Cầu Nguyện Trong Danh Chúa Giê-xu
Cụm từ "nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ" hay "trong danh Chúa Giê-xu" là một phần quen thuộc trong các lời cầu nguyện kết thúc của Cơ Đốc nhân. Tuy nhiên, đối với nhiều người, đây có thể đã trở thành một công thức mang tính nghi thức hơn là một sự hiểu biết sâu sắc về thẩm quyền, mối quan hệ và sự ủy thác đằng sau nó. Kinh Thánh không trình bày đây như một "câu thần chú" ma thuật, mà là một lẽ thật nền tảng cho sự tương giao của con cái Đức Chúa Trời với Cha Thiên Thượng. Bài nghiên cứu này sẽ đi sâu vào ý nghĩa thần học, nền tảng Kinh Thánh, và ứng dụng thực tiễn của việc cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu, dựa trên nguyên văn Hy Lạp và bối cảnh Tân Ước.
Trước khi hiểu "cầu nguyện trong danh", chúng ta phải hiểu khái niệm "danh" (ὄνομα - onoma trong tiếng Hy Lạp) theo quan niệm Kinh Thánh. Trong văn hóa Do Thái và Kinh Thánh, "danh" đại diện cho chính bản thể, uy quyền, đặc tính, và danh tiếng của một người. Nó không chỉ là một nhãn hiệu để gọi. Chẳng hạn, Đức Chúa Trời bày tỏ chính Ngài qua các Danh của Ngài (Đấng Tự Hữu Hằng Hữu - YHWH, Đấng Chăn Giữ, Đấng Chữa Lành, v.v.). Do đó, hành động "nhân danh" ai đó có nghĩa là hành động với tư cách là đại diện được ủy quyền của người đó, dựa trên mối quan hệ và thẩm quyền được trao.
Khi Chúa Giê-xu phán: "Hãy nhân danh Ta mà cầu xin" (Giăng 14:13-14), Ngài đang thiết lập một nguyên tắc mới cho sự tương giao với Đức Chúa Trời sau sự chết và sống lại của Ngài. Điều này đánh dấu một sự thay đổi căn bản từ Giao Ước Cũ sang Giao Ước Mới.
Trọng tâm của giáo lý này nằm trong những lời dạy của Chúa Giê-xu được ghi lại trong sách Giăng, đặc biệt trong bối cảnh Bữa Tiệc Ly và những lời từ biệt của Ngài với các môn đồ.
Giăng 14:13-14 chép: "Các ngươi nhân danh ta cầu xin việc gì bất kỳ, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con. Nếu các ngươi nhân danh ta cầu xin việc gì, ta sẽ làm cho."
Giăng 15:16: "... hầu cho các ngươi được điều mình xin Cha, nhân danh ta."
Giăng 16:23-24, 26 càng làm sáng tỏ: "Ngày đó, các ngươi chẳng còn hỏi ta điều gì nữa. Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, điều chi các ngươi sẽ cầu xin nơi Cha, thì Ngài sẽ nhân danh ta mà ban cho... Hãy cầu xin, thì các ngươi sẽ được, hầu cho sự vui mừng của các ngươi được trọn vẹn... Ngày đó, các ngươi sẽ nhân danh ta mà cầu xin; ta chẳng nói rằng ta sẽ vì các ngươi mà cầu xin Cha đâu."
Phân tích những câu Kinh Thánh then chốt này, chúng ta thấy:
1. Sự Chuyển Giao Trung Gian: Chúa Giê-xu tuyên bố một sự thay đổi. "Ngày đó" (sau sự phục sinh) họ sẽ không còn "hỏi" (ἐρωτάω - erōtaō, hỏi trực tiếp) Ngài nữa, mà sẽ trực tiếp cầu xin Cha. Điều này không có nghĩa Chúa Giê-xu không còn làm Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm cầu thay (Hê-bơ-rơ 7:25), mà có nghĩa các môn đồ nay có thể đến trực tiếp với Đức Chúa Cha, nhưng chỉ thông qua địa vị và công lao của Chúa Giê-xu. Ngài là Đường duy nhất (Giăng 14:6).
