sự ô uế nó mang đến cho cộng đồng thánh (“trừ sự ác ra khỏi giữa ngươi” – Phục Truyền 22:24).

III. Sự Mở Rộng và Làm Cho Trọn Vẹn Trong Tân Ước

Chúa Giê-xu Christ không đến để phá bỏ luật pháp, nhưng để làm cho trọn (Ma-thi-ơ 5:17). Trong Bài Giảng Trên Núi, Ngài đã mở rộng và đào sâu ý nghĩa của điều răn thứ bảy, đưa nó từ hành vi bên ngoài vào tận cội rễ của tấm lòng:

“Các ngươi có nghe lời phán rằng: Ngươi chớ phạm tội ngoại tình. Song ta phán cho các ngươi biết: Hễ ai ngó đàn bà mà động tình tham muốn, thì trong lòng đã phạm tội ngoại tình với người rồi” (Ma-thi-ơ 5:27-28).

Tại đây, Chúa Giê-xu dùng từ “ἐπιθυμέω” (epithumeō) trong tiếng Hy Lạp, nghĩa là “thèm muốn”, “khao khát có được” một cách ích kỷ. Ngài phán rằng tội lỗi bắt đầu từ tư tưởngý muốn trong lòng. Sự trong sạch không chỉ là không phạm hành vi, mà còn là sự thanh sạch của tâm trí và ý muốn. Điều này đặt mọi người (không chỉ người đã kết hôn) dưới tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời và cho thấy ai cũng cần đến sự cứu rỗi.

Sứ đồ Phao-lô tiếp tục nhấn mạnh chủ đề này. Ông gọi tội ngoại tình và tà dâm là tội phạm đến chính thân thể mình, là đền thờ của Đức Thánh Linh (1 Cô-rinh-tô 6:18-20). Trong thư Ê-phê-sô, ông trình bày hôn nhân như một sự phản chiếu cao quý về mầu nhiệm của Đấng Christ (chồng) và Hội thánh (vợ) (Ê-phê-sô 5:22-33). Do đó, sự trung tín trong hôn nhân trở thành một lời chứng sống động về sự trung tín không thay đổi của Đấng Christ đối với Hội thánh Ngài.

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân Ngày Nay

Điều răn “Chớ ngoại tình” không phải là một mệnh lệnh cổ xưa xa rời thực tế, mà là một nguyên tắc sống động, bảo vệ phước hạnh, bày tỏ sự thánh khiết và gìn giữ lời chứng của chúng ta.

1. Xây Dựng và Bảo Vệ Hôn Nhân Cơ Đốc:

  • Chủ động gây dựng: Hôn nhân cần được đầu tư bằng tình yêu, sự tôn trọng, lời nói tử tế, và thời gian chất lượng (Ê-phê-sô 5:25-28; 1 Phi-e-rơ 3:7).
  • Đặt ra “ranh giới thánh”: Cần có những ranh giới rõ ràng trong các mối quan hệ khác giới, tránh những tình huống và cuộc trò chuyện riêng tư có thể dẫn đến sự cám dỗ (Châm Ngôn 4:23; 5:8).
  • Trung tín trong tư tưởng: Nuôi dưỡng tâm trí bằng Lời Chúa (Thi Thiên 119:9), từ chối những hình ảnh, nội dung khiêu dâm làm ô uế tâm trí và làm suy yếu sự gắn kết hôn nhân.

2. Sống Thanh Sạch Cho Mọi Tín Hữu: Dù độc thân hay đã kết hôn, mọi Cơ Đốc nhân đều được kêu gọi sống thanh sạch.

  • Độc thân trong sạch là một ơn phước và là một lời chứng về sự thỏa lòng nơi Chúa (1 Cô-rinh-tô 7:7-8).
  • Nhận biết rằng thân thể chúng ta là đền thờ của Đức Thánh Linh, không thuộc về chính mình, nên phải tôn vinh Đức Chúa Trời trong thân thể mình (1 Cô-rinh-tô 6:19-20).

3. Áp Dụng Nguyên Tắc Trung Tín Vào Mọi Lãnh Vực: Tinh thần của điều răn dạy chúng ta về đức tính trung tín.

  • Trung tín trong công việc, lời nói, và lời hứa.
  • Trung tín với Đức Chúa Trời, không để bất cứ điều gì (công việc, tiền bạc, giải trí) trở thành “thần tượng” chiếm chỗ của Ngài.

4. Sống Trong Ân Điển và Sự Phục Hồi: Đối với những ai đã vấp phạm, Kinh Thánh không đóng lại cánh cửa hy vọng. Sự ăn năn thật vẫn được Đức Chúa Trời tha thứ (1 Giăng 1:9). Câu chuyện về người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình (Giăng 8:1-11) cho thấy Chúa Giê-xu vừa công bố sự tha thứ (“Ta cũng không định tội ngươi”), vừa kêu gọi đời sống mới (“Hãy đi, đừng phạm tội nữa”). Hội Thánh cần trở thành một cộng đồng của ân điển, nâng đỡ, khôi phục với tinh thần nhu mì (Ga-la-ti 6:1).

Kết Luận

Điều răn “Ngươi chớ ngoại tình” nằm trong Mười Điều Răn bởi vì nó bảo vệ trái tim của mối tương quan giao ước mà Đức Chúa Trời coi trọng. Nó bảo vệ sự thánh khiết của hôn nhân – hình ảnh trần thế của giao ước cứu rỗi. Nó bảo vệ sự ổn định của gia đình – nền tảng của xã hội. Và trên hết, nó bảo vệ mối tương quan thẳng đứng của chúng ta với Đức Chúa Trời, Đấng là tình yêu trung tín.

Là Cơ Đốc nhân sống trong thời đại đầy cám dỗ và sự tầm thường hóa tình dục, chúng ta được kêu gọi sống khác biệt. Không phải bằng sức riêng hay luật lệ khắc nghiệt, nhưng bằng sự sống của Đấng Christ trong chúng ta, bởi quyền năng Đức Thánh Linh. Hãy để sự trung tín của chúng ta trong đời sống, đặc biệt trong hôn nhân và tư tưởng, trở thành một bài ca ngợi khen về tình yêu và sự trung tín vĩnh cửu của Đức Chúa Trời dành cho dân sự Ngài.

“Hỡi anh em yêu dấu, vì anh em có lời hứa như vậy, hãy làm cho mình sạch khỏi mọi sự dơ bẩn phần xác thịt và phần tâm thần, lại lấy sự kính sợ Đức Chúa Trời mà làm cho trọn việc nên thánh của chúng ta” (2 Cô-rinh-tô 7:1).
Quay Lại Bài Viết