Chúa phán với Chúa tôi" có nghĩa là gì?

03 December, 2025
18 phút đọc
3,530 từ
Chia sẻ:

“Chúa Phán Cùng Chúa Tôi” Có Nghĩa Là Gì?

Trong kho tàng Kinh Thánh, có những câu nói chìa khóa mở ra cả một kho tàng chân lý thần học sâu nhiệm. Một trong những câu như vậy được tìm thấy trong Thi-thiên 110, một thi-thiên Mê-si quan trọng bậc nhất, được trích dẫn nhiều lần trong Tân Ước: “Đức Giê-hô-va phán cùng Chúa tôi rằng: Ngươi ngồi bên hữu ta, Cho đến khi ta để kẻ thù nghịch ngươi làm bệ dưới chân ngươi.” (Thi-thiên 110:1, Kinh Thánh Tin Lành Việt Ngữ 1925). Câu “Chúa phán cùng Chúa tôi” (hay “Đức Giê-hô-va phán cùng Chúa tôi”) không chỉ là một lời tiên tri; nó là một mặc khải căn bản về thân vị, địa vị và quyền năng của Đấng Mê-si, Chúa Giê-xu Christ. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu khám phá ý nghĩa của cụm từ then chốt này từ ngôn ngữ gốc, bối cảnh Cựu Ước, và sự ứng nghiệm trọn vẹn trong Tân Ước, để rút ra những bài học quý báu cho đời sống đức tin của chúng ta ngày nay.

I. Phân Tích Ngữ Học và Bối Cảnh Trong Thi-thiên 110

Để hiểu thấu đáo, chúng ta phải quay về với nguyên bản tiếng Hê-bơ-rơ của Thi-thiên 110:1: “נְאֻם יְהוָה לַאדֹנִי” (Nə’um YHWH la’Adonai).

  • “נְאֻם” (Nə’um): Thường được dịch là “phán”, “lời tuyên bố”, hoặc “sấm ngôn”. Từ này không chỉ đơn thuần là lời nói, mà là một tuyên bố có thẩm quyền long trọng, một sự mặc khải từ Đức Chúa Trời. Nó nhấn mạnh tính chân thật và không thể chối cãi của lời hứa.
  • “יְהוָה” (YHWH): Đây là danh xưng đặc biệt, riêng tư của Đức Chúa Trời trong giao ước với Y-sơ-ra-ên, thường được phiên âm là “Giê-hô-va” hay dịch là “CHÚA” (viết hoa). Đây là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Tạo Hóa.
  • “לַאדֹנִי” (la’Adonai): Giới từ “לְ” (le) có nghĩa “cùng/với/cho”, và “אֲדֹנִי” (Adonai) có nghĩa là “chúa của tôi” hay “chủ của tôi”. Từ “Adon” (số ít) hay “Adonai” (số nhiều thể tôn kính) chỉ về một bậc chủ, một đấng có quyền cai trị và thẩm quyền.

Điểm then chốt gây kinh ngạc nằm ngay trong cấu trúc này: Đức Giê-hô-va (YHWH) – Đức Chúa Trời Tối Cao – đang phán cùng “Adonai” (Chúa tôi) của tác giả. Tác giả của Thi-thiên này là vua Đa-vít (theo chính Ma-thi-ơ 22:43-45 xác nhận). Vậy, Đa-vít, vị vua vĩ đại nhất của Y-sơ-ra-ên, đang gọi ai là “Chúa tôi”? Trong văn hóa và tôn giáo Y-sơ-ra-ên, chỉ có một Đức Chúa Trời duy nhất là Giê-hô-va. Việc Đa-vít, dưới sự cảm thúc của Đức Thánh Linh, tôn xưng một Đấng khác là “Chúa tôi” và mô tả Đấng ấy được mời ngồi bên hữu Đức Giê-hô-va – một vị trí tôn quý, quyền uy và bình đẳng – là một mặc khải vô cùng sâu sắc về một Đấng có thân vị thần linh.

