Sứ Điệp Của Chúa Giê-xu Cho Hội Thánh Lao-đi-xê
Trong bảy bức thư gửi cho các Hội thánh được chép trong sách Khải Huyền, sứ điệp cuối cùng gửi cho Hội thánh Lao-đi-xê thường được nhắc đến như một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ và thời sự nhất cho Cơ Đốc nhân mọi thời đại. Không có lời khen ngợi nào, chỉ có một chẩn đoán chính xác, đau đớn về tình trạng "hâm hẩm" thuộc linh. Bài viết này sẽ đi sâu vào phân tích Khải Huyền 3:14-22, khám phá bối cảnh lịch sử, ý nghĩa thần học từ nguyên gốc Hy Lạp, và những ứng dụng thiết thực cho đời sống đức tin của chúng ta hôm nay.
Lao-đi-xê là một thành phố giàu có, nổi tiếng về thương mại, nằm trong thung lũng sông Lycus (cùng với Cô-lô-se và Hi-ê-rô-bô-li). Thành phố này tự hào về ba ngành công nghiệp chính: sản xuất vải len đen chất lượng cao, một trường y khoa với phương thuốc trị mắt nổi tiếng, và một hệ thống cung cấp nước nóng từ suối khoáng. Nước từ các suối nóng này, khi dẫn về đến Lao-đi-xê, đã trở nên "hâm hẩm" (ο θερμός - *ho thermos*: ấm, nóng) – một đặc điểm địa lý Chúa Giê-xu đã dùng làm ẩn dụ đầy sức mạnh. Một thành phố giàu có, tự mãn, không cần đến ai, kể cả khi bị tàn phá bởi động đất năm 60 SCN, họ đã từ chối viện trợ từ La Mã và tự xây dựng lại bằng ngân khố riêng. Chính tinh thần tự túc, tự mãn này đã thấm vào Hội thánh tại đó.
Chúa Giê-xu tự giới thiệu mình với Hội thánh Lao-đi-xê bằng ba danh hiệu đầy uy quyền, trích dẫn từ chính Ngài là "A-men" (Khải Huyền 3:14):
1. "A-men" (Αμήν - *Amēn*): Từ Hê-bơ-rơ (אָמֵן) mang nghĩa "chắc chắn," "đáng tin cậy." Trong Cựu Ước, Đức Chúa Trời được gọi là "Đức Chúa Trời của lẽ thật" (Ê-sai 65:16). Chúa Giê-xu chính là hiện thân của lời hứa thành tín và chân lý tối hậu của Đức Chúa Trời. Mọi lời Ngài phán là chân thật và đáng tin cậy.
2. "Kẻ làm chứng thành tín và chân thật" (ὁ μάρτυς ὁ πιστὸς καὶ ἀληθινός - *ho martys ho pistos kai alethinos*): Chúa Giê-xu là nhân chứng trung tín về Đức Chúa Cha (Giăng 18:37) và về tình trạng thực sự của Hội thánh. Sự làm chứng của Ngài không sai lầm và đáng tin cậy tuyệt đối.
3. "Đầu của mọi sự tạo thành Đức Chúa Trời" (ἡ ἀρχὴ τῆς κτίσεως τοῦ Θεοῦ - *hē archē tēs ktiseōs tou Theou*): Từ "ἀρχή" (*archē*) không chỉ có nghĩa là "người đầu tiên được tạo ra" (như giáo lý của phái A-ri-ut), mà mang nghĩa "nguyên thủy," "nguồn gốc," "người cai trị." Ngài là nguồn gốc, là nguyên nhân hữu hiệu, và là Đấng thống trị tối cao trên mọi tạo vật (Cô-lô-se 1:15-18). Đối diện với một Hội thánh tự tôn, Chúa khẳng định thẩm quyền tối thượng của Ngài.
Đây là trọng tâm của sứ điệp: "Ta biết công việc của ngươi; ngươi chẳng lạnh mà cũng chẳng nóng. Ước gì ngươi lạnh hoặc nóng! Vậy, vì ngươi hâm hẩm, chẳng nóng chẳng lạnh, nên ta sắp mửa ngươi ra khỏi miệng ta" (Khải Huyền 3:15-16).
- Lạnh (ψυχρός - *psychros*): Chỉ sự lạnh lẽo, thờ ơ, hoàn toàn không có đức tin. Một người "lạnh" ít ra còn ý thức được mình đang xa cách Chúa.