2. Thẩm Quyền và Sự Ủy Nhiệm: Cầu nguyện "nhân danh" Chúa Giê-xu giống như một đại sứ của một quốc gia hành động dưới thẩm quyền và vì lợi ích của quốc gia mình. Chúng ta cầu nguyện với tư cách là đại diện được ủy quyền của Đấng Christ, dựa trên mối quan hệ giao ước với Ngài, chứ không phải dựa trên công đức cá nhân.
3. Mục Đích Tối Thượng: "...để Cha được sáng danh nơi Con" (Giăng 14:13). Mục đích tối hậu của mọi lời cầu xin chân chính trong danh Chúa Giê-xu là vinh hiển của Đức Chúa Trời, được bày tỏ qua Đấng Christ. Đây là thước đo để kiểm nghiệm mọi lời cầu xin của chúng ta.
Trong thực tế, có một sự khác biệt tinh tế nhưng quan trọng giữa việc đơn thuần nói ra cụm từ "nhân danh Chúa Giê-xu" như một câu kết thúc, và việc thực sự cầu nguyện trong danh Ngài. Kinh Thánh cảnh báo về việc sử dụng danh Chúa cách hời hợt hoặc vô hiệu.
Công vụ 19:13-16 kể câu chuyện về những thầy trừ quỉ dạo đã "niệm danh Đức Chúa Jêsus" cách vô hiệu và gặp phải hậu quả thảm khốc. Họ dùng Danh như một công cụ ma thuật chứ không có mối quan hệ với Chủ nhân của Danh đó. Điều này cho thấy danh Chúa Giê-xu không phải là một âm tiết có phép màu, mà là đại diện cho chính thực tại, uy quyền và con người của Ngài.
Cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu hàm chứa:
- Cầu nguyện bởi đức tin nơi Ngài: Tin rằng sự chết chuộc tội và sự sống lại của Ngài đã mở đường cho chúng ta đến với Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 10:19-22).
- Cầu nguyện phù hợp với bản tính và ý muốn của Ngài: Một lời cầu xin ích kỷ, tội lỗi, hay trái ngược với bản tính thánh khiết và ý muốn của Đấng Christ thì không thể nào là "trong danh Ngài" được. Cầu nguyện trong danh Ngài là cầu nguyện những gì Ngài sẽ cầu nguyện trong hoàn cảnh của chúng ta.
- Cầu nguyện với thẩm quyền của Ngài: Như Ngài đã phán trong Mác 16:17, những dấu lạ sẽ theo những kẻ tin, "nhân danh ta". Thẩm quyền này bắt nguồn từ sự phục sinh và quyền cai trị tối cao của Ngài (Ma-thi-ơ 28:18).
- Cầu nguyện trong sự hiệp một với Ngài: Như Cành Nho ở trong Gốc Nho (Giăng 15:1-7). Lời cầu nguyện hiệu quả xuất phát từ đời sống ở trong Ngài và Lời Ngài ở trong chúng ta.
Hiểu biết này phải biến đổi cách chúng ta tiếp cận Cha Thiên Thượng mỗi ngày.
1. Sự Tự Tin Thuộc Linh: Chúng ta không đến với Đức Chúa Trời trong sự sợ hãi hay với tư cách người ăn xin, mà như những con cái được nhận nuôi (Ga-la-ti 4:6-7), với sự tự tin (παρρησία - parrēsia, sự mạnh dạn, tự do ngôn luận) dựa trên công lao của Chúa Giê-xu (Ê-phê-sô 3:12). Chúng ta nói: "Thưa Cha, con đến dựa trên sự công bình hoàn hảo của Con Ngài là Giê-xu."