“Đức Giê-hô-va đã phán cùng Chúa tôi: Hãy ngồi bên hữu ta, Cho đến chừng nào ta đặt kẻ thù nghịch ngươi dưới chân ngươi.” (Thi-thiên 110:1, Kinh Thánh Truyền Thống Hiệu Đính 2010)
II. Sự Giải Nghĩa và Ứng Nghiệm Trong Tân Ước: Chúa Giê-xu Là “Chúa Tôi”

Tân Ước, đặc biệt qua chính môi miệng Chúa Giê-xu và các sứ đồ, đã mở khóa hoàn toàn ý nghĩa của Thi-thiên 110. Nó được trích dẫn hoặc ám chỉ hơn bất kỳ phân đoạn Cựu Ước nào khác, chứng tỏ tầm quan trọng trung tâm của nó trong thần học Tân Ước.

1. Chúa Giê-xu Tự Áp Dụng Thi-thiên Này Cho Chính Mình: Trong Ma-thi-ơ 22:41-46, Chúa Giê-xu đặt câu hỏi với các người Pha-ri-si về Đấng Christ: “Các ngươi nghĩ Đấng Christ là con ai?” Họ đáp: “Con Đa-vít.” Ngài hỏi tiếp: “Vậy, bởi đâu Đa-vít được Đức Thánh Linh cảm động, gọi Ngài là Chúa, mà rằng: ‘Chúa phán cùng Chúa tôi: Hãy ngồi bên hữu ta, cho đến khi nào ta để kẻ thù nghịch ngươi dưới chân ngươi?’ Vậy, nếu Đa-vít gọi Ngài là Chúa, thì Ngài làm con Đa-vít thế nào được?” (câu 43-45). Câu hỏi này khiến họ im lặng. Chúa Giê-xu chỉ ra nghịch lý thần học: Đấng Mê-si vừa là “Con Đa-vít” (theo dòng dõi, về nhân tính) vừa là “Chúa của Đa-vít” (về thần tính và thẩm quyền). Chính Đa-vít, dưới sự cảm động của Đức Thánh Linh, đã thấy trước và tôn vinh Đấng Mê-si tương lai là Chúa của mình.

2. Các Sứ Đồ Công Bố Chúa Giê-xu Là “Chúa” và Đấng Ngồi Bên Hữu Đức Chúa Trời: - Phi-e-rơ trong ngày Lễ Ngũ Tuần: Bài giảng đầu tiên của Hội Thánh xoay quanh sự phục sinh và tôn cao của Chúa Giê-xu. Phi-e-rơ tuyên bố: “Vì vua Đa-vít chẳng hề lên trời, nhưng chính người có nói: Chúa đã phán cùng Chúa tôi: Hãy ngồi bên hữu ta, cho đến khi ta để kẻ thù nghịch ngươi làm bệ dưới chân ngươi. Vậy, cả nhà Y-sơ-ra-ên khá biết chắc rằng Đức Chúa Trời đã tôn Giê-xu nầy, mà các ngươi đã đóng đinh trên thập tự giá, làm Chúa và Đấng Christ.” (Công-vụ 2:34-36). Ở đây, “Chúa” (trong “Chúa tôi”) được áp dụng trực tiếp cho Chúa Giê-xu phục sinh, Đấng đã được Đức Chúa Trời tôn cao. - Phao-lô trong thư Rô-ma: Ông xác nhận quyền tể trị của Chúa Giê-xu: “Đấng Christ đã chịu chết, và cũng đã sống lại, Ngài là Đấng đã chết, phải, đã sống lại, hiện đang ngự bên hữu Đức Chúa Trời, và cầu thay cho chúng ta.” (Rô-ma 8:34). - Tác giả thư Hê-bơ-rơ: Đây là sách khai triển mạnh mẽ nhất về chức vụ thầy tế lế thượng phẩm và vương đế của Chúa Giê-xu dựa trên Thi-thiên 110. Hê-bơ-rơ 1:13 khẳng định: “Và Đức Chúa Trời có phán với thiên sứ nào rằng: Hãy ngồi bên hữu ta, cho đến khi ta để kẻ thù nghịch ngươi làm bệ dưới chân ngươi, chăng?” Câu trả lời ngầm hiểu là “Không!”. Vinh dự này chỉ dành cho Con một của Ngài. Hơn nữa, Hê-bơ-rơ mô tả Chúa Giê-xu là thầy tế lế thượng phẩm đời đời “theo ban Mên-chi-xê-đéc” (Thi-thiên 110:4), một chức vụ vượt trội hơn chức tế lế A-rôn.