- Nóng (ζεστός - *zestos*): Chỉ sự sôi nổi, nhiệt thành, sốt sắng. Một người "nóng" được đun sôi bởi tình yêu và Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
- Hâm hẩm (χλιαρός - *chliaros*): Đây là từ then chốt. Nước hâm hẩm là thứ nước ấm ấm, không có công dụng gì. Nó không mát để giải khát, cũng không nóng để tắm rửa hay chữa bệnh. Trong bối cảnh văn hóa, nước hâm hẩm từ suối khoáng của Lao-đi-xê còn có mùi lưu huỳnh khó chịu. Tình trạng "hâm hẩm" thuộc linh là thảm kịch của sự tự mãn, nửa vời, hình thức. Đó là người mang danh Cơ Đốc nhưng không có sự sốt sắng của tình yêu, cũng không có sự thật lòng từ bỏ của người vô tín. Họ an phận trong sự giàu có thuộc linh giả tạo. Hậu quả thật kinh khủng: "Ta sắp mửa ngươi ra" (ἐμέσαι - *emesa*: nôn mửa, phun ra). Đây là cách nói gây sốc, biểu lộ sự ghê tởm tột độ của Đấng Christ đối với tình trạng nguội lạnh tự mãn này.
Chúa Giê-xu chỉ ra gốc rễ của vấn đề: "Vì ngươi nói: Ta giàu, ta nên giàu có rồi, không cần chi nữa; song ngươi không biết rằng mình khổ sở, khốn khó, nghèo ngặt, đui mù, và lõa lồ" (Khải Huyền 3:17).
Hội thánh này đã dùng tiêu chuẩn vật chất (sự giàu có của thành phố) để đánh giá tình trạng thuộc linh. Họ tuyên bố: "Ta... nên giàu có rồi" (Πλούσιός εἰμι – *Plousios eimi*). Động từ ở thì hiện tại, diễn tả một trạng thái tự xem là đã đạt đến đỉnh cao, không cần gì thêm. Nhưng Chúa phán họ thực sự là:
- Khốn khó (ταλαίπωρος - *talaipōros*): Đáng thương hại, khổ sở.
- Nghèo ngặt (πτωχός - *ptōchos*): Nghèo đến mức phải đi ăn xin – trái ngược hoàn toàn với "giàu có" họ tuyên bố.
- Đui mù (τυφλός - *typhlos*): Không có khả năng nhìn thấy thực tại thuộc linh.
- Lõa lồ (γυμνός - *gymnos*): Không có sự công bình của Đấng Christ để che thân trước sự phán xét của Đức Chúa Trời.
Đối lại sự tự phụ ấy, Chúa đưa ra lời đề nghị đầy ân điển: "Ta khuyên ngươi hãy mua... vàng thử bằng lửa của ta, để ngươi được giàu có; mặc áo trắng, hầu cho khỏi điều xấu hổ về sự lõa lồ của ngươi; và thuốc xức mắt đặng thoa con mắt ngươi, hầu cho ngươi thấy được" (Khải Huyền 3:18).
- Vàng thử bằng lửa: Không phải của cải thế gian, mà là đức tin chân thật, tinh sạch, quý giá hơn vàng (I Phi-e-rơ 1:7). Đó là sự giàu có thực sự trong Đấng Christ.
- Áo trắng: Biểu tượng cho sự công bình của các thánh đồ (Khải Huyền 19:8), tức là sự công chính được ban cho bởi đức tin nơi Đấng Christ, che đậy sự trần truồng thuộc linh.
- Thuốc xức mắt: Dù Lao-đi-xê nổi tiếng về thuốc trị mắt, chỉ có sự xức dầu thuộc linh từ Đấng Christ mới có thể chữa lành sự mù lòa thuộc linh, giúp họ nhìn thấy Chúa và nhìn thấy chính mình cách chân thật.
"Phàm những kẻ ta yêu, thì ta quở trách sửa phạt; vậy hãy có lòng sốt sắng, và ăn năn đi" (Khải Huyền 3:19). Động từ "yêu" (φιλέω - *phileō*) ở đây nhấn mạnh tình yêu thân mật, tình bằng hữu. Lời quở trách nặng nề nhất xuất phát từ tình yêu sâu sắc nhất. Đáp án duy nhất là "ăn năn" (μετανοέω - *metanoeō*): thay đổi tư tưởng, quay đầu lại, từ bỏ sự tự mãn để quay về với Chúa.