2. Kiểm Tra Động Cơ và Nội Dung Cầu Nguyện: Trước khi cầu xin, hãy tự hỏi: "Lời cầu xin này có tôn vinh Đấng Christ không? Có phù hợp với bản tính và Lời của Ngài không? Có phải là điều Ngài muốn cho cuộc đời con và vương quốc của Ngài không?" (Gia-cơ 4:3: "Các ngươi cầu xin mà không nhận lãnh được, vì cầu xin trái lẽ, để dùng trong tư dục mình.").
3. Mở Rộng Phạm Vi Cầu Nguyện: Vì chúng ta có thẩm quyền trong danh Ngài, hãy mạnh dạn cầu nguyện cho những điều lớn lao vì vinh hiển Ngài: sự cứu rỗi của người thân, sự phá vỡ xiềng xích tội lỗi, sự biến đổi cộng đồng, sự thịnh vượng thuộc linh của Hội Thánh. Công vụ 4:29-31 là một ví dụ tuyệt vời khi Hội Thánh đầu tiên cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu giữa sự bắt bớ và nhận được sự đáp lời quyền năng.
4. Trong Sự Thờ Phượng và Cảm Tạ: Cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu không chỉ là cầu xin, mà còn là thờ phượng, cảm tạ, xưng tội, và trình dâng. Ê-phê-sô 5:20 dạy: "Hãy nhân danh Đức Chúa Jêsus Christ chúng ta, vì mọi sự tạ ơn Đức Chúa Trời, là Cha." Mọi sự thông công với Đức Chúa Trời đều được thực hiện trong khuôn khổ của danh Ngài.
Lời hứa "điều gì các ngươi cầu xin cũng sẽ được" (Giăng 15:7, 16:24) đi kèm với những điều kiện thuộc linh sâu sắc: ở trong Ngài, Lời Ngài ở trong các ngươi, cầu xin theo ý muốn Ngài để Cha được sáng danh. Đây không phải là tấm séc trắng cho mọi ước muốn cá nhân, mà là lời đảm bảo cho những ai hiệp một với Đấng Christ rằng những lời cầu nguyện phù hợp với ý muốn và thời điểm của Ngài chắc chắn sẽ được đáp lời.
Hơn nữa, 1 Giăng 5:14-15 bổ sung khía cạnh quan trọng về ý muốn của Ngài: "Này là điều chúng ta dạn dĩ ở trước mặt Chúa, nếu chúng ta theo ý muốn Ngài mà cầu xin việc gì, thì Ngài nghe chúng ta. Nếu chúng ta biết Ngài nghe chúng ta cầu xin việc gì, thì chúng ta biết mình đã được điều mình xin Ngài." Sự đáp lời được đảm bảo khi lời cầu xin phù hợp với ý muốn Ngài, và chúng ta biết ý muốn Ngài qua Lời Ngài.
Cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu là trung tâm điểm của đức tin Cơ Đốc. Đó không phải là một công thức, mà là một lập trường. Đó là cách chúng ta, những tội nhân đã được cứu chuộc, có thể đứng trong sự hiện diện thánh khiết của Đức Chúa Trời Toàn Năng—không phải dựa trên sự công bình của chúng ta, mà dựa trên sự công bình trọn vẹn của Đấng Christ được kể cho chúng ta.
Đặc quyền này được mua bằng giá rất đắt: huyết báu của Con Đức Chúa Trời. Vì vậy, chúng ta đừng xem thường hoặc lạm dụng nó. Thay vào đó, hãy bước vào phòng riêng với Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 6:6) với lòng tin quyết, sự tôn kính, và ước muốn sâu xa rằng qua mọi lời cầu nguyện—dù là thờ phượng, cảm tạ, xưng tội hay cầu xin—Danh Chúa Giê-xu Christ được tôn cao, ý muốn Ngài được thành tựu, và vương quốc Ngài được lan rộng. Đây chính là bản chất và quyền năng của sự cầu nguyện trong Danh Ngài.
"Vả, ấy là nhờ Ngài mà chúng ta cả hai, hoặc người Giu-đa, hoặc người ngoại, được phép đến gần Cha, trong một Thánh Linh." (Ê-phê-sô 2:18).