Như vậy, Tân Ước nhất trí công bố: “Chúa tôi” (Adonai) mà Đa-vít tôn kính chính là Chúa Giê-xu Christ của chúng ta. Ngài là Con người nhưng cũng là Con Đức Chúa Trời, mang đầy đủ thần tính. Ngài đã vâng phục, chịu chết, sống lại, và được Đức Chúa Cha tôn cao, mời ngồi vào vị trí quyền uy tối thượng – bên hữu ngai Đức Chúa Trời.

III. Ý Nghĩa Thần Học Sâu Sắc của “Chúa Phán Cùng Chúa Tôi”

Từ sự phân tích trên, chúng ta rút ra những chân lý nền tảng:

1. Sự Cao Trọng và Thần Tính của Đấng Christ: Câu nói này là một trong những bằng chứng mạnh mẽ nhất trong Cựu Ước về thần tính của Đấng Mê-si. Đức Chúa Trời (YHWH) đối thoại với một Đấng khác cũng được gọi là “Chúa” (Adonai). Điều này hé mở mầu nhiệm về sự hiệp một trong đa thân vị của Đức Chúa Trời – một sự chuẩn bị cho mặc khải trọn vẹn về Chúa Ba Ngôi trong Tân Ước. Chúa Giê-xu không chỉ là một người được xức dầu, mà là Chúa của vũ trụ.

2. Sự Tôn Cao và Quyền Cai Trị Tuyệt Đối: Việc “ngồi bên hữu” không phải là một vị trí địa lý, mà là một ẩn dụ quyền lực. Trong văn hóa cận đông, ngồi bên hữu của vua có nghĩa là được chia sẻ quyền cai trị, được ban cho thẩm quyền ngang hàng và là người đại diện tối cao. Chúa Giê-xu đang ngồi trên ngai, cai trị cùng Đức Chúa Cha (Khải-huyền 3:21). Mọi thẩm quyền trên trời dưới đất đã được giao cho Ngài (Ma-thi-ơ 28:18).

3. Sự Đắc Thắng Sau Cuộc Chiến: Lời hứa “cho đến khi ta để kẻ thù nghịch ngươi làm bệ dưới chân ngươi” nói đến sự đắc thắng cuối cùng. Kẻ thù ở đây là tội lỗi, sự chết, Sa-tan và mọi thế lực phản loạn. Sự phục sinh là bằng chứng đầu tiên của chiến thắng này. Sự tôn cao của Chúa Giê-xu đảm bảo rằng mọi kẻ thù cuối cùng sẽ bị khuất phục (1 Cô-rinh-tô 15:24-26). Ngai của Ngài là ngai của ân điển hiện nay (Hê-bơ-rơ 4:16) và sẽ là ngai phán xét trong tương lai (Công-vụ 17:31).

IV. Ứng Dụng Thực Tiễn Cho Đời Sống Cơ Đốc Nhân

Chân lý này không chỉ để suy ngẫm thần học, mà phải biến đổi cách chúng ta sống và tin.

1. Thờ Phượng với Sự Kính Sợ và Vui Mừng: Khi chúng ta hát, cầu nguyện, hay đọc Lời Chúa, chúng ta đang tương giao không phải với một nhân vật lịch sử đơn thuần, mà với “Chúa của Đa-vít”, với “Chúa tôi” – Đấng đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời Toàn Năng. Điều này đem lại cho sự thờ phượng của chúng ta một chiều sâu của sự kính sợ (vì Ngài là Chúa Tối Cao) và sự vui mừng khôn xiết (vì Ngài là Chúa của chúng ta, Đấng yêu thương và cầu thay cho chúng ta).