Tiếp theo là hình ảnh đẹp đẽ và nổi tiếng nhất: "Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta" (Khải Huyền 3:20). Câu này thường được dùng cho người chưa tin, nhưng trong ngữ cảnh, Chúa đang nói với một Hội thánh! Ngài đang ở bên ngoài cánh cửa tâm linh của chính những người mang danh Ngài. Cánh cửa này không có tay nắm bên ngoài – chỉ có thể mở từ bên trong. Chúa không ép buộc, Ngài "gõ" (κρούω - *krouō*) và chờ đợi sự đáp ứng. "Ăn bữa tối" biểu trưng cho sự hiệp thông thân mật, trọn vẹn và vui mừng.
Như mọi bức thư khác, lời hứa dành cho "kẻ đắc thắng" (ὁ νικῶν - *ho nikōn*): "Kẻ nào thắng, ta sẽ cho ngồi với ta trên ngôi ta, như chính ta đã thắng và ngồi với Cha ta trên ngôi Ngài" (Khải Huyền 3:21). Đây là đỉnh cao của ân điển: từ chỗ bị "phun ra" vì hâm hẩm, đến chỗ được ngồi trên ngôi với Đấng Christ, nếu họ chiến thắng tinh thần tự mãn, nguội lạnh của mình. Sự chiến thắng này không phải bởi sức riêng, mà bởi đức tin nơi Đấng đã chiến thắng thế gian (Giăng 16:33).
Sứ điệp cho Hội thánh Lao-đi-xê là tấm gương cảnh tỉnh cho mỗi cá nhân và Hội thánh địa phương ngày nay:
1. Kiểm Tra Sự Nhiệt Thành: Hãy tự hỏi: Đức tin của tôi có đang ở tình trạng "hâm hẩm" không? Tôi có đang an phận trong những nghi thức tôn giáo, sự tham dự nhà thờ đều đặn, hay những kiến thức Kinh Thánh khô khan, mà thiếu mất mối liên hệ sống động, yêu mến, và vâng phục Chúa Giê-xu mỗi ngày?
2. Xét Lại Sự Tự Đánh Giá: Chúng ta có đang dùng những tiêu chuẩn thế gian (sự thành công, sự công nhận, sự ổn định) để đánh giá sức khỏe thuộc linh của mình hay của Hội thánh không? Hãy cầu xin Chúa ban "thuốc xức mắt" để thấy mình thật sự nghèo ngặt và cần Ngài.
3. Ăn Năn và Mở Cửa: Sự ăn năn không phải là cảm xúc nhất thời, mà là một quyết định quay lưng với sự tự mãn và mở cửa lòng mình ra cho Chúa Giê-xu một lần nữa. Hãy dành thời gian yên tĩnh, lắng nghe tiếng Ngài đang gõ qua Lời Ngài, và mời Ngài vào làm Chủ mọi ngõ ngách trong đời sống.
4. Tìm Kiếm Vàng, Áo Trắng và Thuốc Xức Mắt Thuộc Linh: Sự giàu có thật chỉ có trong Đấng Christ. Hãy đầu tư thời gian vào mối tương giao cá nhân với Ngài qua sự cầu nguyện và suy gẫm Lời Chúa. Mặc lấy sự công chính của Ngài mỗi ngày, không dựa vào công đức bản thân.
5. Khích Lệ Lẫn Nhiệt Thành: Trong Hội thánh, chúng ta cần khích lệ nhau sốt sắng trong tình yêu Chúa và trong các việc lành (Hê-bơ-rơ 10:24). Đừng để sự bình an giả tạo ngăn cản chúng ta nói lời chân thật trong yêu thương để gây dựng nhau.
Sứ điệp cho Hội thánh Lao-đi-xê không phải là bản án cuối cùng, mà là một tiếng kêu khẩn thiết từ trái tim yêu thương của Đấng Christ. Ngài là "A-men," Đấng thành tín, đang phán sự thật đau lòng để cứu vớt chúng ta khỏi sự lừa dối chết người của sự nguội lạnh tự mãn. Tình trạng "hâm hẩm" nguy hiểm hơn sự "lạnh" bởi nó mang vỏ bọc của sự an toàn thuộc linh. Hôm nay, tiếng gõ của Chúa vẫn đang vang lên. Ước mong mỗi chúng ta, khi nghe tiếng Ngài, sẽ lập tức ăn năn, mở cửa lòng mình, và kinh nghiệm trọn vẹn sự hiệp thông với Ngài, để cuối cùng được chia sẻ ngôi vị chiến thắng của Đấng Christ.