2. Sống dưới Quyền Cai Trị và Sự Bảo Vệ của Ngài: Nếu Ngài đang ngồi trên ngai, thì không một sự gì xảy ra trong đời sống chúng ta mà ngoài tầm kiểm soát và chủ ý của Ngài. Mọi hoàn cảnh – thuận hay nghịch – đều nằm dưới quyền tể trị của Đấng đã chiến thắng mọi kẻ thù. Chúng ta có thể phó thác mọi lo lắng, sợ hãi cho Ngài, vì biết rằng “Đức Chúa Trời chúng ta ở tại trên các từng trời; Phàm việc gì Ngài muốn, thì Ngài làm được.” (Thi-thiên 115:3).

3. Tìm Kiếm Sự Cầu Thay Quyền Năng của Ngài: Vị trí “bên hữu Đức Chúa Trời” của Chúa Giê-xu không phải là vị trí thụ động. Thư Hê-bơ-rơ cho biết Ngài “hằng sống để cầu thay” cho chúng ta (Hê-bơ-rơ 7:25). Khi chúng ta cầu nguyện trong danh Ngài, chúng ta đến với Đức Chúa Cha qua sự chuyển cầu của một Đấng Trung Bảo đang ở trong chính vị trí quyền năng nhất của vũ trụ. Điều này cho chúng ta sự tự tin tuyệt đối khi đến gần ngôi ân điển.

4. Rao Truyền và Làm Chứng với Thẩm Quyền: Sứ mạng của chúng ta là rao truyền Phúc Âm về Chúa Giê-xu. Chúng ta không rao truyền một triết lý hay một đạo đức tốt, mà rao truyền về CHÚA – Đấng đang cai trị, Đấng mà mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất phải quì xuống, mọi lưỡi phải xưng nhận (Phi-líp 2:10-11). Lời làm chứng của chúng ta có thẩm quyền vì nó dựa trên thẩm quyền tối thượng của Đấng Christ.

5. Sống trong Hy Vọng về Sự Trở Lại Vinh Hiển của Ngài: Lời hứa “cho đến khi…” nhắc nhở chúng ta rằng lịch sử đang hướng đến một hồi kết. Chúa Giê-xu đang chờ đợi cho đến khi kẻ thù cuối cùng bị đặt dưới chân Ngài. Chúng ta sống trong thời kỳ “cho đến khi” ấy, với niềm hy vọng sống động về ngày Ngài trở lại để thiết lập vương quốc vĩnh cửu của sự công bình và hòa bình. Điều này thúc giục chúng ta sống thánh khiết, tỉnh thức và hầu việc Chúa cách trung tín.

Kết Luận

Câu “Chúa phán cùng Chúa tôi” là một viên ngọc quý của lời tiên tri Cựu Ước, được Tân Ước mài giũa để tỏa sáng vinh quang của Chúa Giê-xu Christ. Nó tuyên bố rằng Đấng Mê-si không chỉ là Vua, mà còn là Chúa; không chỉ là Con người, mà còn là Con Đức Chúa Trời; không chỉ là Đấng chịu khổ, mà là Đấng đắc thắng đang ngự trị. Là Cơ đốc nhân, chúng ta vui mừng vì “Chúa tôi” của vua Đa-vít cũng chính là “Chúa tôi” của mỗi chúng ta. Mỗi ngày, chúng ta được mời sống dưới sự cai trị đầy ân điển và quyền năng của Ngài, tìm nơi Ngài sự cầu thay, sự bảo vệ, và hy vọng trọn vẹn cho tương lai.

“Kìa, Đức Chúa Trời là sự cứu rỗi tôi; tôi sẽ tin cậy và không sợ hãi. Vì Đức Giê-hô-va, chính Ngài là sức mạnh của tôi, là bài hát của tôi; Ngài cũng đã trở nên sự cứu rỗi tôi.” (Ê-sai 12:2). Đấng cứu rỗi ấy, chính là Chúa Giê-xu, Chúa chúng ta, đang ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. A-men.
Quay Lại Bài Viết